Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Nếu Như Anh Muốn...

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Nếu Như Anh Muốn...
  3. Chương 2: Tôi cho cô một con đường sống!

Chương 2: Tôi cho cô một con đường sống!

Lục Cảnh đứng im nghe hai người đàn ông nói chuyện trong lòng lại lo lắng không biết ở biệt thự giờ ra sao. Nhìn điện thoại tin tức scandal của Dung Ân được tìm kiếm nhiều nhất, bản đưa tin của trưa nay bùng nổ ratting, rất nhiều lời lẽ chửi bới tới Dung Ân.

  - Mạc Thần chuyện hôm nay là do cậu làm sao?

   - Tôi không rảnh.

   - Vậy mấy tấm hình đó là sao, chuyện bệnh viện tâm thần, sảy thai?

Phong Vũ ánh mắt nghi ngờ nhìn Mạc Thần. Hắn thì tỏ vẻ hững hờ nhưng trong lòng dậy sóng, không phải anh làm thì ai làm vẫn có người hận cô hơn cả anh sao?

  - Cậu đang sợ ảnh nóng của mình với Dung Ân được lộ ra nhiều nữa à?

Mạc Thần nhếch môi, Vũ dơ nắm đấm, nghiến răng.

  - Câm mồm!

Biệt thự Hoàng Hoa.

   - Cô Ân cô có trong đó không?

Mấy người làm gõ cửa, ghé sát tai để nghe ngóng bên trong, vẫn là tiếng đập phá.

   - Trời ơi tôi thấy sợ quá gọi Thiếu gia về đi, biết đâu cô ấy tâm lý có vấn đề thật!

  Quản gia lo lắng không thôi sợ nhất con bé làm bản thân tổn thương.

   - Cô Dung Ân cô có thể mở của cho chúng tôi không?

   - Cô Dung Ân chúng tôi lo cho cô lắm!

   - Thôi thôi, ko gì mà lo đến cả cậu Thần gọi xong còn vẫn bình tĩnh chả hỏi han cô ta một câu mà giờ đã về đâu.

   - Đúng, con gái của kẻ giết bố mẹ mình ai thích nổi.

  - Không thích sao dẫn cô ấy về đây?

Quản gia Lý gọi điện xong đứng đằng sau nghe được hết nhìn mấy người làm.

  - Mấy người đi làm việc của mình đi, nhiều chuyện ít thôi!

Dung Ân người mệt lả tựa người vào cánh cửa nghe được hết lời nói chuyện cửa họ. Coi run rẩy cả cỡ thể, đài gối co lên gục đầu xuống và khóc nức nở. Họ nói đúng cô là con gái của kẻ thù, cô làm gì có quyền được anh ấy quan tâm, yêu thương. Cô rất yêu anh nhưng cô tự ti, sợ hãi khi đối diện trước mặt anh. Cô yêu anh, ích kỉ muốn có được anh nhưng lại không để tâm rằng anh làm sao có thể yêu một đứa như cô. Bố mẹ cô giết bố mẹ anh ấy, 6 năm trước cô còn đứng trước tòa nói rằng bố mẹ mình không giết bố mẹ anh ấy... Cô ích kỉ với anh nhưng tham lam muốn có tình cảm của anh. Anh chắc chắn nghe tin tức hôm nay còn không vội vàng về Biệt thự xem cô như nào, quá rõ ràng.

 Cô mệt mỏi nằm xuống nền nhà lạnh băng, nước mắt rơi xuống. Cô nhìn lên trần nhà ánh mắt mông lung, đồ đạc rơi hết xuống chính cô đang nằm lên nó có cả mạnh vỡ thủy tinh nó đang phát sáng bỗng ánh sáng mờ dần, hoàng hôn lặn xuống.

   Phong Vũ gọi điện thoại cho Dung Ân nhưng không bắt máy, anh lo lắng vô cùng, trừng mắt với Mạc Thần rồi rời đi.

  Gọi bao nhiêu cuộc thì Dung Ân không đổ chuông, anh sợ cô nghĩ quẩn vì tin tức hôm nay. Nhưng với thái độ của Mạc Thần chứng tỏ Dung Ân chưa bị làm sao. Việc quan trọng bây giờ là anh cần làm tin tức này lắng xuống nên đã đánh xe đến một nơi.

   Bên nhà đài Quốc gia.

  - Wow, kỉ lục ratting tăng vọt không ngờ luôn đó hai cô giỏi quá!

Giám đốc nhà đài mặt hơn hở đến chúc mùng Hà Trang và Nguyên Thảo.

   - Cảm ơn Giám đốc đã quá khen ạ, đây là công việc của chúng tôi.

   Hà Trang tỏ vẻ không có gì kà quá vui mừng nhưng Nguyên Thảo lại quá hiểu cô ta, nhìn mặt xong lại nhếch môi đúng là cáo già. Trong lòng chắc đang vui sướng lắm vì hạ được kẻ mình ghét chứ gì " đây là công việc của chúng tôi ".

   Bỗng điện thoại đổ chuông, nhìn vào màn hình điện thoại thì Hà Trang mỉm cười.

  - Em nghe ạ! Vâng tất nhiên nhiên rồi. Em sẽ đến!

  Giám đốc nhận ra cái kiểu ánh mắt, giọng điệu này đang nói chuyện với người yêu vậy!

   - Haiz nay đang định rủ bộ phận chúng ta đi ăn mà có vẻ cô Trang bận thôi để dịp khác vậy!

Hà Trang mỉm cười, cảm ơn giám đốc rồi rời đi trong đầu đang rất mãn nguyện vì quyết định của bản thân.

  1 tuần sau.

Chiếc xe hơi đang tiến vào cổng, người làm nhìn từ trong nhà nhìn ra, ánh đèn từ ngoài cổng chiếu sáng cả Biệt thự, hoa quỳnh về đêm lại nở rộ cả lối đi. Hắn đi qua những bước chân thật thoải máu, ống quần quệt vào những khóm hoa rồi đong đưa. Đã 1 tuần rồi hắn không về đi qua hắn thấy hoa cẩm chướng đã héo khô không còn sức sống, nhớ rằng chỉ có cô là thích hoa cẩm chướng mà mua vè trồng. Người làm không để ý không chăm sóc, tưới tắm cho nó hay do loài hoa này dễ chết. Bỏ qua sự bận tâm nhất thời thù hắn bỏ áo khoác xuống sofa, nới lỏng cà vạt nhìn lên trên tầng rồi thu hồi tầm mắt.

  Quản gia Ký đưa đến một cốc nước ấm.

   - Cậu chủ, công việc bận quá sao thấy cậu tiều tụy đi không ít?

   - Chuẩn bị nước tắm đi tí tôi lên.

   - Vâng, còn cô Dung Ân mấy nay không ăn uống gì.

Ánh mắt Mạc Thần tỏ ra sợ hãi 1 tuần nay hắn không về đừng nói...

  - Có hôm thấy cô ấy ăn mấy miếng cơm rồi bỏ đấy. Ăn xong lại về phòng không đi đâu cả.

Hắn biết cô không rời khỏi biệt thự, điện thoại không bắt máy, hắn không gọi cho cô nhưng hắn biết vì Phong Vũ lại gọi cho anh vì không liên lạc được cho cô.

 Lục Cảnh cũng báo lại tình hình ở biệt thự cho anh.

  -Quản gia Lý một tuần tôi không về có phải nơi đây đã không còn chủ?

  Quản gia Ký nghe vậy thì sợ sệt lời nói của cậu chủ, người làm nhìn nhau sợ hãi.

   - Mẹ tôi ngày trước còn sống rất yêu hoa nên đã cho trồng rất nhiều hoa ở biệt thự nên mới ó tên Biệt thự Hoàng Hoa. Nếu đã là hoa ở biệt thự này thù phải chăm sóc cho kĩ chứ?

   - Vâng vâng tôi biết rồi!

   Hắn đi đến cầm chậu hoa cẩm chướng đỏ trong tay.

  - Như này là còn có thể sống không?

Hắn nói hay là hỏi đây, anh mắt rất khó hiểu.

   - Đi tưới vào đi!

Mọi người thở phào tưởng nay trong biệt thự lại được nghe tiếng đập vỡ từ gia chủ chứ không phải người trên lầu.

    Dung Ân nằm trên nền nhà lạnh lẽo, tóc đen dài xõa xuống. Cô thích mặc váy màu trắng, váy hoa nhí, các loại vải lanh nó làm cô dễ chịu. Cô thích nằm trên sàn nhà, nhớ khoảng thời gian nằm trong bệnh viện tâm thần cô có nhiều lúc nằm trên nền nhà lạnh lẽo và dơ bẩn. Giờ đây trái tim cô mệt mỏi, cô bất giác lấy tay sờ vào bụng của mình và rơi nước mắt. Đúng cô là người không ra gì không giữ được đứa con của mìn, không bảo vệ được bố mẹ. Thân hình gầy, yếu đuối của cô hiện ra trước mặt hắn, cánh cửa mở ra. Hắn thấy cô nằm trên sàn nhà, dáng người được bao bọc bên trong chiếc váy. Một cảm giác nhói ở tim.

Muốn cho tôi thấy cảnh gì nữa ngoài những tấm hình đó?

Coi nghe giọng nói quen thuộc của anh, bất giác nằm lên quay người lại chỗ phái cửa. Cô nhìn anh đã 1 tuần cô không được thấy anh, cô nhớ anh, nhớ khuôn mặt đó.

Anh vừa tắm xong, trên người khoác chiếc áo tắm mùi đinh hương nhẹ nhàng, mùi dầu gội sữa tắm chỉ có ở anh là một sự kết hợp hoàn hảo. Anh có vẻ tiều tụy đi không ít là vì lo lắng cho cô sao, không là vì công việc. Nếu lo cho cô anh sẽ về lúc chuyện xảy đến với cô. Cô giờ rất sợ không dám ra ngoài sợ ngoài kia họ biết cô họ chửi cô. Cô không dám mở điện thoại nữa cô sợ thấy những lời chửi bới về gia đình cô. Cô không chịu được nữa rồi.

Cô nhìn anh chằm chằm. Anh tiến lại khụy một gối xuống trước mặt cô. Cô bối rối vì hai người quá gần nhau, mấy giọt nước trên tóc anh đang chảy xuống, anh nhìn cô và nói!

Không có gì muốn nói với tôi sao?

Cô bối rối không biết nên nói gì nhìn anh hay là quá ngập ngừng không biết nói như thế nào.

Nếu em nói anh có tin không?

Cô nhìn vào mắt anh chờ đợi câu trả lời.

Cô từng mang thai thật sao? Vết rạn đó vì sao cô dám nói là bị bỏng cơ chứ?

Cô hoang mang cứ nhắc đến chuyện đứa bé cô lại vậy, coi còn không biết bố đứa trẻ là ai. Coi bị cưỡng hiếp lúc 18 tuổi. Cô đã bị bỏ thuốc mê và lúc tỉnh lại là không có một ai ở đó nhưng trên giường cô nằm là đống hỗn loại và vết máu chỗ cô nằm, trên người không còn mảnh vải. Khi cô biết mình mang thai coi đã sợ nhưng thấy tình thương yêu của bố mẹ dành cho mình cô đã giữ nó nhưng trong khoảng thời gian ở bệnh viện tâm thần cô lại không giữ được nó.

Đó là sự cố!

Hắn thấy nực cười, cái gì là sự cố chứ đúng như lời cô MC truyền hình nói dám cho đàn ông cởi đồ mà không cho con mình cơ hội chào đời.

Cô rất giống bố mẹ cô, tàn nhẫn.

Anh không được nhắc đến họ nữa, họ chết rồi!

Cô tức giận sao?

Em xin lỗi vì việc họ đã làm với gia đình anh!

Cô rơi nước mắt nhìn anh, cô rất yêu anh cô sợ nhất là điều này sợ cô không thể bên anh. Từ ngày nhỏ cô đã quý anh rồi hay bám anh và anh không phản khánh. Nhưng từ lúc nào nhỉ cô đã quên rồi là lúc đó cô không thể nhớ được nữa. Chỉ đến khi 6 năm trước vụ việc của bố mẹ bị phát hiện cô mới biết anh là người con trai đó, người đàn ông không thể yêu!

Mạc Thần thấy nước mắt cô rơi, đôi môi run rẩy tiếng thút thít, nó làm anh nhớ đến ngày nhỏ cô sợ bóng tối sợ sấm sét. Tối đó anh đã thấy một cô bé như vậy và anh đã bên cạnh vỗ về cô.

Anh Thần ơi em sợ lắm khi nào bố mẹ về ạ?

Khi em nhắm mắt đi ngủ, khi anh đếm 1000 là em mở mắt ra là bố mẹ đã về.

Vâng

Cô bé nghe lời nhắm mắt lại khóc nấc nhưng tiếng nhỏ dần, anh đến đến 100 là cô chìm vào giấc ngủ trên vòng tay anh.

Em có thể chuộc lỗi thay bố mẹ em, hằng ngày sẽ đến mộ của bác Quân, cô Tần để thắp hương. Em sẽ trồng thêm hoa để cô Tần được ngắm nhìn. Rồi đọc các quyển sách về Tài chính cho bác Quân nghe. Rồi...

Đủ rồi!

Anh tức giận ánh mắt sắc bén nhìn cô, thấy nước mắt đó làm anh khó chịu, giọng nói đó nữa.

Tôi cho một con đường sống đã là nhân nhượng lắm rồi!

Nói xong anh đứng dậy bỏ đi, cô hoảng hốt đứng dậy choáng váng vì nằm lâu hay do mệt mỏi mà bị vậy nhưng nó đến bất chợt cô xoa đầu. Khi đã ổn cô vội ôm lấy anh từ đằng sau. Anh bất ngờ với hành động này!

Em yêu anh nên mới không xấu hổ mà đến đây làm người tình của anh, không xấu hổ là con gái của kẻ thù mà đi yêu anh. Không phải là người con gái trong trắng xứng đáng cho anh nhưng em yêu anh. Anh cho em một con đường sống thì sao chứ, khi anh không trao tình yêu anh cho em?

Dung Ân áp mặt mình vào sau lưng anh nước mắt rơi lã chã, hô hấp khó khăn. Cô sợ mình lại khóc to hơn nhưng cái ôm cho anh vẫn chặt. Mạc Thần đứng như trời chồng, bất động để cô ôm cô nói, tay anh cầm vào tay cô rồi giật ra.

Không cần làm đến mức này, sự nghiệp của cô sẽ không tiêu tan. Đúng cô là tình nhân của tôi việc của kim chủ tôi là bao nuôi và cho cô một tương lai Ca Hậu bao người mơ ước. Còn tình nhân mãi mãi chỉ là tình nhân không được vượt quá ranh giới!

Nói xong hắn giật tay cô ra rồi đóng cửa thật mạnh!



Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5806 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5316 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5048 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4625 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4555 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4525 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter