Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Minh Triều Ngụy Quân Tử

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Minh Triều Ngụy Quân Tử
  3. Chương : 143

Chương : 143

Tần Kham tin vào thực lực hại người của Lưu Cẩn, vẫn luôn rất tin, Lưu công công chỉ thiếu cơ hội mà thôi, cơ hội rất nhanh sẽ đến, cơ hội có đôi khi chính là như vậy, bất kể ngươi có ước ao hay không, nếu đập vào đầu ngươi thì sẽ đập, chưa bao giờ quản ngươi đã chuẩn bị tâm lý hay chưa.

Lưu công công sau mười năm làm trâu ngựa cho Chu Hậu Chiếu, ở thời kì triều Hoằng Trị căn bản là thái giám ti tiện có cũng được mà không có cũng không sao, bất kỳ ai mở miệng nói giết hắn là giết, hắn chưa từng nghĩ tới tương lai có một ngày mình có thể độc lãm triều chính, trở thành "Lập hoàng đế" thống trị vận mệnh giang sơn Đại Minh này?

Tần Kham ký thác hy vọng trên người Lưu Cẩn vẫn là rất đáng tin cậy, hắn biết thủ đoạn gây hại cho quan văn trong tương lai của Lưu Cẩn hung ác tàn bạo cỡ nào, nếu Lưu công công cần, Tần Kham phi thường nguyện ý ở bên cạnh đưa dao nhỏ, điều kiện tiên quyết là Lưu công công đừng có chọc vào hắn.

Bạn giá đông cung là một chuyện rất mệt, Tần Kham cùng vị Thái tử bảo bối này đi tới đi lui toàn bộ kinh sư, thật sự rất vất vả.

Nhìn ra được Chu Hậu Chiếu không thích hoàng cung, hắn thích mặc thường phục đi dạo khắp nơi kinh sư, Lưu Cẩn Cốc Đại Dụng bọn họ nhắm mắt theo đuôi, Tần Kham đành phải ra lệnh cho các võ sĩ phụ trách thủ vệ đông cung mặc thường phục vô thanh vô tức vây một đạo phòng tuyến an toàn chung quanh Chu Hậu Chiếu, dùng thân thể ngăn cản những kẻ tướng mạo không được thiện lương cho lắm tiếp cận Thái tử, kẻ không phục thì lặng lẽ bị kéo vào trong ngõ vắng đánh cho một trận tơi bời.

Bạn giá Thái tử rất vất vả, trị thủ đông cung cũng rất vất vả, vất vả nhất là mỗi ngày phải đối mặt với các Đại học sĩ Lưu Kiện, Tạ Thiên, Dương Đình Hòa.

Tâm địa của các Đại học sĩ so với đám quan văn kia thì thiện lương hơn, đối với Tần Kham cũng không bài xích, tác giả Thái căn đàm thủ vệ đông cung đối với những Đại học sĩ này mà nói là một chuyện tốt, cảnh giới thích đông cung của bọn họ cũng thăng hoa, có vài phần hương vị "Đàm tiếu hữu hồng nho, vãng lai vô bạch đinh", trong bầu không khí cầu học nồng đậm như vậy, lo chi Thái tử điện hạ trong tương lai không phải anh minh anh minh học thức chất đầy năm xe?

Không tin à? Hãy nhìn xem, đứng canh ở đại môn đông cung chúng ta chính là Tần thánh nhân danh dương thiên hạ đó...

Tần Kham không biết đây có tính là một loại phương thức giẫm mặt hay không, tóm lại là hắn thấy rất không được tự nhiên.

Mỗi lần Tần Kham dẫn quân sĩ canh giữ ở cửa xuân phường, Lưu Kiện Tạ Thiên sẽ dừng bước mỉm cười chào hỏi Tần Kham, Tần Kham sợ nhất chính là lúc này, bởi vì bọn họ sẽ nói với Tần Kham vài câu, mở miệng chính là một câu kinh nghĩa Khổng Mạnh nào đó, sau khi nói ra thì nhìn chằm chằm Tần thánh nhân với vẻ chờ mong, chờ hắn có giải thích độc đáo đối với câu đề xuất của mình, Tần Kham mỗi lần lần nghẹn họng nhìn trân trối, cứt đái tý thì phọt ra mấy lần, ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy ngượng ngùng.

Sợ nhất là gặp Lý Đông Dương, mỗi lần nhìn thấy y, Tần Kham luôn cảm thấy trong đôi mắt già nua ấy chiếu ra quang mang hiểu rõ tất cả, bí mật trong lòng giống như bị hắn nhìn thấu không sót chút gì, Tần Kham nhìn thấy đám người Lưu Kiện còn có thể kiên trì nói mấy câu, nhìn thấy Lý Đông Dương thì thật sự chỉ có nước chạy trối chết.

Triều Hoằng Trị sở dĩ phục hưng, mấy vị Đại học sĩ nội các đương nhiên không phải kẻ đầu đường xó chợ, Tần Kham chỉ cầu mấy vị Đại học sĩ có thể buông tha cho hắn. Đừng nói kinh nghĩa Khổng Mạnh chó má gì đó với hắn nữa, càng đừng có dùng ánh mắt ám muội nhìn hắn, hắn... Dù sao chỉ là một Thiên hộ bình thường thủ đại môn mà thôi!

Lưu Cẩn dần dần bắt đầu bộc lộ tài năng trước mặt đông cung Thái tử.

Hắn dùng thân phận nội thị đông cung, đi khắp nơi cướp đoạt kỳ trân dị bảo và dị thú về cho Thái tử chơi. Mỗi khi Chu Hậu Chiếu chán đọc sách, hắn sẽ như làm ảo thuật không biết từ đâu biến ra một hai thứ đồ chơi mới mẻ, câu sự chú ý của Chu Hậu Chiếu từ sách vở tới chỗ khác.

Trong điện Ngân An, Tần Kham mặc cẩm bào phi ngư, đứng ở một góc đại điện, lẳng lặng nhìn Lưu Cẩn tươi cười thứ đồ chơi hắn mới phát hiện ra cho Chu Hậu Chiếu. Trương Vĩnh cười bồi đứng ở bên cạnh, , ánh mắt có chút khinh thường, nhưng cũng cười rất nghiêm túc.

"Điện hạ, đây là tranh nước ngoài lão nô thiên tân vạn khổ kiếm được từ chỗ bọn Hồ tử ở chợ tây. Ngài xem, tranh rất có màu sắc, người bên trên vẽ rất nhiều, giống như là người thật ấy..."

Chu Hậu Chiếu dí sát mặt vào nhìn, càng nhìn càng cao hứng: "Không sai. Họa pháp của bọn Hồ tử khác với Đại Minh chúng ta, chậc chậc, quả thật là quốc gia man di chưa được giáo hóa, nhìn thử nữ nhân mà họ vẽ này, lộ hết cả tay chân. Xuân cung Đại Minh ta so với bọn họ thì hàm súc hơn, ồ, đúng là không biết xấu hổ. Có điều cũng rất thú vị, Lưu Cẩn, vất vả cho ngươi rồi."

Lưu Cẩn được khen ngợi, mặt già cao hứng tới nếp nhăn co rúm cả lại, tiếng rít rít như ống bễ lọt gió.

"Điện hạ cao hứng chính là tâm nguyện của lão nô, chỉ cần điện hạ vui vẻ, lão nô cho dù chết cũng đáng"

Chu Hậu Chiếu không để ý tới Lưu Cẩn lải nhải tỏ lòng trung thành, vẫy tay với Tần Kham: "Tần Kham, ngươi cũng tới đây, đứng mãi đó làm cái gì, đến xem thử tranh đi, ngươi nói thử xem, đây là họa pháp gì, thật kỳ quái, trên vải vẽ tranh có mùi, nhưng không phải là mùi mực nước..."

Lưu Cẩn thấy Tần Kham không ngờ được Thái tử tín nhiệm như vậy, không ngờ gọi hắn đến thưởng thức đầu tiên, Lưu Cẩn không khỏi ngây người một chút, tiếp theo lại rất nhanh lộ ra nụ cười, cười so với vừa rồi càng tươi càng vui hơn.

Tần Kham chậm rãi đi tới, tùy ý liếc bức họa đó một cái, thản nhiên cười nói: "Chỉ là đồ rác rưởi của đám man di, thứ này mặc dù sắc thái diễm lệ, nhưng dù sao chỉ là ở ngoài mặt, không có sự đại khí của tranh Đại Minh chúng ta, chẳng ra gì cả."

Vốn là một phen đánh giá khách quan, Tần Kham thốt ra cũng không nghĩ nhiều, ở trong lòng hắn, bức tranh này thực sự không thể so với cảnh giới của quốc hoạ, không ngờ lời này vừa nói ra, trong mắt Lưu Cẩn không ngờ hiện lên một tia sáng lạnh.

"Thì ra Tần Thiên hộ là hành già nghề này, Tạp gia nhìn nhầm rồi, Tần Thiên hộ học thức uyên bác, có biết nguồn gốc của bức tranh này không?" Lưu Cẩn cười rất tươi với Tần Kham.

Tần Kham vừa thấy trong mắt Lưu Cẩn hiện lên hàn quang, trong lòng lập tức thấy không ổn, thốt ra một câu, cũng không ngờ lại đắc tội với hắn, nghĩ lại cũng đúng, người ta vất vả tìm ra đồ chơi để a dua tranh sủng, kết quả vừa lấy ra khoe khoang liền bị hắn bỡn cợt là đồ không đáng một đồng, sao có thể không sinh ra oán hận?

Chắp tay, Tần Kham cười nói: "Lưu công công đừng hiểu lầm, ta không phải là nhằm vào ngươi, chỉ là ý kiến nông cạn của cá nhân ta mà thôi, khẩu vị của ta khá thanh nhã, không thích thứ quá lòe loẹt, thứ lỗi."

Lưu Cẩn cười nói: "Thì ra chỉ là ý kiến cá nhân của Tần Thiên hộ, chắc Tần Thiên hộ chưa từng thấy bức tranh nào rực rỡ đến vậy, cho nên nói không ra được nguồn gốc? Điện hạ, lão nô cũng cảm thấy tranh này sặc sỡ mà rất bất mắt, ngài thấy sao?"

Chu Hậu Chiếu một lòng đắm chìm trong bức tranh tây dương mới lạ này, căn bản không để ý mạch nước ngầm đang dũng động giữa Tần Kham và Lưu Cẩn, nghe vậy lắc đầu nói: "Tần Kham nói có vài phần đạo lý, tranh tây dương lần đầu xem thì thấy diễm lệ, nhưng xem thêm vài lần thì luôn cảm thấy diễm lệ quá mức, thiếu mấy phần cảnh giới, vẫn không bằng vài nét bút ít ỏi của họa sĩ trong cung chúng ta."

Nụ cười của Lưu Cẩn cứng đờ, tiếp theo thì như gió xuân thổi tan băng tuyết, nhẹ nhàng tát mình một cái, cười bồi: "Lão nô đáng chết, thì ra thứ này điện hạ cũng không thích, lão nô lát nữa sẽ đốt nó, để tránh làm bẩn mắt điện hạ... Điện hạ, ngài không thích tranh cũng không sao, lão nô vừa tìm được một con chó chọi rất hung mãnh, điện hạ có mà đi em không?"

"Ồ, chó chọi à? Gấu không? Nào, dẫn ta đi xem..." Chu Hậu Chiếu lập tức hưng trí, cũng chẳng buồn để ý tới bức họa đó, hưng phấn đi theo Lưu Cẩn ra khỏi điện Ngân An.

Trong điện lập tức trở nên im ắng, chỉ còn lại Tần Kham và Trương Vĩnh hai người ngơ ngác nhìn nhau.

Tần Kham chậm rãi đến gần Trương Vĩnh, nhìn vẻ bất mãn thoáng hiện trong mắt hắn, Tần Kham rất không phúc hậu châm ngòi ly gián.

"Cái đồ a dua, cứ như trong đông cung chỉ có mỗi hắn là có tài ấy..." Tần Kham cố ý lẩm bẩm, giống như chỉ nói cho mình nghe.

Vẻ mặt vốn tràn ngập oán khí của Trương Vĩnh lập tức tỏa sáng, giống như tìm được tri kỷ, gật đầu: "Đúng vậy! Tên Thái giám chết bầm đáng bị đoạn tử tuyệt tôn!"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6255 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5660 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5479 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5334 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4948 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter