Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Một Giấc Ngủ Dậy Ta Mang Thai
  3. Chương : 32

Chương : 32

Phó Chân quay đầu nhìn về phía Giang Hằng Thù, hắn sợ liên lụy Giang Hằng Thù.

Hắn biết bối cảnh của Giang Hằng Thù không đơn giản như mình nghĩ, nhưng là không dám chắc có phải là đối thủ của Phó gia hay không, bây giờ hắn không chỉ một người, lúc đối mặt với Phó Kiến Sâm bọn họ, hắn cần phải suy nghĩ cho Giang Hằng Thù một chút.

“Làm sao vậy?” Giang Hằng Thù thấy ánh mắt Phó Chân nhìn về phía mình có chút kỳ quái, có chút giống như gà mẹ đang bảo vệ gà con, Giang Hằng Thù bị ý tưởng này của mình chọc cười.

Phó Chân đóng lại trang web, hướng bên người Giang Hằng Thù bò qua, ôm hắn cánh tay, dựa vào bờ vai của hắn nhắm hai mắt lại.

Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn về phía hắn, thấp giọng dò hỏi hắn: “Mệt mỏi?”

Phó Chân ừ một tiếng, không có nói gì nữa.

Cánh tay Giang Hằng Thù ôm lấy bờ vai của hắn, làm hắn dựa vào càng thoải mái hơn, hướng Phó Chân nói: “Mệt mỏi liền ngủ một lát đi.”

Trong đầu Phó Chân hỗn độn, những việc mà hắn muốn làm sau này đã tính toán rõ ràng, nhưng lại sợ Đường Loan Loan hoặc Phó Kiến Sâm nhúng tay vào.

Giang Hằng Thù là bảo bối duy nhất mà hiện tại hắn có, hắn sẽ không để Giang Hằng Thù phải chịu tổn thương.

Phó Chân nhớ lại những lời Triệu Kim nói trong cuộc họp báo, trong lòng chỉ cảm thấy như có một luồng hỏa thiêu, hắn ôm chặt lấy cánh tay Giang Hằng Thù, như là bắt lấy một quả đồng vàng cuối cùng.

Bộ phim 《 Xuân Hoa Sơn 》 được công chiếu vào ngày 12 tháng 1, nếu hắn đem chuyện này đưa ra ánh sáng trước khi bộ phim công chiếu, thì bộ điện ảnh này sẽ không thể thuận lợi chiếu phim, mà số tiền bồi thường hắn nhận được cũng sẽ giảm rất nhiều.

Mà chờ đến đến sau khi《 Xuân Hoa Sơn 》 công chiếu xong, nếu phòng bán vé đạt được doanh thu loén, hắn chắc chắn sẽ nhận được nhiều bồi thường hơn. Số tiền này đủ để hắn mua một căn phòng lớn, về sau hắn cùng với Giang Hằng Thù sẽ sống ở nơi đó, còn có nuôi dưỡng một số động vật nhỏ đáng yêu.

Tiếng hít thở của Phó Chân trở nên đều đều, Giang Hằng Thù nghiêng đầu nhìn hắn một cái, miệng hơi hơi mở ra, khóe miệng mang theo một chút ý cười, đã ngủ say.

Hắn khẽ gọi tên Phó Chân, nhưng không thấy ai đáp lại, Giang Hằng Thù liền duy trì nguyên bản động tác, chờ đến khi Phó Chân ngủ càng trầm thêm một chút, hắn mới cẩn thận ôm hắn nằm xuống giường, điều chỉnh tư thế ngủ của hắn, đem chăn giũ ra, đáp lên người hắn.

Sau khi làm xong hết thảy, Giang Hằng Thù ngồi ở mép giường, cúi đầu nhìn người đang ngủ say, tay hắn nhẹ làng lướt qua gò má Phó Chân. Hình như Phó Chân nằm mơ thấy cái gì, nhỏ giọng lầm bầm một câu, nhưng Giang Hằng Thù không có nghe rõ.

“Ngủ ngon.” Hắn cong lưng hôn lên trán Phó Chân, rồi tắt đèn đi ra khỏi phòng.

Sáng hôm sau khi Phó Chân tỉnh dạy, hắn mở ra Weibo lựa chọn tiếp nhận một số tin đặt phác thảo, dựa theo tình hình hiện tại của hắn, chỉ cần không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, về sau không cần lại đi công trường.

Qua tết Nguyên Đán liền là năm mới, năm nay hắn không còn chỉ một mình một người nữa, nên các khoản tiêu dùng sẽ tốn kém hơn mọi năm, nhưng Phó Chân cũng không lo lắng, ngược lại tràn ngập nhiệt tình.

Trên diễn đàn dành cho fans của Sa Châu ký sự, lúc này đã có thể chồng thành một tòa nhà lầu, rất nhiều fans sôi nổi đem những bức ảnh trân quý của mình đăng lên, mọi người nhiệt tình bình luận, rồi lại còn chê bai lẫn nhau, sau đó miệng chê mà thân thể thành thật đem bức ảnh lưu trữ.

Cuối cùng các fans liền ở trong đông đảo các hoa sĩ, phát hiện một vị bảo tàng thái thái —— Giản Mân.

Mỗi nhân vật của Sa Châu ký sự đều được thiết kế rất nhiều chi tiết, nào là hình xăm trên người, con ngươi của đôi mắt, những mảng nhỏ bị hói tóc, các phục sức trên quần áo, ở trong tay phần lớn các họa sĩ đều không vẽ ra, đây cũng là các điểm để fans lấy ra chê bai, nhưng những điểm này dưới ngòi bút của Giản Mân đều thể hiện rõ, ngay cả các fans trung thành của Sa Châu ký sự cũng không cách nào tìm ra điểm sai trái trong tranh của hắn.

Đây là vị thần tiên thái thái bào vậy, thậm chí có người đoán là do chính nguyên tác vẽ, nhưng phần lớn các fans cho rằng đây là lời nói vô căn cứ, bọn họ ai cũng biết người chế tác ra Sa Châu ký sự có điều kiện gia đình rất tốt, bằng không cũng không thể mời phối âm cùng hậu kỳ giỏi đến như vậy.

Mặc kệ nói như thế nào, vị Giản Mân thái thái này nhất định là fans chân ái của Sa Châu ký sự, về sau bọn họ sẽ chỉ đặt phác thảo của vị thái thái này. Trong lúc nhất thời số lượng fans của Phó Chân lại tăng thêm, thành công đột phá năm số.

Phó Chân đã tăng giá lên, hiện tại hắn cũng là một họa sĩ có trình độ cao trong giới, bất quá hắn cảm thấy tranh mình vẽ bây giờ đáng giá hơn trước kia rất nhiều.

Tốc độ vẽ tranh của hắn đã nhanh hơn rất nhiều, một ngày hắn có thể hoàn thành một bức tranh đơn giản có màu, nếu phức tạp hơn chút thì cần phải hai ba ngày, nhìn số tiền trong tài khoản ngày càng tăng thêm, trong lòng Phó Chân càng kiên định hơn, ít nhất năng lực chống lại rủi ro của hắn bây giờ mạnh hơn trước kia rất nhiều.

Phó Chân kết thúc một ngày công tác, buông bút vẽ đứng dậy duỗi eo, ngẩng đầu nhìn về phía đồng hồ báo thức, cũng sắp đến 10 giờ rưỡi, Giang Hằng Thù cũng mới vừa ra khỏi phòng, hắn đã định ra một quy củ, buổi tối cứ đến 10 giờ rưỡi là phải đi ngủ.

Phó Chân đem dụng cụ vẽ cất hết, sau đó đi buồng vệ sinh rửa mặt.

Giang Hằng Thù đang ngồi ở trên giường dựa vào gối đầu đọc sách, bên ngoài phòng truyền đến tiếng gõ cửa, hắn buông tạp chí trong tay ra, nói vọng ra bên ngoài: “Cửa không có khóa, tiến vào.”

Sau đó không lâu, cửa bị đẩy ra một khe nhỏ, Phó Chân từ khe hở ló đầu ra, nhẹ giọng kêu tên Giang Hằng Thù: “Giang Hằng Thù……”

Giang Hằng Thù không nghĩ tới lúc này Phó Chân sẽ sang đây, dì sao hắn mới vừa từ phòng Phó Chân về, hắn hỏi: “Làm sao vậy?”

Phó Chân lại đẩy cửa ra thêm một ít, nửa thân mình đều đã đi vào phòng, trên mặt hắn đỏ ửng, hướng Giang Hằng Thù nói: “Giường em hỏng rồi, em có thể ngủ lại đây với anh không?”

“Giường hỏng rồi?” Giang Hằng Thù xốc chăn trên người lên, trực tiếp xuống giường đi tới cửa, hướng Phó Chân nói, “Anh đi xem có thể sửa được hay không.”

Phó Chân ngốc lăng một lúc lâu, hắn không nghĩ tới Giang Hằng Thù sẽ làm như vậy, trong dự đoán của hắn, Giang Hằng Thù chắc sẽ vỗ vỗ gối, để mình lại đây ngủ cùng hắn.

Như thế này liền cảm thấy có chút xấu hổ rồi.

Phó Chân vội vàng duỗi tay lôi kéo quần áo Giang Hằng Thù, Giang Hằng Thù quay đầu nhìn hắn, trong ánh mắt mang theo nghi vấn, Phó Chân nghĩ nghĩ lại buông lỏng tay ra, cùng Giang Hằng Thù đi về phòng mình.

Giang Hằng Thù nhìn giường Phó Chân vẫn hoàn hảo nằm ở đó, liền hỏi Phó Chân: “Hư chỗ nào vậy?”

Phó Chân xốc khăn trải giường lên, chỉ vào một cái chân giường gần nhất, hướng Giang Hằng Thù nói: “Nơi này hình như bị nứt ra rồi, có hơi bị trùng xuống.”

Giang Hằng Thù ngồi xổm xuống, nhìn theo phương hướng Phó Chân chỉ, cái chân giường này có một lỗ sâu đục nho nhỏ chỉ lớn bằng hạt gạo, cho dù có nằm 10 năm nữa cũng chưa chắc đã gãy, Giang Hằng Thù đứng lên quay đầu, thấy Phó Chân cúi đầu như con chim cút liền nói: “Thực sự không thể ngủ, đến phòng anh đi."

Phó Chân đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Giang Hằng Thù, hắn chớp chớp mắt, có điểm không xác định Giang Hằng Thù vừa nói gì.

Giang Hằng Thù cười rộ lên, giơ tay xoa xoa đầu hắn, sau đó xoay người cong lưng đem chăn từ trên giường Phó Chân cầm lên, hướng Phó Chân nói: “Em cầm gối đi.”

Phó Chân ôm cái gối của mình ngơ ngác đi theo sau Giang Hằng Thù, đem cửa phòng mình khóa lại, liền đi về phong Giang Hằng Thù.

Phòng Giang Hằng Thù lớn hơn phòng Phó Chân một chút, tiền thuê nhà cũng đắt hơn không ít, cho nên bên trong đặt một cái giường đôi, cùng một số vật dụng đơn giản. Giang Hằng Thù đem chăn Phó Chân đặt ở trên giường, lại rút cái gối trong tay hắn ra, đặt bên cạnh gối mình.

Sau khi hai người nằm yên ổn trên giường, Giang Hằng Thù giơ tay tắt đèn đi, trong phòng liền lâm vào cảnh tối tăm, ánh sáng trắng chiếu xuyên qua cửa kính, tạo ra một vệt dài ở trên giường, Giang Hằng Thù duỗi tay đem màn kéo lại, ánh sáng từ mặt trăng chiếu vào liền biến mất.

Trong phòng một mảnh yên tĩnh, Phó Chân nghiêng người hướng về phía Giang Hằng Thù, qua thật lâu, hắn giống như quyết định nói ra một chuyện rất quan trọng, mở miệng nhẹ giọng kêu: “Giang Hằng Thù……”

Ngay sau đó, hắn xốc chăn trên người mình lên, chui vào ở chăn của Giang Hằng Thù, dường như trong ổ chăn của Giang Hằng Thù càng ấm áp hơn một chút, hắn bị hơi thở thuộc về Giang Hằng Thù hoàn toàn bao bọc lấy.

Cánh tay Giang Hằng Thù ôm lấy hông hắn, nhỏ giọng dò hỏi hắn: “Làm sao vậy? Ngủ không được sao?”

Nếu hiện tại bật đèn lên, Giang Hằng Thù sẽ thấy bộ dạng thẹn thùng cùng sợ hãi của Phó Chân mà phiếm hồng nhạt, đôi mắt ướt át chứa đầy nước như sắp trào ra, đây là lần đầu tiên mà cũng có lẽ sẽ là lần cuối cùng, hắn hướng một người khác bày tỏ bí mật cơ thể của mình.

“Em kỳ thật……” Thanh âm của Phó Chân ngày càng nhỏ, còn mang theo chút giọng mũi, “Em kỳ thật không quá giống với những người khác. ”

“Cái gì?”

Phó Chân cầm lấy tay Giang Hằng Thù, cắn cắn môi kéo tay Giang Hằng Thù dọc theo thân thể mình đi xuống phía dưới, lướt qua một tầng vải đem tay hắn đặt tới địa phương đặc thù kia.

Ngón tay Giang Hằng Thù chạm vào da thịt ấm áp, lập tức thấy được sự khác thường ở nơi đó. Tuy rằng hắn không có nhiều kinh nghiệm về phương diện này, chỉ có duy nhất một lần trong lúc hắn không tỉnh táo tiến hành một lần, nhưng những tri thức về sinh lý thì Giang Hằng Thù vẫn hiểu rất rõ, nơi này của Phó Chân hình như chỉ có phụ nữ mới có.

Phó Chân buông lỏng tay Giang Hằng Thù, hắn nhỏ giọng lẩm bẩm nói: “Thực xin lỗi……”

Hồi lâu sau, Giang Hằng Thù nhẹ giọng hỏi hắn: “Vì cái gì lại xin lỗi?”

Phó Chân nói không ra lời, trái tim hắn đánh như trống vang, nhưng lại chỉ có mình hắn cảm nhạn được, trong phòng an tĩnh cực kỳ, đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy.

Hắn sợ Giang Hằng Thù xem mình như quái vật.

Giang Hằng Thù đem tay từ nơi đó rút ra, ôm lấy eo hắn, đem hắn hướng vào trong ngực mình an ủi: “Không có việc gì, em cứ ngủ đi.”

Phó Chân không thể tin nổi việc này cứ thế bị bỏ qua sau mấy câu nhẹ nhàng bâng quơ của Giang Hằng Thù, nhưng mà không lâu sau đó, hắn liền nghe thấy Giang Hằng Thù hỏi mình: “Ngày mai em có thời gian sao?”

“Có.”

“Chúng ta đi bệnh viện nhìn một chút.” Giang Hằng Thù nói.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5697 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5234 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4971 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4554 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4478 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4386 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter