Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Một Đời Không Quên

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Một Đời Không Quên
  3. Chương 37

Chương 37

Nói đến quyền lực, làm việc ở đây lâu tôi mới hiểu, những kẻ đứng đầu nắm quyền lực ở Phong Sơn thể hiện ở số người thực sự nghe theo họ, bên cạnh số phần trăm cổ phần cực lớn của họ. Thảo nào… dù Hải Đăng là tổng giám đốc nhưng không phải tất cả đều nghe anh. Phong Sơn từ trước đến giờ luôn chia phe cánh rất rõ ràng. Tuy Hải Đăng nhận được số phiếu bầu cao nhất của hội đồng quản trị nhưng người thực sự theo anh lại không nhiều, thậm chí… đa số những người ở Phong Sơn không muốn nghe lời một người còn quá trẻ như anh. Có thể nói, việc anh ngồi vào chiếc ghế tổng giám đốc là một thách thức lớn chứ không phải là ưu thế quyền lực, nhưng anh sẵn sàng đối mặt.

Cho đến thời điểm này, dù mới nhậm chức được chưa đầy một tháng nhưng Hải Đăng đã chứng tỏ được khả năng lãnh đạo bằng việc cổ phiếu của Phong Sơn được lên mười hai điểm, thứ bậc trên thị trường cũng được tăng lên. Tôi nghe mọi người ở tổng công ty cùng xôn xao tươi cười nói với nhau trong phòng ăn:

– Tổng giám đốc mới không làm tôi thất vọng!

– Nhìn xem chúng ta được thưởng thêm bao nhiêu tháng này, thật tuyệt!

– Hội đồng quản trị sáng suốt thật đấy!

Ánh mắt, nụ cười, nét mặt những người trẻ tuổi xung quanh tôi bừng sáng rạng ngời tin tưởng ở Hải Đăng. Khuôn mặt tối tăm như đêm tối không trăng sao của lão Thịnh lướt qua tôi, lão cũng nghe được những lời nói kia, có vẻ như lão rất cay cú thì phải. Lão bực bội hừ một tiếng, lườm nguýt mấy người vừa buông lời ca tụng Hải Đăng. Có tiếng xì xầm vang lên:

– Cậu đừng ca ngợi sếp tổng mới trước mặt ông Thịnh, ông ấy ghim lại có khi tìm cách cho cậu nghỉ việc đấy!

– Ừ, tớ biết rồi. Ông ấy làm tổng giám đốc bao nhiêu năm cũng khiến Phong Sơn vững mạnh, giờ người trẻ như anh Đăng lên thay ông ấy không phục đâu, nghe nói còn đang chờ dịp để lên lại đấy!

– Được rồi… thôi tập trung ăn đi!

Tôi kết thúc phần cơm của mình, cầm hộp đem đến xe đẩy rồi trở lại tầng mười tám. Không muốn rắc rối không cần thiết nên tôi thường ngồi một mình khi cantin vắng vẻ, thành ra cũng không quen với ai. Tôi không muốn lộ ra cho ai biết bản thân đang nóng lòng tìm hiểu quá khứ, khi mà tám năm trôi qua, quá khứ đã bị lãng quên, người mới cũng đã thay thế người cũ gần như toàn bộ. Nhất là khi, trong một lần tôi muốn tìm cách vào phòng lưu trữ hồ sơ, Hải Đăng đã nghiêm giọng nói với tôi: “Đừng cố gắng làm gì hết, việc của cô chỉ là trợ lý cho tôi.” Hôm ấy, tôi còn chưa kịp đến phòng lưu trữ, bất ngờ gặp Hải Đăng giữa đường. Chẳng thể làm gì khiến tôi cảm thấy bứt rứt, nhưng nói gì thì nói… tôi chỉ có thể đặt niềm tin ở anh. Anh từng nhắc đến ba chữ “an toàn nhất” khi tôi làm trợ lý cho anh, cũng có nghĩa… nơi này không hề an toàn như vẻ bề ngoài hào nhoáng, nhất là khi tôi muốn tìm cách lôi quá khứ ra ánh sáng, muốn kẻ đứng đầu đường dây năm nào phải chịu tội trước pháp luật.

Tháng tám gõ cửa, mùa thu rục rịch lướt qua, không gian ngập nắng rộn ràng sắc lá chuyển màu. Những tán lá xanh thẫm dần ngả sang màu tàn úa, không khí chớm thu dịu nhẹ làm lòng người sảng khoái. Tuy vậy, nếu không có điều hòa thì thời tiết này vẫn khó mà chịu được. Năm nay, lần đầu tiên ngôi nhà cấp bốn của chúng tôi có thể lắp điều hòa, chấm dứt chuỗi ngày chịu đựng đến vật vã trong thứ nóng miền nhiệt đới nhức nhối. Làm việc ở Phong Sơn được hơn một tháng, tôi cũng đã nhận được tháng lương đầu tiên hai mươi triệu như lời Hải Đăng, thứ đầu tiên tôi sắm chính là chiếc điều hòa hai chiều cùng việc sửa sang lại cửa nẻo cho kín đáo.

Mẹ tôi nhìn lên chiếc điều hòa mới cóng, lại nhìn xuống tôi rồi mỉm cười hài lòng:

– Con gái mẹ nhận lương là chăm sóc ngay cho bố mẹ… đời bố mẹ chỉ cần thế này là mãn nguyện lắm rồi! Mà dạo này con mẹ cũng có da có thịt hồng hào rạng rỡ rồi nhé… công ty mới này hợp với con đấy Khanh ạ!

Tôi đang chúi mũi vào tập tài liệu Hải Đăng giao để chuẩn bị buổi họp chiều mai, không muốn mẹ nghĩ ngợi về anh nên tôi không cho mẹ biết tôi làm ở Phong Sơn, chỉ nói mình làm ở một công ty nhỏ. Nghe mẹ nói vậy, tôi quay ra, mím nhẹ môi phảng phất một nụ cười buồn đáp lại:

– Con có làm được gì đâu… nếu con tài giỏi thì bố mẹ đã không phải khổ thế… chỉ tiếc là…

– Không… cả nhà mình nợ con… bố mẹ nợ con Khanh ạ…

Viền mắt mẹ chuyển đỏ, không muốn mẹ xúc động lại tủi thân, tôi chuyển chủ đề:

– Dạo này bố tỉnh táo hơn rồi mẹ nhỉ, hôm trước bố còn nói muốn đi tập thể dục cho khỏe người.

– Ừ, nhưng mẹ không cho đi, sợ ra đường bố con lại lên cơn làm khổ người khác.

Tôi gật nhẹ đầu, những gì bố tôi không dám nói ngày đó tôi chưa một lần hỏi lại ông, chỉ mong thời gian giúp ông bình tâm trở lại.

Sáng hôm sau, ngủ một giấc ngon lành trong bầu không khí điều hòa mát mẻ, tôi dậy sớm hơn mọi ngày, thành ra lại đến tổng công ty sớm hơn nửa tiếng. Như thường lệ, Hải Đăng đã có mặt, dường như ngày nào anh cũng đến tổng công ty từ bảy giờ, tôi nghe nói cuối tuần anh cũng đến làm việc bình thường. Sau hôm tranh cãi kia, Cẩm Chi đã chịu rửa cốc chén rồi pha trà cho sếp, thành ra tôi cũng không cần phải vào phòng anh, mà anh cũng đâu thích gặp tôi. Liên lạc giữa tôi và anh là qua email, dù tôi và anh… chỉ cách nhau có vài bước chân, có một cánh cửa, cũng như ngày xưa… khoảng cách rất nhỏ nhưng có thế nào vẫn chẳng thể tiến lại, cứ trải dài đến vô cùng vô tận…

Ánh nắng cuối hè hắt qua rèm cửa chói mắt, tôi đứng dậy kéo lại tấm rèm xếp bên ngoài. Mười giờ rồi… Cẩm Chi vẫn chưa đến, hàng ngày cô ta có đi muộn thì cũng chín giờ có mặt là cùng. Tôi vốn không thèm quan tâm đến cô ta, thế nhưng cảm thấy mình cần có trách nhiệm với vị trí trợ lý đang hưởng lương, cuối cùng quyết định bước vào phòng làm việc của Hải Đăng tìm ấm nước pha trà cho anh.

– Sếp tổng… tôi giúp anh… pha trà.

Tôi lúng túng cất lời. Đã bao lâu rồi… tôi chưa mở một lời với anh… Tôi cũng không nhớ nữa. Ngẩng lên thấy tôi, thái độ Hải Đăng dửng dưng, hai mắt cụp trở lại nhìn máy tính làm tôi như bị dội nước đá từ đầu xuống chân. Con người anh… ghét tôi như thế… chỉ vì lòng tốt mà chứa chấp tôi ở đây sao? Vậy là… tôi cần phải nói một tiếng cảm ơn anh sao?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5684 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5225 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4963 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4544 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4473 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4370 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter