Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Ngày Hè Đằng Đẵng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Ngày Hè Đằng Đẵng
  3. Chương 10: Tớ Hỏng Mặt Rồi

Chương 10: Tớ Hỏng Mặt Rồi

Kiều Kinh Ngọc không muốn chọc vào vết thương của người khác, nhưng cậu lại không nhịn được muốn biết nhiều chuyện liên quan đến Lạc Hải hơn.

Hay là ngày mai đi hỏi trưởng thôn? Trưởng thôn có nói cho cậu không? Mình đột ngột hỏi thăm về Lạc Hải có kỳ lạ quá không?

Hóa ra ông bị đột quỵ, thảo nào ông nói không rõ chữ, miệng còn méo nhẹ...

Một mình Lạc Hải chăm sóc ông chắc hẳn vất vả lắm đúng không...

Kiều Kinh Ngọc vừa nghĩ những câu hỏi này vừa ngủ thiếp đi.

Giấc này cậu ngủ không ngon, toàn nằm mơ thấy giấy báo trúng tuyển rơi vào nước, cậu nhảy xuống vớt rồi bất chợt nhớ ra mình không biết bơi.

Nửa đêm, Kiều Kinh Ngọc bị tiếng động phòng bên cạnh làm giật mình tỉnh giấc.

"Cháu dặn ông rồi cơ mà? Ông đi tiểu đêm phải gọi cháu chứ."

"Ông không cần cháu!"

"Sao ông cứ bướng thế nhỉ?"

"Ông không cần cháu lo!"

Giọng ông cụ Lạc đã to mà còn có tiếng ném đồ, chắc là bát vỡ phát ra tiếng "choang".

Kiều Kinh Ngọc giật thót, cậu không biết mình có nên đi ra hay không, đây là việc gia đình của hai ông cháu người ta, nhưng cậu không nằm yên được, cũng không thể nào coi như không có việc gì mà đi ngủ tiếp.

Cậu không bật đèn, nhẹ chân nhẹ tay bước ra cửa vén màn lên, nhìn thấy phòng Lạc Hải ở đối diện sáng đèn.

Phòng bên đấy cũng không có cửa như gian phòng này của cậu, cách tấm màn vải mỏng manh Kiều Kinh Ngọc có thể trông thấy Lạc Hải đang dọn đồ trên đất.

Cậu nhìn một lúc đến khi Lạc Hải đi ra, một tay cầm bô một tay cầm hót rác, trong hót rác có vài mảnh sứ vỡ, trông thấy cậu cũng không bất ngờ nhiều: "Làm ồn cậu dậy hả?"

Kiều Kinh Ngọc lắc đầu: "Ông không sao chứ?"

"Không sao." Lạc Hải nói: "Về ngủ đi."

Kiều Kinh Ngọc không đi, cậu tựa vào khung cửa nhìn Lạc Hải bận bịu trong sân.

Đến khi thu dọn xong, Lạc Hải quay đầu bắt gặp cậu vẫn đứng đó, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bóc đầy vẻ buồn thương, trông còn đau lòng hơn cả hắn.

Lạc Hải thở dài: "Cậu không ngủ à?"

Kiều Kinh Ngọc nói: "Chờ cậu."

"Cậu chờ tôi làm gì?" Lạc Hải ngồi vào bàn đá trong sân, quay mặt về phía Kiều Kinh Ngọc: "Hai đứa mình đâu có ngủ chung giường."

Không đợi Kiều Kinh Ngọc nói gì hắn đã cười: "Mau đi ngủ đi, tôi không sao, chỉ muốn ở một mình một lúc thôi. Trẻ con thức khuya không cao được đâu."

Cái cậu này phiền ghê, lúc này rồi vẫn muốn chọc ngoáy cậu, nhưng Kiều Kinh Ngọc không so đo với hắn: "Thế tớ về phòng đây, cậu cũng ngủ sớm nhé."

"Ừ, ngủ ngon." Lạc Hải nói.

Kiều Kinh Ngọc xoay người vào nhà, không về phòng mình ngay mà sang xem phòng bên cạnh. Ông cụ đang ngủ, tay còn nắm chặt sợi dây dù nối với một chiếc chuông to, kéo dây là chuông sẽ kêu, tác dụng như chuông ở đầu giường phòng bệnh.

Hèn gì có những hôm Kiều Kinh Ngọc cảm giác mình nghe thấy tiếng chuông, còn tưởng là ảo giác chứ.

Cậu về phòng nằm lại, ngoài sân bỗng sáng đèn, ánh sáng yếu ớt hắt vào qua rèm cửa sổ.

Đấy là đèn ở phòng chứa đồ, Lạc Hải vào phòng chứa đồ rồi.

Cửa sổ phòng Kiều Kinh Ngọc vừa khéo có thể quan sát một góc phòng chứa đồ, cậu không trông thấy Lạc Hải, chỉ có thể nhìn được cái bóng dài của hắn dưới ánh đèn lờ mờ.

Lại đang vẽ bản vẽ sao?

Lạc Hải bỏ bút xuống, hít sâu một hơi để mình bình tĩnh lại, nhưng khi thật sự bình tĩnh rồi thì lại cảm nhận được sự mệt mỏi thấm vào từng ngóc ngách trong cơ thể.

Hơn nửa năm nay hắn không biết mình đã gắng gượng thế nào. Đến tận bây giờ chỉ cần nghĩ lại ngày ông nội đột quỵ được người ta gọi vào bệnh viện khi đang ở trường, hắn vẫn cảm thấy sợ hãi.

Ông cụ bình thường tinh thần phấn chấn nói ngã là ngã, nằm trên giường cấp cứu của bệnh viện làm kiểm tra đủ các hạng mục, nhìn thấy hắn chỉ có thể mở hé mắt một cách yếu ớt, nhưng mà không nói được.

Đầu óc Lạc Hải trống rỗng, quên cả hít thở, được người ta giục đi giải quyết các loại thủ tục. Cơ thể và linh hồn hắn như tách ra làm hai, bề ngoài bình tĩnh lẳng lặng xử lý mọi việc, bên trong lại suy sụp chực ngã quỵ.

May mà cấp cứu được ông.

Giây phút ông được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, Lạc Hải mới cảm thấy mình sống lại.

Nhưng bác sĩ nói ông nội tuổi đã cao, e rằng rất khó hồi phục, hơn nữa còn có khả năng đột quỵ lần hai, tỉ lệ tái phát đột quỵ rất cao.

Lúc ông mới đột quỵ nửa người bị liệt, nói không rõ nuốt khó khăn, không thể tự lo liệu cuộc sống. Một người tháo vát như ông cụ không thể chấp nhận việc mình trở thành gánh nặng, Lạc Hải cũng không thể chấp nhận việc ông trở nên như thế.

Lạc Hải nghe bác sĩ nói ba tháng sau đột quỵ là thời điểm vàng để hồi phục, qua thời gian này nếu vẫn còn triệu chứng thì về cơ bản không thể khoẻ lại. Hắn đã lên văn phòng trường xin bảo lưu, hằng ngày tập luyện phục hồi chức năng, nói chuyện, vận động với ông và xoa bóp cho ông.

Dù như thế tay trái của ông vẫn mất cảm giác, chân phải không thể cử động, đi lại bị hạn chế, thay quần áo tiểu tiện đại tiện đều cần người khác giúp đỡ. Nhưng ông có thể tự ăn và nói chuyện, đầu óc cũng rất minh mẫn, như vậy đã rất tốt rồi.

Song Lạc Hải có thể cảm nhận được tinh thần của ông không tốt như trước, thi thoảng tính tình cũng rất nóng nảy, hễ cáu kỉnh là không cho hắn chăm sóc, luôn cố tỏ vẻ, có việc không gọi hắn mà tự dịch từ giường lên xe lăn, vừa nãy mới ngã xong.

Điều ấy khiến hắn rất khó chịu.

Phòng chứa đồ sáng đèn suốt đêm, sớm hôm sau mới tắt. Bóng đèn làm việc quá tải một đêm đã hy sinh oanh liệt.

Kiều Kinh Ngọc nói dùng chung bàn thì Lạc Hải cũng không khách sáo với cậu, mấy hôm nay đều vào phòng Kiều Kinh Ngọc. Bàn trong phòng rộng rãi, hai đứa mỗi đứa một nửa cũng không cảm thấy chật, Kiều Kinh Ngọc còn kẻ một đường ở giữa bàn.

Lạc Hải cười cậu trẻ con.

Nhìn chung cả hai đều không vượt ranh giới, nhưng đồ ăn vặt của Kiều Kinh Ngọc lại thường xuyên lấn sân. Mặt bàn chia hai rất dễ phân biệt, nửa bên Lạc Hải ngăn nắp sạch sẽ, nửa bên Kiều Kinh Ngọc cùng lắm gọi là gọn gàng trong đống bừa bộn mà thôi.

Kiều Kinh Ngọc có thể nhìn ra mấy ngày nay tâm trạng Lạc Hải không bình thường, cậu cũng không thể nói rõ, chẳng qua cảm giác hắn như có tâm sự, biểu hiện là luôn lơ đãng, có lẽ vẫn là vì ông nội.

"Ê, làm gì thế cậu ơi?" Kiều Kinh Ngọc khua tay trước mặt Lạc Hải, Lạc Hải run tay vạch một đường lên bản vẽ.

Lại tâm hồn treo ngược cành cây rồi.

Kiều Kinh Ngọc cầm tẩy tẩy nét vẽ dư thừa ấy đi, nhận ra bản vẽ này không phải tờ hôm trước.

"Cái này vẽ gì á?"

Lạc Hải đáp: "Sửa nhà vệ sinh."

"Loại có thể giội nước hả?" Kiều Kinh Ngọc thoáng sửng sốt, chỉ vào một bộ phận giống cái hòm: "Đây là thùng nước?"

Lạc Hải liếc cậu: "Nó là bể phốt."

"Thôi được," Kiều Kinh Ngọc gãi đầu: "Bao lâu thì sửa xong?"

"Nhanh thì mấy ngày, nhưng cậu phải giúp tôi." Lạc Hải nói, thật ra mấy cái nền móng trước đây đã chuẩn bị hết rồi, chỉ là mãi không có thời gian thi công.

Kiều Kinh Ngọc đồng ý dứt khoát: "Không thành vấn đề, khuân gạch bê vữa tớ đều làm được."

Việc này Kiều Kinh Ngọc sẵn lòng giúp đỡ, dù sao đây cũng là việc quan trọng đối với cậu. Tuy trường tiểu học có nhà vệ sinh nhưng chạy đến đấy mỗi ngày quá phiền toái, làm cậu những lúc muốn đi đại tiểu tiện đều rất bất tiện.

Việc sửa chữa nhà vệ sinh được đưa vào chuẩn bị cũng là lúc tiết sức khoẻ sinh sản của Kiều Kinh Ngọc phải bắt đầu.

Kiều Kinh Ngọc dựa theo slide Trần Gia gửi rồi sửa lại một chút, bài giảng này chủ yếu vẫn dùng PPT và video, hình vẽ đẹp chú thích hay, nhóm họ đã mang theo máy chiếu.

Kiều Kinh Ngọc đặt tên cho bài giảng là "Giáo dục tuổi dậy thì", nội dung bài giảng từ kỳ kinh nguyệt mở rộng ra cấu tạo sinh lý của nam và nữ, chúng ta đến từ đâu, con gái và kỳ kinh nguyệt, cách sử dụng băng vệ sinh, tự bảo vệ mình như thế nào.

Trước ngày dạy học Kiều Kinh Ngọc hơi lo lắng, không diễn tập đến khi thực chiến xảy ra sự cố thì phải làm sao?

Cậu còn kéo Lạc Hải nghe chung, chiếu lần lượt PPT và video, nếu Lạc Hải không cản thì có khi cậu đã đẩy cả ông sang.

Ai ngờ cậu lại là sự cố lớn nhất.

Kiều Kinh Ngọc tỉnh dậy cảm thấy mặt hơi ngưa ngứa nhưng cậu cũng không để ý, gãi mấy cái rồi cầm bàn chải ra bồn rửa đánh răng.

Lạc Hải đã đang đánh răng rồi, thấy cậu đi ra thì xém phun hết bọt kem đánh răng trong mồm: "Mặt cậu sao thế kia?"

"Hả?" Kiều Kinh Ngọc vác cái đầu bù xù, miệng ngậm bàn chải, sờ mặt mình: "Mặt tớ làm sao?"

Lạc Hải súc miệng rồi chỉ gian nhà giữa: "Đi soi gương đi!"

Trong gian giữa có một chiếc gương bán thân treo trên tường, Kiều Kinh Ngọc vừa đánh răng vừa vọt vào nhà soi gương.

Lạc Hải đang rửa mặt thì nghe thấy tiếng hét ầm ĩ của Kiều Kinh Ngọc.

"Lạc Hải ơi! Tớ hỏng mặt rồi!"

Kiều Kinh Ngọc nhìn mình trong gương, mặt nổi nốt đỏ không to nhưng chi chít cực kỳ nhiều, bảo sao tối qua cậu cảm thấy mặt hơi ngứa, bây giờ cũng không biết có phải do tâm lý hay không mà cảm thấy càng ngứa hơn, không nhịn được đưa tay gãi.

Lạc Hải vào nhà thấy cậu đang gãi khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng ấn tay cậu lại: "Gãi nữa là nát mặt đấy."

Ông ở phòng bên cạnh, Lạc Hải kéo cậu đến chỗ ông cho ông xem.

Ông cụ giữ sau đầu Kiều Kinh Ngọc, nhìn qua rồi bình tĩnh nói: "Không sao, muỗi đốt thôi."

"Muỗi đốt?" Lạc Hải và Kiều Kinh Ngọc đều kinh ngạc, muỗi gì độc thế này, đốt nguyên cái mặt!

Kiều Kinh Ngọc vừa biết là muỗi đốt thì lại xoay người đi soi gương. Đù má, mới đầu thấy nổi đầy nốt đỏ cậu tưởng là dị ứng hay bệnh hiểm nghèo gì đó cơ, bây giờ nhìn kỹ từng nốt đúng là giống muỗi đốt thật này.

Cậu nghe thấy ông kêu Lạc Hải đi tìm một loại cỏ nào đó, tiếng địa phương Kiều Kinh Ngọc không hiểu, bảo hắn giã lấy nước cho cậu bôi.

Lạc Hải đạp xe đi ngay, lúc về trên ghi đông treo một túi cỏ. Kiều Kinh Ngọc ở rõ xa cũng có thể ngửi thấy mùi thối.

Lạc Hải vẫn dùng cái cối giã tỏi giã thứ cỏ có mùi thối, Kiều Kinh Ngọc quyết định không bao giờ ăn rau trộn nữa.

Cỏ thối giã nát càng thối hơn, mùi xì hơi, mùi xì hơi thối.

Lạc Hải giã lấy một bát nước, chấm vải xô định bôi cho cậu.

"Không!" Kiều Kinh Ngọc suýt nhảy dựng, bịt mũi liên tục lùi lại: "Thối lắm, tớ không bôi!"

"Không bôi?" Lạc Hải cũng không ép cậu, thích thì bôi không thích thì thôi: "Không bôi cứ để ngứa đi."

Cũng không biết có phải do câu này của Lạc Hải hay không mà nói xong Kiều Kinh Ngọc cảm thấy mặt bắt đầu ngứa ngáy.

Cậu rửa mặt bằng nước lạnh, nhúng cả mặt vào thau nước, chưa nín thở đầy ba giây đã sặc đến nỗi phải ngẩng đầu lên.

Mặt vẫn ngứa vô cùng, hơn nữa còn ngày càng ngứa, Kiều Kinh Ngọc gãi mấy cái trên trán, cúi đầu nhìn thấy móng tay dính máu, cậu gãi rách da rồi.

Lạc Hải cũng thấy trán cậu rách da, túm gáy cậu ấn cậu ngồi xuống ghế, sau đó giữ đầu bôi nước cỏ thối lên mặt cậu.

"Thối quá!" Kiều Kinh Ngọc sắp ói đến nơi, nhưng mà dễ chịu lắm, mát rười rượi hệt như bôi bạc hà.

Cỏ thối có tác dụng rất tốt, bôi xong cậu không ngứa nữa.

Nhưng mặt ra nông nỗi này còn đi dạy kiểu gì? Kiều Kinh Ngọc nhìn quái vật mặt xanh trong gương, giống người khổng lồ xanh quá trời ơi...

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6094 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5538 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5232 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5036 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4852 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4815 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter