Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngoài Tiền Ra, Tớ Còn Thích Cả Cậu Nữa

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngoài Tiền Ra, Tớ Còn Thích Cả Cậu Nữa
  3. Chương : 42

Chương : 42

Hoài An tôi không sợ trời không sợ đất, vậy mà cái cách đe dọa kỳ quặc này làm tôi sợ đến toát mồ hôi hột. Nghe vậy, tôi hốt hoảng lấy tay bịt chặt miệng, lí nhí nói:

“Tôi ăn...Tôi ăn. Cậu đừng qua đây.”

Thấy vẻ sợ sệt của tôi, Quân gật đầu hài lòng. Cậu ta nhàn nhã khoanh tay trước ngực, nhàn nhã ngắm tôi vật lộn với một bàn đầy đồ ăn. Tôi vừa ăn vừa nhìn qua cậu ta, thấy gương mặt Quân ánh lên vẻ dịu dàng chuyên chú, lại thêm vẻ ân cần cùng cưng chiều. Mà khoan, mấy tính từ đó tuyệt đối không thể dùng để miêu tả biểu hiện của tên này được. Hắn là sao chổi, kẻ không đội trời chung với tôi đó.

Sau một hồi chiến đấu hăng say, cuối cùng tôi cũng càn quét sạch sẽ đồ ăn trên bàn. Quân xoa đầu tôi nhẹ nhẹ “Ngoan lắm” sau đó lấy giấy ăn, tỉ mẩm lau từng ngón tay dính bẩn của tôi. Hành động này làm cho tôi suýt thì cắn vào lưỡi, rõ ràng bị động tác này làm cho kinh hãi đến độ cứ để cậu ta cẩn thận lau sạch hết hai bàn tay mà không có chút phản kháng nào.

Xong xuôi, cậu ta ngẩng lên nhìn tôi. Trông thấy gương mặt ngơ ngác cùng hoài nghi của tôi thì cười khẽ.

“Cậu là con nít sao. Sao lại để tay dính đầy đồ ăn thế. Phải rồi, còn một nơi dính bẩn nữa này.”

Nói xong, cậu ta lấy hai tay giữ chặt lấy gương mặt tèm lem của tôi. Trong lúc tôi còn lơ mơ không hiểu thì đã thấy đôi môi hoàn hảo của cậu ấy ấn lên môi tôi một nụ hôn. Lần này lâu hơn lần trước một chút.

Tim tôi gia tốc trong lồng ngực. Nụ hôn nhẹ nhưng mang theo sự bá đạo không che dấu của người kia, buộc tôi không được tránh né. Các dây thần kinh trong người như dựng đứng hết lên, chân tay bỗng dưng cảm thấy thừa thãi, vô dụng. Tất cả mọi giác quan dường như đều dồn cả về nơi tiếp xúc thân mật kia. Tôi không còn nghĩ được gì, chỉ bất động đón nhận nụ hôn kia. Trong lòng như có ngọn lửa nhỏ bùng cháy, ngày một lan rộng ra, làm đỏ bừng hai tai.

Mất 10 phút tôi mới ổn định được nhịp thở và ra sức trấn an trái tim đang nhảy tưng tưng trong ngực. Chết tiệt, hôm nay tôi bị cậu ta bắt nạt triệt để, không chiếm được mảy may lợi thế nào. Cơn xúc động qua đi nhường chỗ cho sự tức giận ùn ùn kéo tới:

“Cậu...đồ tiểu nhân...Cậu nói lời không giữ lời. Cậu...”

Quân cắt ngang lời tôi: “Tôi không giữ lời khi nào?”

“Vừa rồi tôi đã ăn hết đồ ăn rồi. Thế mà cậu vẫn....” Tôi không thể nào thốt ra cái từ kia.

Quân cười càng sảng khoái, nghé sát tai tôi thì thầm:

“Vừa nãy tôi không có hôn cậu. Chỉ là...giúp cậu lau sạch thức ăn dính trên miệng thôi.” Nói xong đứng dậy ung dung xỏ tay túi quần rời đi.

Tôi được một phen cứng họng. “Lau sạch thức ăn?” Đúng là đồ ngụy biện mà.

Lúc này mới sực nhớ ra, tôi vừa trơ mắt nhìn hắn cướp đi nụ hôn đầu đúng nghĩa của tôi...những hai lần liền. Cái này không phải dành cho Cảnh Minh yêu dấu của tôi sao. Huhu. Hoài An ơi Hoài An, trong đầu mày là não hay là cám lợn thế. Mọi ngày nhanh hoạt mau lẹ lắm mà, sao lúc nãy lại trơ như khúc gỗ thế.

A A..Đi chết đây.

Không được. Trước khi chết phải đi báo thù kẻ đã ức hiếp mình trước đã. Nói rồi, tôi đứng bật dậy, chạy theo tên khốn vừa rời đi.

Tôi nào có biết rằng, hành động ám muội vừa rồi giữa tôi và Quân đã bị chụp lại không bỏ sót chút nào.

Sầm sầm chạy ra tìm tên vô lại kia tính sổ, cơ mà quên mất mình vừa tiêu hóa vài cái kí lô thức ăn. Bây giờ cảm giác giống như nuốt quả tạ 5kg vào dạ dày, không sao lê nổi tấm thân còm. Cuối cùng, tôi dựng lại, bám tay vào một gốc cây lớn, thở hổn hển. Vừa lúc thấy Bảo vội vội vàng vàng chạy về phía tôi, trên tay đầy túi lớn túi nhỏ thức ăn. Bảo dừng lại trước mặt tôi, thở ra một hơi:

“Đợi lâu không An. Chắc cậu đói bụng lắm.”

Tôi ngẩng lên nhìn Bảo, nét mặt cậu ấy ánh lên vẻ sốt sắng, hơi thở vẫn còn gấp gáp vì vừa phải chạy bộ một quãng, giữa tiết trời tháng 11 mà trán cậu ấy rịn ra một tầng mồ hôi mỏng. Cảm giác có lỗi trào lên trong lòng tôi.

Bảo ơi Bảo hỡi...Trong lúc cậu vội vã đi mua đồ ăn thì người bạn này của cậu đang vùi mặt vào đống đồ ăn chất cao như núi, no đến nỗi trọng lượng tăng vài kg rồi. Có điều, không nỡ nhìn thấy bộ dáng thất vọng của cậu ấy, tôi vui vẻ nở nụ cười, che đi sự cảm động trong mắt:

“À, ờ...Tớ sắp ngất vì đói rồi. Chúng ta mau ăn thôi.”

Và sau đó, khỏi nói cũng biết,tôi ăn hamberger gà mà tưởng đang gặm cái giầy thể dục mòn đế, ăn gà rán mà tưởng đang ăn bánh bao chay.

Ợ...

Không biết cái “Ợ” thứ mấy rồi, tôi vuốt ngực, ngăn đống thức ăn chen chúc trong dạ dày không dắt tay nhau ra ngoài. Trong đầu lại hiện lên gương mặt tà mị, yêu nghiệt của tên vô lại nào đó. Vô thức sờ sờ lên môi, cảm giác ấm nóng, ngưa ngứa vẫn còn đọng lại. Dư âm về mấy nụ hôn chóng vánh cứ lảng vảng trong đầu, đá bay mấy kiến thức Hình học đang nghe bên tai. Tôi vò đầu, bứt tóc. Chết tiệt, không biết kiếp trước tôi có lỡ mông oánh rắm lên đầu hắn không mà kiếp này bị hắn ám quẻ như âm hồn bất tán. Hôn quân ơi hôn quân, kiếp nào ra kiếp đó, cậu không nên vì một quả rắm mà giày vò một người trong sáng thánh thiện đáng yêu dễ mến như tôi chứ.

Bảo béo giải xong bài tập Hình, quay sang nhìn tôi sửng sốt:

“Hoài An, cậu bị sốt phải không. Sao mặt lại đỏ bừng bừng như thế.”

Chết cha. Tâm tình nhộn nhạo tràn ra cả mặt thế này. Tôi xấu hổ “e hèm” một tiếng, tính ngẩng đầu giải thích thì bắt gặp ánh mắt Quân ở bàn trên dãy bên kia. Cậu chăm chú ngó tôi bằng đôi mắt sáng bừng như vừa nghe tin trúng số, khóe môi kéo lên thành một đường cong biểu lộ cậu ta đang rất vui vẻ và đắc ý.

Đắc ý?

Lẽ nào cậu ta biết trong đầu tôi đang nghĩ gì?

Oimeoi...

Mặt tôi cơ hồ còn đỏ hơn nữa. Tôi luống cuống cúi gằm mặt xuống, tránh ánh mắt chế nhạo kia đồng thời lý nhí nói với Bảo: “Tớ không sao, chỉ là...hơi nóng một chút. Đúng rồi, thời tiết kiểu gì nóng khủng khiếp như vậy.”

Trên đầu vang lên giọng nói đầy thắc mắc:

“Nóng khủng khiếp? Hoài An, bây giờ là cuối tháng 11 đấy.”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5734 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5264 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4995 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4575 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4495 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4436 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter