Chương 18: Phụ Trợ Mạnh Nhất (18)
Hoa Quả Thụ có một diễn đàn nội bộ, chủ yếu dùng để điểm danh, lập đội, thông báo nhiệm vụ, giao dịch vật phẩm, trao đổi kinh nghiệm, trao đổi thông tin,... Sau khi Hoắc Doãn gặp tai nạn, rất lâu không đăng nhập vào diễn đàn, chỉ liên lạc với vài thân tín, nên những thành viên khác cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.Sau khi cách biệt nửa năm, Hoắc Doãn không giấu giếm gì nữa, không bộc lộ nhiều cảm xúc mà tóm tắt lại chuyện giữa anh và Quý Minh, những thành viên lão luyện sau khi biết chuyện này thì tức điên cả người. Hắn ta là thực vật sư mà đám Hoắc Doãn đã dốc hết tất cả bồi dưỡng mười năm, bọn họ đã hy sinh rất nhiều để cứu đất nước của mình.Sở dĩ Hoa Quả Thụ được xưng là cường đội trong lời đồn chính là vì các thành viên của họ đã dồn gần như toàn bộ sức lực vào trận chiến, hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ khó khăn bất chấp nguy hiểm, cuối cùng bồi dưỡng ra một thực vật sư đứng Top 3 của hành tinh Tạo Vật. Ngay lúc mọi người cho rằng Quý Minh sắp trở về hành tinh Lam để phục vụ cho tổ quốc, thì hắn lại lựa chọn từ bỏ quê hương và đồng bào, đầu quân cho Đại Lệ Quốc, thậm chí còn muốn giết người diệt khẩu. Nếu là nghề nghiệp khác, mọi người sẽ không quan tâm đến, nhưng thực vật sư liên quan đến sự sống còn của Hoa Quốc, thân là con dân Hoa Quốc, Quý Minh quá vong ơn bội nghĩa. Càng tệ hơn chính là với tình trạng hiện nay của Hoa Quốc, chỉ sợ khó lòng chống đỡ thêm mười năm nữa.【Quý Minh còn là người sao?】【Sao hắn lại làm thế? Đại Lệ Quốc đã cho hắn lợi ích gì?】【Mẹ kiếp, đừng để tao gặp được nó, nếu không tao chém chết nó!】【Muốn sang nước ngoài phát triển thì cũng có thể giúp đất nước của mình vượt qua nguy cơ mà… Mười năm, không, có lẽ chỉ cần năm năm, Hoa Quốc có thể được cứu rồi.】【Đ*t cụ nhà nó!】Trong diễn đàn chửi bới rất nhiều, Hoắc Doãn bình tĩnh xem, không nói lời nào, ánh mắt vô ý lướt qua một bình luận, trong lòng khẽ động, giống như nắm được mấu chốt nào đó.“... Chỉ cần năm năm, Hoa Quốc có thể được cứu rồi.” Anh lẩm bẩm một mình.Sự phản bội của Quý Minh khiến người ta khó lòng mà hiểu nổi, nhưng nếu ngay từ đầu hắn ta mong Hoa Quốc bị diệt, vậy thì hành vi săn lùng đuổi giết thành viên Hoa Quả Thụ của hắn sau này cũng chẳng còn lạ nữa. Hoa Quả Thụ tập trung rất nhiều tinh anh của Hoa Quốc, sau khi họ về nước chắc chắn sẽ trở thành trụ cột của Hoa Quốc, hơn nữa Hoa Quả Thụ luôn tận tâm bồi dưỡng người mới cùng nước, thực lực của những tiểu đội khác không mạnh bằng họ.Nếu phân tích của anh chính xác, vậy thì tình cảnh của Hoa Quốc hiện nay còn nguy hiểm hơn những gì anh nghĩ, Đại Lệ Quốc hoặc các cường quốc khác có lẽ đã có ý định thôn tính Hoa Quốc, cho nên Quý Minh mới ngang nhiên chèn ép thành viên của Hoa Quả Thụ hoặc các tiến hóa giả đến từ Hoa Quốc.Mặc dù Hoa Quốc nhiễm phóng xạ nặng nề nhưng lãnh thổ rộng lớn, sản vật phong phú, chỉ cần giải quyết được vấn đề phóng xạ thì sẽ trở thành một trong những quốc gia đẹp đẽ và giàu có nhất thế giới.Hoắc Doãn sắp xếp lại suy đoán của mình.Điều anh phải đối mặt không chỉ có một mình Quý Minh mà còn có Đại Lệ Quốc và các cường quốc khác.Ánh mắt của Hoắc Doãn dần trở nên u ám, tựa như vực sâu không thấy đáy. Anh không quan tâm kẻ địch mạnh như thế nào, hay tương lai nguy hiểm ra sao, anh chỉ sợ cho dù mình cố gắng hết sức cũng chẳng thể hoàn thành được mục đích của mình. Thời gian không còn nhiều nữa, liệu anh và đồng đội có thể cứu được Hoa Quốc hay không?Ngay khi cảm xúc tiêu cực sắp ập đến, một hơi thở quen thuộc tiến đến gần, một hôp cơm xuất hiện trước mặt anh, gồm thịt nướng thái lát, nấm xào, trứng chim hấp, cơm chiên và một quả sơ ri đỏ tươi, thực đơn bổ dưỡng, mùi thơm ngào ngạt.Hoắc Doãn quay đầu, anh thấy Nguyên Sơ đang mở hộp cơm của cô ra, thức ăn bên trong giống hệt của anh.“Anh không đói sao?” Nguyên Sơ hỏi.“Đói.” Tuy nói như thế nhưng Hoắc Doãn lại không ăn mà chỉ nhìn cô.Nguyên Sơ gắp một miếng thịt, bắt gặp ánh mắt của anh, do dự một chút, rồi đưa tới miệng anh: “Thịt của anh cũng giống của em mà.” Cho nên đừng thèm đồ ăn của em.Hoắc Doãn há miệng ra, hương vị cháy xém tươi non khiến lông mày anh nhướng lên.“Có ngon không?”“Ừm.”Nguyên Sơ gắp một miếng thịt trong hộp cơm của Hoắc Doãn, cho vào miệng, nhai kỹ nuốt chậm.Hoắc Doãn chống cằm, nhàn hạ nhìn cô.Thế là Nguyên Sơ gắp một miếng nấm trong hộp cơm của mình đút cho anh ăn, sau đó gắp miếng tương tự trong hộp cơm của anh để ăn. Anh ăn của tôi, tôi ăn của anh, chia đều nhau, không tranh giành không cướp đoạt.Trong mắt Hoắc Doãn ánh lên ý cười, tâm trạng nặng nề từ từ tiêu tán.“Tiểu Sơ.”“Bên mép của em dính vụng thịt kìa.”“Hả?” Nguyên Sơ định thè lưỡi để liếm, Hoắc Doãn đột nhiên đến gần, môi anh dán lên môi cô.Nguyên Sơ: “...” Cô không dự đoán được hành động này.Đôi mắt trong veo của Nguyên Sơ nhìn chằm chằm anh một lúc, sau đó nhích đến gần, trả lại cho anh một nụ hôn.Hoắc Doãn ôm cô, cả người như áp sát vào người cô, nhu tình dạt dào trong đáy mắt.Tiểu Sơ của anh giống như ánh mặt trời, mỗi giây mỗi phút đều mang đến cho anh ấm áp.Lúc này, Nguyên Sơ chọc vào lưng anh, ra hiệu bảo anh nhìn diễn đàn, hình như có tin nhắn mới.Một tay Hoắc Doãn ôm Nguyên Sơ, tay kia cầm điện thoại lên, ánh mắt chợt lóe sáng.[Lão đại, tôi vừa nhận được tin tức, khu số 3 xuất hiện một đàn dị thú hệ thực vật, nghe nói có một con quái tinh anh cấp 12. (Mê Lộc)]Dị thú hệ thực vật, ngoại trừ một số ít dị thú biến dị, sức chiến đấu của những con khác đều thấp hơn dị thú đồng cấp khác, dù là dị thú hệ thực vật cấp 12 cũng thế, nếu phối hợp ăn ý với đồng đội, vẫn có cơ hội giành chiến thắng. Tuy hiện tại Hoa Quả Thụ không có thực vật sư, nhưng bọn họ vẫn sẽ thu thập nguyên hạch hệ thực vật cấp cao.[Tin tức có đáng tin không thế?] Hoắc Doãn hỏi.[Có lẽ đáng tin, tôi đã phái người đi thăm dò, có lẽ lát nữa sẽ có hồi âm. (Mê Lộc)][Được, tôi sẽ tập hợp mọi người trước. (Hoắc Doãn)][Ồ, lão đại, anh đừng quên dẫn theo bạn gái và thần trợ công của anh nha. (Mê Lộc)]Hoắc Doãn không trả lời, chỉ hỏi thêm:[Còn có ai biết chuyện này nữa không?][Không nhiều lắm đâu, tin này là anh họ nói cho tôi biết, anh ấy luôn hành động một mình, không thích giao thiệp với người khác, cho nên tôi đoán tin này hiện tại chỉ có mình chúng ta biết. (Mê Lộc)][Tạm thời đừng tiết lộ tin tức ra ngoài, chờ xác định chính xác rồi bàn bạc sau. (Hoắc Doãn)][Tôi hiểu rồi. (Mê Lộc)]Hoắc Doãn thoải mái tựa vào vai Nguyên Sơ, vẻ mặt trầm ngâm.Khu số 3 sao?Khu số 3 là biên giới của thành phố Pandora, tập trung rất nhiều dị thú, nguy hiểm chẳng kém hẻm núi Kỳ Thạch vào mùa giao phối.Nhưng nguy hiểm cũng là kỳ ngộ.Là nguy cơ nhưng cũng là kỳ ngộ.Nếu có thể lên kế hoạch tỉ mỉ...Vài ngày sau, Mê Lộc gửi tin đến, tình báo chính xác.Hoắc Doãn đáp lại: [5 ngày sau công khai nhiệm vụ trong diễn đàn, tập hợp người đến đó.]Mê Lộc chần chờ: [Công khai trực tiếp luôn hay sao?]Chẳng lẽ lão đại không sợ trong Hoa Quả Thụ có nội gián của Quý Minh hay sao?[Cậu chỉ cần công khai, tôi biết nên làm thế nào. Tuy nhiên, đừng công khai tọa độ chính xác.] Hoắc Doãn muốn cho Quý Minh biết, vì nếu hắn ta thật sự cấu kết với thế lực khác để ám sát thành viên Hoa Quả Thủ vậy thì hắn ta chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này, huống chi một lượng lớn nguyên hạch hệ thực vật là một sự cám dỗ rất lớn.“Mọi người, tôi chuẩn bị khởi hành đến khu số 3.” Hoắc Doãn không định chờ bên Mê Lộc tập hợp người, mà anh quyết định sẽ đến khu số 3 trước, làm quen với hoàn cảnh, hiểu rõ địa hình, ôm cây đợi thỏ.“Khu số 3.” Phong Trần Tú kinh ngạc hỏi, “Là khu số 3 của thành phố Pandora hả?”“Phải.” Hoắc Doãn bình tĩnh nhìn mọi người, “Đi theo hay không là do mọi người quyết định.”“Tôi đi, đương nhiên phải đi rồi! Từ lâu tôi đã muốn đến thành phố dị thú có ý thức và trí tuệ này rồi.” Hai mắt Phong Trần Tú sáng lên, vẻ mặt mê mẩn.“Tôi không có ý kiến gì.” Túc Mạch có một sự tin tưởng mù quáng đối với Nguyên Sơ, đi theo đại boss, tuyệt đối không sai.Tháp Lệ không biết gì về thành phố Pandora cho nên không nêu ý kiến.Chỉ có Giang Bằng Phi là còn do dự, cậu ta mới gia nhập vào đội ngũ này mà thôi, mới bình yên mấy ngày mà lại đi tìm chết nữa sao?“Bằng Bằng, nếu cậu là một người đàn ông thì không nên hèn nhát.” Phong Trần Tú khoác vai cậu ta, “Cầu phú quý trong nguy hiểm, cậu thấy đấy, mới ở cùng với lão đại 2 tháng mà cậu đã thăng 2 cấp, lần này đến thành phố Pandora nói không chừng có thể thành siêu thần.”Giang Bằng Phi: Ha ha, tôi là một khí giới sư, làm sao thành siêu thần được?Hoắc Doãn nhìn Sab đang ngồi trong góc, nói: “Đi theo chúng tôi.”Sab im lặng gật đầu.Hoắc Doãn đã lập ra ước định với tên ranh biết tàng hình này, chỉ cần giúp hắn trả thù thì hắn sẽ trung thành với anh. Đương nhiên, anh không thể hoàn toàn tin tưởng hắn, vì thế anh đã nhờ Giang Bằng Phi chế tạo một cái vòng cổ hạn chế cho hắn đeo, chỉ cần hắn tự ý rời khỏi phạm vi hạn chế, hắn sẽ bị bắn thủng đầu.Mười phút sau, Giang Bằng Phi bị Phong Trần Tú thuyết phục, mọi người thu dọn đồ đạc và lên đường. Giang Bằng Phi đã cải tiến chiếc xe bay, tăng tốc độ lên gấp đôi, mọi người khởi hành với tốc độ nhanh nhất nhưng cũng phải mất ba ngày mới đến nơi.Càng đến gần khu số 3, dị thú càng nhiều, tiến hóa giả càng ít.Ban ngày tương đối an toàn, chỉ cần không chủ động khiêu khích thì bọn họ sẽ không bị dị thú tấn công. Chuyện duy nhất cần phải chú ý đó là bất cứ thứ gì ở đây cũng có thể sống dậy.Cẩn thận tiến vào khu số 3, mọi người tìm một khu đất trống gần nguồn nước để nghỉ ngơi.Thảm thực vật bốn phía tươi tốt, không khí trong lành, tràn trề sức sống. Nhìn bề ngoài hệt như một vùng thế ngoại đào viên.Hoắc Doãn xem tọa độ, đàn dị thú hệ thực vật ở khu di tích cách chỗ bọn họ đang ở khoảng 3km về hướng đông bắc.Nhân lúc trời chưa tối, anh định đi qua đó để do thám một chút.“Sab.” Không ngoài dự đoán, Hoắc Doãn gọi Sab, dị năng của hắn rất thích hợp để đi do thám.Nguyên Sơ cũng đứng lên, ngồi chung với Hoắc Doãn và Sab trong chiếc xe bay nhỏ mà Giang Bằng Phi chế tạo.Hoắc Doãn nhìn cô một cái, không nói gì, sau đó căn dặn mọi người vài câu rồi dẫn theo Nguyên Sơ và Sab bay đến hướng di tích.Di tích nằm ở giữa lưng chừng núi, là một tòa thành đổ nát cũ kỹ, xây dựa vào các dãy núi, địa hình dốc và có dây leo bao phủ.Gần thác nước, rải rác đây đó rất nhiều loài thực vật hình thù kỳ dị, có thứ đỏ tươi như máu, có thứ có gai nhọn bao phủ, có thứ mập mạp, rõ ràng không phù hợp với hoàn cảnh nơi đây. Nhìn thoáng qua có thể phân biệt được, chúng là dị thú hệ thực vật mà Mê Lộc nhắc đến. Tính sơ sơ thì có khoảng sáu bảy mươi con.Đây là lần đầu tiên Hoắc Doãn gặp một đàn dị thú hệ thực vật khổng lồ như thế.Nhưng điều anh quan tâm nhất đó chính là quái tinh anh cấp 12 kia đang ở đâu?