Chương 40: Bình yên trước cơn bão
Sáng sớm mai, ngày hôm sau.
Chập chờn sáng, Mặt Trời còn chưa tỉnh giấc. Bên trong căn phòng tối.
“Reng reng reng”
" Tính tòng…tính tòng…"
* " Giọt nước mắt tại sao cứ lăn rơi hoài?
Ở bên anh chỉ có đớn đau
Thì anh xin nhận hết ngàn đau đớn để thấy em cười
Dẫu biết giờ người đến không như giấc mơ
Yêu em âm thầm bên em
Yêu em âm thầm bên em
Thì anh xin nhận hết ngàn đau đớn để thấy em cười
Dẫu biết giờ người đến không như giấc mơ
Yêu em âm thầm bên em"
*Âm thầm bên em
** "Wǒ men kū le wǒ men xiào zhe<code> wǒ men tái tóu wàng tiān kōng Wǒ men kū le wǒ men xiào zhe xīng xīng hái liàng zhe jǐ kē" </code>** gặp em đúng lúc.
*** " Gửi cho em đêm lung linh và tiếng sóng nơi biển lớn
Gửi em những ngôi sao trên cao tặng em chiếc khăn gió ấm
Để em thấу chẳng hề cô đơn
Để em thấу mình gần bên nhau
Để em vững tin vào tình уêu hai chúng ta"
***Chiếc khăn gió ấm.
Từng tiếng hồi chuông vang lên âm ỉ khắp căn phòng trong bóng tối.
"Má Họa Mi mà bị điên à, tắt ngay cái nhạc chuông kinh tởm kia đi. Nghe mà rợn cả da gà "
Mặt ai nấy cũng ngơ ngơ như gà mắc tóc, bơ phờ uể oải.
Các cô gái đánh răng rửa mặt thay đồ để chuẩn bị đi xuống ăn sáng, hôm nay các cô gái mặc đồ jean.
Váy ngắn, chân váy, quần đùi, váy hai dây, yếm. Vì các cô đã chọn đồ đôi từ trước Tết nên qua bà nay mới mặc đồ đôi như vậy.
Mới sớm mai hơn 4 giờ sáng các cô gái tuổi thiếu nữ ăn mặc sạch sẽ xuống nhà ăn, các đầu bếp chưa làm xong là mấy khi các cô gái xuống sớm như vậy.
Ông bếp trưởng thấy thể hỏi.
" xuống ăn sáng sớm thế là đi ngắm Bình Minh sao?"
" Dạ, lấy cho cháu bánh mì ăn sáng nha bác ơi" Họa Mi
" Được được lấy nhiều nhiều cho các cô bé, để bổ sung năng lượng để đi chơi tẹt ga cả ngày nha" Ông bếp trưởng vừa cười vừa nói.
" Cháu muốn bánh mì,sữa đá, với thịt vun khói" Hướng Hướng nhìn đồ ăn nãy giờ nói.
" Chị,ăn gì không nà" Hướng Hướng quay đầu lại hỏi.
" Lấy bốn phần bánh mì,bốn sữa nóng ạ" " Còn muốn gì không?" Câu sau là hỏi đám người kia.
Bọn không ăn trong khách sạn mà mang đi.
Lái ca nô ra khơi, ngắm ánh Bình Minh.
Con gió liu riu, chào đón ánh ban mai.
Mặt Trời ló dạng ra, tia nắng đầu này chiếu lên khuôn mặt họ.
Có người chụp ánh, quay video.
Không đầy mấy phút sau Mặt Trời ló hẳn ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Hướng Hướng tắt video, đăng lên dòng trạng thái.
Bình Ming yên tĩnh
Có chăng là yên bình?
Vừa mới đăng bài thì đã có người yêu thích.
Là Trần Quý?
Cậu dậy sớm thật.
Nhưng nào biết chăng cậu đã cày game thầu đêm với hai đứa kia mới nghỉ xong.
Thấy có thông báo từ Facebook cậu định không xem nhưng nghĩ đến Facebook toàn người mình nên vô xem thì bài đăng của coi ngày đầu.
Trong video tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng gào thét bé nhỏ yếu thế. Nắng ban mai từ từ ló dạng, Mặt Trời hiện hẳn ra.
Yên bình thật, nhưng có lẽ là bình yên trước con bão. Như lòng người chả biết trước sau thật thật giả.
Cậu nằm uể trên giường lớn.
Nào biết cô về?
" Trần Quý Nhị, mau xuống ăn sáng thôi" Mẹ của Trần Quý gọi rồi.
…
Bên kia sau ngắm Bình Minh họ ăn sáng xong xuôi rồi lên du thuyền ra khơi xa ngắm nhìn biển rộng lớn.
Chiều về họ lại kéo đến Karaoke, tới tận khuy mới về.
Chơi tẹt ga để mai họ còn về, định bụng chơi thêm nhưng ba mẹ đã biết thì nên về sớm thì hơn.
…
Chập chờn sáng, Mặt Trời còn chưa tỉnh giấc. Bên trong căn phòng tối.
“Reng reng reng”
" Tính tòng…tính tòng…"
* " Giọt nước mắt tại sao cứ lăn rơi hoài?
Ở bên anh chỉ có đớn đau
Thì anh xin nhận hết ngàn đau đớn để thấy em cười
Dẫu biết giờ người đến không như giấc mơ
Yêu em âm thầm bên em
Yêu em âm thầm bên em
Thì anh xin nhận hết ngàn đau đớn để thấy em cười
Dẫu biết giờ người đến không như giấc mơ
Yêu em âm thầm bên em"
*Âm thầm bên em
** "Wǒ men kū le wǒ men xiào zhe<code> wǒ men tái tóu wàng tiān kōng Wǒ men kū le wǒ men xiào zhe xīng xīng hái liàng zhe jǐ kē" </code>** gặp em đúng lúc.
*** " Gửi cho em đêm lung linh và tiếng sóng nơi biển lớn
Gửi em những ngôi sao trên cao tặng em chiếc khăn gió ấm
Để em thấу chẳng hề cô đơn
Để em thấу mình gần bên nhau
Để em vững tin vào tình уêu hai chúng ta"
***Chiếc khăn gió ấm.
Từng tiếng hồi chuông vang lên âm ỉ khắp căn phòng trong bóng tối.
"Má Họa Mi mà bị điên à, tắt ngay cái nhạc chuông kinh tởm kia đi. Nghe mà rợn cả da gà "
Mặt ai nấy cũng ngơ ngơ như gà mắc tóc, bơ phờ uể oải.
Các cô gái đánh răng rửa mặt thay đồ để chuẩn bị đi xuống ăn sáng, hôm nay các cô gái mặc đồ jean.
Váy ngắn, chân váy, quần đùi, váy hai dây, yếm. Vì các cô đã chọn đồ đôi từ trước Tết nên qua bà nay mới mặc đồ đôi như vậy.
Mới sớm mai hơn 4 giờ sáng các cô gái tuổi thiếu nữ ăn mặc sạch sẽ xuống nhà ăn, các đầu bếp chưa làm xong là mấy khi các cô gái xuống sớm như vậy.
Ông bếp trưởng thấy thể hỏi.
" xuống ăn sáng sớm thế là đi ngắm Bình Minh sao?"
" Dạ, lấy cho cháu bánh mì ăn sáng nha bác ơi" Họa Mi
" Được được lấy nhiều nhiều cho các cô bé, để bổ sung năng lượng để đi chơi tẹt ga cả ngày nha" Ông bếp trưởng vừa cười vừa nói.
" Cháu muốn bánh mì,sữa đá, với thịt vun khói" Hướng Hướng nhìn đồ ăn nãy giờ nói.
" Chị,ăn gì không nà" Hướng Hướng quay đầu lại hỏi.
" Lấy bốn phần bánh mì,bốn sữa nóng ạ" " Còn muốn gì không?" Câu sau là hỏi đám người kia.
Bọn không ăn trong khách sạn mà mang đi.
Lái ca nô ra khơi, ngắm ánh Bình Minh.
Con gió liu riu, chào đón ánh ban mai.
Mặt Trời ló dạng ra, tia nắng đầu này chiếu lên khuôn mặt họ.
Có người chụp ánh, quay video.
Không đầy mấy phút sau Mặt Trời ló hẳn ra với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy.
Hướng Hướng tắt video, đăng lên dòng trạng thái.
Bình Ming yên tĩnh
Có chăng là yên bình?
Vừa mới đăng bài thì đã có người yêu thích.
Là Trần Quý?
Cậu dậy sớm thật.
Nhưng nào biết chăng cậu đã cày game thầu đêm với hai đứa kia mới nghỉ xong.
Thấy có thông báo từ Facebook cậu định không xem nhưng nghĩ đến Facebook toàn người mình nên vô xem thì bài đăng của coi ngày đầu.
Trong video tiếng gió thổi vi vu, tiếng sóng gào thét bé nhỏ yếu thế. Nắng ban mai từ từ ló dạng, Mặt Trời hiện hẳn ra.
Yên bình thật, nhưng có lẽ là bình yên trước con bão. Như lòng người chả biết trước sau thật thật giả.
Cậu nằm uể trên giường lớn.
Nào biết cô về?
" Trần Quý Nhị, mau xuống ăn sáng thôi" Mẹ của Trần Quý gọi rồi.
…
Bên kia sau ngắm Bình Minh họ ăn sáng xong xuôi rồi lên du thuyền ra khơi xa ngắm nhìn biển rộng lớn.
Chiều về họ lại kéo đến Karaoke, tới tận khuy mới về.
Chơi tẹt ga để mai họ còn về, định bụng chơi thêm nhưng ba mẹ đã biết thì nên về sớm thì hơn.
…