Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mười Bảy Tuổi, Bạn Thích Ai?
  3. Chương 131

Chương 131

Chẳng qua, lần này Tưởng Dực ở hẳn trong nước một khoảng thời gian.

Từ hồi tháng chín về, cậu ấy hầu như không mấy khi đi đâu, phác thảo chất đầy như đụn tuyết trong nhà, bảng vẽ cũng đổi cái đời mới nhất.

Cậu ấy với đoàn đội liên tục họp online, bàn bạc hướng đi cho tác phẩm, lên kế hoạch cho giai đoạn đầu sản xuất.

Thi thoảng tôi cũng ngồi nghe ké, nghe xong còn thảo luận với cậu ấy "Lúc tướng tinh hạ phàm đừng có dựng mấy cảnh sấm vang chớp giật, bảo hiện tượng lạ chứ xem phát nhàm rồi ấy" hoặc là "Vân Trung Tử tạm thời đừng xuất hiện vội, chỗ này tớ muốn thấy người đẹp trai cơ"...

Cũng khá là lý thú.

Có lúc không có gì cần ra ngoài, bọn tôi cứ thế ru rú ở nhà suốt, tôi viết bài, cậu ấy vẽ tranh, hai người cùng dạo chợ mua thực phẩm về nấu ăn hoặc ăn tiệm, chọn ngày trong tuần vắng người đi xem triển lãm, đi chơi khu trung tâm, tối nếu không xem phim hay biểu diễn thì sẽ diễu loanh quanh, sau đó đúng 11 giờ đánh răng rửa mặt lên giường đi ngủ.

Ba mẹ tôi nhân chuyến du lịch nước ngoài phải tới Bắc Kinh bắt máy bay, bèn lên sớm mấy ngày tới ở chung với bọn tôi. Thấy lịch trình hàng ngày đều đều của hai đứa, mẹ tôi tỏ thái độ hài lòng nhưng không giấu được lo nghĩ: "Sức khoẻ các thứ có vẻ ổn, nhưng chẳng giống người trẻ tí nào."

Bụng tôi biết mẹ lo tôi không thích nghi được với sự phức tạp trong môi trường công sở và ngoài xã hội. Bà chắc cũng thầm thắc mắc lựa chọn hiện tại của tôi có phải là để né tránh các mối quan hệ xã giao người lớn hay không.

Chuyện tôi xin nghỉ việc ở "Kinh Khách" hơn một năm hơn sau hai người họ mới được hay. Lúc đó, tôi vừa vào làm việc nửa năm theo chế độ chín chín sáu* tại một trang tin mạng. Nhờ có lần bên tạp chí thời trang tới đặt viết hai bài PR cho nghệ sĩ họ phỏng vấn, báo ra được phản hồi rất tốt, thế là tôi chuyển hẳn sang làm mảng giải trí, đồng thời cũng nhận viết thuê cho các báo khác, mở chuyên mục riêng, đường hoàng trở thành một cây (chuyên ngồi nhà) viết.

So với ba mẹ tôi cả đời công tác tại xí nghiệp sáng tám giờ vào làm, chiều năm giờ nghỉ, đang trong ca làm thì ăn uống giải lao đều phải theo tiến độ sản xuất, cuộc sống đều đặn lặp đi lặp lại nhưng mỗi giờ mỗi phút đều hết tâm hết sức, thì cái kiểu làm việc lãng đãng của tôi không khỏi làm họ lo lắng.

Lo lắng của ba mẹ có thừa hay không, tự tôi cũng khó nói rõ.

Tôi cứ viết hết loạt bài PR này đến loạt bài PR khác, từ ngữ mô tả càng lúc càng điêu luyện, chẳng có fan hâm mộ nào lại đi công kích chuyện tôi viết có khoa trương không, nội dung thể hiện được bao nhiêu phần sự thật bên trong, trái lại còn vui như hội, trích đi trích lại kèm theo ca tụng không ngớt những câu từ hoa mỹ, mỗi một bài viết đều là một câu chuyện vừa lòng tất cả các bên.

Rốt cuộc là đương núp ở vùng an toàn hay là đã tìm thấy con đường phù hợp với bản thân, tôi nhìn cảnh sống phồn hoa chung quanh cùng những phím chữ đen trắng dưới đầu ngón tay, chẳng biết đoán định thế nào.

Nhưng cũng may là Tưởng Dực không nói triết lý gì với tôi. Còn hơn thế nữa, cũng không biết là vô tình hay cố ý, việc cậu ấy về nước vừa hay trở thành chiếc vỏ ốc để tôi có thể chui vào nương náu. Ở trong vỏ ốc, tôi thấy yên tâm lạ kì, có thể cuộn mình lại không phải đối mặt với bao chuyện nằm ngoài tầm tay kiểm soát. Thảng hoặc, nhớ lại giấc mơ thủa đầu là làm một nhà báo quan sát thực tế xã hội, bóc tách nhân tình thế thái, dường như cũng không thấy sôi sục, thúc hối như xưa. Thậm chí tôi còn đâm hoang mang, không nhớ ra nổi tại sao ban đầu mình lại nhiệt tình đến thế.

Nhưng có người lại nhớ thay cho tôi.

Chỉ là, tôi không ngờ người ấy là Trang Viễn.

Đợt ấy cuối năm, có lần tôi làm phỏng vấn ở Quốc Mậu, xong thì qua chỗ studio của Tưởng Dực gặp cậu ấy. Lúc tới nơi, cái người này đang ngồi họp trong phòng kính, làm thế tay bảo tôi đợi một chút.

Thế là tôi tự mình rẽ về phía phòng làm việc của Tưởng Dực, đem bày một đống mô hình figure lên chiếc ghế xoay, đang hí hửng nghịch thì điện thoại di động hắn để trên bàn vang lên tiếng tít tít báo hiệu, có ba tin nhắn vừa đến.

Tin đầu tiên là một tấm ảnh, hẳn là người gửi đương trên máy bay, chụp trang trong một tờ tạp chí, là bài PR cho một ngôi sao tôi viết vừa xuất bản mấy hôm trước. Tin thứ hai toàn chữ, Trang Viễn hỏi: Cậu biết trước đây cô ấy viết những bài thế nào không?

Tin nhắn thứ ba cũng toàn chữ, là câu trần thuật: Mấy năm nay cậu vẫn chẳng khác đi tí nào.

Ngay lúc đó, tôi nghĩ mãi cũng không hiểu được liên kết giữa tấm hình với hai câu sau của cậu ấy. Nhưng tôi có thể nghe ra giọng chất vấn trong đó. Mà câu chất vấn này lại có liên quan đến tôi.

Tưởng Dực về tới, tôi ngước mắt khỏi điện thoại, hỏi giọng kì khôi: "Trang Viễn nhắn vậy có ý gì ấy?"

Tưởng Dực bước lại gần ngó qua, tiện tay để máy tính xách tay xuống, quay người choàng áo jacket da, lấy áo đại hàn của tôi từ bên cây móc quần áo, "Không biết. Mình đi, nhà Khâu Hàng tới rồi."

Tôi nghe lời bước lại tròng tay vào áo, để cậu ấy giúp kéo khoá, quàng khăn với lại nón cho, liền đó tôi cầm điện thoại của cậu ấy bấm gọi Trang Viễn: "Cậu ấy muốn nói gì cơ chứ, sao lại nhắn tin rõ kỳ cục, mà sao tắt máy rồi..."

"Chắc là đang trên máy bay, cuối năm cậu ấy phải đi Mỹ thương lượng bản quyền." Tôi bị túm lấy tay áo kéo ra khỏi văn phòng, lúc đứng đợi thang máy vẫn còn chưa cam tâm lại nhấn gọi thêm lần nữa, nghe vẫn báo bận mới đành bỏ cuộc, nhưng cứ lởn vởn nghĩ ngợi: "Bài tớ viết trước đây cậu ấy có đọc à, sao lại đi hỏi cậu đọc chưa, rốt cuộc cậu ấy muốn nói gì thế chứ..."

Tưởng Dực cầm cái điện thoại tôi đưa qua, không đáp mà bật lên gọi cho Khâu Hàng: "Bọn tớ mới xuống, các cậu gọi món trước đi."

Phim mới nhất của Khâu Hàng vừa đóng máy xong, một năm vừa rồi cậu ấy đúng là hết mình vì sự nghiệp, đóng một mạch bốn bộ điện ảnh, hầu như ăn uống ngủ nghỉ đều trong đoàn phim. Nếu không phải trong số ấy có một bộ lấy bối cảnh Bắc Kinh, thì các bộ khác toàn là Minh Vũ nghỉ hè tới thăm đoàn phim hai người mới được sum họp.

Chỉ là năm qua Minh Vũ cũng bận quáng cả lên, cậu ấy vừa học lên tiến sĩ, mỗi ngày nếu không lên lớp thì lại vùi đầu trong thư viện, làm bài, viết luận văn, còn phải lên lớp dạy khoa cơ bản. Lần nào tôi gặp cũng thấy cậu ấy ốm thêm một chút.

Tiến sĩ Phương gọi đồ nướng đủ cho tám người ăn ná thở, tay cầm đũa sắt trở thịt, miệng nói chắc như đinh đóng cột: "Tớ không học gì hết nữa đâu! Sếp khoa tớ tự nhiên lại kêu tớ đi nước ngoài học lấy học vị bên đó cơ chứ! Ông bác nghĩ tớ có chí tiến thủ ghê lắm à? Cho là tớ bị ghiền nghiên cứu hay là sao? Tớ tính hết rồi, năm sau lấy tấm bằng xong tớ sẽ tìm đại một trường đại học xoàng xoàng nào đấy ký hợp đồng dạy thuê, mỗi ngày lên lớp một tiết xong là có thể ở nhà đọc sách xem phim, làm một con sâu gạo, cái gì mà chức tước luận văn giảng viên giáo sư dẹp, dẹp hết!"

Bọn tôi nghe từ tai này qua tai kia, tiếp tục trò chuyện.

Cái cậu này cứ đụng chuyện học hành là lại làm một đằng nói một nẻo. Bao nhiêu năm nay cậu ấy dốc sức cày là để được giữ lại trường làm giảng viên đi dạy, ai mà tin mấy câu cậu ấy nói linh tinh do căng thẳng trước khi thi chứ.

Khâu Hàng múc canh cho cậu ấy, chỉ nói: "Đi nước ngoài đợi nửa năm sau đi, lúc đó anh có bốn tháng trống lịch, đi theo cùng em luôn." Minh Vũ nổi đoá: "Đã nói là em không đi mà!"

Khâu Hàng nói nhẹ nhàng: "Không đi càng tốt."

Bọn tôi ngồi trong quán bar uống rượu tám chuyện rôm rả mãi đến tận mười giờ tối, lúc ra khỏi quán, tình cờ thấy ngay một con xe màu sâm panh đậu trước cửa. Tự dưng tôi khựng lại, mắt dán vào món đồ be bé treo trên gương chiếu hậu của xe.

Ấy là một túi bùa tết.

Vải lụa tím nhạt, mặt túi có hình đoá sen thanh nhã, túi tết bằng tay, trên đời này chỉ có một, thậm chí còn có thể nghe được mùi thơm từ lá hương thảo hồi Tết đoan ngọ bọn tôi đi hái.

"Nhìn gì thế?" Tưởng Dực lái con Audi của Trang Viễn từ bãi gửi xe chạy ra.

Cùng lúc ấy, chỗ con xe màu sâm banh, anh tài xế lái giúp cũng vừa bước xuống đón một thanh niên trẻ tuổi bước khỏi cửa quán bar.

Thanh niên ấy cao ơi là cao, tương đối gầy, mắt mày trông nhẹ nhàng thư giãn, trời lạnh thế này lại chỉ bận mỗi lớp áo sơ mi trắng to rộng, còn để mở cổ áo. Anh ta nói với tài xế lái giúp: "Đi sân bay."

Sân bay? Lòng tôi nảy ra gì đó.

Thanh niên ấy trước khi lên xe hình như cảm nhận được ánh mắt của tôi, ngoảnh lại nhìn.

Tôi không kịp kéo ánh mắt về, thế là thành đối mắt ngó nhau. Cái người này hơi chựng lại, thế mà giống như nhận ra tôi hay sao, còn cười với tôi, gật đầu xong mới lên xe đi mất.

"Sao thế?" Hai người Minh Vũ quay đầu gọi.

"Không, không có gì... Niệm Từ hôm nay từ Hongkong về đúng không?" "Gì cơ?"

"Không, không có gì."

========

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6252 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5657 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5470 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5331 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4962 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4946 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter