Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Mật Ngọt Đầu Kim

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Mật Ngọt Đầu Kim
  3. Chương 133: Nữ minh tinh cùng người hâm mộ của cô ấy 2

Chương 133: Nữ minh tinh cùng người hâm mộ của cô ấy 2

Trần Tê thần sắc cổ quái nhìn anh, phát hiện trong mắt anh thật sự có ý cười. Anh đang trêu chọc cô sao?

  Giang Thao nói Trần Tê đã khác trước. Từ lúc ngồi xuống, Trần Tê cũng nhận thấy Vệ Gia cũng thay đổi. Lúc đầu cô còn tưởng rằng anh lại giở trò đó với cô, nhưng nhìn nụ cười của Vệ Gia, anh có vẻ thoải mái hơn trước rất nhiều, giống như một người qua đường trút được gánh nặng bấy lâu nay.

  Đúng vậy, Vệ Lâm Phong đã chết sau khi tốn rất nhiều tiền vào ICU, Vệ Nhạc cũng đã chuộc thân ra khỏi nhà chồng. Anh đã làm tất cả những gì có thể làm, Na Tra lóc thịt lóc xương cũng được giải thoát rồi, nhưng cô là gì đây?

  Cảm xúc dao động của Trần Tê không thoát khỏi đôi mắt của Vệ Gia. Anh thu lại nụ cười, vội vàng nắm lấy tay cô: "Anh xin lỗi!"

  Sự phẫn nộ của Trần Tê đã lên đến đỉnh điểm ngay lập tức sau khi nghe lời xin lỗi này. Sự phẫn nộ này không xấu, nó đủ để đè nén gắt gao những cảm xúc khác. Cô run rẩy rút tay về, hít một hơi thật sâu, rồi lại hít một hơi thật sâu, mới đáp: "Được!"

  Vệ Gia trầm mặc vài giây, ánh mắt âm trầm, lặp lại lời nói: "Trần Tê, thực xin lỗi! Em mắng anh đi!"

  Trần Tê nói: "Tại sao tôi phải mắng anh? Có lần nữa thì anh vẫn sẽ làm như vậy."

  Trần Tê đã thay mình vào hoàn cảnh của Vệ Gia vô số lần, tự hỏi liệu cô có thể làm tốt hơn không. Cô không nghĩ anh sai, nhưng cô không thể vượt qua rào cản trong lòng. Cô yêu anh như thế, cô cũng không nghi ngờ tình cảm của anh dành cho cô, nhưng cả hai đều trở thành người vô hình khi người kia đau đớn nhất.

Bản án của Vệ Gia nói dài cũng không dài, anh "chỉ" bỏ lỡ hai đám tang và khoảng thời gian tự tin cuối cùng của cô.

  "Bây giờ anh đang sống ở đâu? Tôi sẽ nhờ người đem Nhạc Nhạc về sau."

  "Anh làm việc tại trang trại ngựa của lão Tiền. Ông ấy rất trượng nghĩa, sẵn sàng nhận anh vào sau khi biết chuyện kia."

  "Vậy thì tốt." Trần Tê gật đầu, "Được! Tôi không có việc gì, tôi đi trước."

  "Chờ một chút." Vệ Gia cầm tay cô chỉ vào khóe miệng khi cô cúi đầu nhìn anh.

  Trái tim Trần Tê vừa xa vắng lại trở lại như cũ, cầm lấy khăn giấy từ anh lau đi vết đỏ trên khóe miệng. Cô đã quen chật vật trước mặt anh, vẻ mặt hờ hững hỏi: "Sao vậy?"

  "Có thể uống với anh một ly trước khi đi không?"

  Có một chai bia trước mặt Vệ Gia. Anh là người uống rượu giỏi nhưng không bao giờ say quá mức. Trần Tê thường cười nhạo cách anh đối xử với dục vọng một cách thái quá.

  "Không. Sáng mai tôi sẽ bay đến Thượng Hải để chụp một tạp chí với Xuyên Tử. Uống thì mặt rất dễ sưng lên."

  "Anh đã xem tin tức về em và Xuyên Tử... Là thật vậy sao?"

  Trần Tê mỉa mai nói: "Vậy tôi hỏi anh, tôi là anh là thật vậy sao? Anh có tư cách gì quan tâm?"

  "Anh muốn hỏi một chút nguyên nhân!"

  Theo quan điểm của Vệ Gia, Trần Tê có khả năng xảy ra chuyện gì đó với Mầm Miểu hoặc những người xa lạ khác. Nhưng với Tôn Kiến Xuyên... bình thường dưới tình huống này, cô ấy không làm được!

  "Những gì anh nhìn thấy là điều tôi muốn công khai cho mọi người, tôi không cần giải thích với anh." Cô đi tới cửa, nhìn thấy bóng dáng anh qua cửa kính, đột nhiên quay đầu hung ác hỏi: "Anh trên người có tiền không? Lão Tiền có trả lương cho anh không?"

  Vệ Gia đi theo sau, nhìn cô cười. Bất kể chuyện gì đã xảy ra, Trần Tê vẫn là Trần Tê như thế. Anh mở lòng bàn tay cô ra, nhét một tấm thẻ vào đó: "Em cầm cái này đi."

  "Có ý gì?"

  "Anh đã đến nhà em, thấy ngoài nhà dán thông báo bán đấu giá, luật sư Hàn nói cho anh biết tình hình."

  Tất cả tài sản dưới tên giáo sư Trần đều được đưa vào diện thanh lý. Nhà cửa, xe hơi, tiền mặt, vốn chủ sở hữu, đồ trang sức, đồ sưu tầm... thậm chí cả ngôi nhà tổ tiên của ông ở phía Bắc và chiếc xe nhỏ của Trần Tê đứng tên ông để thuận tiện cho các thủ tục, không có ngoại lệ. Trần Tê mất cha trong một đêm, đồng thời cũng mất hết tài sản của gia đình. Luật sư Hàn cho biết sau vụ tai nạn, Trần Tê đã từ chối mọi hình thức chuyển nhượng tài sản, ngay cả khi Tống Minh Minh ra mặt khuyên nhủ cô rằng một số phương pháp là hợp pháp. Cô cho rằng mình có thể tự nuôi sống bản thân.

Trần Tê nhìn đi nhìn lại thẻ ngân hàng trong tay. Thật là một sự mới lạ!

  "Này! Đến lượt anh nuôi tôi cả đời. Trong đó bao nhiêu tiền? Để tôi xem có đủ không?" Cô cảm thấy hứng thú hỏi.

  Vệ Gia thấp giọng nói: "Cha anh trước khi chết ở bệnh viện tiêu một ít tiền, trả lại sính lễ cho Vệ Nhạc, còn thừa 74 vạn, tất cả đều ở đây. Anh biết số tiền này đối với em không tính là gì, nhưng em cứ cầm trước đi. Nếu có thể thì gom lại tìm cách lấy lại căn nhà, như vậy ít nhất em cũng có một mái ấm."

  Nghe anh nói điều này, Trần Tê khó có thể không nghĩ đến ngôi nhà gần trường đại học kia, căn phòng khách trống rỗng quanh năm, phòng làm việc lộn xộn và ngăn nắp của cha cô, những giá sách cao trong thư viện và cửa sổ với những ô cửa khác nhau bốn mùa quang cảnh thay đổi. Cô đã chuyển nhà nhiều lần nhưng ngôi nhà này là nơi cô ấy sống lâu nhất và là nơi cô yêu thích nhất—nhưng nó cũng chỉ là nơi ở thôi. Cô ấy đã tặng tất cả sách trong thư viện và giao tất cả các tài liệu nghiên cứu khoa học mà lão Trần để lại cho các đàn anh đàn chị. Cô hiện đang thuê một căn nhà ở Bắc Kinh. Tống nữ sĩ đã hỏi liệu bà có nên thay cô chuộc lại căn nhà kia trước khi có người mua mới hay mua một căn hộ nhỏ khác ở Bắc Kinh. Lý do cũng giống như những gì Vệ Gia đã nói với cô, để có cái mà hoài niệm.

  Cha cô xương cốt cũng không còn, Tống nữ sĩ thuôc về chính bà ấy, nhà cũng chỉ là nơi ở, làm sao có thể trở thành hoài niệm của một người?

  "Tôi không có nhà, cũng không cần nhà!" Lòng bàn tay Trần Tê bị tấm thẻ cộm đến đau, cô nói "Tôi không sao! Anh có biết bây giờ thù lao đóng phim của tôi là bao nhiêu không?"

  "Đừng nói dọa anh." Vệ Gia đưa tay vuốt tóc sau gáy cô. Chỉ một lần, cô hất tay anh ra và quay đầu sang một bên.

  "Dựa vào cái gì? Anh coi tôi là ai?"

  Bởi vì cô là Trần Tê! Trong túi chỉ có tiền mừng tuổi cũng muốn nuôi anh, thời điểm anh khó chịu nhất cũng muốn che chở anh.

  Vệ Gia nói: "Anh không có gì cần dùng nhiều tiền. Chẳng phải em cho Vưu Thanh Phân mượn căn nhà ở ngõ Kim Quang sao? Đồ đạc của bà ấy vẫn ở trong đó, chưa dọn đi. Coi như nhà kia là anh thuê, anh trả em tiền thuê nhà một lần."

  "Phi! Ngôi nhà nát đó!" Trần Tê cười, giọng run run. Vừa lúc Vệ Gia xoay người sang chỗ khác, từ từ đặt lon bia uống dở vào túi mua hàng, cô mới có thể lấy mu bàn tay lau nước mắt.

Có tiền không lấy mới ngốc! Huống chi là tiền của anh - cả hai đều tránh nói về nguồn gốc của số tiền khổng lồ này, nhưng Trần Tê rất khó kiềm chế ác ý của mình đối với nó. Cô khịt mũi, lục soát thô bạo: "Cõng tiền trên người sẽ cắn anh sao? Còn nữa không? Lấy hết ra cho tôi!"

  Cô lần mò thêm một số tiền mặt từ túi của anh. Vệ Gia bất đắc dĩ nắm lấy bàn tay đang tiếp tục sờ soạng của cô: "Em để lại cho anh ít tiền xe về."

  Trần Tê ngẫu nhiên gói tiền và thẻ ngân hàng lại với nhau rồi nhét vào túi. Với chiến lợi phẩm này, cô cảm thấy hạnh phúc không thể giải thích được. Thực sự trên đời này không có gì an ủi hơn tiền.

  "Tiền là của tôi, tôi bán nát căn nhà ở ngõ Kim Quang cho anh!"

  "Trần Tê, đừng hấp tấp như vậy, em chỉ còn lại tài sản này, giữ lấy cho mình, biết đâu sau này còn có đường lui."

  "Chậc! Tôi là người sẽ bị mắc kẹt trong ngôi nhà sao? Chim sẻ biết chí lớn! Anh tiếp nhận cái tổ xiêu vẹo đó để sống cả đời đi. Tôi lo anh không đủ tiền, cho phép anh trả một khoản tiền đặt cọc trước, lần sau trở về chúng ta làm thủ tục sang tên là xong!"

  "Chuyện này nói sau."

  Giọng điệu của Vệ Gia vẫn không nhanh không chậm, anh dường như không để tâm đến những gì cô nói. Trần Tê nghiêng người liếc hắn một cái, cười nửa miệng nói: "Anh còn chưa đi sao? Chờ tôi lấy thân báo đáp? Nếu đã tiêu hết tiền, anh xin tôi đi, cũng không phải là không thể."

  Vệ Gia nói: "Không được, buổi tối muốn trở về tiêm cho ngựa, dễ chậm trễ..."

  Trần Tê nghe những lời này quen tai, cảnh giác nhìn người đàn ông "gian tà" này. Nếu anh ta dám đặt "mông ngựa" với "phù nề", cô sẽ khiến anh không thể chịu được.

  "Nghĩ kỹ rồi nói!"

"Không phải muốn bán nhà cho anh sao? Sao phải đối với người mua nhà lấy thân báo đáp?"

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6123 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5556 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5247 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5085 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4874 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4831 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter