Chương 43: Nghiện vợ
Tại bãi đất trống, một gã đàn ông mặt mày thất thần, liên tục đứng trước mặt Bạch Tiêu Phong trình bày sự việc trong sự hoang mang tột độ:
- Bạch thiếu gia, những gì tôi nói đều là thật, cô ta… cô ta rất đáng sợ… cứ như là ma vậy… nên tôi mới không thể… bắt được cô ta.
Kẻ đã theo dõi Song Kê, muốn ra tay bắt cóc cô thật ra không phải biến thái mà hắn chính là tay sai được Bạch Tiêu Phong thuê để thực hiện việc sai trái. Hắn muốn bắt cóc Song Kê, uy hiếp và ép buộc cô phải đăng ký kết hôn với hắn. Thứ hắn cần là gia sản của Bạch gia lẫn giao ước sáp nhập hai công ty. Trớ trêu thay hai điều hắn muốn đều phải lệ thuộc vào cô. Chính vì vậy Bạch Tiêu Phong đã giở trò, nhưng thật không ngờ lại bất thành.
Nhị thiếu gia họ Bạch gằn giọng quát:
- Tao không phải trẻ con, mày nghĩ dăm ba lời nói vô lý của mày có thể lừa được tao à? Muốn bịa chuyện thì cũng nên thuyết phục một chút.
Nghe tên kia kể về năng lực siêu phàm của cô, không chỉ Bạch Tiêu Phong mà bất kỳ ai chỉ dựa vào nghe qua cũng đương nhiên không thể tin trên đời này có ma thuật.
Dù bị Bạch Tiêu Phong mắng chửi và bác bỏ lời nói của hắn nhưng những gì tên thuộc hạ trình không phải là nói dối. Bởi thế hắn vẫn khăng khăng khẳng định những gì hắn nhìn thấy là hoàn toàn đúng sự thật.
- Bạch thiếu gia, tôi xin thề, tôi không hề nói dối, chính mắt tôi đã nhìn thấy năng lực kỳ lạ của cô ta. Anh nghĩ xem, nếu chỉ là một cô gái yếu đuối bình thường thì tại sao tôi lại không bắt được. Chuyện thất bại lần này đối với tôi chỉ có hại, bị mất cả tiền công chứ nào lợi lộc gì.
Nghe đến đây vẻ mặt kiên quyết không tin của Bạch Tiêu Phong đột ngột thay đổi. Trong một thoáng chốc, hắn đã có đôi chút bị thuyết phục bởi lời giải thích của tên tay sai.
Tuy nhiên chuyện phép thuật hay ma quỷ tồn tại trong thời đại này là một điều phi lý mà khó ai tin được.
- Mày không cần lấy cớ ngụy biện nữa, đúng là đồ vô dụng, có mỗi con đàn bà chân yếu tay mềm cũng không đối phó được. Vì mày đã làm hỏng việc nên một đồng tiền công cũng không có, mau cút đi.
Nói dứt lời Bạch Tiêu Phong liền quay người rời đi, thuộc hạ của hắn lập tức mở cửa xe cho nhị thiếu gia của bọn họ ngồi vào trong. Tên tay sai vừa chạy theo hắn vừa nói lớn nhưng bị những tên thuộc hạ chặn lại không cho đến gần Bạch Tiêu Phong:
- Bạch thiếu gia à, những gì tôi nói hoàn toàn là sự thật, dù tôi không hoàn thành nhiệm vụ nhưng đã cố gắng hết sức rồi, thiếu gia không thể tàn nhẫn với tôi như vậy được, thiếu gia à…
Bỏ mặc lời khẩn thiết van xin của tên tay sai, Bạch Tiêu Phong lạnh lùng bảo tài xế mau chóng lái xe rời đi.
…
Phòng làm việc của CEO ngân hàng IDC…
Sáng hôm nay cô không có giờ dạy ở trường, Chu Thần bảo cô đến ngân hàng với anh, anh muốn cùng cô đánh giá số liệu của IDC để đưa vào luận án. Hơn nữa, anh muốn tận dụng tối đa thời gian để được ở bên cạnh cô.
Khi cả hai cùng nhau xuất hiện ở ngân hàng, hàng loạt những ánh mắt hiếu kỳ, tò mò không ngừng nhìn về phía cả hai. Chu Thần không quan tâm điều này, anh càng muốn nói cho cả thế giới biết cô chính là người anh yêu. Song Kê cảm thấy rất hạnh phúc vì anh chẳng ngại công khai cho mọi người biết mối quan hệ yêu đương giữa cả hai.
Chu Thần đang ngồi ở bàn làm việc, còn cô ngồi ở ghế sofa phía đối diện để viết luận án trên laptop. Cứ cách vài phút anh lại lén nhìn cô mà chẳng thể tập trung làm việc. Dường như Chu Thần vẫn chưa nhận ra càng ngày anh lại càng thêm nghiện vợ.
Nhìn từ xa vẫn chưa thỏa mãn, anh quyết định rời bàn làm việc, một mạch đi thẳng đến ghế sofa rồi ngồi xuống.
Thấy anh đột nhiên đến ngồi cạnh mình nên cô buộc miệng thốt lên:
- Mới đó đã đến giờ nghỉ trưa rồi sao?
Song Kê đưa tay ra trước mặt xem đồng hồ, lúc này cô nhận ra vẫn chưa đến giờ nghỉ trưa.
- Không phải, do anh muốn sạc pin một chút, như vậy mới có tinh thần làm việc tiếp.
Nói dứt lời anh liền cúi đầu, đưa đôi môi đến gần rồi áp nhẹ lên môi cô. Song Kê ngạc nhiên mở to mắt, không ngờ anh còn nghĩ ra trò “sạc pin” thế này. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Anh lắm trò thật, ở đây là nơi làm việc đấy.
Anh đã vô sỉ thì sẵn sàng bất chấp để có thể đeo bám vợ:
- Nhưng chúng ta đang ở phòng làm việc của anh, cứ thoải mái thôi.
Nói rồi anh lại hôn lên môi cô, Song Kê cũng đáp lại nụ hôn ngọt ngào từ anh. Sau lần giận nhau, tình cảm của hai người lại càng thêm thấm thiết.
Gần đây ngân hàng IDC xảy ra sự cố nghiêm trọng, cô sợ công việc ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, nhưng xem ra Chu Thần vẫn rất bình tĩnh đối mặt.
- Em biết thời gian gần đây anh đang mệt mỏi vì phải xử lý sự cố của ngân hàng. Vậy nên mỗi ngày về nhà, em sẽ nấu những món thật ngon để bồi bổ cho anh.
Chu Thần cảm thấy thật may mắn vì anh có được người bạn gái tâm lý như vậy:
- Chỉ cần nhìn thấy em thì mọi mệt mỏi của anh đều tan biến.
- Bạch thiếu gia, những gì tôi nói đều là thật, cô ta… cô ta rất đáng sợ… cứ như là ma vậy… nên tôi mới không thể… bắt được cô ta.
Kẻ đã theo dõi Song Kê, muốn ra tay bắt cóc cô thật ra không phải biến thái mà hắn chính là tay sai được Bạch Tiêu Phong thuê để thực hiện việc sai trái. Hắn muốn bắt cóc Song Kê, uy hiếp và ép buộc cô phải đăng ký kết hôn với hắn. Thứ hắn cần là gia sản của Bạch gia lẫn giao ước sáp nhập hai công ty. Trớ trêu thay hai điều hắn muốn đều phải lệ thuộc vào cô. Chính vì vậy Bạch Tiêu Phong đã giở trò, nhưng thật không ngờ lại bất thành.
Nhị thiếu gia họ Bạch gằn giọng quát:
- Tao không phải trẻ con, mày nghĩ dăm ba lời nói vô lý của mày có thể lừa được tao à? Muốn bịa chuyện thì cũng nên thuyết phục một chút.
Nghe tên kia kể về năng lực siêu phàm của cô, không chỉ Bạch Tiêu Phong mà bất kỳ ai chỉ dựa vào nghe qua cũng đương nhiên không thể tin trên đời này có ma thuật.
Dù bị Bạch Tiêu Phong mắng chửi và bác bỏ lời nói của hắn nhưng những gì tên thuộc hạ trình không phải là nói dối. Bởi thế hắn vẫn khăng khăng khẳng định những gì hắn nhìn thấy là hoàn toàn đúng sự thật.
- Bạch thiếu gia, tôi xin thề, tôi không hề nói dối, chính mắt tôi đã nhìn thấy năng lực kỳ lạ của cô ta. Anh nghĩ xem, nếu chỉ là một cô gái yếu đuối bình thường thì tại sao tôi lại không bắt được. Chuyện thất bại lần này đối với tôi chỉ có hại, bị mất cả tiền công chứ nào lợi lộc gì.
Nghe đến đây vẻ mặt kiên quyết không tin của Bạch Tiêu Phong đột ngột thay đổi. Trong một thoáng chốc, hắn đã có đôi chút bị thuyết phục bởi lời giải thích của tên tay sai.
Tuy nhiên chuyện phép thuật hay ma quỷ tồn tại trong thời đại này là một điều phi lý mà khó ai tin được.
- Mày không cần lấy cớ ngụy biện nữa, đúng là đồ vô dụng, có mỗi con đàn bà chân yếu tay mềm cũng không đối phó được. Vì mày đã làm hỏng việc nên một đồng tiền công cũng không có, mau cút đi.
Nói dứt lời Bạch Tiêu Phong liền quay người rời đi, thuộc hạ của hắn lập tức mở cửa xe cho nhị thiếu gia của bọn họ ngồi vào trong. Tên tay sai vừa chạy theo hắn vừa nói lớn nhưng bị những tên thuộc hạ chặn lại không cho đến gần Bạch Tiêu Phong:
- Bạch thiếu gia à, những gì tôi nói hoàn toàn là sự thật, dù tôi không hoàn thành nhiệm vụ nhưng đã cố gắng hết sức rồi, thiếu gia không thể tàn nhẫn với tôi như vậy được, thiếu gia à…
Bỏ mặc lời khẩn thiết van xin của tên tay sai, Bạch Tiêu Phong lạnh lùng bảo tài xế mau chóng lái xe rời đi.
…
Phòng làm việc của CEO ngân hàng IDC…
Sáng hôm nay cô không có giờ dạy ở trường, Chu Thần bảo cô đến ngân hàng với anh, anh muốn cùng cô đánh giá số liệu của IDC để đưa vào luận án. Hơn nữa, anh muốn tận dụng tối đa thời gian để được ở bên cạnh cô.
Khi cả hai cùng nhau xuất hiện ở ngân hàng, hàng loạt những ánh mắt hiếu kỳ, tò mò không ngừng nhìn về phía cả hai. Chu Thần không quan tâm điều này, anh càng muốn nói cho cả thế giới biết cô chính là người anh yêu. Song Kê cảm thấy rất hạnh phúc vì anh chẳng ngại công khai cho mọi người biết mối quan hệ yêu đương giữa cả hai.
Chu Thần đang ngồi ở bàn làm việc, còn cô ngồi ở ghế sofa phía đối diện để viết luận án trên laptop. Cứ cách vài phút anh lại lén nhìn cô mà chẳng thể tập trung làm việc. Dường như Chu Thần vẫn chưa nhận ra càng ngày anh lại càng thêm nghiện vợ.
Nhìn từ xa vẫn chưa thỏa mãn, anh quyết định rời bàn làm việc, một mạch đi thẳng đến ghế sofa rồi ngồi xuống.
Thấy anh đột nhiên đến ngồi cạnh mình nên cô buộc miệng thốt lên:
- Mới đó đã đến giờ nghỉ trưa rồi sao?
Song Kê đưa tay ra trước mặt xem đồng hồ, lúc này cô nhận ra vẫn chưa đến giờ nghỉ trưa.
- Không phải, do anh muốn sạc pin một chút, như vậy mới có tinh thần làm việc tiếp.
Nói dứt lời anh liền cúi đầu, đưa đôi môi đến gần rồi áp nhẹ lên môi cô. Song Kê ngạc nhiên mở to mắt, không ngờ anh còn nghĩ ra trò “sạc pin” thế này. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng nói:
- Anh lắm trò thật, ở đây là nơi làm việc đấy.
Anh đã vô sỉ thì sẵn sàng bất chấp để có thể đeo bám vợ:
- Nhưng chúng ta đang ở phòng làm việc của anh, cứ thoải mái thôi.
Nói rồi anh lại hôn lên môi cô, Song Kê cũng đáp lại nụ hôn ngọt ngào từ anh. Sau lần giận nhau, tình cảm của hai người lại càng thêm thấm thiết.
Gần đây ngân hàng IDC xảy ra sự cố nghiêm trọng, cô sợ công việc ảnh hưởng đến tâm trạng của anh, nhưng xem ra Chu Thần vẫn rất bình tĩnh đối mặt.
- Em biết thời gian gần đây anh đang mệt mỏi vì phải xử lý sự cố của ngân hàng. Vậy nên mỗi ngày về nhà, em sẽ nấu những món thật ngon để bồi bổ cho anh.
Chu Thần cảm thấy thật may mắn vì anh có được người bạn gái tâm lý như vậy:
- Chỉ cần nhìn thấy em thì mọi mệt mỏi của anh đều tan biến.