Chương 40
Bùi Dục không có nghĩ tới, người đầu tiên phát hiện anh đổi trở lại không phải là mẹ anh cũng không phải là ba anh mà là Vu Nhất Dương. Với sự thật này làm cho trong lòng anh xuất hiện đống cảm xúc, ngũ vị tạp trần.
"Cho nên, sau khi khiêu vũ kết thúc, cũng chưa có chuyện gì xảy ra mà hai người đã đổi trở lại rồi sao?" Vu Nhất Dương nhìn chằm chằm mặt Bùi Dục.
"Ở trên bậc thang vấp ngã một cái, sau đó vậy là đổi luôn." Bùi Dục mơ hồ nói, hình như anh đã đoán được điều kiện gì để có thể hoán đổi về lại được, chỉ là không dám khẳng định mà thôi, mà cũng không có can đảm để đi kiểm tra lại một lần. "Này... Cậu dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm mình làm gì vậy? Chẳng lẽ cậu đối với mình vẫn còn..." Bùi Dục nói xong, cuối cùng cũng phát hiện ánh mắt của Vu Nhất Dương không có thay đổi.
Vu Nhất Dương cho anh một nắm đấm, bĩu môi: "A phi! Mình chỉ là muốn thử xem bản thân mình có thể có hứng thú đối với bản thân cậu hay không mà thôi."
"Kết quả?" Bùi Dục hỏi.
"Kết quả, đối với phiên bản nam là cậu, quả nhiên mình không có nổi một chút hứng thú." Vu Nhất Dương buông tay, vẻ mặt bày ra biểu cảm "May mắn quá luôn": "Mình cảm thấy mình vẫn còn thích những nữ sinh đáng yêu."
"Cho nên cậu vẫn thích gương mặt kia của Âu Dương Tĩnh đúng không." Bùi Dục nghe thấy cậu ta nói như thế cũng đã yên tâm.
Vu Nhất Dương suy nghĩ, nói sự thật: "Mình cũng không có biết. Vấn đề này vẫn còn cần phải chứng thực một phen."
"Thôi đi, cậu đừng có đi quấy rối cô ấy. Nhà cô ấy quản lý rất là nghiêm, nếu biết cậu thổ lộ với cô ấy, đoán chừng bà nội của cô ấy sẽ cắt đứt chân của cậu đó!" Bùi Dục nói.
"Hai người đang nói đến chị Tĩnh sao? Hình như đã không còn kịp nữa rồi..." Khưu Minh Đạt không biết từ xó xỉnh nào chui ra. Dọa cho hai người Bùi Dục bọn họ nhảy dựng lên!
"Không kịp!" Bùi Dục cùng Vu Nhất Dương đồng thời nhìn về phía sau.
Một cái tay béo ụt ịt đưa điện thoại di động đến trước mặt hai người bọn họ, trên màn hình là đoạn video Bùi Dục cùng Âu Dương Tĩnh khiêu vũ vào tối hôm qua.
"Trời đất! Người nào quay vậy?! Cũng quá là rõ ràng rồi!" Vu Nhất Dương đưa tay đoạt lấy.
"Người xem vô cùng lớn đó, phía chính phủ chứng thực nữa!" Khưu Minh Đạt cười hì hì nói, lại vòng qua ngồi bên cạnh bọn họ: "Nhìn vào lượt xem này thì cũng thấy đều đã bùng nổ rồi! Anh Bùi, thành võng hồng* cũng đừng có quên anh em đó!"
*: những người nổi tiếng trên internet
Bùi Dục nhìn hai người tập trung tinh thần để khiêu vũ ở trong đoạn clip thì có phần hoảng hốt, tuy nhiên xét theo thực tế thì người mặc váy kia phải là anh mới đúng, nhưng từ trong hình ảnh này quả thật bước nhảy của hai người bọn họ thật sự có thể gọi là cảnh đẹp ý vui.
"Chị Tĩnh nhảy quá là đẹp! Tuy bước nhảy rất bình thường nhưng tại sao có nhìn như thế nào cũng cảm thấy chị ấy nhảy rất là đẹp." Khưu Minh Đạt ghé vào vai Vu Nhất Dương nhìn video đầy cảm khái, trên màn hình là một nữ sinh cũng không phải là một người có dáng vẻ của một đại mỹ nhân làm cho người ta không thể dời mắt được. "Nói thật, anh Bùi, ánh mắt của anh thật là trâu bò! Nhất định bình thường chị Tĩnh cũng là một tiểu mỹ nữ đi, ai biết được khi khiêu vũ lại có được mị lực như vậy chứ! Tuyệt đối là đẳng cấp của hoa khôi giải đường!"
Biết được nội tình, Vu Nhất Dương cùng Bùi Dục đang xấu hổ ở đối diện, Bùi Dục không được tự nhiên vội ho một tiếng.
Thần sắc Khưu Minh Đạt thể hiện hiểu rõ, lập tức tỏ thái độ: "Anh Bùi yên tâm! Mình đối với chị Tĩnh cũng như đối với cậu, hoàn toàn là sùng kính học bá toàn năng! Mình tuyệt đối không có ý tứ muốn cùng cậu cướp đoạt chị Tĩnh!"
Bùi Dục đỡ trán, sao từ trước đến giờ anh lại không có phát hiện ra Khưu Minh Đạt lại là một người bát quái* như vậy chứ? Đáng tiếc về sau không có học ngành tin tức, nếu không thì người như thế này tuyệt đối xứng đáng với danh xưng phóng viên giải trí. Mà còn, từ khi nào anh đã từng nói với rằng anh có suy nghĩ gì đó với Âu Dương Tĩnh chứ?
*: tám chuyện
"Anh Bùi ~" Khưu Minh Đạt cười đầy mờ ám, vòng qua Vu Nhất Dương vỗ vai Bùi Dục một phen, âm thanh cũng bay đến theo: "Không cần phải nói, anh Bùi, chúng mình đều đã biết ~"
Vu Nhất Dương, Bùi Dục: Cậu biết cái gì chứ!
...
"Anh Bùi, cùng nữ sinh trao đổi cơ thể là loại cảm giác gì vậy?" Vu Nhất Dương tò mò hỏi, nếu không phải cậu ta tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, thì cậu ta cũng tuyệt đối không thể tin được loại sự việc này có thể tồn tại.
"Cũng không có gì đặc biệt..." Nhất thời Bùi Dục nghĩ tới một số hình ảnh khó mà nói được, nghĩ muốn miễn cưỡng nói cho qua.
Làm sao Vu Nhất Dương có thể không biết? Cậu ta ôm lấy cổ Bùi Dục nhỏ giọng hỏi: "Ít nhất thì cậu cũng phải nói cho mình biết việc tắm rửa giải quyết như thế nào chứ? Uhm... Mình đoán, kiểu người quân tử như cậu muốn làm gì cũng đều phải tắt đèn để tắm. Ôi, thời điểm nữ sinh đến tháng có phải cậu cũng đã từng thử qua rồi phải không? Tới thời điểm đó đau như thế nào vậy? Cùng trên mạng nói có giống nhau không?"
Bùi Dục chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu có một đám quạ đen kêu cạc cạc bay qua.
Kỳ thật Âu Dương Tĩnh đã có dự tính từ trước, anh không nên muốn bớt bị phiền toái mà nói cho Vu Nhất Dương biết chuyện hai người hoán đổi thân thể. Cho dù lừa gạt cậu ta là hai người bọn họ yêu sớm cũng đều tốt hơn là chuyện này...
Trong lòng Bùi Dục hiện lên vô số ý nghĩ, cuối cùng vẫn nói tình hình thực tế: "Đặc biệt thống khổ, giống như có bảy tám người mỗi ngày 24 giờ lần lượt giẫm lên bụng cậu vậy, ít nhất là liền tục ba ngày liền."
Vu Nhất Dương bị dọa sợ nói: "Khủng bố như vậy?!"
Bùi Dục còn nghiêm túc gật đầu: "Khủng bố đến mức không muốn nghĩ lại... Mình chỉ có thể nói, có thể biến trở lại làm nam sinh thật là quá tốt!"
Vu Nhất Dương cũng gật đầu: "Khó trách mỗi tháng mẹ mình đều có mấy ngày dễ cáu kỉnh như vậy, thì ra là thế."
"Đã hiểu chưa, thân thể không thoải mái thì người cũng đặc biệt dễ nổi nóng. Mấy ngày này cậu cũng đừng chọc cho mẹ cậu tức giận nữa." Bùi Dục nhìn thấy Vu Nhất Dương hiểu ra thì bày tỏ hết sức vui mừng, lại bổ sung thêm: "Mà còn thảm nhất chính là, cho dù có là ngày mùa hè nóng bức nhất cũng không thể ăn uống đồ lạnh, buổi tốt cũng không được dùng nước lạnh, bằng không sẽ càng thống khổ hơn."
Nhất thời gương mặt Vu Nhất Dương lộ ra vẻ mặt như bị táo bón, kìm nén một câu mới nói: "Anh Bùi... Tại sao hiện tại mình cảm thấy cậu vô cùng hiểu biết về con gái đó."
Bùi Dục: Cút!
Âu Dương Tĩnh nhìn thấy được video này đã là chuyện của mấy ngày sau rồi.
Mặc dù cô cũng có một tài khoản Weibo, nhưng cơ bản đều là ở trạng thái bỏ không, một năm khó có được việc đăng bài mấy lần. Một ngày nào đó vào thời điểm đọc bài sáng sớm La Vịnh Văn thần bí hỏi cô có phải là đã đến Anh Hoa tham gia lễ hội tân niên hay không. Âu Dương Tĩnh mới phát hiện một cách muộn màng, buổi tối hôm đó bọn họ lên sân khấu một cách nhanh chóng như vậy, tám phần là đã có người ghi lại rồi. Liên tưởng tới sự việc "Bùi Dục" cùng Vu Nhất Dương chụp ảnh chung lần đó, Âu Dương Tĩnh lập tức có dự cảm không tốt.
La Vịnh Văn xem sắc mặt cô không được tốt liền vội vàng nói: "Mình không có nói cho người khác biết đâu, chỉ là ở trên Weibo của Eyth nhìn thấy cậu mà thôi, khi nào cậu về nhà cũng xem một chút đi. Thật ra video được quay rất là đẹp mắt, mình cũng không biết là cậu lại biết khiêu vũ tốt như vậy! Tĩnh Tĩnh ~ Cậu còn có tham gia buổi tụ họp nào không! Mình cũng muốn tham gia một lần đó ~~~~"
Âu Dương Tĩnh vừa nghe thấy cô ấy nói như vậy, đoán chừng là đoạn video kia cũng không có truyền ra tin tức lộn xộn gì rồi. Cho nên cũng an tâm một phần.
Nhưng mà chờ tới tối khi cô trở về nhà đăng nhập Weibo thì mới hoảng sợ! Fan của cô từ hàng đơn vị biến thành hàng trăm, nhưng lại có rất nhiều lời kết bạn cùng tin nhắn nhắc nhở. Cô đã làm cái gì rồi sao?
Mở ra mới biết, tất cả đều là từ phía dưới bình luận của đoạn video kia mà mò mẫm ra được. Đại bộ phận tin nhắn đều hỏi xem cô có phải là nữ sinh trong đoạn video hay không, Âu Dương Tĩnh không có thói quen cùng người lạ nói chuyện phiếm, đương nhiên không có trả lời toàn bộ mà bỏ qua một bên, sau đó tìm đến tài khoản Weibo của La Vịnh Văn.
Vốn cô vẫn bị chuyện lần trước của bản thân mình làm cho hoảng sợ, cô vẫn cho rằng cũng giống với việc chụp ảnh lần đó, đoạn video này cũng là do học sinh ở trong hội trường quay lại. Nhưng thật không ngờ vậy mà lại là bút tích của bên phía chính phủ, phong trào của Anh Hoa quả thật là... Phát triển....
Đoán chừng cũng bởi vì do phía chính phủ đăng nên bình luận phía dưới vẫn còn có thế xem được, đại bộ phận là gào khóc gọi loạn, còn khi mà thân phận thật sự của cô bị đào ra, đối với cô có thân phận là "Số một Ngũ trung" còn có thêm các loại cảm thán. Có người nói cô cùng Bùi Dục là học bá kết hợp với học bá, cũng có người ghen tị nói cô cũng chỉ là số một của một trường phổ thông, nếu đặt vào Anh Hoa cũng không thả ra được cái rắm nào.
Đối với chuyện này, với việc đã từng lấy được danh hiệu số một Anh Hoa nhưng Âu Dương Tĩnh cũng không hề muốn nói chuyện với bọn họ.
Sau khi xem từ đầu đến cuối video, Âu Dương Tĩnh như bị ma xui quỷ khiến mà tải video xuống, coi như lưu lại làm kỷ niệm đi. Đoán chừng cả đời này có thể cô không còn khả năng khiêu vũ với Bùi Dục thêm một lần nào nữa rồi.
Ban đêm, Âu Dương Tĩnh đã mơ một giấc mơ, ở trong mơ cô cùng Bùi Dục tuy là bạn học nhưng chỉ là người qua đường mà thôi. Sau khi tỉnh lại, Âu Dương Tĩnh cảm thấy được giấc mơ này vẫn có vài phần chân thật, dù sao nếu không có sự việc trao đổi thân thể này thì người qua đường mới có thể là tình trạng của bọn họ.
"Cho nên, sau khi khiêu vũ kết thúc, cũng chưa có chuyện gì xảy ra mà hai người đã đổi trở lại rồi sao?" Vu Nhất Dương nhìn chằm chằm mặt Bùi Dục.
"Ở trên bậc thang vấp ngã một cái, sau đó vậy là đổi luôn." Bùi Dục mơ hồ nói, hình như anh đã đoán được điều kiện gì để có thể hoán đổi về lại được, chỉ là không dám khẳng định mà thôi, mà cũng không có can đảm để đi kiểm tra lại một lần. "Này... Cậu dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm mình làm gì vậy? Chẳng lẽ cậu đối với mình vẫn còn..." Bùi Dục nói xong, cuối cùng cũng phát hiện ánh mắt của Vu Nhất Dương không có thay đổi.
Vu Nhất Dương cho anh một nắm đấm, bĩu môi: "A phi! Mình chỉ là muốn thử xem bản thân mình có thể có hứng thú đối với bản thân cậu hay không mà thôi."
"Kết quả?" Bùi Dục hỏi.
"Kết quả, đối với phiên bản nam là cậu, quả nhiên mình không có nổi một chút hứng thú." Vu Nhất Dương buông tay, vẻ mặt bày ra biểu cảm "May mắn quá luôn": "Mình cảm thấy mình vẫn còn thích những nữ sinh đáng yêu."
"Cho nên cậu vẫn thích gương mặt kia của Âu Dương Tĩnh đúng không." Bùi Dục nghe thấy cậu ta nói như thế cũng đã yên tâm.
Vu Nhất Dương suy nghĩ, nói sự thật: "Mình cũng không có biết. Vấn đề này vẫn còn cần phải chứng thực một phen."
"Thôi đi, cậu đừng có đi quấy rối cô ấy. Nhà cô ấy quản lý rất là nghiêm, nếu biết cậu thổ lộ với cô ấy, đoán chừng bà nội của cô ấy sẽ cắt đứt chân của cậu đó!" Bùi Dục nói.
"Hai người đang nói đến chị Tĩnh sao? Hình như đã không còn kịp nữa rồi..." Khưu Minh Đạt không biết từ xó xỉnh nào chui ra. Dọa cho hai người Bùi Dục bọn họ nhảy dựng lên!
"Không kịp!" Bùi Dục cùng Vu Nhất Dương đồng thời nhìn về phía sau.
Một cái tay béo ụt ịt đưa điện thoại di động đến trước mặt hai người bọn họ, trên màn hình là đoạn video Bùi Dục cùng Âu Dương Tĩnh khiêu vũ vào tối hôm qua.
"Trời đất! Người nào quay vậy?! Cũng quá là rõ ràng rồi!" Vu Nhất Dương đưa tay đoạt lấy.
"Người xem vô cùng lớn đó, phía chính phủ chứng thực nữa!" Khưu Minh Đạt cười hì hì nói, lại vòng qua ngồi bên cạnh bọn họ: "Nhìn vào lượt xem này thì cũng thấy đều đã bùng nổ rồi! Anh Bùi, thành võng hồng* cũng đừng có quên anh em đó!"
*: những người nổi tiếng trên internet
Bùi Dục nhìn hai người tập trung tinh thần để khiêu vũ ở trong đoạn clip thì có phần hoảng hốt, tuy nhiên xét theo thực tế thì người mặc váy kia phải là anh mới đúng, nhưng từ trong hình ảnh này quả thật bước nhảy của hai người bọn họ thật sự có thể gọi là cảnh đẹp ý vui.
"Chị Tĩnh nhảy quá là đẹp! Tuy bước nhảy rất bình thường nhưng tại sao có nhìn như thế nào cũng cảm thấy chị ấy nhảy rất là đẹp." Khưu Minh Đạt ghé vào vai Vu Nhất Dương nhìn video đầy cảm khái, trên màn hình là một nữ sinh cũng không phải là một người có dáng vẻ của một đại mỹ nhân làm cho người ta không thể dời mắt được. "Nói thật, anh Bùi, ánh mắt của anh thật là trâu bò! Nhất định bình thường chị Tĩnh cũng là một tiểu mỹ nữ đi, ai biết được khi khiêu vũ lại có được mị lực như vậy chứ! Tuyệt đối là đẳng cấp của hoa khôi giải đường!"
Biết được nội tình, Vu Nhất Dương cùng Bùi Dục đang xấu hổ ở đối diện, Bùi Dục không được tự nhiên vội ho một tiếng.
Thần sắc Khưu Minh Đạt thể hiện hiểu rõ, lập tức tỏ thái độ: "Anh Bùi yên tâm! Mình đối với chị Tĩnh cũng như đối với cậu, hoàn toàn là sùng kính học bá toàn năng! Mình tuyệt đối không có ý tứ muốn cùng cậu cướp đoạt chị Tĩnh!"
Bùi Dục đỡ trán, sao từ trước đến giờ anh lại không có phát hiện ra Khưu Minh Đạt lại là một người bát quái* như vậy chứ? Đáng tiếc về sau không có học ngành tin tức, nếu không thì người như thế này tuyệt đối xứng đáng với danh xưng phóng viên giải trí. Mà còn, từ khi nào anh đã từng nói với rằng anh có suy nghĩ gì đó với Âu Dương Tĩnh chứ?
*: tám chuyện
"Anh Bùi ~" Khưu Minh Đạt cười đầy mờ ám, vòng qua Vu Nhất Dương vỗ vai Bùi Dục một phen, âm thanh cũng bay đến theo: "Không cần phải nói, anh Bùi, chúng mình đều đã biết ~"
Vu Nhất Dương, Bùi Dục: Cậu biết cái gì chứ!
...
"Anh Bùi, cùng nữ sinh trao đổi cơ thể là loại cảm giác gì vậy?" Vu Nhất Dương tò mò hỏi, nếu không phải cậu ta tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe thấy, thì cậu ta cũng tuyệt đối không thể tin được loại sự việc này có thể tồn tại.
"Cũng không có gì đặc biệt..." Nhất thời Bùi Dục nghĩ tới một số hình ảnh khó mà nói được, nghĩ muốn miễn cưỡng nói cho qua.
Làm sao Vu Nhất Dương có thể không biết? Cậu ta ôm lấy cổ Bùi Dục nhỏ giọng hỏi: "Ít nhất thì cậu cũng phải nói cho mình biết việc tắm rửa giải quyết như thế nào chứ? Uhm... Mình đoán, kiểu người quân tử như cậu muốn làm gì cũng đều phải tắt đèn để tắm. Ôi, thời điểm nữ sinh đến tháng có phải cậu cũng đã từng thử qua rồi phải không? Tới thời điểm đó đau như thế nào vậy? Cùng trên mạng nói có giống nhau không?"
Bùi Dục chỉ cảm thấy trên đỉnh đầu có một đám quạ đen kêu cạc cạc bay qua.
Kỳ thật Âu Dương Tĩnh đã có dự tính từ trước, anh không nên muốn bớt bị phiền toái mà nói cho Vu Nhất Dương biết chuyện hai người hoán đổi thân thể. Cho dù lừa gạt cậu ta là hai người bọn họ yêu sớm cũng đều tốt hơn là chuyện này...
Trong lòng Bùi Dục hiện lên vô số ý nghĩ, cuối cùng vẫn nói tình hình thực tế: "Đặc biệt thống khổ, giống như có bảy tám người mỗi ngày 24 giờ lần lượt giẫm lên bụng cậu vậy, ít nhất là liền tục ba ngày liền."
Vu Nhất Dương bị dọa sợ nói: "Khủng bố như vậy?!"
Bùi Dục còn nghiêm túc gật đầu: "Khủng bố đến mức không muốn nghĩ lại... Mình chỉ có thể nói, có thể biến trở lại làm nam sinh thật là quá tốt!"
Vu Nhất Dương cũng gật đầu: "Khó trách mỗi tháng mẹ mình đều có mấy ngày dễ cáu kỉnh như vậy, thì ra là thế."
"Đã hiểu chưa, thân thể không thoải mái thì người cũng đặc biệt dễ nổi nóng. Mấy ngày này cậu cũng đừng chọc cho mẹ cậu tức giận nữa." Bùi Dục nhìn thấy Vu Nhất Dương hiểu ra thì bày tỏ hết sức vui mừng, lại bổ sung thêm: "Mà còn thảm nhất chính là, cho dù có là ngày mùa hè nóng bức nhất cũng không thể ăn uống đồ lạnh, buổi tốt cũng không được dùng nước lạnh, bằng không sẽ càng thống khổ hơn."
Nhất thời gương mặt Vu Nhất Dương lộ ra vẻ mặt như bị táo bón, kìm nén một câu mới nói: "Anh Bùi... Tại sao hiện tại mình cảm thấy cậu vô cùng hiểu biết về con gái đó."
Bùi Dục: Cút!
Âu Dương Tĩnh nhìn thấy được video này đã là chuyện của mấy ngày sau rồi.
Mặc dù cô cũng có một tài khoản Weibo, nhưng cơ bản đều là ở trạng thái bỏ không, một năm khó có được việc đăng bài mấy lần. Một ngày nào đó vào thời điểm đọc bài sáng sớm La Vịnh Văn thần bí hỏi cô có phải là đã đến Anh Hoa tham gia lễ hội tân niên hay không. Âu Dương Tĩnh mới phát hiện một cách muộn màng, buổi tối hôm đó bọn họ lên sân khấu một cách nhanh chóng như vậy, tám phần là đã có người ghi lại rồi. Liên tưởng tới sự việc "Bùi Dục" cùng Vu Nhất Dương chụp ảnh chung lần đó, Âu Dương Tĩnh lập tức có dự cảm không tốt.
La Vịnh Văn xem sắc mặt cô không được tốt liền vội vàng nói: "Mình không có nói cho người khác biết đâu, chỉ là ở trên Weibo của Eyth nhìn thấy cậu mà thôi, khi nào cậu về nhà cũng xem một chút đi. Thật ra video được quay rất là đẹp mắt, mình cũng không biết là cậu lại biết khiêu vũ tốt như vậy! Tĩnh Tĩnh ~ Cậu còn có tham gia buổi tụ họp nào không! Mình cũng muốn tham gia một lần đó ~~~~"
Âu Dương Tĩnh vừa nghe thấy cô ấy nói như vậy, đoán chừng là đoạn video kia cũng không có truyền ra tin tức lộn xộn gì rồi. Cho nên cũng an tâm một phần.
Nhưng mà chờ tới tối khi cô trở về nhà đăng nhập Weibo thì mới hoảng sợ! Fan của cô từ hàng đơn vị biến thành hàng trăm, nhưng lại có rất nhiều lời kết bạn cùng tin nhắn nhắc nhở. Cô đã làm cái gì rồi sao?
Mở ra mới biết, tất cả đều là từ phía dưới bình luận của đoạn video kia mà mò mẫm ra được. Đại bộ phận tin nhắn đều hỏi xem cô có phải là nữ sinh trong đoạn video hay không, Âu Dương Tĩnh không có thói quen cùng người lạ nói chuyện phiếm, đương nhiên không có trả lời toàn bộ mà bỏ qua một bên, sau đó tìm đến tài khoản Weibo của La Vịnh Văn.
Vốn cô vẫn bị chuyện lần trước của bản thân mình làm cho hoảng sợ, cô vẫn cho rằng cũng giống với việc chụp ảnh lần đó, đoạn video này cũng là do học sinh ở trong hội trường quay lại. Nhưng thật không ngờ vậy mà lại là bút tích của bên phía chính phủ, phong trào của Anh Hoa quả thật là... Phát triển....
Đoán chừng cũng bởi vì do phía chính phủ đăng nên bình luận phía dưới vẫn còn có thế xem được, đại bộ phận là gào khóc gọi loạn, còn khi mà thân phận thật sự của cô bị đào ra, đối với cô có thân phận là "Số một Ngũ trung" còn có thêm các loại cảm thán. Có người nói cô cùng Bùi Dục là học bá kết hợp với học bá, cũng có người ghen tị nói cô cũng chỉ là số một của một trường phổ thông, nếu đặt vào Anh Hoa cũng không thả ra được cái rắm nào.
Đối với chuyện này, với việc đã từng lấy được danh hiệu số một Anh Hoa nhưng Âu Dương Tĩnh cũng không hề muốn nói chuyện với bọn họ.
Sau khi xem từ đầu đến cuối video, Âu Dương Tĩnh như bị ma xui quỷ khiến mà tải video xuống, coi như lưu lại làm kỷ niệm đi. Đoán chừng cả đời này có thể cô không còn khả năng khiêu vũ với Bùi Dục thêm một lần nào nữa rồi.
Ban đêm, Âu Dương Tĩnh đã mơ một giấc mơ, ở trong mơ cô cùng Bùi Dục tuy là bạn học nhưng chỉ là người qua đường mà thôi. Sau khi tỉnh lại, Âu Dương Tĩnh cảm thấy được giấc mơ này vẫn có vài phần chân thật, dù sao nếu không có sự việc trao đổi thân thể này thì người qua đường mới có thể là tình trạng của bọn họ.