Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mơ Thấy Lão Công Là Nam Chủ Ngược Văn
  3. Chương 6: 6: Bảo Bối

Chương 6: 6: Bảo Bối

Show mãnh nam vẫn rất kích thích, nhưng khi bạn nghĩ đến việc chồng mình đang ở ngay phòng bên cạnh lặng lẽ nhìn mình thì phần kích thích ấy sẽ tăng gấp bội.

Lâm Thiên Quất ngẫm lại, nếu anh ấy đã biết thì chẳng bằng cứ chơi tận hứng đi!

Cho nên sau mở màn đêm khuya, cô lập tức lao ra ngoài với Viên Phỉ Phỉ, cuồng hoan kêu to cùng mấy cô gái đầu hai mươi.

Chưa nói đến chuyện hai cô còn nhìn thấy mấy gương mặt quen thuộc, chỉ là mọi người đều hiểu rõ trong lòng, mỉm cười chứ không nói, sau đó lại cùng nhau vui vẻ hét chói tai.

Các chị em ở đây có đủ mọi loại tuổi, còn có mấy người trong cộng đồng LGBT nữa.

Dù sao mục đích mọi người đến đây chính là vui vẻ.

Một hồi chị em cuồng hoan này, tất cả mọi người ở đây đều là chị em khác bố khác mẹ!

Đêm phấn kích kết thúc lúc gần 2 giờ sáng, không ít người còn chưa đã thèm, nhìn các anh trai cơ bắp cuồn cuộn rời sân mà còn muốn nhào lên sờ nắn cơ bắp của bọn họ.

Loại show này tuy gợi cảm nhưng vì không để quá sắc tình nên việc quản lý rất nghiêm khắc, sau khi show kết thúc thì các chàng trai lập tức xếp hàng rời đi dưới sự quản lý của bảo vệ.

Đây là để tránh người mẫu và khách mời làm giao dịch mờ ám ảnh hưởng đến toàn bộ hội sở, dù sao trong nước vẫn quản lý và khống chế nghiêm khắc vụ này.

Cũng có người bất mãn với việc “kéo quần lên thì không nhận người” nên nảy sinh xung đột.

Kiểu khách mới đến như Lâm Thiên Quất và Viên Phỉ Phỉ thì khác, bọn cô càng thích loại không khí này hơn, show kết thúc thì bầu không khí tan ngay.

Tựa như khi lý trí quay về với đại não, Lâm Thiên Quất ngẫm lại show vừa rồi, có mấy mãnh nam còn không nhiều cơ bụng bằng chồng cô ấy chứ, diện mạo bình thường, cũng chỉ chắp vá xem thôi.

Ngược lại, vì mới đến nên khi nhảy cổ vũ, hình như chân cô hơi rút gân.

Viên Phỉ Phỉ cũng chẳng tốt hơn cô bao nhiêu, show mãnh nam vừa kết thúc thì cô nàng đã đỡ eo kêu rên.

Đôi chị em hoàn cảnh nâng nhau về phòng, thở dài, quả nhiên lớn tuổi rồi.

Viên Phỉ Phỉ xoa xoa eo mình, u oán nói: “Nhớ trước đây, chúng ta tốt nghiệp 1 tháng đã leo 12 ngọn núi, đi dạo nhiều danh thắng cổ tích, thanh xuân dào dạt, sức sống tràn trề.

Vậy mà hiện tại chỉ nhảy mấy tiếng mà tớ đã ngã gục rồi.”

“Ai gia không phục ~~”

Lâm Thiên Quất có thói quen tập yoga nên tốt hơn cô bạn một xíu, nhưng cũng chỉ xíu xiu thôi.

Cô xoa nắn bắp chân đau nhức, lắc đầu thở dài, nói: “Thái Hậu nương nương, ngài nên chấp nhận mình đã già đi.”

Viên Phỉ Phỉ bi thương, giãy giụa vài cái không bò dậy nổi, đành duỗi tay chỉ vào rượu vang đỏ trên bàn, ánh mắt ý bảo: “Ta sẽ không, ta tuyệt đối không nhận mệnh! Bưng chén rượu của ai gia lên!”

