Chương 42: Tể Tể Nhà Hắn... Kiêu Ngạo Như Vậy Sao?
Một người là tộc trưởng của gia tộc lâu đời, một người là người cầm quyền của gia tộc đệ nhất Hoa quốc. Hai đứa nhỏ được hai người đó bảo hộ, còn có một đứa nhỏ còn quá bé, chú cảnh sát không có lý do gì mà không đồng ý."Đương nhiên có thể!"Chú cảnh sát nói rồi nhìn về phía Hoắc Trầm Lệnh, thái độ rất thành thật."Ông Hoắc, con gái ông còn quá nhỏ, có thể không cần về đồn làm biên bản ghi chép."Hoắc Trầm Lệnh không cự tuyệt, mà bước nhanh đi đến bên cạnh Bạch minh tư, đem Tể Tể từ trên tay hắn bế lên ôm vào trong ngực.Ánh mắt ở trước mặt người ngoài băng lãnh hờ hững bỗng nhiên thay đổi.Ánh mắt đặc biệt ôn nhu, còn mang theo vài phần bất an lo lắng.Biết Tể Tể có thể nhìn thấy những thứ kia là một chuyện, nhưng hôm nay Tể Tể còn đi nhà xác.Nhà xác là nơi ...... mà một đứa nhỏ ba tuổi rưỡi có thể đến sao?Nếu như không phải Cố Thích Phong lúc này đang ở cục cảnh sát làm biên bản ghi chép, đoán chừng anh ta sẽ bị ánh mắt của Hoắc Trầm Lệnh chọc thủng.Bảo mẫu Hoắc tuyệt đối không thể tưởng tượng được rằng đứa nhỏ trong ngực hắn kỳ thật là siêu cấp bug!Cố Thích Phong quá oan!Con mắt của bánh bao sữa khôi phục lại trạng thái trắng đen bình thường, tròng mắt đen nhánh vừa to vừa sáng, đẹp giống như lưu ly.Giọng trẻ con non nớt."Cha, Tể Tể muốn đi đến đó."Bởi vì trên người những chú cảnh sát này có âm khí.Nhưng mà rất nhạt rất nhạt.Có thể là ở trên đường đi bị nhiễm hoặc là ở địa phương mà họ đang làm việc…Bánh bao sữa muốn đi xem.Dựa theo cha Minh Vương, nhân viên ở Địa Phủ của mình làm công tác nhất định phải được bảo hộ an toàn.Vậy ở nhân giới, những nhân viên công tác cũng nên được bảo vệ tốt.Bánh bao sữa chính là ấm áp như vậy.Cha Hoắc: "......"Hắn nghĩ là Tể Tể sẽ không cần suy nghĩ mà cự tuyệt.Không nghĩ tới, con mắt Tể Tể đều không nháy một cái mà mặt mũi lại còn tràn đầy mong đợi, đang nhếch miệng cười lộ ra cả hàm răng trắng nói cho hắn biết."Cha, Tể Tể muốn đi."Cha Hoắc: "......"Cha Hoắc che trái tim, kiên nhẫn thay đổi sách lược một cách nhẹ nhàng, dùng chiến thuật quanh co."Tể Tể, con mệt không?"Cha Hoắc cảm thấy tình nguyện để bánh bao sữa đảo lộn ngày đêm cũng không muốn bánh bao sữa lại đi tới nhà xác nhìn thấy đủ thứ như vậy.Đây không phải ngược đãi bé con sao?Kích thích trái tim nhỏ của Tể Tể sao?Mấy thứ quỷ vật ở nhà xác là bị người đưa tới có thể giống mấy quỷ vật ngoài ý muốn gặp được ở ngoài đường sao?Không giống!Quỷ vật bị triệu hồi tới đều có thể dẫn sấm sét vang dội, mưa to như trút nước, lực sát thương tuyệt đối cực lớn.Hắn nhận được tin tức liền chạy đến, từ khi ông cụ Bạch nhận được tin tức có người cố ý lợi dụng bàng môn tà đạo, muốn thừa cơ mưa to gió lớn mà lấy mạng chủ tịch tập đoàn Đại Phong Lương quốc Dân.Nghe nói Lương quốc Dân từ lầu tám bỗng nhiên nhảy xuống.May mắn chính là cũng không nguy hiểm tính mạng, nhưng bây giờ vẫn còn đang hôn mê.Nhưng kiểm tra đại não Lương quốc dân cũng không có bất kỳ tổn thương nào.Rất hiển nhiên là những quỷ vật kia làm.Bánh bao sữa không buồn ngủ, hôm nay không có nắng mà là mưa dầm, nhưng bé con tinh thần vẫn rất tốt."Cha, Tể Tể không buồn ngủ đâu."Cha Hoắc đầy cõi lòng chờ mong: "......"Cha Hoắc cũng không thể nói chuyện không tính toán gì hết để bánh bao sữa lưu lại ấn tượng xấu, cuối cùng không thể không ôm bánh bao sữa lên xe đi tới cục cảnh sát.Đến cục cảnh sát vừa vặn là giữa trưa, Cha Hoắc lấy thời gian ăn cơm trưa làm lý do, bế theo bánh bao sữa ở một văn phòng đợi.Để trợ lý Giang Lâm đưa cơm trưa đến, một bên đút cho bé ăn, một bên lại dẫn giải từng bước."Tể Tể biết đến đây để làm gì sao?"Bánh bao sữa đang nhai quai hàm phình lên, miệng nhỏ còn lây dính mỡ trên khóe miệng, cái đầu nhỏ lắc lắc.Nhìn không những không lôi thôi, ngược lại lại rất ngộ nghĩnh đáng yêu."Con biết nha, Tể Tể là tới hỗ trợ."Hỗ trợ bảo hộ các chú cảnh sát.Bánh bao sữa mục đích rất rõ ràng.Cha Hoắc không ngừng cố gắng: "Tể Tể, kỳ thật chỉ cần anh Minh Tư là có thể hỗ trợ rồi."Bánh bao sữa từ lúc đến cục cảnh sát đã nhận ra địa phương có âm khí.Chính là ở ngay tại văn phòng sát vách bên cạnh phòng của bé và cha.Nhưng bánh bao sữa không biết chữ, không biết đó là văn phòng của ai.Nghe cha nói, bánh bao sữa nghiêm túc nghĩ nghĩ, rất khéo léo cùng cha biểu đạt ý tứ của mình."Cha, nhưng Tể Tể cũng muốn cố gắng đóng góp sức nhỏ của mình."Cha Hoắc: "......"Một đứa nhỏ ngoan và chính trực như vậy, hắn thật sự là nâng ở trong lòng bàn tay đều sợ ngã.Cha Hoắc uống một ngụm nước lạnh, lo lắng nói."Vậy Tể Tể không sợ sao?"Bánh bao sữa rốt cuộc hiểu rõ vì cái gì cha không an tâm, thì ra là đang lo lắng an toàn cho bé.Bánh bao sữa vội hướng đến gần cha chui vào lòng, ôm cánh tay cha nũng nịu."Cha yên tâm, Tể Tể rất lợi hại, ngược lại là bọn họ sợ Tể Tể nha!"Bé thế nhưng là con gái ruột của Minh Vương!Nếu so sánh theo kiểu chuỗi thức ăn trong vòng tuần hoàn thì bé thế nhưng chính là đỉnh của chuỗi thức ăn!Cha Hoắc triệt để im lặng.Nhưng nhìn bánh bao sữa đôi mắt sáng rực, lòng tin tràn đầy biểu lộ rất ngạo kiều, lo âu trong lòng bỗng nhiên tiêu tán không ít."Vậy chút nữa đi nơi nào, đều phải đi cùng cha có được không?"Bánh bao sữa không chút do dự gật đầu: "Được ạ!"Ăn uống no đủ, bánh bao sữa ở lúc mà cha lau miệng cho bé đột nhiên hỏi."Cha, căn phòng bên cạnh là của ai vậy?"Hoắc Trầm Lệnh nhớ rõ, phòng sát vách chính là văn phòng của giám đốc, mà giám đốc ở đây ......Hắn không chỉ biết, mà hồi vợ hắn xảy ra tai nạn xe cộ, sau khi trở về có xem xét tư liệu nên nhớ rõ giám đốc sở cảnh sát địa phương Ngô Hạo quyền, là một trong những người phụ trách điều tra.Dù là về sau tra ra chuyện của Trương Tinh, thì nhân viên sở cảnh sát ở đây không có bất kỳ quan hệ gì.Tể Tể mặc dù mới đến Hoắc gia không đến một tuần, Hoắc Trầm Lệnh lại cảm thấy mình hiểu khá rõ Tể Tể.Chuyện linh tinh, nhất là về chuyện của người khác Tể Tể sẽ không nói nhiều."Tể Tể cảm thấy phòng bên đó có vấn đề à?"Cha Hoắc nghĩ, chẳng lẽ Tể Tể lại thấy được cái gì?Bánh bao sữa mở to đôi mắt đáng yêu gật đầu."Bên kia có âm khí, những chú cảnh sát đến cứu chú Cố trên thân cũng có, chính là từ căn phòng bên cạnh nhiễm lên."Cha Hoắc: "......"Cha Hoắc dùng một tay ôm lấy bánh bao sữa vào trong ngực, cửa phòng có người gõ vang, sau đó liền bị đẩy ra.Giám đốc Ngô Hạo quyền xuất hiện trong tầm mắt hai cha con, sau lưng còn đi theo hai nhân viên cảnh sát khác.Hoắc Trầm Lệnh thần sắc hờ hững, ánh mắt vẫn như không có chuyện gì."Giám đốc Ngô có chuyện gì vậy?"Ngô Hạo quyền khiêm tốn cười cười: "Anh Hoắc, tôi đến tìm Tể Tể tiểu thư làm biên bản ghi chép."Bánh bao sữa ngoan ngoãn ở trong ngực cha, bởi vì bé tròn tròn mập mập thành một đoàn, làm ổ trong lòng Hoắc Trầm Lệnh cao lớn khiến bé trông càng thêm nhỏ bé và dễ thương hơn."Bác Ngô muốn hỏi cái gì?"Không đợi Ngô Hạo quyền trả lời, bánh bao sữa nghiêng cái đầu nhỏ nhìn qua hắn một cách đáng yêu."Là hỏi có nhìn thấy âm khí mà ngài cố ý lưu lại trên người của mấy chú cảnh sát sao?"Ngô Hạo quyền: "......"Hai nhân viên cảnh sát ở đằng sau: "......"Ngô Hạo quyền cười ha ha, nhìn cự kỳ hòa ái."Tể Tể tiểu thư nói chuyện thật thú vị."Bánh bao sữa không muốn lãng phí thời gian, thanh âm vẫn mềm yếu nhu nhu, nhưng lại chỉ có quỷ vật mới có thể phát giác được uy hiếp như hồng thủy tấn công nhào về phía Ngô Hạo quyền.Hoắc Trầm Lệnh hình như có nhận thấy, nhanh chóng nhìn về phía hai gã nhân viên cảnh sát kia."Hai người đi ra ngoài trước."Hai nhân viên cảnh sát vừa kinh vừa sợ, quyết định thừa cơ rời đi, tìm ông cụ Bạch làm cứu tinh.Bánh bao sữa nhìn chằm chằm quỷ vật đang khống chế thân thể Ngô Hạo quyền: "Là chính ngươi chủ động tiêu tan, hay là...... để Tể Tể xử lý?"Cha Hoắc: "......"Tể Tể nhà hắn...... kiêu ngạo như vậy sao?