Chương 37: Bánh Bao Sữa Chọc Điểm Yếu
Chờ chú Cố rời khỏi phòng, bánh bao sữa nện bước nhỏ bằng đôi chân ngắn ngủn của mình chạy đến cửa sổ kính sát đất đằng trước.Trời không biết lúc nào đã trở nên âm u, bên ngoài gió lớn gào thét, giống như sắp xảy ra một trận mưa to.Con ma đang ghé nằm ở cửa sổ, vừa muốn nhảy vào, không nghĩ tới bánh bao sữa lại chủ động chạy tới chỗ nó.Con ma: "......"Đứa nhỏ này có thể thấy được nàng?Như vậy quá tốt!Hương vị càng mỹ vị hơn khi sợ hãi!Nhất là đứa bé như thế này, còn nhỏ lại mềm mại!Banh bao sữa trước mặt thật mập mạp, miệng vừa hạ xuống khẳng định khắp nơi đều là thịt!Quỷ đồ vật thèm thuồng đến phát khóc.Hai hàng huyết lệ từ khóe mắt chậm rãi tràn ra.Con ma mở miệng, thanh âm âm trầm đáng sợ, quỷ khí tràn ngập."Bạn nhỏ, cháu muốn ta ăn phải không!"Bánh bao sữa ngẩng đầu lên, quỷ đồ vật này có chút cao, bé nhỏ giọng non nớt thương lượng với con ma."Dì xấu, dì có thể xuống dưới đây không?""Ân, dì có thể đi vào không?"Quỷ đồ vật: "......"A Tuyệt!Còn tưởng rằng không thể vào bên trong, cho nên không sợ hãi?Thật thú vị!Con ma cứ như vậy trực tiếp đi xuyên qua cửa sổ sát đất, thân thể uốn éo như rắn đi vào.Vì cố ý dọa sợ bánh bao sữa, cho nên lúc đi vào còn làm cho mái tóc dài theo gió hất tung lên, lộ ra một đôi mắt đỏ đáng sợ, thậm chí phần nửa đầu bị lõm xuống còn có vết máu đỏ tươi.Bánh bao sữa: "...... Dì xấu, dì trông rất xấu rất xấu."Quỷ đồ vật: "......"Dù đã chết, nhưng mà đều là phụ nữ thì vẫn yêu cái đẹp!Nhìn lại bánh bao sữa thế mà một chút cũng không có bị hù sợ, còn nói vẻ ngoài xấu, con ma cảm thấy không bình tĩnh được.Cô ta vây quanh bánh bao sữa, bay bay vòng tròn."Cháu sao lại không sợ?"Những con mồi trước đó, trước khi chết đều bị dọa cho kêu rên liên hồi, còn có quỳ xuống dập đầu xin tha mạng?Bánh bao sữa nhìn con ma bay tới bay lui, lông mày nhỏ nhăn lại đưa tay ra chộp một cái.Con ma không thấy được bé làm gì đã bị định trụ.Con ma: "......"Bánh bao sữa thấy chỗ gáy con ma có một đoạn dây đỏ mờ mờ, loại dây đỏ này dù là có đôi mắt âm dương trong giới lão thành của huyền môn cũng có khi không nhìn thấy được.Bé ở Địa phủ cũng chưa thấy qua, cho nên có chút hiếu kỳ kéo kéo."Dì xấu, sao dì lại cột cái dây như thế này?"Bé nhớ chú Bạch có nuôi một con chó rất hung dữ.Phòng ngừa bị chạy mất, cũng bị buộc một sợi dây nhưng là màu đen chứ không phải loại dây đỏ như thế này."Cho nên dì xấu, dì bị người ta xem như chó để buộc sao?"Bị nói trúng điểm yếu, lại bị nói bởi một đứa trẻ con: "......"Trời ơi!Đau lòng!Con ma bị con người nuôi dưỡng để sai sử!Cũng chính là một con chó!Biết là một chuyện!Bị một đứa nhỏ nói trắng ra, đó chính là muốn tìm chết!Con ma bỗng nhiên trở nên ma mị, hung hãn dữ tợn lao về bánh bao sữa đánh tới.Bánh bao sữa nhẹ nhàng kéo sợi dây đỏ một phát, con ma lập tức bị ngừng lại, một khuôn mặt trắng bệch đang mở ra cái miệng đầy máu cách bé chưa tới nửa ngón tay.Bánh bao sữa ghét bỏ nhíu mày: "Dì xấu, dì không chỉ có xấu xí, còn rất thúi!"Con ma tức giận đang điên cuồng giãy dụa, trong phòng nghỉ quỷ khí tràn ngập.Nếu có người đến, nhất định sẽ phát hiện bên trong tối đen một mảnh.Bên trong phòng đầy quỷ khí âm u, con ma phát giận rống lên chói tai."A a a! Ta muốn ăn ngươi! Ta muốn ăn ngươi!"Bánh bao sữa nháy mắt mấy cái, đứng yên."Vậy dì ăn đi! Nhưng cuối cùng tự bạo, không được trách Tể Tể a."Con ma đang há miệng đầy máu, khuôn mặt dữ tợn kinh khủng chuẩn bị một ngụm xử lý bánh bao sữa, bỗng nhiên chần chờ.Dù gì thì không phải tùy tiện người có đôi mắt âm dương nào cũng đều có thể thấy được sợi dây đỏ sau đầu kia, đứa nhỏ này chẳng lẽ có cái gì kỳ quái?Bánh bao sữa giọng trẻ con hỏi: "Dì làm sao còn không ăn đi nha?"Quỷ đồ vật: "...... Ta bỗng nhiên thấy no."Bánh bao sữa hiểu rõ: "Ngươi sợ!"Quỷ đồ vật: "...... Ngươi nói cái gì chính là cái đó!"Làm con rối, chuyện cho tới bây giờ làm được thì cũng buông được.Bánh bao sữa nghiêng đầu, con ngươi đen nhánh nhìn xuyên qua tầng tầng quỷ khí phía ngoài cửa sổ, mây đen dày đặc bầu trời."Dì là đến giết Bác Lương?"Con ma kinh dị nhìn về phía bánh bao sữa.Bánh bao sữa ánh mắt cực lạnh, nhìn bé bề ngoài mềm mại đáng yêu đến cực điểm, vừa thấp vừa nhỏ mũm mĩm mập mạp, nhưng giờ khắc này con ma lại cảm nhận được sự sợ hãi chưa từng có.So với chủ nhân nuôi dưỡng, chỉ có hơn chứ không kém.Quỷ đồ vật: "...... Ngươi...... Ngươi đến cùng là ai?"Vì sao khí thế so với Quỷ Vương mà chủ nhân nuôi dưỡng còn kinh khủng hơn?Nhưng cũng không phải là người trong Huyền Môn!Đứa nhỏ này......Bánh bao sữa nhếch miệng cười một tiếng, lộ ra một hàm răng trong màn sương đen."Dì xấu, nếu như dì nói cho Tể Tể biết chủ nhân của dì là ai, Tể Tể có thể để dì sống lâu thêm một chút nha."Con ma: "......"Nói thế nào thì cô ta cũng là con ma có tuổi đời rất lâu, thế mà bị một đứa nhỏ nhân loại uy hiếp?Chỉ là, lúc uy hiếp thật lớn của bánh bao sữa đập vào mặt, ép cô không thể chịu đựng được mà buộc phải cúi đầu.Kẻ mạnh thì thắng, thế giới quỷ vật chính là như vậy!Trong nháy mắt, con ma từ không trung bị ném xuống đất, đầu cúi rạp xuống, toàn thân run lẩy bẩy."Đại nhân, tha cho ta đi, ta cũng là thân bất do kỷ a."Bánh bao sữa vừa muốn nói chuyện, dây đỏ trên cổ con ma bỗng nhiên phát ra màu đỏ rực.Con ma kêu một tiếng thê lương thảm thiết, bánh bao sữa liền thấy con ma bị dây đỏ kéo đi.Cùng lúc đó, cửa phòng nghỉ bị đẩy ra, Cố Thích Phong từ bên ngoài bước vào.Thấy gió mạnh đập vào mặt, Cố Thích Phong bị lạnh đến run lập cập."Tể Tể?"Phòng nghỉ vừa rồi tối lờ mờ rất nhanh khôi phục ánh sáng trước đó, nhưng bởi vì bên ngoài trời vẫn còn u ám, mây đen cuồn cuộn, trong phòng không được sáng sủa lắm, Cố Thích Phong bật đèn lên."Tể Tể, có cảm thấy vừa rồi rất lạnh không?"Toàn thân bánh bao sữa đều là âm khí lạnh lẽo: "...... Cháu không cảm thấy."Cố Thích Phong nhìn xem bánh bao sữa, ánh mắt đảo qua thân hình tròn tròn mập mập, còn mềm mềm, vui tươi hớn hở cười mà ôm bé."Chú Cố có chút lạnh, ôm Tể Tể làm ấm một chút nhé."Bánh bao sữa có nhiệt độ cơ thể bình thường, ôm vào trong ngực thật mềm mại dễ chịu.Cố Thích Phong nghĩ đến chuyện của Lương quốc dân, còn có chút lo lắng."Tể Tể, cháu có thể xác định chủ tịch Lương không đi xuống hành lang bên dưới thì có thể an toàn sao?"Bánh bao sữa lắc đầu: "Nửa giờ sau mới an toàn, hiện tại không an toàn, bởi vì dì xấu mang theo người khác tới giúp nữa!"Cố Thích Phong nghe không hiểu ra sao: "Từ đâu tới dì xấu nữa?"Bánh bao sữa giải thích: "Chú Cố, lúc chú để Tể Tể ở chỗ này chờ, thì có dì xấu ghé vào bên ngoài cửa sổ tìm tới."Cố Thích Phong: "......"Nhịp tim Cố Thích Phong muốn nhảy lên cổ họng, chậm rãi nhìn về phía cửa sổ sát đất đằng kia.Không có!Cái gì cũng không có!Bánh bao sữa nhỏ giọng mềm mại nhu nhu: "Chú Cố, hiện tại dì xấu chắc là đi tìm Bác Lương, không ở đây."Cố Thích Phong: "...... Cho nên chủ tịch Lương cũng không phải là tử vong bình thường, mà là có người muốn hại ông ấy?"Bánh bao sữa không thấy kỳ lạ, ngoan ngoãn gật cái đầu nhỏ."Đúng vậy! Người có công đức trong người, thường sẽ không chết tai nạn! Sẽ gặp dữ hóa lành!"Cố Thích Phong: "......"Cố Thích Phong vội lấy điện thoại di động ra, gọi cho ông cụ Bạch.