Chương : 8
Thời gian trôi đi thật nhanh. Mới đó thôi mà Lăng Thiên đã xuất hiện trên thế giới này được một năm. Ngày mai chính là ngày bảy tháng bảy cũng đúng là sinh nhật đầu tiên của Lăng Thiên ở kiếp này. Bởi vậy, ngay mai tiểu thiếu gia Lăng gia thôi nôi đối với Lăng gia mà nói chính là một sự kiện lớn. Nghe nói là tất cả cao tầng khắp Thừa Thiên Vương Quốc đều đến chứng kiến, thuận tiện ăn uống và vỗ mông ngựa một chút.
Thời gian một năm cũng đủ để cho Lăng Thiên hiểu được một ít sự tình. Chỉ là từ những đàm luận của người trong nhà với trí tuệ của Lăng Thiên cũng hiểu được tình thế hiện tại. Nhưng hắn hiểu được tình thế thì hắn càng bắt đầu hồ đồ.
Thế giới này là một tinh cầu cùng với địa cầu trong thế giới trước kia của Lăng Thiên kém quá xa. Nhưng lại có rất nhiều chổ tương tự. Trên tinh cầu này có ba đại lục phân biệt là Thiên Tinh Đại Lục, Thiên Dương Đại Lục, Thiên Phong Đại Lục. Mà nơi Lăng gia cư ngụ chính là Thiên Tinh Đại Lục, khoảng cách giữa ba đại lục này là mặt biển rộng lớn.
Nhưng nhân loại trên ba đại lục này không có phức tạp như địa cầu. Cư dân trên ba đại lục này đều cùng một màu da. Dường như tinh cầu này đều do người da vàng thống trị. Mà Lăng Thiên tưởng tượng rằng trong thế giới này khác địa cầu là ma tộc, thú nhân, ma pháp và một ít khác căn bản không hề tồn tại.
Trên Thiên Tinh Đại Lục không chỉ có một quốc gia Thừa Thiên Vuơng Quốc thôi mà là có bảy tám quốc gia lớn nhỏ khác nhau. Quốc gia và quốc gia không khỏi tránh thoát những tranh đấu với nhau, chém giết liên tục mấy năm. Chẳng qua những thế lực căn bản không có sai biệt lắm, phân bố cũng rất cân bằng. Tất cả các quốc gia đều nhìn chằm chằm chờ đợi thời cơ hành động.
Trong tinh cầu này cũng tồn tại vũ kỹ. Bất quá so với tình huống thành lập môn phái trên địa cầu thì vũ kỹ ở địa cầu này có thể dùng từ "vô cùng thê thảm" để hình dung. Cơ hồ tất cả các vũ giả đều tu luyện ngoại môn công pháp. Môn phái có công pháp tu luyện ra nội lực hiếm có như lông phượng sừng lân vậy.
Chiến tranh nơi đây vẫn dựa vào vũ khí lạnh. Lăng Thiên âm thầm so sánh sự đối lập của tinh cầu này và địa cầu một phen. Trạng thái hiện tại của tinh cầu này giống như là thời Đường của địa cầu. Là khoảng thời gian thiếu thốn khoa học kỹ thuật vô cùng.
Trong lòng Lăng Thiên khẽ ai thán, lấy tri thức chính mình nắm giữ sợ rằng hoàn toàn có thể trở thành siêu cấp tiên tri tồn tại trên tinh cầu này. Lão Thiên à, như thế thế nào có thể như vậy chứ? Dường như chỉ cần ta thuận miệng nói ra một câu liền trở thành kim khoa ngọc luật. Hơn nữa, thế giới này không có máy vi tính, không có internet, thậm chí không có TV, không có bất cứ cơ cấu truyền thông nào tồn tại. Ghê tởm nhất là ngay cả truyền thông cấp thấp – báo chí cũng không có. Càng không nói đến những tiểu thuyết võ hiệp huyền huyễn mà mình vẫn thích đọc…
Ta kháo! Sau khi Lăng Thiên đem tất cả hiểu hết thì phản ứng đầu tiên trong lòng chính là chữ to này! Như vậy làm cho ta như thế nào có thể sống nữa chứ! Lăng Thiên bi phẫn vô cùng.
Trong một lần đi thăm thư phòng của lão gia tử thì Lăng Thiên đã mất hết hy vọng. Thư phòng to như vậy dường như chỉ có một loại sách dùng để đọc cho buồn ngủ mà thôi, duy nhất có một bộ "Thiên Tinh Đại Đế Tiểu Sử" là ngoại lệ. Bên trong căn bản là bài viết ca ngợi công đức khiến cho kẻ khác vừa nhìn có thể buồn nôn ba ngày. Gia gia hắn hết lần này tới lần khác lại không biết chán chút nào, một tay cầm sách một tay vuốt râu như là Quan Công đêm đọc Xuân Thu, bộ dáng hăng hái vô cùng, thỉnh thoảng lại lên tiếng trầm bổng ngâm nga một phen.
Mà Lăng lão gia tử thích nhất là một tay ôm cháu một tay cầm tiểu sử, vẻ mặt đắc ý vì đang tiến hành khai trí văn hóa cho cháu mình. Từ sau lần đầu tiên khai trí thì Lăng Thiên đối với vị gia gia này hoàn toàn không muốn gặp nữa. Cái loại tư vị này thật giống với kiếp trước bị người khác phế bỏ võ công rồi đánh cho bất tỉnh nhân sự giữa sân đầy rác. Nếu Lăng Thiên có lựa chọn thì hắn tình nguyện ngu ngốc còn hơn là tiếp nhận cái khai trí kia của Lăng lão gia.
Loại tư vị này chỉ có thể dùng bốn từ "siêu cấp kinh khủng" để hình dung cảm giác đó. Tin tưởng rằng định lực của Phật tổ lão nhân gia cũng tuyệt đối không thể nào chịu nổi! Cho nên Lăng Thiên dưới sự bất đắc dĩ bị ép buộc tìm một bộ thôi miên công pháp từ trong đầu ra tiến hành khắc khổ tu luyện. Không cần biết sau này có tác dụng gì hay không, chỉ cần hiện tại Lăng lão gia tiến hành khai trí là hắn tự thôi miên chính mình.
Vì vậy, từ đó về sau mỗi lần Lăng lão gia ôm Lăng Thiên vào trong lòng bắt đầu khai trí chính là thời điểm Lăng Thiên tự thôi miên đạt được kết quả tốt nhất.
Lăng Thiên trầm mặc, hắn đối với thế giới này hoàn toàn thất vọng, hoàn toàn mất đi tin tưởng.
Nếu không phải trong lòng thật sự không cam lòng lần này mang theo trí nhớ của kiếp trước là một cơ hội khó có được sợ rằng Lăng Thiên sớm đã tự tuyệt thực, sống thời gian ngắn thôi.
Trong một năm này, Lăng Thiên chỉ có thu hoạch duy nhất chính là Kinh Long Thần Công trong cơ thể đã được tiên thiên chi khí trợ giúp đã vượt qua cánh cửa đầu tiên.
Không nên xem thường đệ nhất trọng này. Phải biết rằng đệ nhất trọng Kinh Long Thần Công này là do Lăng Thiên dùng hết toàn bộ tiên hiên khí làm nền tảng! Đây là môn võ học trong truyền thuyết. Điều này cho thấy Lăng Thiên hoàn toàn không giống với những tu luyện khác trải qua cửa ải khó khăn là trùng huyệt thông mạch. Chỉ cần theo thứ tự dần dần tu luyện thì chân khí trong cơ thể sẽ tự động trở thành tiên thiên chân khí.
Nếu nói là người tu luyện võ học đều có kinh mạch trong cơ thể như những con sông nhỏ quanh co khúc khuỷu tràn ngập trở ngại như nhau thì kinh mạch trong cơ thể Lăng Thiên đã trở thành một dòng "Trường Giang" thẳng tắp không chút uốn lượn. Sự khác biệt giữa hai điều này không thể nào so sánh được. Lăng thiên cùng với vũ giả hiện tại có điểm bắt đầu chênh lệch lớn giống như tiểu khất cái được sinh ra trong gia đình nghèo đi so sánh với thái tử được sinh ra trong hoàng gia.
Sau khi tiến vào tiên thiên thì chổ tốt lớn nhất của võ họcc hính là không có sự kiện tẩu hỏa nhập ma xảy ra. Cho nên trong một năm này trong lòng Lăng Thiên luôn mong muốn tiến vào cảnh giới võ học mà kiếm trước hắn chỉ biết mơ tưởng. Thời gian tu luyện của hắn không bị quấy rầy bởi vì hiện tại hắn chỉ là một trẻ con không biết nói cho nên thời gian hắn tu luyện mỗi ngày đều là hơn mười bốn giờ liên tục.
Điều này cũng là chuyện không thể trách được. Nếu Lăng Thiên vừa mới sinh ra đã xuống đất chạy tới chạy lui, trong miệng ê a suốt ngày sợ rằng người khác đều cho rằng hắn không phải là thiên tài mà là một con quái vật mới đúng.
Tu luyện nội lực mệt mỏi thì Lăng Thiên liền đem công pháp mình đã nhớ kỹ trong đầu ôn lại một lần, xác định đã ghi nhớ thật kỹ. Tại tinh cầu thiếu thốn võ học này Lăng Thiên đã biết được trong đầu mình có được tài phú nhiều bao nhiêu! Công pháp mà mình nghi nhớ kỹ kia chỉ cần tùy tiện xuất ra một bộ thôi cũng có khả năng tạo thành một cơn động đất lớn ở tinh cầu này! Tất cả đều là siêu cấp pháp bảo dùng để bảo vệ tính mạng và an thân lập nghiệp sau này! Không thể nào có sai sót được.
Sau khi đem điển tịch võ học ôn lại một lần thì Lăng Thiên bắt đầu công việc tiếp theo. Đó chính là xác định con đường võ học. Chiêu thức cùng với công pháp khinh công, quyền kiếm chưởng và một chút chiêu thức khác yên lặng sửa sang lại một lần.
Ở kiếp trước, võ công của Lăng Thiên bị phế. Sau khi được Lăng Mộng Nhi cứu đi vẫn ở Đông Hải Chi Tân. Tiêu khiển duy nhất chính là lên mạng chơi game, đọc tiểu thuyết. Bởi vì chính mình xuất thân từ vũ giả cho nên có một ít trò chơi cảm thấy hứng thú. Trong quá trình sửa sang lại những chiêu thức trong đầu làm cho Lăng Thiênm lại được cảm giác chơi game trên internet.
Đương nhiên, so với trò chơi online kiếp trước khác nhau rất lớn. Một cái là tận tình chém giết trên internet, một cái là mô phỏng chiến đấu trong đầu mình. Tuy đều là hư ảo nhưng mỗi động tác của Lăng Thiên mô phỏng bây giờ giống như trong tương lai mình dùng tay chân để diễn luyện. Cho nên mỗi chiêu thức Lăng Thiên mô phỏng đều là những chiêu thức được áp dụng trong thực thực chiến nhiều nhất, tiêu chuẩn đề ra là một kích phải chết.
Không thể không nói tư liệu mà Lăng Thiên muốn sửa sang lại rất khổng lồ. Ký ức rộng lớn như biển cả, nếu muốn chỉ trong một năm hoàn toàn thanh lý hết là điều không thể. Cho nên Lăng Thiên cũng có một vài lựa chọn quan trọng khác. Đầu tiên là một khi mình cảm thấy không an toàn là phải tự bảo vệ mình hết thảy. Điều này là điểm quan trọng nhất. Quan trọng trong quan trọng.
Lăng Thiên nằm trên nôi, đôi mắt khẽ nhắm lại. Bề ngoài nhìn có vẻ nhu thuận vô cùng nhưng thật ra trong đầu đang vận chuyển với tốc độ cao, không ngừng lại một khắc nào
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên
Thời gian một năm cũng đủ để cho Lăng Thiên hiểu được một ít sự tình. Chỉ là từ những đàm luận của người trong nhà với trí tuệ của Lăng Thiên cũng hiểu được tình thế hiện tại. Nhưng hắn hiểu được tình thế thì hắn càng bắt đầu hồ đồ.
Thế giới này là một tinh cầu cùng với địa cầu trong thế giới trước kia của Lăng Thiên kém quá xa. Nhưng lại có rất nhiều chổ tương tự. Trên tinh cầu này có ba đại lục phân biệt là Thiên Tinh Đại Lục, Thiên Dương Đại Lục, Thiên Phong Đại Lục. Mà nơi Lăng gia cư ngụ chính là Thiên Tinh Đại Lục, khoảng cách giữa ba đại lục này là mặt biển rộng lớn.
Nhưng nhân loại trên ba đại lục này không có phức tạp như địa cầu. Cư dân trên ba đại lục này đều cùng một màu da. Dường như tinh cầu này đều do người da vàng thống trị. Mà Lăng Thiên tưởng tượng rằng trong thế giới này khác địa cầu là ma tộc, thú nhân, ma pháp và một ít khác căn bản không hề tồn tại.
Trên Thiên Tinh Đại Lục không chỉ có một quốc gia Thừa Thiên Vuơng Quốc thôi mà là có bảy tám quốc gia lớn nhỏ khác nhau. Quốc gia và quốc gia không khỏi tránh thoát những tranh đấu với nhau, chém giết liên tục mấy năm. Chẳng qua những thế lực căn bản không có sai biệt lắm, phân bố cũng rất cân bằng. Tất cả các quốc gia đều nhìn chằm chằm chờ đợi thời cơ hành động.
Trong tinh cầu này cũng tồn tại vũ kỹ. Bất quá so với tình huống thành lập môn phái trên địa cầu thì vũ kỹ ở địa cầu này có thể dùng từ "vô cùng thê thảm" để hình dung. Cơ hồ tất cả các vũ giả đều tu luyện ngoại môn công pháp. Môn phái có công pháp tu luyện ra nội lực hiếm có như lông phượng sừng lân vậy.
Chiến tranh nơi đây vẫn dựa vào vũ khí lạnh. Lăng Thiên âm thầm so sánh sự đối lập của tinh cầu này và địa cầu một phen. Trạng thái hiện tại của tinh cầu này giống như là thời Đường của địa cầu. Là khoảng thời gian thiếu thốn khoa học kỹ thuật vô cùng.
Trong lòng Lăng Thiên khẽ ai thán, lấy tri thức chính mình nắm giữ sợ rằng hoàn toàn có thể trở thành siêu cấp tiên tri tồn tại trên tinh cầu này. Lão Thiên à, như thế thế nào có thể như vậy chứ? Dường như chỉ cần ta thuận miệng nói ra một câu liền trở thành kim khoa ngọc luật. Hơn nữa, thế giới này không có máy vi tính, không có internet, thậm chí không có TV, không có bất cứ cơ cấu truyền thông nào tồn tại. Ghê tởm nhất là ngay cả truyền thông cấp thấp – báo chí cũng không có. Càng không nói đến những tiểu thuyết võ hiệp huyền huyễn mà mình vẫn thích đọc…
Ta kháo! Sau khi Lăng Thiên đem tất cả hiểu hết thì phản ứng đầu tiên trong lòng chính là chữ to này! Như vậy làm cho ta như thế nào có thể sống nữa chứ! Lăng Thiên bi phẫn vô cùng.
Trong một lần đi thăm thư phòng của lão gia tử thì Lăng Thiên đã mất hết hy vọng. Thư phòng to như vậy dường như chỉ có một loại sách dùng để đọc cho buồn ngủ mà thôi, duy nhất có một bộ "Thiên Tinh Đại Đế Tiểu Sử" là ngoại lệ. Bên trong căn bản là bài viết ca ngợi công đức khiến cho kẻ khác vừa nhìn có thể buồn nôn ba ngày. Gia gia hắn hết lần này tới lần khác lại không biết chán chút nào, một tay cầm sách một tay vuốt râu như là Quan Công đêm đọc Xuân Thu, bộ dáng hăng hái vô cùng, thỉnh thoảng lại lên tiếng trầm bổng ngâm nga một phen.
Mà Lăng lão gia tử thích nhất là một tay ôm cháu một tay cầm tiểu sử, vẻ mặt đắc ý vì đang tiến hành khai trí văn hóa cho cháu mình. Từ sau lần đầu tiên khai trí thì Lăng Thiên đối với vị gia gia này hoàn toàn không muốn gặp nữa. Cái loại tư vị này thật giống với kiếp trước bị người khác phế bỏ võ công rồi đánh cho bất tỉnh nhân sự giữa sân đầy rác. Nếu Lăng Thiên có lựa chọn thì hắn tình nguyện ngu ngốc còn hơn là tiếp nhận cái khai trí kia của Lăng lão gia.
Loại tư vị này chỉ có thể dùng bốn từ "siêu cấp kinh khủng" để hình dung cảm giác đó. Tin tưởng rằng định lực của Phật tổ lão nhân gia cũng tuyệt đối không thể nào chịu nổi! Cho nên Lăng Thiên dưới sự bất đắc dĩ bị ép buộc tìm một bộ thôi miên công pháp từ trong đầu ra tiến hành khắc khổ tu luyện. Không cần biết sau này có tác dụng gì hay không, chỉ cần hiện tại Lăng lão gia tiến hành khai trí là hắn tự thôi miên chính mình.
Vì vậy, từ đó về sau mỗi lần Lăng lão gia ôm Lăng Thiên vào trong lòng bắt đầu khai trí chính là thời điểm Lăng Thiên tự thôi miên đạt được kết quả tốt nhất.
Lăng Thiên trầm mặc, hắn đối với thế giới này hoàn toàn thất vọng, hoàn toàn mất đi tin tưởng.
Nếu không phải trong lòng thật sự không cam lòng lần này mang theo trí nhớ của kiếp trước là một cơ hội khó có được sợ rằng Lăng Thiên sớm đã tự tuyệt thực, sống thời gian ngắn thôi.
Trong một năm này, Lăng Thiên chỉ có thu hoạch duy nhất chính là Kinh Long Thần Công trong cơ thể đã được tiên thiên chi khí trợ giúp đã vượt qua cánh cửa đầu tiên.
Không nên xem thường đệ nhất trọng này. Phải biết rằng đệ nhất trọng Kinh Long Thần Công này là do Lăng Thiên dùng hết toàn bộ tiên hiên khí làm nền tảng! Đây là môn võ học trong truyền thuyết. Điều này cho thấy Lăng Thiên hoàn toàn không giống với những tu luyện khác trải qua cửa ải khó khăn là trùng huyệt thông mạch. Chỉ cần theo thứ tự dần dần tu luyện thì chân khí trong cơ thể sẽ tự động trở thành tiên thiên chân khí.
Nếu nói là người tu luyện võ học đều có kinh mạch trong cơ thể như những con sông nhỏ quanh co khúc khuỷu tràn ngập trở ngại như nhau thì kinh mạch trong cơ thể Lăng Thiên đã trở thành một dòng "Trường Giang" thẳng tắp không chút uốn lượn. Sự khác biệt giữa hai điều này không thể nào so sánh được. Lăng thiên cùng với vũ giả hiện tại có điểm bắt đầu chênh lệch lớn giống như tiểu khất cái được sinh ra trong gia đình nghèo đi so sánh với thái tử được sinh ra trong hoàng gia.
Sau khi tiến vào tiên thiên thì chổ tốt lớn nhất của võ họcc hính là không có sự kiện tẩu hỏa nhập ma xảy ra. Cho nên trong một năm này trong lòng Lăng Thiên luôn mong muốn tiến vào cảnh giới võ học mà kiếm trước hắn chỉ biết mơ tưởng. Thời gian tu luyện của hắn không bị quấy rầy bởi vì hiện tại hắn chỉ là một trẻ con không biết nói cho nên thời gian hắn tu luyện mỗi ngày đều là hơn mười bốn giờ liên tục.
Điều này cũng là chuyện không thể trách được. Nếu Lăng Thiên vừa mới sinh ra đã xuống đất chạy tới chạy lui, trong miệng ê a suốt ngày sợ rằng người khác đều cho rằng hắn không phải là thiên tài mà là một con quái vật mới đúng.
Tu luyện nội lực mệt mỏi thì Lăng Thiên liền đem công pháp mình đã nhớ kỹ trong đầu ôn lại một lần, xác định đã ghi nhớ thật kỹ. Tại tinh cầu thiếu thốn võ học này Lăng Thiên đã biết được trong đầu mình có được tài phú nhiều bao nhiêu! Công pháp mà mình nghi nhớ kỹ kia chỉ cần tùy tiện xuất ra một bộ thôi cũng có khả năng tạo thành một cơn động đất lớn ở tinh cầu này! Tất cả đều là siêu cấp pháp bảo dùng để bảo vệ tính mạng và an thân lập nghiệp sau này! Không thể nào có sai sót được.
Sau khi đem điển tịch võ học ôn lại một lần thì Lăng Thiên bắt đầu công việc tiếp theo. Đó chính là xác định con đường võ học. Chiêu thức cùng với công pháp khinh công, quyền kiếm chưởng và một chút chiêu thức khác yên lặng sửa sang lại một lần.
Ở kiếp trước, võ công của Lăng Thiên bị phế. Sau khi được Lăng Mộng Nhi cứu đi vẫn ở Đông Hải Chi Tân. Tiêu khiển duy nhất chính là lên mạng chơi game, đọc tiểu thuyết. Bởi vì chính mình xuất thân từ vũ giả cho nên có một ít trò chơi cảm thấy hứng thú. Trong quá trình sửa sang lại những chiêu thức trong đầu làm cho Lăng Thiênm lại được cảm giác chơi game trên internet.
Đương nhiên, so với trò chơi online kiếp trước khác nhau rất lớn. Một cái là tận tình chém giết trên internet, một cái là mô phỏng chiến đấu trong đầu mình. Tuy đều là hư ảo nhưng mỗi động tác của Lăng Thiên mô phỏng bây giờ giống như trong tương lai mình dùng tay chân để diễn luyện. Cho nên mỗi chiêu thức Lăng Thiên mô phỏng đều là những chiêu thức được áp dụng trong thực thực chiến nhiều nhất, tiêu chuẩn đề ra là một kích phải chết.
Không thể không nói tư liệu mà Lăng Thiên muốn sửa sang lại rất khổng lồ. Ký ức rộng lớn như biển cả, nếu muốn chỉ trong một năm hoàn toàn thanh lý hết là điều không thể. Cho nên Lăng Thiên cũng có một vài lựa chọn quan trọng khác. Đầu tiên là một khi mình cảm thấy không an toàn là phải tự bảo vệ mình hết thảy. Điều này là điểm quan trọng nhất. Quan trọng trong quan trọng.
Lăng Thiên nằm trên nôi, đôi mắt khẽ nhắm lại. Bề ngoài nhìn có vẻ nhu thuận vô cùng nhưng thật ra trong đầu đang vận chuyển với tốc độ cao, không ngừng lại một khắc nào
Quyển 1: Thiên tinh thiếu niên