Chương : 24
Editor: Kiều Tiếu Nương Tử
Mọi chuyện so với trong tưởng tượng của Yến Lạc thì khó giải quyết hơn nhiều.
Mặc kệ nói như thế nào, ở trong toàn bộ vương cung, quốc vương là người có quyền hành lớn nhất.
Một lần nữa cô bị hạn chế tự do, chẳng qua bây giờ thay đổi chỗ ở, bị quốc vương lấy danh nghĩa bảo hộ chỉ định một cung điện có vị trí cô lập, hơn nữa tất cả cung nhân chung quanh đều bị thay đổi một lần, nghiêm mật trông giữ Yến Lạc.
Có điều làm Yến Lạc cảm thấy vui mừng chính là, ở thời điểm cuối cùng Tu Ẩn đi ngang qua người cô, hắn kêu cô chờ hắn.
Đứa nhỏ này, quả nhiên không uổng công an ủi hắn, Yến *mẹ già* Lạc vui vẻ nghĩ.
Tuy rằng bây giờ cánh chim của Tu Ẩn chưa đủ cứng cáp, nhưng thật ra Yến Lạc tương đối yên tâm rằng lão quốc vương sẽ không làm gì cô cả.
Hai ngày đầu lão quốc vương còn lấy cớ đến trấn an cô, kiếm đủ đề tài linh tinh để bắt chuyện, nhưng mấy ngày nay hai ngày chưa chắc đã tới được một chuyến, dù có đến đi chăng nữa cũng chỉ vội vàng nhìn qua rồi rời đi, cộng với hơi thở màu đen quấn quanh hắn ngày càng rõ ràng, đây là lần đầu tiên Yến Lạc nhìn thấy thứ đó ở vị diện này, chỉ là đối lập với sự sợ hãi trước đó, hiện tại Yến Lạc lại có cảm giác thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cái này đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho lão quốc vương này sắp phải đón nhận vận đen cực lớn.
Còn Lan Ninh, Yến Lạc mơ hồ nghe được chuyện cô ta vì trợ giúp cô chạy trốn mà bị An Đức Liệt trừng phạt một hồi, sau lại lộ ra tâm ý, tiếp tục cam tâm tình nguyện đi theo bên người An Đức Liệt.
Mấy chữ thôi cũng toát lên vẻ si tình rồi.
Nhưng lại khiến Yến Lạc có chút đau đầu, được rồi, nữ chủ này hoàn toàn tan vỡ rồi, không hề có ý định diễn với Tu Ẩn, tạm thời chỉ hy vọng Tu Ẩn dù không tìm thấy lão bà cũng không làm ảnh hưởng đến giá trị hắc hóa của hắn.
......
Biến cố phát sinh ở buổi đêm trước lễ mừng quốc khánh.
Tất cả mọi người sinh hoạt ở hoàng đô Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc đế quốc đều nhất nhất khắc ghi hình ảnh vương cung nhiễm hồng nửa bầu trời.
Nam nhân lật đổ ngôi vị thống trị hoang đường của Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc quốc vương chính là Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc Tam hoàng tử, từ họ Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc đổi thành họ mẹ Lợi Nhĩ Đặc - Lợi Nhĩ Đặc Tu Ẩn.
Trận chính biến này phát sinh quá mức đột ngột, quốc vương không biết tung tích, mà hai vị vương tử trong lúc ngủ bị đao kiếm kề ở trên cổ.
Sáng sớm ngày thứ hai, quốc gia này thay tên đổi họ.
Về phía Yến Lạc, vì quá buồn ngủ nên cô đã ngủ một giấc, đến khi tỉnh dậy thì thấy một cái đầu kim sắc xù xù gục ở trước người mình, mà cô thì bị hắn gắt gao ôm vào trong ngực. Thiếu niên tựa hồ như đang ôm một con búp bê vải thật lớn, an tĩnh ngủ say, mặt mày tinh xảo, sợi tóc vàng mềm mại, lông mi màu vàng rất dài, tựa như cánh bướm, lại giống như rẻ quạt, che khuất đôi mắt màu xanh lam, tạo thành một bóng ma, nhẹ nhàng dung hợp với đáy mắt màu xanh lá của thiếu niên.
Thiếu niên đang ngủ say sở hữu khuôn mặt xinh đẹp hệt như thiên sứ, làm cung điện kim bích huy hoàng này bỗng chốc trở nên ảm đạm đi nhiều.
Hình ảnh này quá đẹp, quá mê người.....
Chẳng qua lúc này Yến Lạc có chút ngu người, thân mình cứng đờ không dám nhúc nhích, trong lòng điên cuồng gọi tên Tiểu Phấn Hồng.
"Có chuyện gì vậy? Tôi mới ngủ một giấc, đứa nhỏ này liền xuất hiện ở trên giường tôi??!! Tiểu Phấn Hồng, cậu mau ra đây giải thích cho tôi!"
Tiểu Phấn Hồng vừa mới xuất hiện, liền thở dài một hơi, ngữ khí có chút tang thương, "Ký chủ, tối hôm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện......"
" Cậu làm sao vậy? Túng dục quá độ?" Nghe thanh âm chứa đầy "tang thương" của Tiểu Phấn Hồng, Yến Lạc do dự một lát mở miệng.
Mọi chuyện so với trong tưởng tượng của Yến Lạc thì khó giải quyết hơn nhiều.
Mặc kệ nói như thế nào, ở trong toàn bộ vương cung, quốc vương là người có quyền hành lớn nhất.
Một lần nữa cô bị hạn chế tự do, chẳng qua bây giờ thay đổi chỗ ở, bị quốc vương lấy danh nghĩa bảo hộ chỉ định một cung điện có vị trí cô lập, hơn nữa tất cả cung nhân chung quanh đều bị thay đổi một lần, nghiêm mật trông giữ Yến Lạc.
Có điều làm Yến Lạc cảm thấy vui mừng chính là, ở thời điểm cuối cùng Tu Ẩn đi ngang qua người cô, hắn kêu cô chờ hắn.
Đứa nhỏ này, quả nhiên không uổng công an ủi hắn, Yến *mẹ già* Lạc vui vẻ nghĩ.
Tuy rằng bây giờ cánh chim của Tu Ẩn chưa đủ cứng cáp, nhưng thật ra Yến Lạc tương đối yên tâm rằng lão quốc vương sẽ không làm gì cô cả.
Hai ngày đầu lão quốc vương còn lấy cớ đến trấn an cô, kiếm đủ đề tài linh tinh để bắt chuyện, nhưng mấy ngày nay hai ngày chưa chắc đã tới được một chuyến, dù có đến đi chăng nữa cũng chỉ vội vàng nhìn qua rồi rời đi, cộng với hơi thở màu đen quấn quanh hắn ngày càng rõ ràng, đây là lần đầu tiên Yến Lạc nhìn thấy thứ đó ở vị diện này, chỉ là đối lập với sự sợ hãi trước đó, hiện tại Yến Lạc lại có cảm giác thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cái này đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho lão quốc vương này sắp phải đón nhận vận đen cực lớn.
Còn Lan Ninh, Yến Lạc mơ hồ nghe được chuyện cô ta vì trợ giúp cô chạy trốn mà bị An Đức Liệt trừng phạt một hồi, sau lại lộ ra tâm ý, tiếp tục cam tâm tình nguyện đi theo bên người An Đức Liệt.
Mấy chữ thôi cũng toát lên vẻ si tình rồi.
Nhưng lại khiến Yến Lạc có chút đau đầu, được rồi, nữ chủ này hoàn toàn tan vỡ rồi, không hề có ý định diễn với Tu Ẩn, tạm thời chỉ hy vọng Tu Ẩn dù không tìm thấy lão bà cũng không làm ảnh hưởng đến giá trị hắc hóa của hắn.
......
Biến cố phát sinh ở buổi đêm trước lễ mừng quốc khánh.
Tất cả mọi người sinh hoạt ở hoàng đô Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc đế quốc đều nhất nhất khắc ghi hình ảnh vương cung nhiễm hồng nửa bầu trời.
Nam nhân lật đổ ngôi vị thống trị hoang đường của Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc quốc vương chính là Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc Tam hoàng tử, từ họ Ngãi Nhĩ Tư Lan Khắc đổi thành họ mẹ Lợi Nhĩ Đặc - Lợi Nhĩ Đặc Tu Ẩn.
Trận chính biến này phát sinh quá mức đột ngột, quốc vương không biết tung tích, mà hai vị vương tử trong lúc ngủ bị đao kiếm kề ở trên cổ.
Sáng sớm ngày thứ hai, quốc gia này thay tên đổi họ.
Về phía Yến Lạc, vì quá buồn ngủ nên cô đã ngủ một giấc, đến khi tỉnh dậy thì thấy một cái đầu kim sắc xù xù gục ở trước người mình, mà cô thì bị hắn gắt gao ôm vào trong ngực. Thiếu niên tựa hồ như đang ôm một con búp bê vải thật lớn, an tĩnh ngủ say, mặt mày tinh xảo, sợi tóc vàng mềm mại, lông mi màu vàng rất dài, tựa như cánh bướm, lại giống như rẻ quạt, che khuất đôi mắt màu xanh lam, tạo thành một bóng ma, nhẹ nhàng dung hợp với đáy mắt màu xanh lá của thiếu niên.
Thiếu niên đang ngủ say sở hữu khuôn mặt xinh đẹp hệt như thiên sứ, làm cung điện kim bích huy hoàng này bỗng chốc trở nên ảm đạm đi nhiều.
Hình ảnh này quá đẹp, quá mê người.....
Chẳng qua lúc này Yến Lạc có chút ngu người, thân mình cứng đờ không dám nhúc nhích, trong lòng điên cuồng gọi tên Tiểu Phấn Hồng.
"Có chuyện gì vậy? Tôi mới ngủ một giấc, đứa nhỏ này liền xuất hiện ở trên giường tôi??!! Tiểu Phấn Hồng, cậu mau ra đây giải thích cho tôi!"
Tiểu Phấn Hồng vừa mới xuất hiện, liền thở dài một hơi, ngữ khí có chút tang thương, "Ký chủ, tối hôm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện......"
" Cậu làm sao vậy? Túng dục quá độ?" Nghe thanh âm chứa đầy "tang thương" của Tiểu Phấn Hồng, Yến Lạc do dự một lát mở miệng.