Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Lỡ Yêu Tử Thần Thì Có Làm Sao?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Lỡ Yêu Tử Thần Thì Có Làm Sao?
  3. Chương 36: Trắng

Chương 36: Trắng

Tại sao lại... khó chịu thế này?

Đầu đau như búa bổ, tầm nhìn mơ hồ, không thể nhấc mí mắt lên được.

Hơi thở nóng ran, hô hấp khó nhọc.

Chân tay mỏi nhừ, không có chút sức lực, chỉ có thể nằm bẹp dí, nửa tỉnh nửa mê.

Mà... mình đang ở đâu vậy nhỉ?

Bên dưới lưng cứng ngắc, tầm nhìn lại thấp thế này, giống như đang nằm trên cái sạp gỗ. Hình như có trải chiếu lên. Cái chiếu cũ mèm, sờn tưa hết góc. Cả bộ đồ mình đang mặc cũng chẳng khá khẩm hơn, vá chằng vá đụp mà vẫn rách tươm, cũ đến mức không thể đoán ra màu sắc ban đầu được nữa.

Cố gắng nhướng mắt nhìn quanh, bốn phía đều là vách lá. Chính giữa đặt một chiếc bàn và một chiếc ghế đẩu được làm từ tre nứa, nhưng mà trông xỉn màu, lại xiêu vẹo thế kia, ai mà dám dùng chứ?

Còn kia là cửa nhà sao? Gió thổi mạnh một chút là có thể bung ra luôn rồi.

Đây rõ ràng không phải nhà mình. Tại sao mình lại ở đây vậy?

A, cơn đau lại kéo đến rồi. Khó thở quá. Không thể ngồi dậy nổi.

Ai đó, làm ơn giúp tôi với!

Đầu óc càng ngày càng mơ màng. Ai cũng được, làm ơn đến cứu tôi. Tôi sắp không ổn rồi.

Càng ngày càng khó duy trì tỉnh táo. Không có ai đến thật sao? Có lẽ mình lại sắp ngất đi.

A, cửa nhà vừa động.

Có người đến. Chắc là mình được cứu rồi. Có phải là người đó không? Người đó trở lại rồi sao?

Mà... người đó là ai vậy nhỉ?

Khó thở quá. Mệt mỏi quá. Mình muốn ngủ một chút.

Hai hàng mi nặng trĩu dần khép lại. Hình ảnh trước mắt nhập nhoạng nhòe đi. Và trước khi tri giác hoàn toàn biến mất, bóng dáng mong đợi ấy đã xông vào.

Không nhìn rõ người đó, chỉ có một chữ miêu tả duy nhất kịp lóe lên trong khoảnh khắc cuối cùng:

Trắng!

----------

Linh Đan bừng tỉnh sau cơn mộng mị kéo dài, mồ hôi rịn ra ướt đẫm, và ngay lúc đó thì cô kịp nhận ra mình đang úp mặt xuống gối. Một bên tay bị đè đến không còn cảm giác.

"Bảo sao tự nhiên nằm mơ thấy thở không nổi. Lại còn mệt lừ không nhấc tay lên được."

Cô với tay mò tìm chiếc điện thoại bấm sáng lên.

"Mới hơn năm rưỡi sáng. Vậy lăn lăn thêm một chút rồi dậy ghé qua bệnh viện."

Đã một tuần trôi qua rồi, vết thương trên trán cậu ấy đã lành hẳn, thật mừng vì không để lại sẹo. Gương mặt được ông trời ưu ái đó nếu bị sẹo thì tiếc lắm, lại còn là vì cô nữa. Mà nói đến chuyện này cô lại hơi bực mình. Mấy điều dưỡng viên bệnh viện này làm việc thế nào ấy, mấy bữa sau này băng xấu ghê luôn. Cơ mà tại cậu ấy nói không sao nên cô mới bỏ qua.

Về phần xin nghỉ, cũng mừng vì sau ba bốn hôm thì nhà trường cũng đã thông báo duyệt cho cậu ấy, chỉ là muốn cậu ấy đảm bảo theo kịp bài giảng để còn chuẩn bị thi học kì thôi.

Haizzz! Chẳng biết cậu ấy theo nổi không, trước kia cậu ấy đã bỏ quá nhiều tiết học và bài kiểm tra mà...

Tuy vậy cô vẫn sẽ cố gắng giúp cậu ấy nắm được những phần cốt lõi, cơ bản nhất, dễ lấy điểm nhất, chí ít đủ để vượt qua đợt thi này trước đã, còn lại qua học kì sau lại cố gắng. Thời gian gấp rút quá, có lẽ không đủ để cậu ấy gỡ điểm rồi. Hi vọng cậu ấy không bị lưu ban vì mấy cột điểm trống đầu năm.

Trong tuần này, có vài điều xảy ra mà cô không biết có thể nói là điều lạ không nữa. Cô nhớ đâu là tầm ngày thứ thứ tư thứ năm, lớp trưởng Minh Vy tự dưng điểm danh đúng. Mặc dù mấy hôm đầu vẫn ghi ba mươi trên ba mươi trong khi Kỳ Anh nghỉ học, thì đến hôm đó đột nhiên đổi thành hai mươi chín trên ba mươi, lớp vẫn chỉ có một mình cậu ấy vắng mặt. Những hôm sau cũng vậy, Minh Vy đều ghi đúng số lượng thành viên hiện diện. Còn cả nhỏ Ngọc Hân hôm đó tự nhiên quay sang hỏi cô:

- Ủa, cái bạn hay đi chung với cậu khỏe hơn chưa? Hết tuần sau đi học lại phải không?

Mặc dù nhỏ Hân vẫn không có nhớ rõ tên Kỳ Anh, nhưng đây là lần đầu tiên cô nghe có người nhắc đến cậu ấy đó.

Một tuần vừa qua, ngày nào cô cũng đều đặn ghé thăm cậu ấy hai lần. Con người của cậu ấy đã thành công thuyết phục cô rồi. Gạt bỏ đi sự tự ti không đáng có của mình, cậu ấy trở nên tỏa sáng hơn hẳn, giống như một viên ngọc vừa thoát khỏi khối đá xù xì để chứng minh giá trị bản thân vậy. Cậu ấy ít kiệm lời hơn trước, cũng cười nhiều hơn trước. Nụ cười đó nhiều lần khiến cô điêu đứng, lần đầu tiên cô chứng kiến được nụ cười tỏa nắng là như thế nào, quả thật cuốn hút và ấm áp như chính con người của cậu ta vậy.

Người như thế, ai mà có thể xa lánh được chứ. Cô thật mong đợi, mong đợi cho ngày trở lại, cậu ấy sẽ có nhiều bạn bè hơn, không còn cô độc đến mức nhạt nhòa như lúc trước nữa...

Ài, xem kìa, suy nghĩ linh tinh một chút mà đã đến giờ rồi. Cô phải dậy thôi, còn tranh thủ mua cháo với ít trái cây. Cô mới biết một chỗ bán cháo vừa ngon vừa đủ dinh dưỡng, hi vọng hợp miệng cậu ấy.

----------

Giờ cấm đã chấm dứt, đó cũng là lúc mà Kỳ Anh chậm rãi mở mắt.

Hôm nay hình như hơi lạnh hơn bình thường. Gió lạnh còn xuyên qua cả đồng phục bệnh nhân vào tận da thịt anh đây.

Chàng trai cựa mình một cái. Lưng hơi mỏi, sau lưng lại cưng cứng sần sùi, hơn nữa, anh đang ngồi thì phải?

Dường như nghĩ đến điều gì đó, anh lập tức thoát khỏi trạng thái mơ màng, mở to mắt nhìn cảnh vật xung quanh.

Cây cối khắp nơi. Không ít cây đã bị thứ gì làm cho gãy đổ thê thảm. Anh đang dựa lưng vào một cái cây cũng đã bị tàn phá phần ngọn. Bên dưới là một lớp lá dày xen lẫn đất đá, có không ít những viên đá trong suốt xung quanh anh. Anh không biết đó là đá gì, và hiện tại thì anh cũng không quan tâm điều đó.

- Thôi toang! Lại nữa rồi!

Kỳ Anh cắn răng, nhanh chóng chống tay đứng dậy. Chân anh chỉ có một đôi tất mỏng vậy nên nhanh chóng bị đá nhọn và cành cây ngổn ngang làm cho đau nhói, thế nhưng anh vẫn phải cố gắng bước đi. Anh không phân biệt được rõ phương hướng, chỉ canh theo Mặt Trời mà nhắm đến nơi cần đến thôi. Nơi đó, tất nhiên là bệnh viện mà anh đang điều trị rồi. Anh phải trở về trước khi cô ấy đến, nếu không thì anh sẽ không biết giải thích thế nào khi bệnh viện chưa mở cổng mà một bệnh nhân như anh lại lò dò đi từ bên ngoài vào.

Bình thường khi tỉnh dậy anh sẽ trở lại vị trí ban đầu, nhưng thi thoảng vẫn gặp tình trạng như thế này đây, ngơ ngác như nai vàng nằm trên lá vàng khô giữa rừng. Mỗi lần như thế, anh lại cảm thấy hoang mang lo sợ, nhưng rồi riết cũng thành quen, chẳng qua bây giờ bên cạnh anh còn có cô ấy, mà anh thì không muốn cô ấy phát hiện bất cứ điều bất thường gì ở mình.

Cũng may là trình độ nhắm hướng của anh càng ngày càng tinh chuẩn, chẳng mấy chốc đã tìm đến vùng ven thành phố, theo trí nhớ mà lần được đến bệnh viện. Cũng không quá xa, mà mấy giờ rồi nhỉ? Bệnh viện mở cửa rồi, nhưng nếu anh lù lù bước vào trong bộ đồ bệnh nhân thì bảo vệ sẽ nghi ngờ mà giữ anh lại hỏi chuyện ngay, vậy nên tốt nhất là tìm chỗ trèo vào.

Anh nhớ đâu là lúc đứng trên phòng mình nhìn xuống cảnh vật bên dưới qua cửa sổ, anh có phát hiện một cây mận mọc gần sát với tường của bệnh viện. Cây mận không cao lắm, lại có nhiều nhánh đưa ra, anh có thể dễ dàng trèo lên rồi bắc qua bờ tường.

Nghĩ sao làm vậy, chàng trai liền men theo vách tường bệnh viện mà nhanh chóng tìm ra vị trí cây mận, thành thạo bám vào cành lấy đà đu lên, đến một độ cao hợp lý, anh lấy sức chuẩn bị vươn đến đặt chân lên bờ tường, thế nhưng ngay lúc này một giọng nói quen thuộc mà hiện tại anh không muốn nghe nhất lại vang lên:

- Kỳ Anh, cậu đang làm gì thế?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6132 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5563 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5254 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
5097 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4882 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4838 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter