Chương 4: Thay đổi nhân sinh của ngươi 4
Hiệu suất làm việc của Diệp Húc cực cao.
Đồng Linh uống thuốc xong cảm thấy rất buồn ngủ, sau khi chợp mắt một giấc liền thấy có một chiếc điện thoại mới cùng chứng minh thư nằm ngay ngắn trên tủ đầu giường.
Mà thời gian từ lúc nàng đề ra yêu cầu mới có ngắn ngủn hai giờ.
"Đây là năng lực của nam phụ có thể vì nữ chính bài ưu giải nan trong cốt truyện sao, yêu yêu." Đánh giá của Đồng Linh không khỏi cao hơn một chút, tuy rằng đây chỉ là một ít việc nhỏ, nhưng bớt đi công sức nàng làm chứng cớ giả vẫn là làm người bớt lo.
【 thời điểm cô ngủ, hắn lén tiến vào xem cô...】m577 không nhịn xuống được báo cáo tình hình, nó biết kí chủ có vấn đề, nhưng hiện giờ nó cùng Đồng Linh là trạng thái trói buộc vĩnh cửu, có thể nói là cùng vinh hoa chung tổn hại, nó có ý kiến đối với Đồng Linh nhưng trong công việc thì vẫn phải làm tròn trách nhiệm.
m577: 【 hắn nhìn chằm chằm cô cả buổi, chỉnh lại chăn cho cô, còn thay cho cô miếng dán hạ sốt, may là cô không quên trang điểm, bằng không hắn nhất định sẽ nhìn ra sơ hở. 】
Đồng Linh hiểu rõ mà cười cười: "Ta luôn luôn chuyên nghiệp, cho dù trong lúc ngủ, ta vẫn là hoàn mỹ."
Ngay cả tư thế ngủ cùng biểu cảm, nàng đều cố tình trù tính đến, tuyệt đối sẽ không xuất hiện hình ảnh xấu hổ gì đó làm tổn hại hình tượng.
m577: 【......】
Được rồi, là nó lo lắng thừa.
Thuốc hạ sốt hiệu quả thật cao, toàn thân Đồng Linh ra mồ hôi, thân thể thoải mái hơn nhiều. Khi lấy lại tinh thần, nàng liền cầm lấy di động trên tủ đầu giường, thử đăng nhập tài khoản vào các ứng dụng mạng xã hội, chăm chú mà đọc các thông tin khác nhau trong tài khoản.
【 cô trộm tài khoản của Dư Ngữ Nhu?! 】m577 cả kinh nói.
"Cái gì trộm với không trộm, về sau đây sẽ là tài khoản của ta." Đồng Linh không để bụng mà nói.
Có thể đúng lý hợp tình nói ra những lời này như vậy, không hổ là nhân loại vô sỉ nhất mà m577 gặp qua!
Đoạt thân phận của nữ chính chưa tính, còn đem tài khoản người ta lấy mất, đây là muốn chặt đứt liên lạc của nữ chính đang ở nước ngoài xa xôi a!
Không thể không nói, để che giấu thân phận, đây là chiêu thức đê tiện lại thực dụng nhất!
m577 rất muốn trách cứ hành vi ác liệt này của Đồng Linh, nhưng ngẫm lại nam chính vừa xuất hiện đã bị đưa vào phòng giải phẫu, hỏa khí m577 mới vừa toát ra nháy mắt dập tắt xuống —— được rồi, còn không phải là mấy cái tài khoản sao, ít nhất nữ chính vẫn còn an toàn.
Bất tri bất giác, điểm mấu chốt của m577 lặng yên bị kéo thấp xuống......
Thời đại công nghệ hóa, muốn tìm hiểu một người rất đơn giản, chờ Đồng Linh tra xong tài khoản xã giao của Dư Ngữ Nhu thì cô ta đối với nàng cơ hồ cũng chẳng có gì bí mật.
Khác với vẻ đơn thuần bên ngoài, Dư Ngữ Nhu là tâm cơ girl.
Sổ liên lạc của cô ta rộng giống như minh tinh vậy, có thông tin liên hệ của rất nhiều người. Có học trưởng thường xuyên giúp đỡ cô trong trường học, có đồng nghiệp nhiệt tình cô gặp khi làm việc bán thời gian hay những người đàn ông ưu tú cô gặp khi dự tiệc...
Thời gian rảnh rỗi của cô khá nhiều, cho nên cô sôi nổi tham dự tiệc tùng xã giao. Có thể biết đến người đàn ông xuất sắc như Diệp Hoán, cũng là thành quả mà nàng hao tâm tổn sức làm ra.
Nhưng mà cùng Diệp Hoán trở thành người yêu là không đủ, Dư Ngữ Nhu biết chính mình không có gia thế cùng bối cảnh tốt, đoạn tình yêu này giống như là lâu đài trên không, bắt không được nắm không xong. Muốn làm cho mình sống tốt hơn nữa, cô cần phải có thêm lốp xe dự phòng.
Không sai, Diệp Húc chính là một trong những lốp xe dự phòng của Dư Ngữ Nhu.
Trong sổ liên lạc, tên của Diệp Húc được đặt trong cột những người quan trọng.
Ngoại trừ Diệp Húc, Đồng Linh còn thấy ở cột đó hai nhân vật quan trọng khác, hai người kia trong cốt truyện cũng có không ít suất diễn.
Thông qua lịch sử trò chuyện cũng có thể nhìn ra được, quan hệ của Dư Ngữ Nhu cùng mấy người này tương đối thân cận.
Đồng Linh một chút đều không cảm thấy Dư Ngữ Nhu dưỡng lốp xe dự phòng có cái gì sai, nàng chỉ hận Dư Ngữ Nhu dưỡng lốp xe dự phòng không đủ nhiều.
Bởi vì những người này đối với nàng mà nói, đều là hữu ích công cụ người!
Tài khoản xã giao của Dư Ngữ Nhu được quản lí rất không tồi, vòng bạn bè luôn cập nhật đúng giờ, thường xuyên đăng ảnh, có khi là một số phong cảnh, có khi là ảnh tự sướng, thỉnh thoảng có vài câu triết lí về cuộc sống, thoạt nhìn thập phần năm tháng tĩnh hảo.
Chỉ là từ khi Dư Ngữ Nhu xuất ngoại, đã không còn cập nhật trạng thái.
Dư Ngữ Nhu trước khi rời đi đã đăng một bức ảnh trời xanh mây trắng, không nói thêm gì. Có không ít người nhắn tin hỏi thăm, Dư Ngữ Nhu cũng không giấu diếm, nàng chỉ đáp ứng với Thẩm Mạn không liên lạc với Diệp Hoán, còn những người khác vẫn xã giao bình thường.
Cũng may hai ngày Dư Ngữ Nhu xuất ngoại thì vội vàng thuê nhà, xử lý thủ tục du học, cuộc sống bận rộn khiến cô lúc này không có nhiều thời gian cùng người khác trò chuyện.
Nếu kế thừa tài khoản của nữ chính, Đồng Linh sẽ không lãng phí ưu điểm của nó. Nàng không có trực tiếp tìm người nói chuyện phiếm, nói cái gì ta không xuất ngoại, mấy lời nói linh tinh ngu xuẩn. Nàng chỉ chụp một bức ảnh về trời mưa qua khung cửa sổ, xứng với đó là một câu văn tự làm ra vẻ: Thế giới của ta đang mưa.
Tiếp đó chỉ cần chờ đợi là được.
Vòng bạn bè vừa mới đăng lên được vài giây, liền có một cái bình luận nhắn lại, làm người không nhịn hoài nghi rằng đối phương có phải luôn trông mong tài khoản của nàng, chờ nàng phát tin tức hay không.
Tống Tinh Dập: [ Ngữ Nhu tỷ ngươi làm sao vậy? Ngươi hiện tại ở bệnh viện? ]
Có lẽ là cảm thấy nhắn lại không đủ, một cuộc điện thoại trực tiếp gọi lại đây. Đồng Linh tiện tay tiếp điện thoại, liền nghe thấy bên kia điện thoại có tiếng nói hạ thấp của thiếu niên, ngữ khí vội vàng mà dò hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy Ngữ Nhu tỷ, ngươi ở nước ngoài sinh bệnh sao? Bên cạnh có người chăm sóc ngươi không? Thật sự, nếu ta có thể ở bên cạnh ngươi thì tốt rồi......"
Có thể nhanh như vậy get đến trọng điểm của ảnh nàng đăng, tiểu tử rất có tiền đồ! Ảnh chụp đó cố ý đem một ít vật dụng trong phòng bệnh lọt vào khung hình, chỉ cần quan sát cẩn thận là sẽ biết nàng đang ở bệnh viện
Tống Tinh Dập, người gọi điện thoại cho nàng, đúng là lốp xe dự phòng thứ hai của Dư Ngữ Nhu. Có thể bị Dư Ngữ Nhu nhìn trúng, thân phận tất nhiên không thấp. Tống Tinh Dập là tiểu thiếu gia của Tống gia, sản nghiệp của Tống gia ở lĩnh vực nguồn năng lượng mới rất có thành tựu, dự án phát triển thậm chí còn nhận được sự hỗ trợ từ nhà nước, cũng coi như là một trong những hào môn nhất nhì trong vòng thượng lưu.
Dư Ngữ Nhu có thể cùng vị tiểu thiếu gia nhận thức là một lần ngoài ý muốn. Thành tích học tập của Tống Tinh Dập không tốt lắm, nên Tống gia mời cho hắn một gia sư. Mà người đó lại trùng hợp là học trưởng của Dư Ngữ Nhu, mối quan hệ mà Dư Ngữ Nhu ngày thường tích góp cũng đến lúc hữu dụng, khi vị học trưởng thành tích học tập xuất sắc vì đi du học mà từ bỏ việc làm gia sư, hắn đã đề cử Dư Ngữ Nhu cho Tống gia.
Ban đầu Tống gia là không muốn mời gia sư nữ, nhưng Dư Ngữ Nhu thoạt nhìn ngoan ngoãn, không giống người có tâm kế, vì thế quyết định cho Dư Ngữ Nhu một cơ hội để thử.
Thử một lần là thử gần hai tháng, suốt một kì nghỉ hè, Dư Ngữ Nhu đều dành nửa ngày để giảng dạy bài tập cho tiểu thiếu gia Tống gia.
Hai tháng ở chung, làm Tống Tinh Dập rất nhanh thích vị này ôn nhu tỷ tỷ, vì để thi cùng đại học với Dư Ngữ Nhu, thành tích của hắn cũng bởi vậy tiến bộ vượt bậc, Tống gia đối với trình độ giảng dạy của Dư Ngữ Nhu thập phần vừa lòng.
Có một kẻ gia thế bất phàm như vậy ái mộ, Dư Ngữ Nhu là thực kiêu ngạo. Chỉ tiếc nàng đối Tống Tinh Dập không có quá lớn hứng thú, nguyên nhân là Tống Tinh Dập mới 18 tuổi, tuổi quá nhỏ, Dư Ngữ Nhu rất nhiều thời điểm đều cảm thấy đối phương quá mức ấu trĩ. Nếu không phải xem trọng thân phận tiểu thiếu gia Tống gia này, Dư Ngữ Nhu sẽ không kiên nhẫn quan tâm hắn như vậy,
Bởi vì có Dư Ngữ Nhu giai đoạn trước trả giá, lúc này Đồng Linh có thể hưởng thụ thành quả. Nàng nói với Tống Tinh Dập, mang theo một chút giọng mũi, khinh khinh nhu nhu mà nói: "Ta không có việc gì, chỉ là hơi cảm cúm cùng phát sốt, nghỉ ngơi một lát là được rồi."
"Sao lại không có việc gì, ta nghe thấy giọng nói của ngươi cũng khàn rồi!" Tống Tinh Dập cầm điện thoại, lỗ tai kề sát ống nghe, trên mặt tất cả đều là lo lắng, "Ngươi làm sao mà ngay cả thân thể của mình cũng không chăm sóc tốt, nhất định phải uống nhiều nước ấm đó!"
Nghe được câu "uống nhiều nước ấm", Đồng Linh phụt một tiếng bật cười: "Câu này của ngươi cũng quá thẳng nam."
Tống Tinh Dập khó hiểu: "Ta vốn dĩ chính là thẳng nam, thẳng nam chẳng lẽ không tốt sao?"
Đồng Linh hoàn toàn bị chọc cười, nàng rốt cuộc hiểu tại sao Dư Ngữ Nhu không có hứng thú đối với Tống Tinh Dập, bởi so sánh cùng Diệp Hoán hoặc là Diệp Húc, Tống Tinh Dập giống như một đứa trẻ chưa lớn, ở phương diện yêu đương hoàn toàn là ma mới.
"Khá tốt, ta thích thẳng nam." Đồng Linh cười tủm tỉm mà nói.
Tống Tinh Dập mặt lập tức đỏ, hắn nắm chặt điện thoại, ánh mắt mơ hồ mà lẩm bẩm nói: "Ngươi, ngươi nói cái gì......"
Hắn chưa từng nghe qua Dư Ngữ Nhu nói thích hắn, câu thường xuyên nghe được chính là: "Ta chỉ xem ngươi như em trai", Tống Tinh Dập căn bản không muốn làm em trai gì cả, rõ ràng hắn cũng là một người đàn ông!
"Ngươi muốn nghe ta lặp lại lần nữa?" Đồng Linh tạm dừng trong chốc lát, gần sát microphone, hạ thấp giọng, thanh âm hơi khàn khàn nói: "Ta rất thích."
Tống Tinh Dập liền bên tai đều đỏ, khác với Ngữ Nhu tỷ tỷ trước kia luôn luôn ôn ôn nhu nhu, Ngữ Nhu tỷ bị bệnh sao có thể... Sao có thể dụ hoặc như vậy!
Câu nói nhỏ kia giống như là dán ở bên tai hắn mà nói, Tống Tinh Dập thậm chí có thể cảm nhận được tiếng hít thở trầm thấp của nữ nhân, một chút lại một chút mà thổi qua, lỗ tai hắn có chút ngứa, nửa người cũng tê dại......
"Nghe rõ chưa?" Đồng Linh cố ý nói: "Không nghe rõ ta có thể lặp lại lần nữa nha."
"Nghe rõ nghe rõ!" Tống Tinh Dập không dám nghĩ nữa, hắn sợ chính mình sẽ có phản ứng mất mặt, vội vàng ngăn lại lại nói: "Ngươi hôm nay sao lại..."
Đồng Linh: "Hửm? Ta làm sao nha?"
Tống Tinh Dập xấu hổ buồn bực nói: "Ngươi là cố ý trêu đùa ta sao?"
Đồng Linh đương nhiên không có thừa nhận chuyện này, nàng thay đổi cách nói, "Ta chỉ là muốn dỗ ngươi thôi."
"Dỗ ta làm gì?" Tống Tinh Dập trở nên tức giận, hắn ghét nhất là Dư Ngữ Nhu xem hắn như trẻ con, kỳ quái chính là, lúc này đây trong lòng hắn cũng không có bực bội, ngược lại hy vọng Dư Ngữ Nhu có thể......Dỗ hắn nhiều một chút.
Cảm xúc kì lạ này ảnh hưởng đến ngữ khí của hắn, dẫn tới lời nói phát ra của Tống Tinh Dập nghe mềm như bông.
Vừa nghe đến thanh âm không có tiền đồ như vậy của mình, Tống Tinh Dập liền nhịn không được bưng kín mặt, may mắn người bên kia điện thoại không thấy bộ dáng của hắn, còn lưu lại cho hắn tia thể diện cuối cùng.
Đồng Linh thấy chuyển biến tốt liền thu tay, nếu tiếp tục chọc ghẹo nữa, chó con cũng sẽ cắn người.
"Dỗ ngươi là hy vọng ngươi không giận ta." Đồng Linh nói vào vấn đề chính.
Tống Tinh Dập lập tức liền nói: "Ta sao có thể giận ngươi!"
Đồng Linh: "Nếu ta lừa ngươi......"
Tống Tinh Dập sửng sốt: "Ngươi lừa ta cái gì?"
"Kỳ thật trước kia ta nói ta xuất ngoại là giả." Đồng Linh thở dài một hơi, "Vốn tưởng sẽ vẫn luôn lừa ngươi, thế nhưng nhìn đến ngươi quan tâm ta như vậy, ta cảm thấy cần phải nói thật."
Đồng Linh như là bị Tống Tinh Dập cảm động tới rồi, ngữ khí chân thành nói: "Ta không muốn lừa gạt ngươi."
Tống Tinh Dập vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Ngươi không xuất ngoại?"
Hắn sao có thể tức giận, nghe được tin này hắn cao hứng còn không kịp! Còn việc lừa gạt lúc trước, Tống Tinh Dập tỏ vẻ chính mình căn bản không để ở trong lòng.
Tống Tinh Dập: "Ngươi về sau đừng gạt ta là được."
Đồng Linh quyết đoán đồng ý. Tiếp theo liền giải thích rằng có "Em gái thay thế nàng xuất ngoại" với Tống Tinh Dập.
Tống Tinh Dập biết Dư Ngữ Nhu có bạn trai, hắn căn bản không để bụng việc này. Tình cảm của thiếu niên rất nhiệt liệt, không so đo đúng sai, được mất, đối với hắn thì Diệp Hoán kia không xứng với Ngữ Nhu tỷ của hắn, Ngữ Nhu tỷ cùng nam nhân kia ở bên nhau chỉ có chịu ủy khuất!
Lúc này cũng là như thế, nếu không phải vì Diệp Hoán, Dư Ngữ Nhu sao có thể bị đưa ra nước ngoài?
"Chuyện ta ở lại trong nước, ngươi hãy giúp ta giữ bí mật nhé." Đồng Linh kiều thanh kiều khí mà nói, "Nếu để Thẩm phu nhân biết ta không đi, bà nhất định sẽ tới gây phiền toái cho ta."
Tống Tinh Dập nào có gặp qua Dư Ngữ Nhu bộ dáng nhu nhược như vậy, trong lòng tức khắc dâng lên một cổ mãnh liệt ý muốn bảo vệ, "Ta sẽ không để cho người khác tổn thương ngươi!"
Đồng Linh nhẹ nhàng cười, "Tinh Dập, ngươi thật đáng tin cậy."
Thừa nhận đến từ Dư Ngữ Nhu làm cho trái tim Tống Tinh Dập đập thình thịch, hắn kích động đến mức khó có thể kiềm chế, lập tức hỏi: "Ngữ Nhu tỷ ngươi đang ở đâu? Hiện tại ta liền đi gặp ngươi!"
"Không cần, học sinh cao tam như ngươi cầnn phải học tập thật tốt, không cần lo lắng cho ta." Đồng Linh tùy ý tìm lí do để kết thúc đoạn trò chuyện này, "Bác sĩ tới rồi, cúp máy trước, Tinh Dập."
Tống Tinh Dập nghe thanh âm điện thoại cắt đứt, trong lòng chỉ có trống rỗng. Câu "Ta rất thích", "Tinh Dập ngươi thật đáng tin cậy" phảng phất còn quanh quẩn ở bên tai, Tống Tinh Dập bắt đầu hối hận chính mình vì mặt mũi mà không để Dư Ngữ Nhu dỗ hắn nhiều thêm vài câu.
Hôm nay, thanh âm của Ngữ Nhu tỷ thật là dễ nghe!
Cuộc điện thoại này làm cảm xúc của Tống Tinh Dập thật lâu không thể bình tĩnh, biết rõ Dư Ngữ Nhu tạm thời không có thời gian để ý đến hắn, hắn nhanh chóng gửi vài tin nhắn quan tâm cho Dư Ngữ Nhu.
Sau khitin nhắn gửi đi, Tống Tinh Dập lại lâm vào một cuộc chờ đợi mới.
Đồng Linh bên kia tâm tình vui sướng lại đi tắm nước ấm thêm một lần, chăm sóc bản thân một chút. Cô còn chưa kịp tiếp tục vui vẻ lướt điện thoại, thì ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa của Diệp Húc.
Việc mà Diệp Húc truyền đến rất đơn giản —— Diệp Hoán tỉnh.
Đồng Linh uống thuốc xong cảm thấy rất buồn ngủ, sau khi chợp mắt một giấc liền thấy có một chiếc điện thoại mới cùng chứng minh thư nằm ngay ngắn trên tủ đầu giường.
Mà thời gian từ lúc nàng đề ra yêu cầu mới có ngắn ngủn hai giờ.
"Đây là năng lực của nam phụ có thể vì nữ chính bài ưu giải nan trong cốt truyện sao, yêu yêu." Đánh giá của Đồng Linh không khỏi cao hơn một chút, tuy rằng đây chỉ là một ít việc nhỏ, nhưng bớt đi công sức nàng làm chứng cớ giả vẫn là làm người bớt lo.
【 thời điểm cô ngủ, hắn lén tiến vào xem cô...】m577 không nhịn xuống được báo cáo tình hình, nó biết kí chủ có vấn đề, nhưng hiện giờ nó cùng Đồng Linh là trạng thái trói buộc vĩnh cửu, có thể nói là cùng vinh hoa chung tổn hại, nó có ý kiến đối với Đồng Linh nhưng trong công việc thì vẫn phải làm tròn trách nhiệm.
m577: 【 hắn nhìn chằm chằm cô cả buổi, chỉnh lại chăn cho cô, còn thay cho cô miếng dán hạ sốt, may là cô không quên trang điểm, bằng không hắn nhất định sẽ nhìn ra sơ hở. 】
Đồng Linh hiểu rõ mà cười cười: "Ta luôn luôn chuyên nghiệp, cho dù trong lúc ngủ, ta vẫn là hoàn mỹ."
Ngay cả tư thế ngủ cùng biểu cảm, nàng đều cố tình trù tính đến, tuyệt đối sẽ không xuất hiện hình ảnh xấu hổ gì đó làm tổn hại hình tượng.
m577: 【......】
Được rồi, là nó lo lắng thừa.
Thuốc hạ sốt hiệu quả thật cao, toàn thân Đồng Linh ra mồ hôi, thân thể thoải mái hơn nhiều. Khi lấy lại tinh thần, nàng liền cầm lấy di động trên tủ đầu giường, thử đăng nhập tài khoản vào các ứng dụng mạng xã hội, chăm chú mà đọc các thông tin khác nhau trong tài khoản.
【 cô trộm tài khoản của Dư Ngữ Nhu?! 】m577 cả kinh nói.
"Cái gì trộm với không trộm, về sau đây sẽ là tài khoản của ta." Đồng Linh không để bụng mà nói.
Có thể đúng lý hợp tình nói ra những lời này như vậy, không hổ là nhân loại vô sỉ nhất mà m577 gặp qua!
Đoạt thân phận của nữ chính chưa tính, còn đem tài khoản người ta lấy mất, đây là muốn chặt đứt liên lạc của nữ chính đang ở nước ngoài xa xôi a!
Không thể không nói, để che giấu thân phận, đây là chiêu thức đê tiện lại thực dụng nhất!
m577 rất muốn trách cứ hành vi ác liệt này của Đồng Linh, nhưng ngẫm lại nam chính vừa xuất hiện đã bị đưa vào phòng giải phẫu, hỏa khí m577 mới vừa toát ra nháy mắt dập tắt xuống —— được rồi, còn không phải là mấy cái tài khoản sao, ít nhất nữ chính vẫn còn an toàn.
Bất tri bất giác, điểm mấu chốt của m577 lặng yên bị kéo thấp xuống......
Thời đại công nghệ hóa, muốn tìm hiểu một người rất đơn giản, chờ Đồng Linh tra xong tài khoản xã giao của Dư Ngữ Nhu thì cô ta đối với nàng cơ hồ cũng chẳng có gì bí mật.
Khác với vẻ đơn thuần bên ngoài, Dư Ngữ Nhu là tâm cơ girl.
Sổ liên lạc của cô ta rộng giống như minh tinh vậy, có thông tin liên hệ của rất nhiều người. Có học trưởng thường xuyên giúp đỡ cô trong trường học, có đồng nghiệp nhiệt tình cô gặp khi làm việc bán thời gian hay những người đàn ông ưu tú cô gặp khi dự tiệc...
Thời gian rảnh rỗi của cô khá nhiều, cho nên cô sôi nổi tham dự tiệc tùng xã giao. Có thể biết đến người đàn ông xuất sắc như Diệp Hoán, cũng là thành quả mà nàng hao tâm tổn sức làm ra.
Nhưng mà cùng Diệp Hoán trở thành người yêu là không đủ, Dư Ngữ Nhu biết chính mình không có gia thế cùng bối cảnh tốt, đoạn tình yêu này giống như là lâu đài trên không, bắt không được nắm không xong. Muốn làm cho mình sống tốt hơn nữa, cô cần phải có thêm lốp xe dự phòng.
Không sai, Diệp Húc chính là một trong những lốp xe dự phòng của Dư Ngữ Nhu.
Trong sổ liên lạc, tên của Diệp Húc được đặt trong cột những người quan trọng.
Ngoại trừ Diệp Húc, Đồng Linh còn thấy ở cột đó hai nhân vật quan trọng khác, hai người kia trong cốt truyện cũng có không ít suất diễn.
Thông qua lịch sử trò chuyện cũng có thể nhìn ra được, quan hệ của Dư Ngữ Nhu cùng mấy người này tương đối thân cận.
Đồng Linh một chút đều không cảm thấy Dư Ngữ Nhu dưỡng lốp xe dự phòng có cái gì sai, nàng chỉ hận Dư Ngữ Nhu dưỡng lốp xe dự phòng không đủ nhiều.
Bởi vì những người này đối với nàng mà nói, đều là hữu ích công cụ người!
Tài khoản xã giao của Dư Ngữ Nhu được quản lí rất không tồi, vòng bạn bè luôn cập nhật đúng giờ, thường xuyên đăng ảnh, có khi là một số phong cảnh, có khi là ảnh tự sướng, thỉnh thoảng có vài câu triết lí về cuộc sống, thoạt nhìn thập phần năm tháng tĩnh hảo.
Chỉ là từ khi Dư Ngữ Nhu xuất ngoại, đã không còn cập nhật trạng thái.
Dư Ngữ Nhu trước khi rời đi đã đăng một bức ảnh trời xanh mây trắng, không nói thêm gì. Có không ít người nhắn tin hỏi thăm, Dư Ngữ Nhu cũng không giấu diếm, nàng chỉ đáp ứng với Thẩm Mạn không liên lạc với Diệp Hoán, còn những người khác vẫn xã giao bình thường.
Cũng may hai ngày Dư Ngữ Nhu xuất ngoại thì vội vàng thuê nhà, xử lý thủ tục du học, cuộc sống bận rộn khiến cô lúc này không có nhiều thời gian cùng người khác trò chuyện.
Nếu kế thừa tài khoản của nữ chính, Đồng Linh sẽ không lãng phí ưu điểm của nó. Nàng không có trực tiếp tìm người nói chuyện phiếm, nói cái gì ta không xuất ngoại, mấy lời nói linh tinh ngu xuẩn. Nàng chỉ chụp một bức ảnh về trời mưa qua khung cửa sổ, xứng với đó là một câu văn tự làm ra vẻ: Thế giới của ta đang mưa.
Tiếp đó chỉ cần chờ đợi là được.
Vòng bạn bè vừa mới đăng lên được vài giây, liền có một cái bình luận nhắn lại, làm người không nhịn hoài nghi rằng đối phương có phải luôn trông mong tài khoản của nàng, chờ nàng phát tin tức hay không.
Tống Tinh Dập: [ Ngữ Nhu tỷ ngươi làm sao vậy? Ngươi hiện tại ở bệnh viện? ]
Có lẽ là cảm thấy nhắn lại không đủ, một cuộc điện thoại trực tiếp gọi lại đây. Đồng Linh tiện tay tiếp điện thoại, liền nghe thấy bên kia điện thoại có tiếng nói hạ thấp của thiếu niên, ngữ khí vội vàng mà dò hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy Ngữ Nhu tỷ, ngươi ở nước ngoài sinh bệnh sao? Bên cạnh có người chăm sóc ngươi không? Thật sự, nếu ta có thể ở bên cạnh ngươi thì tốt rồi......"
Có thể nhanh như vậy get đến trọng điểm của ảnh nàng đăng, tiểu tử rất có tiền đồ! Ảnh chụp đó cố ý đem một ít vật dụng trong phòng bệnh lọt vào khung hình, chỉ cần quan sát cẩn thận là sẽ biết nàng đang ở bệnh viện
Tống Tinh Dập, người gọi điện thoại cho nàng, đúng là lốp xe dự phòng thứ hai của Dư Ngữ Nhu. Có thể bị Dư Ngữ Nhu nhìn trúng, thân phận tất nhiên không thấp. Tống Tinh Dập là tiểu thiếu gia của Tống gia, sản nghiệp của Tống gia ở lĩnh vực nguồn năng lượng mới rất có thành tựu, dự án phát triển thậm chí còn nhận được sự hỗ trợ từ nhà nước, cũng coi như là một trong những hào môn nhất nhì trong vòng thượng lưu.
Dư Ngữ Nhu có thể cùng vị tiểu thiếu gia nhận thức là một lần ngoài ý muốn. Thành tích học tập của Tống Tinh Dập không tốt lắm, nên Tống gia mời cho hắn một gia sư. Mà người đó lại trùng hợp là học trưởng của Dư Ngữ Nhu, mối quan hệ mà Dư Ngữ Nhu ngày thường tích góp cũng đến lúc hữu dụng, khi vị học trưởng thành tích học tập xuất sắc vì đi du học mà từ bỏ việc làm gia sư, hắn đã đề cử Dư Ngữ Nhu cho Tống gia.
Ban đầu Tống gia là không muốn mời gia sư nữ, nhưng Dư Ngữ Nhu thoạt nhìn ngoan ngoãn, không giống người có tâm kế, vì thế quyết định cho Dư Ngữ Nhu một cơ hội để thử.
Thử một lần là thử gần hai tháng, suốt một kì nghỉ hè, Dư Ngữ Nhu đều dành nửa ngày để giảng dạy bài tập cho tiểu thiếu gia Tống gia.
Hai tháng ở chung, làm Tống Tinh Dập rất nhanh thích vị này ôn nhu tỷ tỷ, vì để thi cùng đại học với Dư Ngữ Nhu, thành tích của hắn cũng bởi vậy tiến bộ vượt bậc, Tống gia đối với trình độ giảng dạy của Dư Ngữ Nhu thập phần vừa lòng.
Có một kẻ gia thế bất phàm như vậy ái mộ, Dư Ngữ Nhu là thực kiêu ngạo. Chỉ tiếc nàng đối Tống Tinh Dập không có quá lớn hứng thú, nguyên nhân là Tống Tinh Dập mới 18 tuổi, tuổi quá nhỏ, Dư Ngữ Nhu rất nhiều thời điểm đều cảm thấy đối phương quá mức ấu trĩ. Nếu không phải xem trọng thân phận tiểu thiếu gia Tống gia này, Dư Ngữ Nhu sẽ không kiên nhẫn quan tâm hắn như vậy,
Bởi vì có Dư Ngữ Nhu giai đoạn trước trả giá, lúc này Đồng Linh có thể hưởng thụ thành quả. Nàng nói với Tống Tinh Dập, mang theo một chút giọng mũi, khinh khinh nhu nhu mà nói: "Ta không có việc gì, chỉ là hơi cảm cúm cùng phát sốt, nghỉ ngơi một lát là được rồi."
"Sao lại không có việc gì, ta nghe thấy giọng nói của ngươi cũng khàn rồi!" Tống Tinh Dập cầm điện thoại, lỗ tai kề sát ống nghe, trên mặt tất cả đều là lo lắng, "Ngươi làm sao mà ngay cả thân thể của mình cũng không chăm sóc tốt, nhất định phải uống nhiều nước ấm đó!"
Nghe được câu "uống nhiều nước ấm", Đồng Linh phụt một tiếng bật cười: "Câu này của ngươi cũng quá thẳng nam."
Tống Tinh Dập khó hiểu: "Ta vốn dĩ chính là thẳng nam, thẳng nam chẳng lẽ không tốt sao?"
Đồng Linh hoàn toàn bị chọc cười, nàng rốt cuộc hiểu tại sao Dư Ngữ Nhu không có hứng thú đối với Tống Tinh Dập, bởi so sánh cùng Diệp Hoán hoặc là Diệp Húc, Tống Tinh Dập giống như một đứa trẻ chưa lớn, ở phương diện yêu đương hoàn toàn là ma mới.
"Khá tốt, ta thích thẳng nam." Đồng Linh cười tủm tỉm mà nói.
Tống Tinh Dập mặt lập tức đỏ, hắn nắm chặt điện thoại, ánh mắt mơ hồ mà lẩm bẩm nói: "Ngươi, ngươi nói cái gì......"
Hắn chưa từng nghe qua Dư Ngữ Nhu nói thích hắn, câu thường xuyên nghe được chính là: "Ta chỉ xem ngươi như em trai", Tống Tinh Dập căn bản không muốn làm em trai gì cả, rõ ràng hắn cũng là một người đàn ông!
"Ngươi muốn nghe ta lặp lại lần nữa?" Đồng Linh tạm dừng trong chốc lát, gần sát microphone, hạ thấp giọng, thanh âm hơi khàn khàn nói: "Ta rất thích."
Tống Tinh Dập liền bên tai đều đỏ, khác với Ngữ Nhu tỷ tỷ trước kia luôn luôn ôn ôn nhu nhu, Ngữ Nhu tỷ bị bệnh sao có thể... Sao có thể dụ hoặc như vậy!
Câu nói nhỏ kia giống như là dán ở bên tai hắn mà nói, Tống Tinh Dập thậm chí có thể cảm nhận được tiếng hít thở trầm thấp của nữ nhân, một chút lại một chút mà thổi qua, lỗ tai hắn có chút ngứa, nửa người cũng tê dại......
"Nghe rõ chưa?" Đồng Linh cố ý nói: "Không nghe rõ ta có thể lặp lại lần nữa nha."
"Nghe rõ nghe rõ!" Tống Tinh Dập không dám nghĩ nữa, hắn sợ chính mình sẽ có phản ứng mất mặt, vội vàng ngăn lại lại nói: "Ngươi hôm nay sao lại..."
Đồng Linh: "Hửm? Ta làm sao nha?"
Tống Tinh Dập xấu hổ buồn bực nói: "Ngươi là cố ý trêu đùa ta sao?"
Đồng Linh đương nhiên không có thừa nhận chuyện này, nàng thay đổi cách nói, "Ta chỉ là muốn dỗ ngươi thôi."
"Dỗ ta làm gì?" Tống Tinh Dập trở nên tức giận, hắn ghét nhất là Dư Ngữ Nhu xem hắn như trẻ con, kỳ quái chính là, lúc này đây trong lòng hắn cũng không có bực bội, ngược lại hy vọng Dư Ngữ Nhu có thể......Dỗ hắn nhiều một chút.
Cảm xúc kì lạ này ảnh hưởng đến ngữ khí của hắn, dẫn tới lời nói phát ra của Tống Tinh Dập nghe mềm như bông.
Vừa nghe đến thanh âm không có tiền đồ như vậy của mình, Tống Tinh Dập liền nhịn không được bưng kín mặt, may mắn người bên kia điện thoại không thấy bộ dáng của hắn, còn lưu lại cho hắn tia thể diện cuối cùng.
Đồng Linh thấy chuyển biến tốt liền thu tay, nếu tiếp tục chọc ghẹo nữa, chó con cũng sẽ cắn người.
"Dỗ ngươi là hy vọng ngươi không giận ta." Đồng Linh nói vào vấn đề chính.
Tống Tinh Dập lập tức liền nói: "Ta sao có thể giận ngươi!"
Đồng Linh: "Nếu ta lừa ngươi......"
Tống Tinh Dập sửng sốt: "Ngươi lừa ta cái gì?"
"Kỳ thật trước kia ta nói ta xuất ngoại là giả." Đồng Linh thở dài một hơi, "Vốn tưởng sẽ vẫn luôn lừa ngươi, thế nhưng nhìn đến ngươi quan tâm ta như vậy, ta cảm thấy cần phải nói thật."
Đồng Linh như là bị Tống Tinh Dập cảm động tới rồi, ngữ khí chân thành nói: "Ta không muốn lừa gạt ngươi."
Tống Tinh Dập vừa kinh ngạc vừa vui mừng: "Ngươi không xuất ngoại?"
Hắn sao có thể tức giận, nghe được tin này hắn cao hứng còn không kịp! Còn việc lừa gạt lúc trước, Tống Tinh Dập tỏ vẻ chính mình căn bản không để ở trong lòng.
Tống Tinh Dập: "Ngươi về sau đừng gạt ta là được."
Đồng Linh quyết đoán đồng ý. Tiếp theo liền giải thích rằng có "Em gái thay thế nàng xuất ngoại" với Tống Tinh Dập.
Tống Tinh Dập biết Dư Ngữ Nhu có bạn trai, hắn căn bản không để bụng việc này. Tình cảm của thiếu niên rất nhiệt liệt, không so đo đúng sai, được mất, đối với hắn thì Diệp Hoán kia không xứng với Ngữ Nhu tỷ của hắn, Ngữ Nhu tỷ cùng nam nhân kia ở bên nhau chỉ có chịu ủy khuất!
Lúc này cũng là như thế, nếu không phải vì Diệp Hoán, Dư Ngữ Nhu sao có thể bị đưa ra nước ngoài?
"Chuyện ta ở lại trong nước, ngươi hãy giúp ta giữ bí mật nhé." Đồng Linh kiều thanh kiều khí mà nói, "Nếu để Thẩm phu nhân biết ta không đi, bà nhất định sẽ tới gây phiền toái cho ta."
Tống Tinh Dập nào có gặp qua Dư Ngữ Nhu bộ dáng nhu nhược như vậy, trong lòng tức khắc dâng lên một cổ mãnh liệt ý muốn bảo vệ, "Ta sẽ không để cho người khác tổn thương ngươi!"
Đồng Linh nhẹ nhàng cười, "Tinh Dập, ngươi thật đáng tin cậy."
Thừa nhận đến từ Dư Ngữ Nhu làm cho trái tim Tống Tinh Dập đập thình thịch, hắn kích động đến mức khó có thể kiềm chế, lập tức hỏi: "Ngữ Nhu tỷ ngươi đang ở đâu? Hiện tại ta liền đi gặp ngươi!"
"Không cần, học sinh cao tam như ngươi cầnn phải học tập thật tốt, không cần lo lắng cho ta." Đồng Linh tùy ý tìm lí do để kết thúc đoạn trò chuyện này, "Bác sĩ tới rồi, cúp máy trước, Tinh Dập."
Tống Tinh Dập nghe thanh âm điện thoại cắt đứt, trong lòng chỉ có trống rỗng. Câu "Ta rất thích", "Tinh Dập ngươi thật đáng tin cậy" phảng phất còn quanh quẩn ở bên tai, Tống Tinh Dập bắt đầu hối hận chính mình vì mặt mũi mà không để Dư Ngữ Nhu dỗ hắn nhiều thêm vài câu.
Hôm nay, thanh âm của Ngữ Nhu tỷ thật là dễ nghe!
Cuộc điện thoại này làm cảm xúc của Tống Tinh Dập thật lâu không thể bình tĩnh, biết rõ Dư Ngữ Nhu tạm thời không có thời gian để ý đến hắn, hắn nhanh chóng gửi vài tin nhắn quan tâm cho Dư Ngữ Nhu.
Sau khitin nhắn gửi đi, Tống Tinh Dập lại lâm vào một cuộc chờ đợi mới.
Đồng Linh bên kia tâm tình vui sướng lại đi tắm nước ấm thêm một lần, chăm sóc bản thân một chút. Cô còn chưa kịp tiếp tục vui vẻ lướt điện thoại, thì ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa của Diệp Húc.
Việc mà Diệp Húc truyền đến rất đơn giản —— Diệp Hoán tỉnh.