Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nga Mỵ

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nga Mỵ
  3. Chương 492 : Đạo tâm và dục vọng

Chương 492 : Đạo tâm và dục vọng

Mọi người bàn bạc xong quyết định để Vưu Thiên Nhận và đám người Đề Thiện Thượng ở trên tháp Vũ Thần bế quan, thứ nữa là thương tích chưa lành, cũng không nên ngao du bên ngoài, Chu Chu với Doãn Tử Chương thì kết đôi đến chỗ người bình thường sống du lịch. Chu Chu nghĩ đến việc sẽ cùng Doãn Tử Chương đi “thể nghiệm sinh hoạt”, trong lòng vô cùng vui mừng, chỉ có Đề Thiện Thượng kéo nàng sang một bên nói: “Muội với tiểu Tứ cô nam quả nữ cùng đi ra ngoài, cẩn thận một chút, đừng để bị hắn thừa cơ chiếm tiện nghi. Muội đừng thấy hắn cả ngày trưng ra một bộ mặt lạnh băng, không có nam tử nào không háo sắc đâu!” Chu Chu nóng bừng mặt, trong đầu Đại sư huynh không có cái gì đứng đắn cả sao? Bị huynh ấy nói như vậy, lịch lãm rèn luyện tốt đẹp lại thành ra như là bỏ trốn. Doãn Tử Chương thông báo ý định này với Lâm Thế Cung, Lâm Chấn Kim giờ còn đang bế quan trong tháp Vũ Thần, hắn chỉ để thư lại chứ không đi quấy rầy. Chu Chu cũng đi chia tay với Phần Bích Thấm và Đan Nhiễm. “Lần này lịch lãm rèn luyện xong, muội sẽ đi trùng kích Nguyên anh.” Đan Nhiễm căng thẳng lên: “Việc này cần có sự chuẩn bị chu toàn lại làm, không được nóng vội.” “Muội biết rõ.” Chu Chu gật đầu đồng ý, để lại đầy đủ linh thạch, đan dược với phù lục phong ấn Trường Sinh Thiên Hỏa cho mọi người của Đan tộc, lại lấy một phần bảo vật tạm thời không dùng đến, nhất là bảo vật lấy từ bảo khố hoàng tộc Đan quốc trong vòng tay đồng dời ra ngoài đặt trong không gian tháp Vũ Thần, rồi cùng xuất phát với Doãn Tử Chương. Họ ăn mặc giống như người bình thường, che dấu tất cả tu vi, cũng không sử dụng pháp thuật, giống như là người bình thường xuất phát từ thành Sùng Vũ, thẳng đường về phía nam. Xuyên qua thành trấn của người bình thường, ban đêm dừng chân trong khách sạn, ngẫu nhiên sẽ dừng lại mấy ngày ở thành trấn nào đó. Khi màn đêm buông xuống, Chu Chu rất thích ngồi bên cửa sổ quan sát cảnh nhà nhà lên đèn, khói bếp lượn lờ. “Muội cảm thấy đây mới chính là ngọn lửa đẹp nhất trong thiên hạ. Trên nhà bếp có người nhà tự tay nấu ăn, dưới ánh đèn có người chờ mong người về nhà đoàn tụ. Tuy nhiên đời người ngắn ngủi chỉ có hơn mười năm, lúc ưu sầu phiền não nhiều, khi vui vẻ thì ít, nhưng lại rất chân thực.” Chu Chu nói khẽ. Doãn Tử Chương nghĩ nghĩ, không có đả kích Chu Chu như lúc trước, ngược lại gật đầu nói: “Muội nói có lí.” Hắn cũng bắt đầu nghĩ tới những ngày sống bình tĩnh an nhàn ở sơn thôn với cha mẹ lúc nhỏ. Ban ngày cha ra ngoài đi săn làm việc, buổi tối mẹ sẽ ôm hắn ngồi dưới đèn chờ cha trở về cả nhà cùng ăn cơm. Tay nghề của mẹ khiến người ta thật không dám khen, miễn cưỡng cũng chỉ có món mì gà là ăn được, nhưng vẫn sẽ cố gắng vì cha con họ làm ra vài món khác dù không quá đẹp vị. “A Chương, huynh cảm thấy đạo tâm là gì?” Chu Chu nghiêng đầu hỏi. Dựa trên tu vi hiện nay của Doãn Tử Chương, tuyệt đối không có quyền lên tiếng ở vấn đề này. “Là dục vọng, dục vọng xuất phát từ nội tâm chân thành không giả dối.” Doãn Tử Chương nói làm cho người ta sợ hãi, bình tĩnh nhìn Chu Chu nói: “Muội nghĩ đến chuyện kết anh?” “Đúng, muội mong mọi người bình an ở bên nhau, muội không muốn trở thành gánh nặng của mọi người, không muốn lại có người hi sinh vì muội, muội muốn bảo vệ bản thân… bảo vệ mọi người.” Chu Chu chủ động đưa tay ôm eo Doãn Tử Chương, chôn mặt vào lồng ngực hắn. “Heo ngốc!” Doãn Tử Chương xoa xoa tóc nàng. Dù khổ sở nhưng cũng có chút ngọt ngào. Hắn muốn thay Chu Chu gánh vác tất cả, Chu Chu cũng muốn bảo vệ hắn như vậy. Hắn không mong Chu Chu mạo hiểm, sao Chu Chu lại không sợ hắn gặp phải chuyện không may? Hai người dựa vào lẫn nhau, Doãn Tử Chương vững tâm lại nói chậm rãi: “Tu tiên là đi ngược đạo trời, vốn bắt đầu từ chấp niệm. Vì mong trường sinh cũng được, vì muốn thực lực cũng thế, nói cho cùng chẳng qua là vì dục vọng của mình mà thôi. Nếu thật sự vô dục vô cầu, thật sự chẳng cần tu tiên, mọi thứ thuận theo tự nhiên là được. Bốn mùa lần lượt thay nhau, sinh lão bệnh tử mới là đạo trời. Việc người tu tiên phải làm là cảm ngộ đạo trời, sáng tạo ra đạo của chính mình thậm chí là thế giới thiên địa, hòa vào mà lại siêu thoát ngoài đạo trời.” Doãn Tử Chương chủ động nói với nàng những thứ này, vậy là không phản đối chuyện nàng mạo hiểm kết anh rồi, trái tim Chu Chu buông lỏng, nói: “Lúc trước muội luôn không rõ, tại sao mọi người lại phải tu tiên, ai cũng bảo là vì trường sinh, nhưng cuối cùng có bao nhiêu người có thể trường sinh, ngược lại có không ít người chết oan uổng, kết cục còn thảm hơn người bình thường.” “Thật ra trên đời này có rất nhiều chuyện đều như thế, có một số ít người thành công, lại có rất nhiều người thất bại, nhưng nếu vì sợ thất bại mà cái gì cũng không dám thử, vậy thì ngay cả cơ hội thành công cũng không có. Người bên ngoài như thế nào thì ta không dám nói, ta biết ta tu tiên vì muốn làm gì thì làm, nắm giữ hoặc thậm chí sáng tạo vận mệnh của bản thân.” Doãn Tử Chương nói. Tim Chu Chu khẽ nhích, cau mày nói: “Thật ra về mặt bản chất thì cũng không khác với Diễm Thí Thiên…” Diễm Thí Thiên cũng là muốn làm gì thì làm, truy cầu thực lực mạnh nhất để nắm giữ tất cả, chiếm hữu tất cả, chẳng những muốn khống chế vận mệnh của bản thân, thậm chí còn muốn khống chế vận mệnh của người khác. “Đúng vậy, cái gọi là đạo trời vốn không phân thiện ác. Chẳng qua muốn quá nhiều, cần trả giá cũng càng nhiều, nếu mà vì dục vọng mà mất đi phương hướng, thì tất cả chỉ là viễn vông.” Trong cách nhìn của Doãn Tử Chương, Diễm Thí Thiên muốn hội tụ chín loại thiên hỏa vào một thân, dù thật sự hắn ta có làm được, thì cũng không có khả năng chịu đựng nổi. “Bản thân mất đi phương hướng?” Chu Chu khó hiểu. “Trước có bản tính, rồi sau đó mới là dục vọng, nếu để cho dục vọng che kín, mà đánh mất bản thân, như vậy liền mất tất cả.” Doãn Tử Chương nói đến đây, liền không thể nào nói tiếp được nữa, hắn cũng có chút khúc mắc nghĩ mãi không thông. Bỗng nhiên Chu Chu cười rộ lên: “Muội hiểu rồi, huynh còn nhớ tên thần giữ của mà chúng ta nhìn thấy ở một trấn nhỏ hồi tháng trước không?” “Ừ?” Dĩ nhiên là Doãn Tử Chương nhớ rõ kẻ đó. “Hắn rất yêu tiền, vì vậy đối với mọi người đối với mình đều vô cùng hà khắc, gần như là hận không thể không phải ăn cơm để tiết kiệm mấy đồng tiền, còn dạy dỗ con mình, tiết kiệm thêm chút tiền sau này mới có thể sống tốt hơn.” Chu Chu nhớ tới nhà đó trong nhà có núi vàng núi bạc ông già đó lại vàng da gầy xương trông còn chán hơn cả tên ăn mày liền không nhịn nổi cười. Tích lũy tiền bạc vì cuộc sống tốt hơn, nhưng sau khi cái dục vọng này bánh trướng, tên thần giữ của đó đã quên ước nguyện ban đầu của bản thân, chỉ nhớ rõ cái chấp niệm tích cóp tiền kia. “Tương tự thế! Người có ngàn vạn loại, đạo của mọi người cũng không ai giống ai. Ta cảm thấy đắc đạo tâm là dục vọng của bản thân, nói không chừng muội sẽ lĩnh ngộ ra những thứ khác, không cần nóng lòng nhất thời.” Doãn Tử Chương vuốt chóp mũi Chu Chu một cái. Đi ra ngoài một chút thật sự là tốt, nhìn ngắm thế giới muôn màu làm tấm lòng rộng mở. Nếu không phải vì có cái bóng ma cực lớn là Diễm Thí Thiên tồn tại, Chu Chu thật bằng lòng đi cùng Doãn Tử Chương chậm rãi du lịch cảm ngộ, chỉ có điều chuyện lĩnh ngộ này thật sự là gấp cũng không được. Hai người cứ chậm rãi thong thả mà đi qua nửa năm, Chu Chu nói muốn đi thăm núi Thánh Trí, vì vậy liền đổi đi hướng tây nam, trên đường cũng không nghe ngóng tình hình của Đan quốc và Vũ quốc. Hôm đó cuối cùng họ cũng đến vùng tây nam, phía trước chính là Phần thành. Đây là nơi hai người xuống núi kiếm được “món tiền đầu tiên”, dĩ nhiên phải đến xem một chút. Họ nghĩ đã nửa năm rồi không tin tức qua lại cho đồng môn và người trong tộc, vì vậy quyết định đến Tụ Bảo lâu ở Phần thành, xem có tin tức gì không đồng thời báo bình an. Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6357 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5729 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5722 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5417 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
5037 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
5014 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter