Chương 18: Gần đến trận chiến
Người đàn ông lạ mặt đứng sừng sững như một bức tượng, ánh sáng yếu ớt trong hang động hắt lên chiếc áo choàng đen của ông ta, tạo nên một vầng hào quang bí ẩn. Tên thủ lĩnh Bóng Ma nheo mắt, cố gắng nhìn xuyên qua ánh sáng chói lòa.
"Ngươi là ai?" Hắn ta gằn giọng, trong lời nói pha lẫn sự cảnh giác và tức giận.
Người đàn ông lạ mặt từ từ ngẩng đầu lên, chiếc mũ trùm đầu rơi xuống, để lộ một gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng như băng. Đôi mắt ông ta sâu thẳm như vực tối, ánh lên một tia sắc lạnh khiến người đối diện phải rùng mình.
"Ta là người sẽ kết thúc tội ác của ngươi," người đàn ông nói, giọng nói trầm thấp nhưng uy lực.
Tên thủ lĩnh Bóng Ma cười khẩy. "Ngươi nghĩ mình là ai mà dám nói những lời ngạo mạn như vậy? Ngươi có biết ta là ai không?"
"Ta biết ngươi là ai," người đàn ông lạ mặt đáp. "Ngươi là kẻ đã gây ra biết bao đau khổ cho người vô tội. Ngươi là kẻ đã tước đoạt mạng sống của biết bao đứa trẻ. Hôm nay, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá cho những tội ác mà ngươi đã gây ra."
Nói rồi, người đàn ông lạ mặt lao về phía tên thủ lĩnh Bóng Ma. Hai người lao vào nhau, một trận chiến ác liệt nổ ra. Người đàn ông lạ mặt chiến đấu với tốc độ và sức mạnh đáng kinh ngạc. Từng đòn tấn công của ông ta đều mang theo một luồng năng lượng mạnh mẽ, khiến tên thủ lĩnh Bóng Ma phải chật vật chống đỡ.
Lãnh Hàn và Lam Vân đứng nhìn, không dám tin vào mắt mình. Người đàn ông lạ mặt này mạnh mẽ hơn bất kỳ ai mà họ từng gặp. Hắn ta dường như không phải là người, mà là một chiến thần giáng trần.
Trận chiến kéo dài suốt đêm. Cuối cùng, người đàn ông lạ mặt đã đánh bại tên thủ lĩnh Bóng Ma. Hắn ta dùng một đòn kết liễu, khiến tên thủ lĩnh Bóng Ma tan biến thành tro bụi.
Lãnh Hàn và Lam Vân tiến lại gần người đàn ông lạ mặt, ánh mắt đầy biết ơn.
"Cảm ơn ông đã cứu chúng tôi," Lãnh Hàn nói.
Người đàn ông lạ mặt quay lại nhìn họ, ánh mắt dịu dàng hơn. "Không cần cảm ơn. Ta chỉ làm những gì cần phải làm."
"Ông là ai?" Lam Vân hỏi.
Người đàn ông lạ mặt mỉm cười. "Ta chỉ là người bảo vệ công lý. Ta sẽ luôn ở bên cạnh những người tốt và chiến đấu chống lại cái ác."
Nói rồi, người đàn ông lạ mặt biến mất, để lại Lãnh Hàn và Lam Vân đứng đó trong sự ngỡ ngàng.
Lãnh Hàn và Lam Vân nhìn nhau, trong lòng tràn đầy hy vọng và biết ơn. Sự xuất hiện của người đàn ông bí ẩn đã cứu họ khỏi một kết cục bi thảm. Nhưng đồng thời, họ cũng tràn ngập tò mò về thân phận của người đàn ông này. Ai mà có sức mạnh phi thường như vậy, lại xuất hiện đúng lúc để cứu họ?
"Anh Lãnh Hàn, ông ấy là ai vậy?" Lam Vân hỏi, ánh mắt vẫn còn vương chút sợ hãi.
Lãnh Hàn lắc đầu, "Ta cũng không biết. Nhưng có một điều chắc chắn, ông ấy không phải là người thường."
Họ quyết định rời khỏi hang động, tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi và suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Trên đường đi, họ không khỏi bàn tán về người đàn ông bí ẩn.
"Em nghĩ ông ấy là một vị thần," Lam Vân nói, giọng đầy ngưỡng mộ. "Chỉ có thần mới có sức mạnh như vậy."
Lãnh Hàn mỉm cười. "Có lẽ vậy. Nhưng dù ông ấy là ai, chúng ta cũng phải biết ơn ông ấy đã cứu mạng chúng ta."
Họ tìm thấy một ngôi làng nhỏ nằm khuất sau một dãy núi. Người dân trong làng rất thân thiện và hiếu khách. Họ cho Lãnh Hàn và Lam Vân tá túc qua đêm, đồng thời cung cấp cho họ thức ăn và nước uống.
Trong bữa ăn tối, Lãnh Hàn và Lam Vân kể cho dân làng nghe về cuộc gặp gỡ với người đàn ông bí ẩn. Dân làng nghe xong, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc và tò mò.
"Có lẽ ông ấy là một vị thần hộ mệnh của vùng đất này," một cụ già nói. "Ông ấy đã xuất hiện để bảo vệ chúng ta khỏi cái ác."
Những người khác gật đầu đồng ý. Họ bắt đầu kể cho Lãnh Hàn và Lam Vân nghe những câu chuyện truyền thuyết về các vị thần hộ mệnh đã từng xuất hiện trong quá khứ, những người đã bảo vệ dân làng khỏi thiên tai, địch họa và những thế lực tà ác.
Lãnh Hàn và Lam Vân lắng nghe những câu chuyện này, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Họ cảm thấy mình không còn cô đơn trong cuộc chiến chống lại tổ chức Bóng Ma. Có những người khác cũng đang chiến đấu bên cạnh họ, dù họ có thể không nhìn thấy được.
Sáng hôm sau, Lãnh Hàn và Lam Vân chia tay dân làng, tiếp tục lên đường. Họ biết rằng mình còn một chặng đường dài phía trước, nhưng họ không còn sợ hãi nữa. Họ có niềm tin vào chính mình, vào tình yêu thương và sự thiện lương, và vào sự giúp đỡ của những người bạn đồng hành, dù họ có thể là ai.
Sau khi chia tay người dân làng tốt bụng, Lãnh Hàn và Lam Vân tiếp tục hành trình. Họ đi theo những chỉ dẫn của người đàn ông bí ẩn, vượt qua những ngọn núi hiểm trở, những cánh rừng rậm rạp, cuối cùng cũng đến được trước một tòa lâu đài cổ kính, ẩn mình giữa một thung lũng hoang vu.
"Đây chính là căn cứ chính của Bóng Ma," Lãnh Hàn nói, ánh mắt sắc bén quan sát xung quanh. "Chúng ta phải cẩn thận, chắc chắn nơi này sẽ được bảo vệ nghiêm ngặt."
Lam Vân gật đầu, siết chặt tay Lãnh Hàn. Cậu bé cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo tỏa ra từ tòa lâu đài, như thể nó đang ẩn chứa một thế lực tà ác đáng sợ.
Lãnh Hàn và Lam Vân lén lút tiếp cận tòa lâu đài. Họ sử dụng kỹ năng ẩn thân của mình để tránh sự phát hiện của lính canh. Bên trong lâu đài, những hành lang tối tăm, những căn phòng bí ẩn tạo nên một bầu không khí u ám, đầy bí ẩn.
Họ di chuyển một cách thận trọng, lắng nghe từng tiếng động nhỏ nhất. Bất chợt, một tiếng bước chân vang lên phía sau. Lãnh Hàn và Lam Vân nhanh chóng ẩn mình vào một góc khuất.
Một nhóm lính canh Bóng Ma đi qua, tay cầm vũ khí, ánh mắt cảnh giác. Lãnh Hàn và Lam Vân chờ cho chúng đi khuất rồi mới tiếp tục di chuyển.
Họ đi qua nhiều căn phòng, chứng kiến những cảnh tượng kinh hoàng. Những đứa trẻ bị nhốt trong lồng sắt, những nhà khoa học đang tiến hành những thí nghiệm tàn ác trên cơ thể người, những tên lính canh đang tra tấn tù nhân...
Mỗi bước đi, lòng căm phẫn của Lãnh Hàn và Lam Vân lại càng tăng lên. Họ quyết tâm phải tiêu diệt tổ chức Bóng Ma, giải thoát cho những người vô tội và mang lại công lý cho những kẻ xấu xa.
Cuối cùng, họ đến được một căn phòng lớn, nơi đang diễn ra một cuộc họp của những tên thủ lĩnh Bóng Ma. Lãnh Hàn và Lam Vân nấp sau một bức tường, lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng.
"Kế hoạch của chúng ta đang tiến triển rất tốt," một tên thủ lĩnh nói. "Chỉ cần chúng ta có được sức mạnh của những đứa trẻ có siêu năng lực, chúng ta sẽ có thể thống trị thế giới này."
"Nhưng Lãnh Hàn và Lam Vân vẫn còn sống," một tên khác nói. "Chúng là mối đe dọa lớn nhất đối với chúng ta."
"Đừng lo," tên thủ lĩnh đầu tiên nói. "Chúng ta đã có cách để đối phó với chúng."
Lãnh Hàn và Lam Vân nhìn nhau, ánh mắt đầy quyết tâm. Họ biết rằng mình phải hành động ngay lập tức, trước khi tổ chức Bóng Ma kịp thực hiện âm mưu của chúng.
"Ngươi là ai?" Hắn ta gằn giọng, trong lời nói pha lẫn sự cảnh giác và tức giận.
Người đàn ông lạ mặt từ từ ngẩng đầu lên, chiếc mũ trùm đầu rơi xuống, để lộ một gương mặt tuấn tú nhưng lạnh lùng như băng. Đôi mắt ông ta sâu thẳm như vực tối, ánh lên một tia sắc lạnh khiến người đối diện phải rùng mình.
"Ta là người sẽ kết thúc tội ác của ngươi," người đàn ông nói, giọng nói trầm thấp nhưng uy lực.
Tên thủ lĩnh Bóng Ma cười khẩy. "Ngươi nghĩ mình là ai mà dám nói những lời ngạo mạn như vậy? Ngươi có biết ta là ai không?"
"Ta biết ngươi là ai," người đàn ông lạ mặt đáp. "Ngươi là kẻ đã gây ra biết bao đau khổ cho người vô tội. Ngươi là kẻ đã tước đoạt mạng sống của biết bao đứa trẻ. Hôm nay, ta sẽ khiến ngươi phải trả giá cho những tội ác mà ngươi đã gây ra."
Nói rồi, người đàn ông lạ mặt lao về phía tên thủ lĩnh Bóng Ma. Hai người lao vào nhau, một trận chiến ác liệt nổ ra. Người đàn ông lạ mặt chiến đấu với tốc độ và sức mạnh đáng kinh ngạc. Từng đòn tấn công của ông ta đều mang theo một luồng năng lượng mạnh mẽ, khiến tên thủ lĩnh Bóng Ma phải chật vật chống đỡ.
Lãnh Hàn và Lam Vân đứng nhìn, không dám tin vào mắt mình. Người đàn ông lạ mặt này mạnh mẽ hơn bất kỳ ai mà họ từng gặp. Hắn ta dường như không phải là người, mà là một chiến thần giáng trần.
Trận chiến kéo dài suốt đêm. Cuối cùng, người đàn ông lạ mặt đã đánh bại tên thủ lĩnh Bóng Ma. Hắn ta dùng một đòn kết liễu, khiến tên thủ lĩnh Bóng Ma tan biến thành tro bụi.
Lãnh Hàn và Lam Vân tiến lại gần người đàn ông lạ mặt, ánh mắt đầy biết ơn.
"Cảm ơn ông đã cứu chúng tôi," Lãnh Hàn nói.
Người đàn ông lạ mặt quay lại nhìn họ, ánh mắt dịu dàng hơn. "Không cần cảm ơn. Ta chỉ làm những gì cần phải làm."
"Ông là ai?" Lam Vân hỏi.
Người đàn ông lạ mặt mỉm cười. "Ta chỉ là người bảo vệ công lý. Ta sẽ luôn ở bên cạnh những người tốt và chiến đấu chống lại cái ác."
Nói rồi, người đàn ông lạ mặt biến mất, để lại Lãnh Hàn và Lam Vân đứng đó trong sự ngỡ ngàng.
Lãnh Hàn và Lam Vân nhìn nhau, trong lòng tràn đầy hy vọng và biết ơn. Sự xuất hiện của người đàn ông bí ẩn đã cứu họ khỏi một kết cục bi thảm. Nhưng đồng thời, họ cũng tràn ngập tò mò về thân phận của người đàn ông này. Ai mà có sức mạnh phi thường như vậy, lại xuất hiện đúng lúc để cứu họ?
"Anh Lãnh Hàn, ông ấy là ai vậy?" Lam Vân hỏi, ánh mắt vẫn còn vương chút sợ hãi.
Lãnh Hàn lắc đầu, "Ta cũng không biết. Nhưng có một điều chắc chắn, ông ấy không phải là người thường."
Họ quyết định rời khỏi hang động, tìm một nơi an toàn để nghỉ ngơi và suy nghĩ về những gì vừa xảy ra. Trên đường đi, họ không khỏi bàn tán về người đàn ông bí ẩn.
"Em nghĩ ông ấy là một vị thần," Lam Vân nói, giọng đầy ngưỡng mộ. "Chỉ có thần mới có sức mạnh như vậy."
Lãnh Hàn mỉm cười. "Có lẽ vậy. Nhưng dù ông ấy là ai, chúng ta cũng phải biết ơn ông ấy đã cứu mạng chúng ta."
Họ tìm thấy một ngôi làng nhỏ nằm khuất sau một dãy núi. Người dân trong làng rất thân thiện và hiếu khách. Họ cho Lãnh Hàn và Lam Vân tá túc qua đêm, đồng thời cung cấp cho họ thức ăn và nước uống.
Trong bữa ăn tối, Lãnh Hàn và Lam Vân kể cho dân làng nghe về cuộc gặp gỡ với người đàn ông bí ẩn. Dân làng nghe xong, ai nấy đều tỏ ra kinh ngạc và tò mò.
"Có lẽ ông ấy là một vị thần hộ mệnh của vùng đất này," một cụ già nói. "Ông ấy đã xuất hiện để bảo vệ chúng ta khỏi cái ác."
Những người khác gật đầu đồng ý. Họ bắt đầu kể cho Lãnh Hàn và Lam Vân nghe những câu chuyện truyền thuyết về các vị thần hộ mệnh đã từng xuất hiện trong quá khứ, những người đã bảo vệ dân làng khỏi thiên tai, địch họa và những thế lực tà ác.
Lãnh Hàn và Lam Vân lắng nghe những câu chuyện này, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Họ cảm thấy mình không còn cô đơn trong cuộc chiến chống lại tổ chức Bóng Ma. Có những người khác cũng đang chiến đấu bên cạnh họ, dù họ có thể không nhìn thấy được.
Sáng hôm sau, Lãnh Hàn và Lam Vân chia tay dân làng, tiếp tục lên đường. Họ biết rằng mình còn một chặng đường dài phía trước, nhưng họ không còn sợ hãi nữa. Họ có niềm tin vào chính mình, vào tình yêu thương và sự thiện lương, và vào sự giúp đỡ của những người bạn đồng hành, dù họ có thể là ai.
Sau khi chia tay người dân làng tốt bụng, Lãnh Hàn và Lam Vân tiếp tục hành trình. Họ đi theo những chỉ dẫn của người đàn ông bí ẩn, vượt qua những ngọn núi hiểm trở, những cánh rừng rậm rạp, cuối cùng cũng đến được trước một tòa lâu đài cổ kính, ẩn mình giữa một thung lũng hoang vu.
"Đây chính là căn cứ chính của Bóng Ma," Lãnh Hàn nói, ánh mắt sắc bén quan sát xung quanh. "Chúng ta phải cẩn thận, chắc chắn nơi này sẽ được bảo vệ nghiêm ngặt."
Lam Vân gật đầu, siết chặt tay Lãnh Hàn. Cậu bé cảm nhận được một luồng khí lạnh lẽo tỏa ra từ tòa lâu đài, như thể nó đang ẩn chứa một thế lực tà ác đáng sợ.
Lãnh Hàn và Lam Vân lén lút tiếp cận tòa lâu đài. Họ sử dụng kỹ năng ẩn thân của mình để tránh sự phát hiện của lính canh. Bên trong lâu đài, những hành lang tối tăm, những căn phòng bí ẩn tạo nên một bầu không khí u ám, đầy bí ẩn.
Họ di chuyển một cách thận trọng, lắng nghe từng tiếng động nhỏ nhất. Bất chợt, một tiếng bước chân vang lên phía sau. Lãnh Hàn và Lam Vân nhanh chóng ẩn mình vào một góc khuất.
Một nhóm lính canh Bóng Ma đi qua, tay cầm vũ khí, ánh mắt cảnh giác. Lãnh Hàn và Lam Vân chờ cho chúng đi khuất rồi mới tiếp tục di chuyển.
Họ đi qua nhiều căn phòng, chứng kiến những cảnh tượng kinh hoàng. Những đứa trẻ bị nhốt trong lồng sắt, những nhà khoa học đang tiến hành những thí nghiệm tàn ác trên cơ thể người, những tên lính canh đang tra tấn tù nhân...
Mỗi bước đi, lòng căm phẫn của Lãnh Hàn và Lam Vân lại càng tăng lên. Họ quyết tâm phải tiêu diệt tổ chức Bóng Ma, giải thoát cho những người vô tội và mang lại công lý cho những kẻ xấu xa.
Cuối cùng, họ đến được một căn phòng lớn, nơi đang diễn ra một cuộc họp của những tên thủ lĩnh Bóng Ma. Lãnh Hàn và Lam Vân nấp sau một bức tường, lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng.
"Kế hoạch của chúng ta đang tiến triển rất tốt," một tên thủ lĩnh nói. "Chỉ cần chúng ta có được sức mạnh của những đứa trẻ có siêu năng lực, chúng ta sẽ có thể thống trị thế giới này."
"Nhưng Lãnh Hàn và Lam Vân vẫn còn sống," một tên khác nói. "Chúng là mối đe dọa lớn nhất đối với chúng ta."
"Đừng lo," tên thủ lĩnh đầu tiên nói. "Chúng ta đã có cách để đối phó với chúng."
Lãnh Hàn và Lam Vân nhìn nhau, ánh mắt đầy quyết tâm. Họ biết rằng mình phải hành động ngay lập tức, trước khi tổ chức Bóng Ma kịp thực hiện âm mưu của chúng.