Chương 25: Lê Diệp Hoa không phải người dễ đụng
Trương Hà Ninh nghe thấy thế liền đưa tay lên định tát Lê Diệp Hoa thì liền bị cô tóm lại.
" Cái tát này nếu cô đặt xuống mặt tôi thì hồi nữa chân cô cũng không có mà bước ra khỏi đây đâu! " Trương Hà Ninh nghe thế liền tức giận hét lớn.
" M* nó bọn mày g,iết ch.ết con nhỏ này cho tao! " một đám đàn ông to cao không biết từ đâu bước ra. Khuôn mặt chúng bặm trợn, hung dữ. Trên tay chúng cầm vũ khí nào là dao ngắn nào là dây roi. Xem ra Trương Hà Ninh thật sự muốn giế.t Lê Diệp Hoa.
Lê Diệp Hoa đẩy ngã Trương Hà Ninh xuống nền đất lạnh rồi đứng thủ thế. Rất may hôm nay Lê Diệp Hoa không mặc váy. Chúng lần lượt tiến về phía cô một cách nhanh chóng. Người nào người nấy cầm dao chém lung tung. Rất may Lê Diệp Hoa được học võ từ nhỏ nên chúng dần bị hạ gục gần hết.
Bỗng một tên thấy thất thủ liền muốn chạy đi. Nhưng Lê Diệp Hoa phản ứng nhanh hơn, rút một con dao trong cạp quần mà phóng về chỗ hắn. Lê Diệp Hoa tỏ vẻ bất ngờ rồi cúi xuống xin lỗi môi hơi mỉm cười.
" Thành thật xin lỗi chắc là do tôi lỡ tay. " Nguyễn Thành Trung Tuấn bên này không thấy Lê Diệp Hoa thì hỏi mọi người khắp nơi nhưng không ai thấy. Lúc này một cậu nam trong đoàn phim liền lên tiếng.
" Hồi nãy tôi thấy giám đốc đi với một người đàn ông rất lạ mặt. Thấy cô ấy không phản kháng nên tôi tưởng cô ấy đi với người quen " Nguyễn Thành Trung Tuấn liền đanh mặt rồi nhanh chóng đi tìm. Lúc tìm được nhà hoang gần đó đã là chuyện của 30 phút sau. Khi mở cửa bước vào trong Nguyễn Thành Trung Tuấn bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt.
Nữ thần Lê Diệp Hoa học bá xinh đẹp dịu dàng trong mắt mọi người thế mà giờ lại đang một chân đạp lên đầu một tên đàn ông, chân kia thì dẫm lên tay một người đàn ông khác. Đôi tay cô đang bóp lấy mặt của Trương Hà Ninh khiến nó đỏ ửng lên. Trương Hà Ninh rưng rưng nước mắt nhìn về phía Nguyễn Thành Trung Tuấn cầu cứu.
" Dạo diễn Tuấn làm ơn cứu tôi…Cô…cô ta muốn g,iết tôi. " Nguyễn Thành Trung Tuấn từ từ lên tiếng.
" Có chuyện gì sao Diệp Hoa? " Lê Diệp Hoa nhìn anh khuôn mặt cô bây giờ đầy sự lạnh lẽo đáng sợ.
" Chuyện của tôi tốt nhất anh đừng xen vào! " những người đứng sau lưng Nguyễn Thành Trung Tuấn cũng sợ hãi trước cảnh tượng trước mắt. Không ngờ giám đốc hằng ngày hiền dịu lại trở thành đáng sợ như lúc này. Nguyễn Thành Trung Tuấn vẫn nhìn cô bằng ánh mắt hết sức dịu dàng.
" Ngoan mau thả ra đi tôi sẽ lấy lại công bằng cho em! " Lê Diệp Hoa nghe thấy thế cũng dần buông lỏng tay mà nhìn anh. Đôi mắt Lê Diệp Hoa ánh lên sự uất ức. Nguyễn Thành Trung Tuấn khẽ xoa đầu Lê Diệp Hoa.
" Ngoan có chuyện gì nói anh nghe? " Lê Diệp Hoa cố nén nước mắt là giọng thút thít lên tiếng.
" Cô ta cho người bắt tôi đến đây còn muốn đánh tôi " vừa nói nước mắt Lê Diệp Hoa vừa rơi xuống hai bên má cô. Đương nhiên một người yêu Lê Diệp Hoa hơn cả mạng như Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn thấy cảnh này thì sao anh có thể để yên.
" Trương Hà Ninh cô về trước đi tôi sẽ nói chuyện với cô sau " giọng hơi có chút trầm thấp của Nguyễn Thành Trung Tuấn khiến Trương Hà Ninh khẽ nuốt nước bọt. Trương Hà Ninh khuôn mặt trắng bệch vừa ngờ nghệch bước đi khập khiễng. Lần này cô ta định sẵn là toi rồi ai mà không biết Nguyễn Thành Trung Tuấn yêu Lê Diệp Hoa như mạng nếu lần này cô ta gây ra cho Lê Diệp Hoa chuyện như thế này thì cô ta sẽ chết dưới tay Nguyễn Thành Trung Tuấn mất.
Trần Kiều Ngân nhìn thấy Trương Hà Ninh liền chướng tay gai mắt. Trần Kiều Ngân kiềm ném sự tức giận để không tát cô ta một phát tại đây. Mọi người nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn bằng con mắt khác rốt cuộc đạo diễn của họ sao vậy chứ? Chưa bao giờ họ thấy Nguyễn Thành Trung Tuấn tức giận như lúc này.
Sau khi rời khỏi nơi đó Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng đưa Lê Diệp Hoa về nhà mình. Lê Diệp Hoa tuy không nói gì nhưng anh cũng biết cô vẫn ấm ức trong lòng.
" Ngoan tối nay em ngủ ở nhà anh đi ngày mai sẽ đưa em về nhà " Lê Diệp Hoa khẽ lắc đầu không đồng ý.
" Không được! như…như thế sẽ có tin đồn không hay! " Nguyễn Thành Trung Tuấn áp sát mặt vào gần chỗ Lê Diệp Hoa mà mỉm cười.
" Ngủ cũng đã ngủ rồi em vẫn sợ tin đồn? " Lê Diệp Hoa vội vàng chặn tay lên miệng Nguyễn Thành Trung Tuấn rồi lườm anh.
" Im miệng sao anh có thể nói ra lời vô sỉ đó chứ? " Nguyễn Thành Trung Tuấn hôn nhẹ lên bàn tay cô.
" Anh chỉ vô sỉ với một mình em! " Lê Diệp Hoa ngay lập tức đỏ mặt sau đó liền nằm xuống chùm chăn lên đầu. Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ mỉm cười không nói gì.
Sau khi Lê Diệp Hoa ngủ Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng gọi điện cho ai đó rồi bước xuống nhà. Quản gia nhìn thấy anh liền nhanh chóng chạy tới hỏi.
" Thiếu gia cậu muốn đi đâu sao? " Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn ông rồi lên tiếng.
" Cái tát này nếu cô đặt xuống mặt tôi thì hồi nữa chân cô cũng không có mà bước ra khỏi đây đâu! " Trương Hà Ninh nghe thế liền tức giận hét lớn.
" M* nó bọn mày g,iết ch.ết con nhỏ này cho tao! " một đám đàn ông to cao không biết từ đâu bước ra. Khuôn mặt chúng bặm trợn, hung dữ. Trên tay chúng cầm vũ khí nào là dao ngắn nào là dây roi. Xem ra Trương Hà Ninh thật sự muốn giế.t Lê Diệp Hoa.
Lê Diệp Hoa đẩy ngã Trương Hà Ninh xuống nền đất lạnh rồi đứng thủ thế. Rất may hôm nay Lê Diệp Hoa không mặc váy. Chúng lần lượt tiến về phía cô một cách nhanh chóng. Người nào người nấy cầm dao chém lung tung. Rất may Lê Diệp Hoa được học võ từ nhỏ nên chúng dần bị hạ gục gần hết.
Bỗng một tên thấy thất thủ liền muốn chạy đi. Nhưng Lê Diệp Hoa phản ứng nhanh hơn, rút một con dao trong cạp quần mà phóng về chỗ hắn. Lê Diệp Hoa tỏ vẻ bất ngờ rồi cúi xuống xin lỗi môi hơi mỉm cười.
" Thành thật xin lỗi chắc là do tôi lỡ tay. " Nguyễn Thành Trung Tuấn bên này không thấy Lê Diệp Hoa thì hỏi mọi người khắp nơi nhưng không ai thấy. Lúc này một cậu nam trong đoàn phim liền lên tiếng.
" Hồi nãy tôi thấy giám đốc đi với một người đàn ông rất lạ mặt. Thấy cô ấy không phản kháng nên tôi tưởng cô ấy đi với người quen " Nguyễn Thành Trung Tuấn liền đanh mặt rồi nhanh chóng đi tìm. Lúc tìm được nhà hoang gần đó đã là chuyện của 30 phút sau. Khi mở cửa bước vào trong Nguyễn Thành Trung Tuấn bất ngờ trước cảnh tượng trước mắt.
Nữ thần Lê Diệp Hoa học bá xinh đẹp dịu dàng trong mắt mọi người thế mà giờ lại đang một chân đạp lên đầu một tên đàn ông, chân kia thì dẫm lên tay một người đàn ông khác. Đôi tay cô đang bóp lấy mặt của Trương Hà Ninh khiến nó đỏ ửng lên. Trương Hà Ninh rưng rưng nước mắt nhìn về phía Nguyễn Thành Trung Tuấn cầu cứu.
" Dạo diễn Tuấn làm ơn cứu tôi…Cô…cô ta muốn g,iết tôi. " Nguyễn Thành Trung Tuấn từ từ lên tiếng.
" Có chuyện gì sao Diệp Hoa? " Lê Diệp Hoa nhìn anh khuôn mặt cô bây giờ đầy sự lạnh lẽo đáng sợ.
" Chuyện của tôi tốt nhất anh đừng xen vào! " những người đứng sau lưng Nguyễn Thành Trung Tuấn cũng sợ hãi trước cảnh tượng trước mắt. Không ngờ giám đốc hằng ngày hiền dịu lại trở thành đáng sợ như lúc này. Nguyễn Thành Trung Tuấn vẫn nhìn cô bằng ánh mắt hết sức dịu dàng.
" Ngoan mau thả ra đi tôi sẽ lấy lại công bằng cho em! " Lê Diệp Hoa nghe thấy thế cũng dần buông lỏng tay mà nhìn anh. Đôi mắt Lê Diệp Hoa ánh lên sự uất ức. Nguyễn Thành Trung Tuấn khẽ xoa đầu Lê Diệp Hoa.
" Ngoan có chuyện gì nói anh nghe? " Lê Diệp Hoa cố nén nước mắt là giọng thút thít lên tiếng.
" Cô ta cho người bắt tôi đến đây còn muốn đánh tôi " vừa nói nước mắt Lê Diệp Hoa vừa rơi xuống hai bên má cô. Đương nhiên một người yêu Lê Diệp Hoa hơn cả mạng như Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn thấy cảnh này thì sao anh có thể để yên.
" Trương Hà Ninh cô về trước đi tôi sẽ nói chuyện với cô sau " giọng hơi có chút trầm thấp của Nguyễn Thành Trung Tuấn khiến Trương Hà Ninh khẽ nuốt nước bọt. Trương Hà Ninh khuôn mặt trắng bệch vừa ngờ nghệch bước đi khập khiễng. Lần này cô ta định sẵn là toi rồi ai mà không biết Nguyễn Thành Trung Tuấn yêu Lê Diệp Hoa như mạng nếu lần này cô ta gây ra cho Lê Diệp Hoa chuyện như thế này thì cô ta sẽ chết dưới tay Nguyễn Thành Trung Tuấn mất.
Trần Kiều Ngân nhìn thấy Trương Hà Ninh liền chướng tay gai mắt. Trần Kiều Ngân kiềm ném sự tức giận để không tát cô ta một phát tại đây. Mọi người nhìn Nguyễn Thành Trung Tuấn bằng con mắt khác rốt cuộc đạo diễn của họ sao vậy chứ? Chưa bao giờ họ thấy Nguyễn Thành Trung Tuấn tức giận như lúc này.
Sau khi rời khỏi nơi đó Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng đưa Lê Diệp Hoa về nhà mình. Lê Diệp Hoa tuy không nói gì nhưng anh cũng biết cô vẫn ấm ức trong lòng.
" Ngoan tối nay em ngủ ở nhà anh đi ngày mai sẽ đưa em về nhà " Lê Diệp Hoa khẽ lắc đầu không đồng ý.
" Không được! như…như thế sẽ có tin đồn không hay! " Nguyễn Thành Trung Tuấn áp sát mặt vào gần chỗ Lê Diệp Hoa mà mỉm cười.
" Ngủ cũng đã ngủ rồi em vẫn sợ tin đồn? " Lê Diệp Hoa vội vàng chặn tay lên miệng Nguyễn Thành Trung Tuấn rồi lườm anh.
" Im miệng sao anh có thể nói ra lời vô sỉ đó chứ? " Nguyễn Thành Trung Tuấn hôn nhẹ lên bàn tay cô.
" Anh chỉ vô sỉ với một mình em! " Lê Diệp Hoa ngay lập tức đỏ mặt sau đó liền nằm xuống chùm chăn lên đầu. Nguyễn Thành Trung Tuấn chỉ mỉm cười không nói gì.
Sau khi Lê Diệp Hoa ngủ Nguyễn Thành Trung Tuấn nhanh chóng gọi điện cho ai đó rồi bước xuống nhà. Quản gia nhìn thấy anh liền nhanh chóng chạy tới hỏi.
" Thiếu gia cậu muốn đi đâu sao? " Nguyễn Thành Trung Tuấn nhìn ông rồi lên tiếng.