Lâm Thiên Quất nằm liệt trên sô pha, cũng không muốn nhúc nhích, trấn an tâm hồn bi thương của cô bạn: “Đang mệt thì đừng uống rượu, về thêm ít cẩu kỷ rồi uống…..A, không phải ngày hôm qua các cậu có tới sao, hôm qua cậu không mệt?”

Viên Phỉ Phỉ thở dài: “Ngày hôm qua tớ có việc nên mới xem mở màn đã đi.” Nghĩ đến việc mình không xem được đoạn cao trào phía sau, trái tim ngứa ngáy y như bị mèo cào, cho nên hôm nay mới gấp gáp chạy như bay đến đây.

Hai người liếc nhau, cạn lời, giờ mới hiểu vì sao hôm nay hai người kia không tới.

Tuổi lớn, chịu không nổi!

Hai người ở trong phòng dưỡng sức một hồi.

Mãi đến khi Phó Việt Ninh gửi tin nhắn đến thì Lâm Thiên Quất mới nhớ ra, hình như anh nói mình ở phòng bên cạnh? Vội vàng cầm điện thoại lên nhìn qua.

Chắc là đã xong việc cho nên giờ anh không viết tin nhắn mà trực tiếp gửi tin nhắn thoại, rất ngắn, chỉ có 3 giây.

Lâm Thiên Quất nhấn nghe, giọng nam trầm thấp pha chút lười biếng không khách khí hỏi: “Đã kết thúc rồi mà còn không ra? Còn nửa trận sau?”

Lâm Thiên Quất thều thào đáp lại: “Kết thúc rồi, mà mệt quá, em muốn ngồi nghỉ một lát, không thì anh về trước đi.” Từ giọng nói của cô là có thể biết cô mệt như nào.

“Cậu phải về à?” Giọng nói giãy giụa của Viên Phỉ Phỉ vang lên, vươn một bàn tay: “Tớ cảm thấy đêm nay mình không cần về nữa.

Lát nữa cậu giúp tớ đặt 1 phòng ở khách sạn Hilton bên cạnh đi.”

Lâm Thiên Quất thành thật nói: “Tớ cảm thấy tớ có thể cùng cậu đi thuê phòng.”

Mệt mỏi, mệt mỏi quá độ.

Hai cô gái đồng thời thở dài, nếu không phải hai người đều không hút thuốc lá thì chắc bọn họ có thể hút hết một cây.

Mãi không thấy Phó Việt Ninh trả lời, Lâm Thiên Quất suy nghĩ, lại gửi một tin: “Anh sẽ không đến đón em chứ?”

Vừa gửi tin xong, cửa đã bị gõ vang.

Viên Phỉ Phỉ một bộ tôi đã chết, đừng hòng tôi đi mở cửa.

Lâm Thiên Quất nghĩ tám phần là Phó Việt Ninh tới, chỉ có thể tự đứng dậy, bắp chân run run đi mở cửa.

Vừa mở, cô đã khựng lại.

Giọng Viên Phỉ Phỉ vang lên từ sau: “Ai đó, chồng cậu à?” Cô nàng vui đùa, “Nhìn dáng vẻ này là đêm nay cậu không cần đi Hilton thuê phòng với tớ rồi.”

“Đúng là không cần.”

Lâm Thiên Quất xoay người để lộ hai người đàn ông ngoài cửa, “trìu mến” nói: “Không chỉ có chồng tớ, còn có chồng cậu nữa.”

Hạ Khiêm – ông xã của Viên Phỉ Phỉ đang đứng ngoài cửa, đen mặt nhìn vợ mình.

Viên Phỉ Phỉ: “…..”

Người đàn ông cười như không cười: “Không phải em nói đêm nay có buổi tụ tập chị em bình thường sao?”

Viên Phỉ Phỉ nhìn anh như nhìn thấy quỷ, ánh mắt bay xa, chột dạ trả lời: “Thật sự là tụ tập bình thường mà, không phải Quả Quýt ở đây sao….”

Người đàn ông nghiến răng: “Chị em tụ tập xem show mãnh nam?”

Lâm Thiên Quất khụ một tiếng, nhỏ giọng biện giải: “Chị em tụ tập hẳn nên xem show mãnh nam mà.”

Hạ Khiêm liếc Lâm Thiên Quất một cái, ánh mắt kia phức tạp mà sâu thẳm.

Nếu không có Phó Việt Ninh ở đây thì chắc anh sẽ chỉ vào mũi cô mà hỏi: Vì sao vợ tôi lại có những người bạn xấu như cô?

Lâm Thiên Quất lặng lẽ dựa vào người ông xã, cho cô bạn của mình ánh mắt thương mà không giúp gì được.

Chị em vốn là chim cùng rừng, chồng tới thì mạnh ai người nấy bay.

Hơn nữa nhóm bọn cô thật sự không thân với chồng của nhau, đều cảm thấy chồng mình tốt nhất, đồng thời chướng mắt chồng đối phương.

Có lẽ loại tâm tính này chính là #Chị em của tôi đáng có được người đàn ông tốt hơn, mấy tên đàn ông kia không xứng#.

Mà các ông chồng thì đều cảm thấy đám bạn ăn chơi đen tối đã hùa nhau dạy hư vợ mình, còn nói xấu mình với vợ nữa.

Quan hệ giữa mọi người đều không tốt, quen rồi, quen rồi.

Hơn nữa không chỉ chồng Viên Phỉ Phỉ tới, chồng cô cũng tới.

Vẻ mặt của Lâm Thiên Quất kiểu – em cũng coi như thông báo với anh trước rồi nha, nên đây là buổi đi chơi ‘hợp pháp’, cô nói với Phó Việt Ninh: “Anh sẽ không so đo như anh ta đúng không?”

Phó Việt Ninh ôm bà xã, miễn cho cô mềm chân mà khuỵu xuống, nhướng mày nói: “Nếu anh so đo thì sẽ cho em xem hết show à?”

Anh không giống Hạ Khiêm, anh đã sớm biết tính cách của vợ mình rồi.

Không cho cô ấy tới thì cô ấy càng muốn tới, còn chẳng bằng để cô ấy xem cho vui.

Lâm Thiên Quất mừng rỡ, dụi dụi vào cổ Phó Việt Ninh, hít sâu mùi hương nhàn nhạt trên người anh, là quà sinh nhật năm nay cô tặng.

Lập tức làm vẻ mặt cảm động giả dối: “Hu hu hu bảo bối à, anh thật tri kỷ.”

Viên Phỉ Phỉ còn đang trong phòng ngoan cường cãi cọ show mãnh nam có phải chị em tụ hội đứng đắn hay không với Hạ Khiêm, nghe đối thoại của cặp vợ chồng kia, lập tức tỏ vẻ đau đớn nói: “Anh nhìn đi, anh nhìn đi, anh nhìn chồng người ta đi!”

Mặt Hạ Khiêm càng đen, tức giận: “Có giỏi thì em cưới người ta đi!”

Viên Phỉ Phỉ hừ một tiếng: “Em không có bản lĩnh nên chỉ cưới anh thôi, anh có thể làm sao bây giờ! Có giỏi thì lộng chết em đi!”

Hạ Khiêm vốn là người không khéo ăn nói, tính tình lãnh đạm lại có chút nóng nảy.

Viên Phỉ Phỉ vừa khiêu khích, anh ta trực tiếp giận khó thở.

Hung ác nói: “Anh không lộng chết được em, nhưng ‘làm’ chết em được!”

Viên Phỉ Phỉ nghẹn họng, tức muốn hộc máu: “Hạ Khiêm!!” Còn hai người nữa trong phòng đấy!

Hạ Khiêm hung tợn quay đầu nhìn chằm chằm hai người ở cửa, ánh mắt như đang hỏi: Sao các người còn chưa đi?

Lâm Thiên Quất: “…..”

Phó Việt Ninh: “……”

Lâm Thiên Quất nói với Phó Việt Ninh: “…..Sắp 3 giờ.”

Phó Việt Ninh bình tĩnh gật đầu, ôm vợ xoay người ra khỏi phòng, trước khi đi hai người còn tri kỷ đóng cửa lại.

Trong phòng, giọng nói của Viên Phỉ Phỉ còn mơ hồ truyền ra: “Hạ Khiêm….

Anh… nhẹ chút… A!”

***

Ra khỏi hội sở thì đã quá khuya.

Phó Việt Ninh đã sớm bảo tài xế về trước, hai vợ chồng chỉ có thể tự lái xe về nhà, cũng may đã quá muộn nên không kẹt xe.

Ngồi trên xe, Lâm Thiên Quất thuận miệng hỏi chuyện hợp đồng hôm nay.

Cô biết gần đây Phó Việt Ninh đang bàn chuyện làm ăn với nhà xưởng linh kiện, việc này liên quan đến hoạch định dự án lớn sáu tháng cuối năm, bắt đầu chuẩn bị từ năm ngoái rồi.

Nhưng không biết có phải vận số năm nay hơi xui hay không mà mãi chẳng ký hợp đồng với nhà xưởng thích hợp.

Phó Việt Ninh: “Cơ bản đã thành.”

Lâm Thiên Quất kinh ngạc hỏi: “Lần này thuận lợi vậy sao?”

Phó Việt Ninh gật đầu: “Nhà xưởng này vừa khéo đã đổi thế hệ, cậu ta có khuynh hướng làm mới ngành sản xuất nên vốn tính ra tay với nhà máy công nghiệp cũ này rồi.”

Lâm Thiên Quất suy tư: “Cho nên anh chuẩn bị trực tiếp mua nhà máy, tự mình sản xuất?”

Phó Việt Ninh lái xe rất cẩn thận, vững vàng đi qua giao lộ rồi mới trả lời: “Nhu cầu về lượng của chúng ta quá lớn, nhà máy sản xuất linh kiện này cũng nhỏ, giai đoạn trước mãi không ký được nên anh đã suy xét có nên tự xây nhà máy không.

Chỉ là nếu thế thì phải chia một bộ phận nhân lực ra, hiện tại đối với chúng ta thì hơi phiền phức.”

Nếu đã có nhà máy để tiếp nhận thì tốt hơn nhiều, nếu có thiết bị, dây chuyền sản xuất và nhân viên cũ của nhà máy thì càng tiết kiệm thời gian và phí tổn.

Giá cả đối phương đưa ra hẳn cũng hợp lý, nếu không Phó Việt Ninh sẽ không nói “cơ bản đã thành”.

Lâm Thiên Quất yên tâm.

Cuộc sống về đêm ở thành phố lớn kéo dài khá lâu, trên đường trở về đèn đuốc sáng trưng.

Khi đi ngang qua một đầu phố phồn hoa, Phó Việt Ninh hỏi Lâm Thiên Quất có đói không, có muốn đi ăn khuya không.

Lâm Thiên Quất đáp: “Em không đói, vốn dĩ buổi tối em đâu có ăn nhiều, anh quên à?”

Phó Việt Ninh bình tĩnh nói: “Vậy là tốt rồi, đợi lát nữa em đừng kêu đói.”

Lâm Thiên Quất nhạy bén nhận ra ẩn ý sâu xa của câu nói này, hai mắt trợn tròn, không xong, cô quên cái ảnh chế rồi!

Lâm Thiên Quất căm giận kháng nghị: “……Em mệt lắm rồi, anh là súc sinh hả!”

Phó Việt Ninh liếc mắt nhìn cô một cái, trên gương mặt lạnh lùng xuất hiện ý cười nhàn nhạt.

“Muốn xem show mãnh nam thì gọi bảo bối, xem xong thì kêu súc sinh?”

“Em nói ai mới là súc sinh, hửm?”

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5758 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5284 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5016 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4594 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4517 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4471 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter