Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nghe Nói

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nghe Nói
  3. Chương 4: Góc Nhìn Của Tô Khanh Từ

Chương 4: Góc Nhìn Của Tô Khanh Từ

Nửa đời trước của ta trong mắt của người khác, có thể nói là được trời cao ưu ái. Đầu thai vào Vinh Quốc Công phủ – gia tộc bậc nhất của Trường An, chiếm vị trí đích trưởng nữ. Ngay từ khi sinh ra, ta đã đứng ở đỉnh cao mà kẻ khác nỗ lực cả đời cũng không đạt đến được. Thân phận cao quý, phụ mẫu nuông chiều, dung mạo xinh đẹp. Dường như trời cao dồn hết tất cả may mắn lên người ta. Ai ai cũng ghen tị ta đầu thai vào chỗ tốt nhưng luôn phớt lờ những nỗ lực của ta. Như từ lúc 5 tuổi, ta đã bắt đầu học cầm kỳ thi họa, gian nan vất vả, mặc mưa mặc tuyết vẫn không dám lười biếng dù chỉ một ngày. Như mẫu thân của ta tuy là con gái của công chưa nhưng tính cách mạnh mẽ, không được phụ thân yêu thích, trong nhà thê thiếp đếm không xuể. Như Vinh Quốc Công phủ quyền thế hiển hách nhưng bên trong, gia tộc đấu đá vô cùng tàn khốc.

Ngay từ khi mới 6 tuổi, ta đã học được rằng: Không thể tin tưởng bất kỳ ai ngoài bản thân mình. Năm 10 tuổi, một ái thiếp của phụ thân âm mưu muốn đầu độc ta, ta mặt không đổi sắc nuốt miếng điểm tâm bị bỏ độc, dùng một chiêu gậy ông đập lưng ông. Lúc ta trúng độc, nằm thoi thóp trên giường, ai ai cũng xót xa rơi nước mắt, oán trách phụ thân sủng thiếp diệt thê, phụ thân cũng áy nói không nên lời. Từ đó, không còn thấy ái thiếp luôn đè đầu cưỡi cổ mẹ con ta xuất hiện thêm lần nào nữa. Mọi người đều thương ta ngoan ngoãn, hiểu chuyện. Chỉ mình ta biết, dưới lớp vỏ bọc ngây thơ, trong sáng kia là một linh hồn đáng sợ đến nhường nào.

Điều duy nhất ngoài ý muốn chính là lúc ta giả vờ trúng độc, có một vị thiếu niên vội vã bế ta đi tìm đại phu. Chàng là đích tử duy nhất của Giang gia, ta chỉ xem chàng là tấm bùa hộ mệnh, chàng lại chân thành đối đãi với ta như em gái.

Người có thể gả cho chàng nhất định sẽ vô cùng hạnh phúc. Ta càng ngày càng không muốn nhường vị lang quân tuấn tú, có tình có nghĩa này cho người khác. Nếu đã không buông bỏ được, vậy thì giành lấy cho bản thân thôi.

Suốt 5 năm sau đó, ta cố gắng kết thân với mẫu thân và muội muội của chàng, cố gắng làm Giang phu nhân cảm thấy ta và Giang Thời Ứng xứng đôi vừa lứa. Cuối cùng dưới sự dẫn đường của ta, năm ta 13 tuổi, trưởng bối hai bên đính ước bằng lời.

Năm 15 tuổi, ta không chịu gọi chàng là “ca ca” nữa, mượn nguyên vọng sinh nhật nửa thật nửa giả gọi chàng “Thời Ứng”. Từ lúc mới 10 tuổi, ta đã luôn muốn gọi chàng như thế. Ai muốn làm em gái của chàng kia chứ. Ngay từ đầu, ta đã muốn làm vợ chàng.

Thế nhưng, ông Trời rốt cuộc không muốn thiên vị cho ta nữa. Trước khi hôn ước được công bố, chàng gặp Sở Thanh Thanh, còn trai đơn gái chiếc ở bên nhau một đêm. Danh tiết của Sở Thanh Thanh mất hết, nếu Giang Thời Ứng không cưới nàng, chỉ sợ đời này nàng không gả cho ai được nữa.

Giang Thời Ứng đương nhiên sẽ không để cuộc đời một cô nương bị hủy đi trong tay mình. Lần đầu tiên trong đời, chàng cãi lại lời phụ mẫu, lựa chọn Sở Thanh Thanh.

Ta vì chàng có tình có nghĩa mà yêu chàng, cũng vì chàng có tình có nghĩa mà hận chàng.

Đứa con rể đã chọn từ nhỏ lại muốn cưới con nhà khác, phụ mẫu ta gấp đến đêm không yên giấc, trăm chọn ngàn lựa mới quyết định chọn Trần Kha. Ta lặng lẽ đứng sau tấm bình phong, nhìn thiếu niên thanh tú, xinh đẹp đang trò chuyện vui vẻ cùng phụ thân. Cuối cùng, dưới ánh mắt mong đợi của mẫu thân, ta gật đầu: “Chọn hắn đi.”

Đã không phải Giang Thời Ứng thì gả cho ai cũng có gì khác nhau đâu.

Tháng 9 năm Xương Ninh thứ 15, ta mang theo mười dặm hồng trang, gả cho một người đàn ông hoàn toàn xa lạ.

Ngày đầu tiên gả vào Hầu phủ, cuối cùng ta cũng nhìn rõ Trần Kha. Thân hình thon dài, gương mặt tinh xảo. Khi vén hỉ khăn, vẻ choáng ngợp trong mắt hắn không cách nào che giấu hết được.

Ngày thứ hai, ta cùng Trần Kha kính trà cha mẹ chồng. Ta cung kính, lễ phép, lùi tiến có chừng mực làm cha mẹ chồng hết sức hài lòng, cũng không làm khó ta.

Ngày thứ ba hồi môn, mẫu thân rưng rưng nhìn ta rời đi. Từ nay về sau, Quốc Công phủ đã không còn là nhà của ta nữa.

Sau khi trở về Hầu phủ, dù cho mẹ chồng không yêu cầu, ta vẫn chủ động đến phòng bà lập quy củ, sáng đi tối về, bưng trà rót nước, tự cúi thấp đầu.

Chỉ sợ Giang Thời Ứng sẽ không bao giờ biết được. Hắn ra sức dẹp yên nghị luận, chu toàn cho Sở Thanh Thanh lại khiến mười năm tính toán cùng chờ đợi của ta trở thành dã tràng xe cát. Hắn toại nguyện cưới được người mình yêu, còn ta… không thể không ở lại nơi phủ đệ xa lạ này, một lần nữa lấy lòng mẹ chồng, lôi kéo nhân tâm.

Nghe nói Sở Thanh Thanh tính tình bướng bỉnh, bị mẹ chồng lạnh nhạt một lần, nàng liền cáo bệnh không đi thỉnh an. Giang Thời Ứng đích thân đến thỉnh tội với mẫu thân, từ đó miễn cho nàng phải sớm chiều đến chỗ bà.

Nghe nói Sở Thanh Thanh hay ghen tị, ngờ vực vô căn cứ, đuổi toàn bộ thị nữ có nhan sắc trong viện của Giang Thời Ứng đi. Chàng không nói một lời, đổi tất cả hạ nhân bên người thành gia đinh.

Nghe nói Sở Thanh Thanh nhu nhược, bất tài, quản lý nội viện rối như tơ vò. Giang Thời Ứng dùng quân pháp xử trí toàn bộ hạ nhân mạo phạm đến nàng.

Ngươi xem! Thứ mà ta trăm phương ngàn kế mới đoạt được, Sở Thanh Thanh chuyện gì cũng không cần phải làm, tự có người xung phong bước ra, chuẩn bị ổn thỏa hết cho nàng.

Có lẽ đàn ông đều thích kiểu phụ nữ ngây thơ, không biết mưu mô nhỉ? Giống như phụ thân luôn thiên vị thứ muội yếu đuối, hay khóc nhè, Giang Thời Ứng thì yêu Sở Thanh Thanh suốt ngày gây phiền toái. Loại phụ nữ có dã tâm, thủ đoạn như ta, ai mà dám gửi gắm chân tình cơ chứ?

Mẹ chồng vừa lòng, hạ nhân kính sợ, cùng phu quân tôn trọng nhau như khách. Vượt qua những khó khăn ban đầu, cuộc sống của ta ở Hầu phủ trôi qua ngày càng ổn định. Cho đến nửa năm sau, khi Trần Kha từ bên ngoài trở về, dẫn theo một ca kỹ.

Ta còn nhớ như in ngày hôm đó, trời nắng đẹp vô cùng, ta đang ở trong thư phòng vẽ hoa hải đường ngoài cửa sổ. Lúc Trần Kha dắt Liễu Cơ đến trước mặt ta, ta vẫn cảm thấy không thể tin nổi.

Nửa năm qua, ta tự nhận không có bất kỳ người vợ nào ở Trường An có thể làm tốt hơn ta. Dù vậy, chỉ vẻn vẹn nửa năm, Trần Kha đã có mới nới cũ, muốn nạp thiếp.

Ta vừa sững sờ vừa sợ hãi, nhưng trong lòng càng phẫn nộ, ta biểu hiện ra ngoài càng bình tĩnh, thậm chí còn mang nụ cười hiền lành, rộng lượng của phu nhân chính thất, dịu dàng nắm chặt tay ca kỹ kia, dặn dò nàng hầu hạ Trần Kha cho tốt. Trần Kha dường như lo lắng ta gây khó dễ ái thiếp của hắn, ngồi đợi một chén trà mới quay người rời đi.

Ta cảm thấy mình như kiệt sức. Chẳng lẽ ta còn chưa đủ tốt hay sao? Dày công mưu tính mười năm, thanh mai trúc mã vứt bỏ ta mà đi. Tận tâm lo liệu việc nhà, trượng phu lại một lòng muốn nạp thiếp.

Ca kỹ kia trẻ trung, xinh đẹp, có thể nổi bật giữa muôn vàn mỹ nhân trong Tấn vương phủ, hiển nhiên là người có tâm cơ. Thế nhưng nàng vẫn còn quá trẻ, lòng dạ đều lộ rõ trên mặt, muốn ỷ vào sự sủng ái của Trần Kha để thế chỗ của ta. Thật quá ngây thơ. Mà ta… chỉ cần nuông chiều nàng, làm nàng ngày càng kiêu ngạo, cuối cùng gây ra chuyện lớn, bị mẹ chồng tự mình xử lý. Tất cả những chuyện đó, chỉ mất ba tháng mà thôi.

Có lẽ Trần Kha bị mẹ chồng răn dạy, từ sau ả ca kỹ kia, hắn không còn nhắc đến chuyện nạp thiếp nữa. Hắn sẽ ở trong phòng ta lâu hơn, cùng ta giao lưu thơ văn, cùng ta đánh cờ, thỉnh thoảng còn cùng ta thảo luận chuyện triều chính. Trong mắt người ngoài, vợ chồng chúng ta hòa thuận như lúc đầu, tình cảm thắm thiết, có thể đem làm tấm gương noi theo.

Loại hòa thuận mặt ngoài này duy trì được vỏn vẹn hai năm. Hai năm này, đường làm quan của Trần Kha thông suốt, Hoàn Nam Hầu phủ vươn lên thành quý tộc nhất đẳng, lại thêm gương mặt tuấn tú cùng trí thông minh, nhạy bén của hắn khiến hắn dần dần sánh ngang với Giang Thời Ứng, trở thành mỹ nam nổi danh Kinh Thành. Còn ta lại sinh liên tiếp hai đứa con gái, áp lực không có con trai ngày càng lớn, nha hoàn có nhan sắc trong phủ ngo ngoe rục rịch. Trước khi mẹ chồng kịp mở lời, ta chủ động nạp thiếp cho hắn. Sau đó cân đo đong đếm, lại nâng thêm một thị nữ khác nữa lên. Danh tiếng hiền lương của ta lan xa, mẹ chồng vô cùng tán thưởng tầm nhìn xa trông rộng của ta.

Đâu ai biết được, hai thiếp thất kia tính kế lẫn nhau nhưng xưa nay không dám thách thức quyền uy của ta. Trần Kha có thêm hai thị thiếp nhưng vẫn ngày ngày ở trong phòng ta. Chốn nội viện, mệnh lệnh của ta còn cao hơn cả Trần Kha, ta đã thay thế vị trí của mẹ chồng, trở thành chủ nhân của Hoài Nam Hầu phủ.

Những câu chuyện trong lời đồn sớm đã không còn như những gì đám người kia tưởng tượng.

Bảy năm sau khi kết hôn, ta mang thai lần nữa, đi Từ An Tự tạ thần. Lúc nên núi, nhìn thấy Giang Thời Ứng đứng bên ngoài. Trong tường, hoa đào rực rỡ bắt mắt. Chàng đứng dưới tán hoa, như gió mát giữa rừng, như tùng xanh trên vách đá. Khi chàng nhìn về phía ngươi, ánh mắt sắc bén như kiếm, lạnh lùng, lẫm liệt lại khiến ngươi cảm thấy vô cùng đáng tin cậy.

Không có hạ nhân, không có Trầm Kha, không có Sở Thanh Thanh. Như quay ngược thời gian trở về quá khứ, ta chậm rãi đi về phía chàng, như nhiều năm trước, ta đã vô số lần cùng chàng “ngẫu nhiên gặp gỡ”. Ta của ngày ấy, thỏa thích mơ ước, mỗi ngày một nửa thời gian sống trong mộng tưởng trở thành phu nhân của chàng, một nửa còn lại sắp xếp lần tiếp theo “ngẫu nhiên gặp gỡ”. Võ trường, chuồng ngựa, thư phòng,… Từ đứa nhóc bướng bỉnh đến tướng quân trẻ tuổi, ta tham dự mỗi một bước trưởng thành của chàng, lại bỏ lỡ tương lai của chàng.

Như thể nghe thấy gió mùa hè thổi qua hành lang, lật mở những quyển sách ta và chàng cùng nhau chép. Cuối cùng, ta bước đến trước mặt chàng, nhưng không còn ôm lấy cánh tay chàng như ngày thơ bé. Ta khẽ ngẩng đầu lên, chậm rãi nở nụ cười: “Giang ca ca, dạo này vẫn khỏe chứ?”

Đôi mắt chàng đen nhánh như màn đêm, vẫn thờ ơ như xưa mà gật đầu: “Vẫn ổn. Còn muội? Ở Hầu phủ có chịu ấm ức gì không?

“Chưa từng. Từ nhỏ đến lớn, làm gì có ai đủ khả năng ức hiếp ta chứ.”

Chàng nhàn nhạt cười, vươn tay dường như muốn xoa đầu ta, kết quả vẫn từ bỏ ý định.

“Vậy thì tốt rồi. Ta có thể an tâm mà đi Mạc Bắc.”

Sau đó thì sao? Ta không nhớ nổi nữa. Chỉ biết chàng đi chuyến này, về sau không còn chút tin tức. Danh tiếng của chiến thần mặt lạnh Giang Thời Ứng càng ngày càng lan xa. Phố lớn ngõ nhỏ đều lưu truyền chiến thuật xuất thần nhập hóa của chàng cùng truyền kỳ về tình yêu lãng mạn giữa vợ chồng chàng. Còn ta… hoàn toàn biến mất khỏi cuộc đời của Giang Thời Ứng.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6021 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5469 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5180 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4848 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4785 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4734 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter