Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nghề Vương Phi

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nghề Vương Phi
  3. Chương : 107

Chương : 107

Lam Tranh ra vẻ lúng túng đứng sang một bên, nhìn những người khác chạy đến nâng Thái tử ca ca dậy, đỡ hắn ngồi sang bên cạnh, ôm lấy ngực thở dốc. Một lúc lâu sau, trên mặt Thái tử mới có chút sắc đỏ, hô hấp cũng vững vàng hơn. Lam Tranh mới từ từ đi qua, tay vò áo mình, cúi thấp đầu tỏ vẻ có lỗi nói: “Tứ ca, dọa đến huynh rồi, thực xin lỗi…… Huynh đánh ta đi.”

Tĩnh Thần hận đến nghiến răng, nhưng vẫn cười: “Không sao, không sao, Tứ ca sao lại đánh đệ được, ở nhà đệ đã bị đánh rồi, chẳng lẽ đến đây ta cũng đánh đệ.”

Hắn không biết Lam Tranh trải qua vài năm rèn giũa này, da mặt đã sớm dày đến mức chọc không thủng, căn bản sẽ không giống trước kia, chỉ vì nghe một hai câu làm nhục mà nổi trận lôi đình, hỏng hết mọi việc. Thấy Lam Tranh không phản ứng gì, Tĩnh Thần quay sang nói với Thái phó: “Thân thể bản Thái tử không khỏe, hôm nay học đến đây thôi, mời Thái phó ra đề bài đi.”

Thái phó chỉ ước gì lớp nhanh tan, vội nói: “Người ta nói, Chu Đường ngoại trọng nội khinh, Tần Ngụy ngoại khinh nội trọng. (Chu Đường coi trọng đối ngoại, coi nhẹ đối nội, Tần Ngụy coi nhẹ đối ngoại, coi trọng đối nội) Mời các vị hãy viết một sách luận theo đề này. Ngày mai kiểm tra.” Nói xong rời đi ngay.

Lam Tranh nhìn bóng Thái phó nói: “Vậy là xong rồi à?”

Tĩnh Thần tựa tiếu phi tiếu: “Thập đệ, về chuẩn bị đề bài này cho thật tốt đi, mai phụ hoàng sẽ đến Xuân phường xem chúng ta học, đến lúc đó đệ không viết được, chỉ e sẽ làm phụ hoàng đau lòng đó.”

Lam Tranh lo lắng: “Làm sao bây giờ? Ta viết không được, phụ hoàng sẽ mắng ta mất.”

Dù cho có giả điên, giả ngốc trước mặt người khác thế nào, thì cũng không được biểu hiện thái quá trước mặt Hoàng đế. Hoàng đế là người quyết định vận mệnh của mình. Tĩnh Thần tính toán, hôm nay Lam Tranh bài trí chơi hắn một vố, khiến hắn rất nghi ngờ. Nếu đúng là Lam Tranh đã hồi phục, thì sẽ không dám giả ngu trước mặt phụ hoàng.

Thật muốn xem hắn định biểu hiện thế nào.

Tĩnh Thần nói: “Ta hồi cung nghỉ ngơi, Thập đệ cũng mau về tìm Tần Vũ Lâu đi, không lại bị người khác kêu đi vá hà bao đấy.” Hắn để tên thư đồng dìu đứng dậy rồi đi thẳng ra ngoài. Lam Tranh bỗng túm lấy ống tay áo hắn nói: “Tứ ca, vừa rồi Thái phó nói gì, đệ nghe không hiểu, huynh viết ra cho ta đi, để ta về ta đọc.”

Thái tử liếc mắt ý ra lệnh, tên thị đồng vội lấy bút viết lại đề mục vừa rồi của Thái phó, hai tay dâng lên cho Lam Tranh. Lam Tranh lấy tờ giấy kia, mặt ra vẻ suy nghĩ khổ sở, vò đầu bứt tai. Thái tử đi rồi, những Vương tôn công tử khác đều đặt sự chú ý trên người Lam Tranh.

Trước đây, những người này đều đã từng bị Lam Tranh bắt nạt, oán niệm đối với hắn rất sâu, giờ thấy hắn một mình, tất cả đều nhìn chằm chằm hắn.

Lam Tranh cũng nhận ra luồng khí oán niệm cực mạnh vây tứ phía, vội vàng cười nói: “Tạm biệt mọi người.” Sau đó chạy nhanh về Sùng Lan cung.

Ngày hạ vẫn nóng như lửa đốt. Lam Tranh vừa trở lại Sùng Lan cung đã chạy vào ôm lấy khối băng hạ nhiệt.

Tuy Sùng Lan cung trước kia là hành cung của Lam Tranh, nhưng vì hắn không ở đây đã năm năm, nên thiếu không ít đồ. Sáng nay Vũ Lâu dậy, liền cùng thái giám, cung nữ kiểm tra lại vật phẩm. Liệt kê những thứ còn thiếu vào danh sách để mai đưa đến phủ Nội Vụ. Nghe cung nữ bẩm báo là Vương gia đã trở lại, nàng vội vã từ Thiên điện trở lại phòng ngủ ở Chính điện, thấy Lam Tranh cởi áo, giống như hận không thể nhét luôn cả người vào trong khối băng cho mát vậy.

Nàng vội chạy đến túm hắn ra: “Sao lại làm thế, cẩn thận lạnh đấy!”

Lam Tranh nói: “Ngươi không biết đâu, bên ngoài nóng muốn chết đi được ấy.”

“A? Sao ngươi về lúc này? Trốn học à?” Vũ Lâu chống nạnh chỉ hắn nói: “Ta biết mà, cái tên không tiền đồ nhà ngươi lại trốn học đúng không.” Mắng xong, lại hạ giọng hỏi hắn: “Có phải có người bắt nạt ngươi không?”

Lam Tranh vừa làm cho tim Thái tử suýt ngừng đập, nhưng thấy Vũ Lâu hỏi như thế, lại làm ra 

vẻ người bị hại đáng thương, bổ nhào vào lòng nàng: “Ừ, bọn họ đều bắt nạt ta. Đuổi ta chạy ra ngoài.”

“To gan thật.” Vũ Lâu không hề nghi ngờ gì: “Có làm ngươi bị thương không?”

“Không. Nhưng mà lại ra cho ta một đề mục, bảo ta ngày mai phải giải đáp……” Lam Tranh lấy tờ giấy ghi đề mục ra đưa cho Vũ Lâu: “Hơn nữa, ngày mai phụ hoàng sẽ đến Xuân phường xem chúng ta học, nếu ta đáp không được…… Nhất định phụ hoàng sẽ cho rằng ta rất ngu ngốc…… Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?”

Đúng là rất khó giải quyết, biểu hiện thế nào cũng sợ không ổn.

“Đừng sợ, có ta đây!” Ánh mắt Vũ Lâu sáng ngời: “Để ta viết đáp án cho ngươi, ngươi học thuộc là được.” Nàng gọi người bưng giấy mực đến, suy nghĩ ý tứ, phá đề, thừa đề (vế thứ hai trong văn bát cổ, tiếp theo vế phá đề, nói rõ hơn mục đề) rồi viết ra sách luận.

Vấn đề khác rất nhanh lại đến.

“…… Lam Tranh, ngươi……” Vũ Lâu quăng bút: “Bỏ tay trên đùi ta ra!”

Lam Tranh rụt tay về, cắn môi liếc mắt nhìn nàng cười: “Chờ ngươi viết xong, chúng ta bôi thuốc. Sau đó sinh đứa nhỏ……”

Vũ Lâu lườm hắn một cái: “Ngươi mà làm phiền ta, ta viết không xong, để xem ngày mai ngươi làm thế nào!”

“Được, ta không phiền ngươi, ngươi viết đi, ngươi viết đi.”

Nói xong, Lam Tranh bỏ ra ngoài tìm thái giám chơi đấu dế. Đến lúc hắn chơi chán, quay về thì Vũ Lâu cũng đã viết xong, nàng vỗ vỗ tờ giấy trên bàn nói: “Ta dựa theo trình độ của ngươi mà viết, người ngoài sẽ không nghi ngờ là ngươi nhờ người khác làm hộ đâu.” Lam Tranh đi lại gần đọc, trong lòng thì oán hận, viết cái gì mà thối thế, trong lòng nàng, trình độ của ta chỉ đến thế này thôi hả?!

Hắn hôn môi nàng: “Ngươi thật là tốt, cái gì cũng có thể làm thay ta.”

“Đừng nói nhảm nữa, mau đọc đi.”

“Bôi thuốc trước, bôi thuốc trước.” Lam Tranh lấy hũ thuốc mỡ, bảo Vũ Lâu cởi tiểu khố, nằm trên giường, tách chân ra để hắn bôi thuốc cho nàng. Lam Tranh chậm rãi bôi thuốc xong, bàn tay không an phận lại vuốt ve đùi nàng: “Cũng gần một tháng rồi, được rồi chứ nhỉ.”

Vũ Lâu gạt tay hắn ra: “Đừng có sờ soạng linh tinh nữa! Không được.” Lam Tranh bĩu môi: “Nghẹn chết ta mất, bao giờ thì mới khỏi chứ. Lên không được, sờ sờ một chút cũng không được à.” Vũ Lâu mặc quần vào, xuống giường đưa sách luận cho Lam Tranh: “Mau đọc đi.”

Lam Tranh lầm bầm ứng phó: “Ta đọc, ta đọc.”

Hắn liếc một cái đã nhớ được tám phần. Nhưng vẫn giả ngu, dây dưa Vũ Lâu: “Từ này đọc là gì? Ta không biết.” Ban đầu Vũ Lâu còn kiên nhẫn chỉ bảo, lúc sau bị hắn giày vò cũng không còn kiên nhẫn nổi, cả giận nói: “Ta đọc một câu, ngươi đọc theo ta một câu.”

Chỉ có điều, dù như vậy Lam Tranh cũng vẫn đọc sai. Từ giờ ngọ ầm ĩ đến tận tối vẫn không tiến triển gì.

Vũ Lâu xoa xoa thái dương: “Thật là ngốc chết đi được, ngươi chỉ cần dùng một nửa sắc tâm của ngươi vào việc đọc sách thôi thì ngươi thành Trạng nguyên là cái chắc.”

Lam Tranh bắt lấy câu lỡ lời của nàng, ôm nàng làm nũng: “Ngươi nói ta ngốc, ngươi nói ta ngốc…… Ngươi nói ta ngốc. Ngày mai ta không viết được, phụ hoàng cũng sẽ nói ta như vậy…… Các người đều bắt nạt ta…… Coi thường ta……”

“Ôi —–” Vũ Lâu vỗ lưng hắn: “Ta có cách cứu ngươi.”

“Cách gì?”

Vũ Lâu ghé tai Lam Tranh, nói ra ý nghĩ của mình. Lam Tranh vừa nghe, trong lòng thầm tán thường, Tần Vũ Lâu, nàng quá thông minh. Tuyệt đối ta sẽ không để nàng rời khỏi ta, chạy sang vòng tay của người khác đâu.

Vũ Lâu lấy bút, viết một dòng chữ vào lòng bàn tay Lam Tranh nói: “Chúng nó chắc hẳn có thể cứu ngươi.”

Lam Tranh nhìn nhìn, liền tấy tay áo lau đi.

“Sao lại lau đi?”

Lam Tranh cong môi lên: “Ta còn chưa thân mật với ngươi mà, giờ viết, lát nữa mực nước dính đầy vào ngực ngươi hết.”

“……”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6110 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5548 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5242 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5059 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4864 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4823 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter