Chương 18: Ba năm trước (2)
(18)
Người xưa thường bảo hổ dữ không ăn thịt con, nhưng Lục Triết Hạo không phải là hổ, ông ta là một con sói mắt trắng đúng nghĩa. Ngay từ đầu việc yêu đương cùng kết hôn của Vương Y Tĩnh đều nằm trong kế hoạch Lục Triết Hạo, Lục gia lúc đó vốn không phải là hạng giàu có hay nổi tiếng gì, chỉ còn cái mác lâu đời nay đã mục rỗng, Lục Triết Hạo gánh vác cả Lục gia quá vất vả, túng thiếu đủ đường. Trong lúc khó khăn nhất ông tình cờ gặp được Vương Y Tĩnh, sau khi biết được bà là con gái của nhà họ Vương ở thành D, ông bỏ không ít tiền cho người điều tra, phát hiện ra nhà họ Vương từ trước đến nay đều là điệu thấp, muốn biết chính xác phần tài sản kia cùng mối quan hệ với các gia tộc khác là điều không thể.
Lục Triết Hạo biết chỉ có khi dựa vào nhà họ Vương, ông mới có thể củng cố và gầy dựng lại nhà họ Lục.
Ông bắt đầu lên kế hoạch tán tỉnh Vương Y Tĩnh, vô tình làm thân với Vương lão gia, Vương Y Tĩnh vốn xuất thân là thư hương thế gia, tài năng, tính cách cho đến nhan sắc chỗ nào cũng không thể chê. Giỏi giang là thế nhưng Vương Y Tĩnh sống trong sự bảo bọc và che chở của cha mẹ quá lâu, nên dưới thử đoạn tấn công của Lục Triết Hạo, Vương Y Tĩnh bắt đầu xiêu lòng rồi.
Vương lão gia ban đầu không thích Lục Triết Hạo, lão có cảm giác người này không đáng tin, nhưng Vương lão gia quá yêu con gái, lại không hề có tính hà khắc cổ hủ, chỉ cần là thứ Vương Y Tĩnh thích, cho dù lão không vừa mắt cũng sẽ đồng ý.
Đám cưới được diễn ra cực kì long trọng, Lục Triết Hạo bắt đầu dựa vào cái mác con rể nhà họ Vương, có Vương Y Tĩnh phía sau hỗ trợ tiền bạc cùng nhân lực, một đường thành công, lập nên Thiên Hoàng. Nhà họ Lục cũng dần dần phất lên, khác hẵng với dáng vẻ của một gia tộc sắp sụp đổ.
Có người khen Lục Triết Hạo giỏi, có người lại cười nhạo ông, ví ông là chuột sa hủ nếp, Lục Triết Hạo ngoài mặt giả vờ như không hề quan tâm đến những lời nói kia, nhưng bên trong lại hận đến thấu xương.
Lục Triết Hạo quá mâu thuẫn, một mặt muốn bòn rút tiền bạc của nhà họ Vương, một mặt chán ghét nhà họ vương cùng Vương Y Tĩnh.
Lục Triết Hạo bắt đầu tìm đến tình nhân bên ngoài, hắn cùng tình nhân ngày ngày ân ái, nghe tình nhân nhỏ khen ngợi mình vài câu liền cảm thấy bản thân rất vượt trội, càng lúc càng chán ghét, coi khinh Vương Y Tĩnh.
Ông cảm thấy Vương Y Tĩnh cố tình tỏ ra thanh cao, rõ ràng đã là vợ của ông, nhưng giữa hai người vẫn luôn có một màn ngăn cách, địa vị của bà ấy lúc nào cũng khiến ông ước ao ngẩng nhìn. Cho nên ông ngoại tình với một người đàn bà cũng là gia đình lớn, nhưng lại không cao bằng nhà họ Lục bấy giờ, lúc này ông mới cảm thấy mình cao quý hơn, có giá trị hơn.
Mà lúc đó, Lục Đình Phong chỉ mới có ba tuổi.
Lục Đình Phong lên sáu, chuyện ngoại tình của Lục Triết Hạo bị phanh phui, hắn nấp một bên nhìn thấy ba mình dẫn người đàn bà kia về nhà, mẹ mình thì nước mắt đầy mặt.
Vương Y Tĩnh li thân với Lục Triết Hạo, vốn ông không đồng ý nhưng vì đổi lại được chia 35% cổ phần của Thiên Hoàng, ông liền đáp ứng. Hai người chia nhau thời gian nuôi dạy và chăm sóc Lục Đình Phong.
Vương Y Tĩnh sau chuyện hôn nhân đổ vỡ, không chịu được đã kích liền có dấu hiệu của bệnh trầm cảm, cả ngày nhốt mình trong phòng, đến Lục Đình Phong bà cũng không nhìn lấy một lần. Vương lão gia đầu hai thứ tóc một tay nuôi con gái một tay nuôi cháu trai, đôi lúc tình trạng bệnh của mẹ Lục Đình Phong đỡ hơn, ông liền dẫn hai người đến bờ hồ câu cá. Hồ nước đó lại kế công viên, Lục Đình Phong đôi lúc sẽ đi đến đó chơi với mấy đứa trẻ cùng tuổi.
Chỉ tiếc vui vẻ chẳng được bao lâu, cho đến một ngày, người ta vớt được xác của Vương Y Tĩnh trên hồ câu cá kia, khi Lục Đình Phong bị bắt trở về Lục gia, Lục Đình Phong cũng chưa từng đi qua hồ nước cùng công viên kia lần nào nữa.
Lục Triết Hạo ban đầu là muốn vứt quách Lục Đình Phong cho nhà họ Vương nuôi, dù sau ông cũng chẳng thiết tha gì với đứa con này, nhưng khi nhìn thấy di chúc được chuẩn bị từ rất sớm của Vương Y Tĩnh, ông liền cảm thấy tức giận.
Vương Y Tĩnh yêu Lục Triết Hạo là thật, nhưng bà cũng yêu Lục Đình Phong không kém, với bà cho dù chia cho Lục Triết Hạo hay Lục Đình Phong đều như nhau, vì dù sớm hay muộn tài sản của cha mẹ cũng sẽ do con cái thừa hưởng, không bằng bà cứ cho Lục Đình Phong trước, về phần công ty thì nhờ Lục Triết Hạo quản lí giúp, khi Lục Đình phong đủ tuổi ông liền giao lại cho hắn giải quyết, cùng bà vui vẻ an hưởng tuổi già.
Vương Y Tĩnh cho Lục Triết Hạo rất nhiều, nhưng so với phần tài sản của Lục Đình Phong thì không là cái gì cả.
Lục Triết Hạo không cam tâm, ông cứ cảm thấy những thứ đó đáng lẽ ra nên thuộc về mình, từ khi nào con của ông lại được những thứ kia mà không phải là ông.
Lục Triết Hạo bị ghen tỵ che mù mắt, ông còn quên mất đứa trẻ này có một phần máu thịt của chính mình, thêm phần thổi gió bên tay của Hạ Tuyết, Lục Triết Hạo bắt đầu lên kế hoạch phá hủy Lục Đình Phong.
Người xưa thường bảo hổ dữ không ăn thịt con, nhưng Lục Triết Hạo không phải là hổ, ông ta là một con sói mắt trắng đúng nghĩa. Ngay từ đầu việc yêu đương cùng kết hôn của Vương Y Tĩnh đều nằm trong kế hoạch Lục Triết Hạo, Lục gia lúc đó vốn không phải là hạng giàu có hay nổi tiếng gì, chỉ còn cái mác lâu đời nay đã mục rỗng, Lục Triết Hạo gánh vác cả Lục gia quá vất vả, túng thiếu đủ đường. Trong lúc khó khăn nhất ông tình cờ gặp được Vương Y Tĩnh, sau khi biết được bà là con gái của nhà họ Vương ở thành D, ông bỏ không ít tiền cho người điều tra, phát hiện ra nhà họ Vương từ trước đến nay đều là điệu thấp, muốn biết chính xác phần tài sản kia cùng mối quan hệ với các gia tộc khác là điều không thể.
Lục Triết Hạo biết chỉ có khi dựa vào nhà họ Vương, ông mới có thể củng cố và gầy dựng lại nhà họ Lục.
Ông bắt đầu lên kế hoạch tán tỉnh Vương Y Tĩnh, vô tình làm thân với Vương lão gia, Vương Y Tĩnh vốn xuất thân là thư hương thế gia, tài năng, tính cách cho đến nhan sắc chỗ nào cũng không thể chê. Giỏi giang là thế nhưng Vương Y Tĩnh sống trong sự bảo bọc và che chở của cha mẹ quá lâu, nên dưới thử đoạn tấn công của Lục Triết Hạo, Vương Y Tĩnh bắt đầu xiêu lòng rồi.
Vương lão gia ban đầu không thích Lục Triết Hạo, lão có cảm giác người này không đáng tin, nhưng Vương lão gia quá yêu con gái, lại không hề có tính hà khắc cổ hủ, chỉ cần là thứ Vương Y Tĩnh thích, cho dù lão không vừa mắt cũng sẽ đồng ý.
Đám cưới được diễn ra cực kì long trọng, Lục Triết Hạo bắt đầu dựa vào cái mác con rể nhà họ Vương, có Vương Y Tĩnh phía sau hỗ trợ tiền bạc cùng nhân lực, một đường thành công, lập nên Thiên Hoàng. Nhà họ Lục cũng dần dần phất lên, khác hẵng với dáng vẻ của một gia tộc sắp sụp đổ.
Có người khen Lục Triết Hạo giỏi, có người lại cười nhạo ông, ví ông là chuột sa hủ nếp, Lục Triết Hạo ngoài mặt giả vờ như không hề quan tâm đến những lời nói kia, nhưng bên trong lại hận đến thấu xương.
Lục Triết Hạo quá mâu thuẫn, một mặt muốn bòn rút tiền bạc của nhà họ Vương, một mặt chán ghét nhà họ vương cùng Vương Y Tĩnh.
Lục Triết Hạo bắt đầu tìm đến tình nhân bên ngoài, hắn cùng tình nhân ngày ngày ân ái, nghe tình nhân nhỏ khen ngợi mình vài câu liền cảm thấy bản thân rất vượt trội, càng lúc càng chán ghét, coi khinh Vương Y Tĩnh.
Ông cảm thấy Vương Y Tĩnh cố tình tỏ ra thanh cao, rõ ràng đã là vợ của ông, nhưng giữa hai người vẫn luôn có một màn ngăn cách, địa vị của bà ấy lúc nào cũng khiến ông ước ao ngẩng nhìn. Cho nên ông ngoại tình với một người đàn bà cũng là gia đình lớn, nhưng lại không cao bằng nhà họ Lục bấy giờ, lúc này ông mới cảm thấy mình cao quý hơn, có giá trị hơn.
Mà lúc đó, Lục Đình Phong chỉ mới có ba tuổi.
Lục Đình Phong lên sáu, chuyện ngoại tình của Lục Triết Hạo bị phanh phui, hắn nấp một bên nhìn thấy ba mình dẫn người đàn bà kia về nhà, mẹ mình thì nước mắt đầy mặt.
Vương Y Tĩnh li thân với Lục Triết Hạo, vốn ông không đồng ý nhưng vì đổi lại được chia 35% cổ phần của Thiên Hoàng, ông liền đáp ứng. Hai người chia nhau thời gian nuôi dạy và chăm sóc Lục Đình Phong.
Vương Y Tĩnh sau chuyện hôn nhân đổ vỡ, không chịu được đã kích liền có dấu hiệu của bệnh trầm cảm, cả ngày nhốt mình trong phòng, đến Lục Đình Phong bà cũng không nhìn lấy một lần. Vương lão gia đầu hai thứ tóc một tay nuôi con gái một tay nuôi cháu trai, đôi lúc tình trạng bệnh của mẹ Lục Đình Phong đỡ hơn, ông liền dẫn hai người đến bờ hồ câu cá. Hồ nước đó lại kế công viên, Lục Đình Phong đôi lúc sẽ đi đến đó chơi với mấy đứa trẻ cùng tuổi.
Chỉ tiếc vui vẻ chẳng được bao lâu, cho đến một ngày, người ta vớt được xác của Vương Y Tĩnh trên hồ câu cá kia, khi Lục Đình Phong bị bắt trở về Lục gia, Lục Đình Phong cũng chưa từng đi qua hồ nước cùng công viên kia lần nào nữa.
Lục Triết Hạo ban đầu là muốn vứt quách Lục Đình Phong cho nhà họ Vương nuôi, dù sau ông cũng chẳng thiết tha gì với đứa con này, nhưng khi nhìn thấy di chúc được chuẩn bị từ rất sớm của Vương Y Tĩnh, ông liền cảm thấy tức giận.
Vương Y Tĩnh yêu Lục Triết Hạo là thật, nhưng bà cũng yêu Lục Đình Phong không kém, với bà cho dù chia cho Lục Triết Hạo hay Lục Đình Phong đều như nhau, vì dù sớm hay muộn tài sản của cha mẹ cũng sẽ do con cái thừa hưởng, không bằng bà cứ cho Lục Đình Phong trước, về phần công ty thì nhờ Lục Triết Hạo quản lí giúp, khi Lục Đình phong đủ tuổi ông liền giao lại cho hắn giải quyết, cùng bà vui vẻ an hưởng tuổi già.
Vương Y Tĩnh cho Lục Triết Hạo rất nhiều, nhưng so với phần tài sản của Lục Đình Phong thì không là cái gì cả.
Lục Triết Hạo không cam tâm, ông cứ cảm thấy những thứ đó đáng lẽ ra nên thuộc về mình, từ khi nào con của ông lại được những thứ kia mà không phải là ông.
Lục Triết Hạo bị ghen tỵ che mù mắt, ông còn quên mất đứa trẻ này có một phần máu thịt của chính mình, thêm phần thổi gió bên tay của Hạ Tuyết, Lục Triết Hạo bắt đầu lên kế hoạch phá hủy Lục Đình Phong.