Chương 31
Tôi dường như hiểu đó là cái gì rồi. Tôi xoay người lại đẩy Hứa Quân Dục, định xuống giường thì eo lại bị giữ lấy.
“Hứa Quân Dục, buông tay.”
Tôi nhíu mày trừng mắt nhìn hắn. Trái ngược với sự tức giận của tôi, Hứa Quân Dục trông rất sảng khoái còn cọ cọ đầu vào người tôi.
“Anh Thần, anh định đi đâu vậy? Ngủ thêm chút nữa không được sao? Hơn nữa đây cũng chỉ là phản ứng bình thường thôi mà sao anh phải phản ứng lớn thế.”
Tôi đẩy đầu Hứa Quân Dục ra, tóc cậu ta tuy mềm nhưng cọ cọ vào người như vậy rất khó chịu. Còn có cái thứ đang phồng lên.
“Có gì tự giải quyết đi, đừng có đụng vào tôi. Với lại chẳng phải tôi đã khoá cửa rồi, cậu vào đây bằng cách nào.”
Hứa Quân Dục né tránh ánh mắt của tôi, trông cậu ta như thể vừa bắt quả tang làm chuyện xấu.
“Cái đó là vì em tìm thấy chìa khoá ở phòng khách, em mới thử xem có mở được không. Cũng tại em nhớ anh quá, anh đừng trách em mà anh Thần.”
Tôi bất lực nhìn Hứa Quân Dục, lời đến bên môi còn chưa nói ra thì cửa phòng đã lạch cạch mở ra.
Mục Ý vẻ mặt âm trầm, bên cạnh hắn là một chiếc vali to đùng cùng một bó hoa. Ánh mắt Mục Ý làm tôi cảm giác như bên cạnh có một con rắn đang quấn quanh mình. Trong mắt hắn lúc này hoàn toàn không còn vẻ dịu dàng lúc trước, tôi chưa từng nhìn thấy Mục Ý tức giận như này.
“Hứa Quân Dục. Cậu đang làm cái gì vậy!!!”
Mục Ý lao đến kéo Hứa Quân Dục xuống giường rồi đấm cho cậu ta một phát. Hứa Quân Dục cũng không phải dạng vừa cậu ta lập tức đánh trả Mục Ý.
Mục Ý:“Hứa Quân Dục cái thứ súc vật!!! Ngay cả anh mày mà mày cũng không tha sao?!!! Đồ bẩn thỉu!!!”.
Hứa Quân Dục:“Còn anh thì sao?!! Anh thì không chắc Mục Ý, ngày ngày quấn quanh anh Yến như con đ*, lúc đó anh có nghĩ đến anh Thần không?!!”
Mục Ý: “CMN!!! Cậu im mồm cho tôi!!”
Hai người họ cứ đánh nhau qua lại như thế gây tổn hại không ít tới đồ đạc trong phòng. Còn chưa khỏi ốm xong, giờ phải chịu ở trong cai cảnh hỗn loạn này, tôi thực sự không chịu được. Đầu tôi giờ như muốn nứt ra, tiếng ầm ĩ cãi vã đánh nhau vẫn không ngừng vang.
Nén nhịn cơn đau đầu. Tôi xuống giường muốn ngăn họ, tiện tay cầm cái cốc cạnh tủ đầu giường phi thẳng về phía họ.
“Hai tên kia nếu như muốn cãi vã thì ra ngoài mà làm, đừng có làm phiền tôi.”
Hơi lạnh truyền từ lòng bàn chân khiến tôi có chút tỉnh táo hơn, chỉ là có cái gì đó hơi lạ lạ ở dưới chân. Nhiệt độ điều hoà trong phòng sao hôm nay lạnh hơn mọi ngày vậy.
“Anh Thần… “
Nghe thấy có người gọi tên tôi theo phản xạ quay sang nhìn.
Gương mặt của Hứa Quân Dục và Mục Ý lúc này đều đang đỏ bừng lên như quả cà chua. Còn máu mũi thì không ngừng chảy.
Ánh mắt họ cũng rất kì quái, trông cứ như là một con thú động dục đang chuẩn bị tiến tới bắt “mồi” vậy.
Hai người này, một người omega, một người là beta, mà sao lại đánh nhau nặng dữ thế. Tôi đang muốn mở lời thì hình ảnh phản chiếu trong gương khiến tôi đứng hình.
Trong gương chiếu hết cả lên toàn bộ cảnh trong phòng. Đặc biệt chính là hình ảnh của tôi.
Thân thể tôi đông cứng,giờ phút này tôi chỉ mặc mỗi áo ngủ mỏng rộng. Cái quần ở phía dưới không biết đã bị cởi ratừ lúc nào.
Hơn nữa trên ngực cùng cổ còn có rất nhiều dấu vết ái muội. Tức khắc tôi đỏ hết cả mắt lên tức giận hét lớn đuổi hai người kia đi.
“Cút!!! Cút hết cho tôi mau!!!”
Sau ngày hôm đó, Hứa Quân Dục bị Mục Ý đuổi khỏi nhà tôi. Hắn cũng không ít lần nhắn tin với gọi điện thoại xin lỗi tôi vì chuyện hôm đó.
Tôi lập tức cho hắn vào danh sách đen. Nhắn với gọi nhiều như vậy rất phiền phức, tôi cảm giác máy điện thoại sắp cháy máy vì hắn luôn rồi.
Mục Ý cũng dần có những thái độ rất kì lạ. Tần suất cậu ta ở nhà càng ngày càng nhiều hơn. Tuy nhiên từ sau ngày hôm đó chúng tôi lại chiến tranh lạnh.
Tâm tư của tôi hiện giờ đã không còn đặt ở cạnh Mục Ý nữa nên tôi không quan tâm tới vấn đề này.
Quay lại chỗ làm, mọi thứ công việc của tôi vẫn như bình thường. Chỉ có điều hơi lạ chút là dạo này Yến Phong có vẻ không còn hay tới tìm tôi gây rắc rối nữa.
Cũng phải thôi vì hắn đang bận chuẩn bị chào đón bé vợ yêu tương lai của hắn cơ mà. Đâu có thời gian gây khó dễ cho tôi, càng thuận tiện hơn cho tôi việc nắm bắt thông tin về đại hoàng tử. Không có hắn cản đường quả nhiên dễ dàng thực hiện hơn rất nhiều.
Trong thời gian này, hoàng thái tử được hoàng đế đưa đi rèn luyện về mảng quân sự cho nên hắn sẽ ở lại đây trong vòng vài tháng tới. Mà điều đó cũng đồng nghĩa với việc là những quan chức cấp cao sẽ tới đây. Trong đó bao gồm cả phe phái của hoàng hậu và phe quý tộc không vừa lòng với hoàng hậu.
Những phe quý tộc ắt hẳn sẽ có rất nhiều thông tin về vị đại hoàng tử kia. Tìm thấy anh ta càng sớm càng tốt, gia đình tôi mới có thể thoát được móng vuốt của hoàng thái tử.
“Hứa Quân Dục, buông tay.”
Tôi nhíu mày trừng mắt nhìn hắn. Trái ngược với sự tức giận của tôi, Hứa Quân Dục trông rất sảng khoái còn cọ cọ đầu vào người tôi.
“Anh Thần, anh định đi đâu vậy? Ngủ thêm chút nữa không được sao? Hơn nữa đây cũng chỉ là phản ứng bình thường thôi mà sao anh phải phản ứng lớn thế.”
Tôi đẩy đầu Hứa Quân Dục ra, tóc cậu ta tuy mềm nhưng cọ cọ vào người như vậy rất khó chịu. Còn có cái thứ đang phồng lên.
“Có gì tự giải quyết đi, đừng có đụng vào tôi. Với lại chẳng phải tôi đã khoá cửa rồi, cậu vào đây bằng cách nào.”
Hứa Quân Dục né tránh ánh mắt của tôi, trông cậu ta như thể vừa bắt quả tang làm chuyện xấu.
“Cái đó là vì em tìm thấy chìa khoá ở phòng khách, em mới thử xem có mở được không. Cũng tại em nhớ anh quá, anh đừng trách em mà anh Thần.”
Tôi bất lực nhìn Hứa Quân Dục, lời đến bên môi còn chưa nói ra thì cửa phòng đã lạch cạch mở ra.
Mục Ý vẻ mặt âm trầm, bên cạnh hắn là một chiếc vali to đùng cùng một bó hoa. Ánh mắt Mục Ý làm tôi cảm giác như bên cạnh có một con rắn đang quấn quanh mình. Trong mắt hắn lúc này hoàn toàn không còn vẻ dịu dàng lúc trước, tôi chưa từng nhìn thấy Mục Ý tức giận như này.
“Hứa Quân Dục. Cậu đang làm cái gì vậy!!!”
Mục Ý lao đến kéo Hứa Quân Dục xuống giường rồi đấm cho cậu ta một phát. Hứa Quân Dục cũng không phải dạng vừa cậu ta lập tức đánh trả Mục Ý.
Mục Ý:“Hứa Quân Dục cái thứ súc vật!!! Ngay cả anh mày mà mày cũng không tha sao?!!! Đồ bẩn thỉu!!!”.
Hứa Quân Dục:“Còn anh thì sao?!! Anh thì không chắc Mục Ý, ngày ngày quấn quanh anh Yến như con đ*, lúc đó anh có nghĩ đến anh Thần không?!!”
Mục Ý: “CMN!!! Cậu im mồm cho tôi!!”
Hai người họ cứ đánh nhau qua lại như thế gây tổn hại không ít tới đồ đạc trong phòng. Còn chưa khỏi ốm xong, giờ phải chịu ở trong cai cảnh hỗn loạn này, tôi thực sự không chịu được. Đầu tôi giờ như muốn nứt ra, tiếng ầm ĩ cãi vã đánh nhau vẫn không ngừng vang.
Nén nhịn cơn đau đầu. Tôi xuống giường muốn ngăn họ, tiện tay cầm cái cốc cạnh tủ đầu giường phi thẳng về phía họ.
“Hai tên kia nếu như muốn cãi vã thì ra ngoài mà làm, đừng có làm phiền tôi.”
Hơi lạnh truyền từ lòng bàn chân khiến tôi có chút tỉnh táo hơn, chỉ là có cái gì đó hơi lạ lạ ở dưới chân. Nhiệt độ điều hoà trong phòng sao hôm nay lạnh hơn mọi ngày vậy.
“Anh Thần… “
Nghe thấy có người gọi tên tôi theo phản xạ quay sang nhìn.
Gương mặt của Hứa Quân Dục và Mục Ý lúc này đều đang đỏ bừng lên như quả cà chua. Còn máu mũi thì không ngừng chảy.
Ánh mắt họ cũng rất kì quái, trông cứ như là một con thú động dục đang chuẩn bị tiến tới bắt “mồi” vậy.
Hai người này, một người omega, một người là beta, mà sao lại đánh nhau nặng dữ thế. Tôi đang muốn mở lời thì hình ảnh phản chiếu trong gương khiến tôi đứng hình.
Trong gương chiếu hết cả lên toàn bộ cảnh trong phòng. Đặc biệt chính là hình ảnh của tôi.
Thân thể tôi đông cứng,giờ phút này tôi chỉ mặc mỗi áo ngủ mỏng rộng. Cái quần ở phía dưới không biết đã bị cởi ratừ lúc nào.
Hơn nữa trên ngực cùng cổ còn có rất nhiều dấu vết ái muội. Tức khắc tôi đỏ hết cả mắt lên tức giận hét lớn đuổi hai người kia đi.
“Cút!!! Cút hết cho tôi mau!!!”
Sau ngày hôm đó, Hứa Quân Dục bị Mục Ý đuổi khỏi nhà tôi. Hắn cũng không ít lần nhắn tin với gọi điện thoại xin lỗi tôi vì chuyện hôm đó.
Tôi lập tức cho hắn vào danh sách đen. Nhắn với gọi nhiều như vậy rất phiền phức, tôi cảm giác máy điện thoại sắp cháy máy vì hắn luôn rồi.
Mục Ý cũng dần có những thái độ rất kì lạ. Tần suất cậu ta ở nhà càng ngày càng nhiều hơn. Tuy nhiên từ sau ngày hôm đó chúng tôi lại chiến tranh lạnh.
Tâm tư của tôi hiện giờ đã không còn đặt ở cạnh Mục Ý nữa nên tôi không quan tâm tới vấn đề này.
Quay lại chỗ làm, mọi thứ công việc của tôi vẫn như bình thường. Chỉ có điều hơi lạ chút là dạo này Yến Phong có vẻ không còn hay tới tìm tôi gây rắc rối nữa.
Cũng phải thôi vì hắn đang bận chuẩn bị chào đón bé vợ yêu tương lai của hắn cơ mà. Đâu có thời gian gây khó dễ cho tôi, càng thuận tiện hơn cho tôi việc nắm bắt thông tin về đại hoàng tử. Không có hắn cản đường quả nhiên dễ dàng thực hiện hơn rất nhiều.
Trong thời gian này, hoàng thái tử được hoàng đế đưa đi rèn luyện về mảng quân sự cho nên hắn sẽ ở lại đây trong vòng vài tháng tới. Mà điều đó cũng đồng nghĩa với việc là những quan chức cấp cao sẽ tới đây. Trong đó bao gồm cả phe phái của hoàng hậu và phe quý tộc không vừa lòng với hoàng hậu.
Những phe quý tộc ắt hẳn sẽ có rất nhiều thông tin về vị đại hoàng tử kia. Tìm thấy anh ta càng sớm càng tốt, gia đình tôi mới có thể thoát được móng vuốt của hoàng thái tử.