Chương : 25
Thời gian ở nhà ba mẹ chồng một tháng qua đã hết hắn hôm qua đã đưa cô về lại Trạch viên, nghe nói hôm nay Phi Yến sẽ về hắn sáng sớm đã dặn dò cô phải chuẩn bị kĩ để đón tình nhân của hắn
Tới mười giờ hơn hắn đưa cô ta về nhà vừa vào là đã chẳng thèm xem ai ra gì, ngang nhiên sai bảo cô làm hết việc này đến việc khác. Đơn giản là cô ta thù ghét cô, cô ta ấp ủ âm mưu hại chết đứa con của cô
" Phong anh không đi làm sao, không phải anh nói hôm nay còn buổi họp à "
Cô thắc mắc sao đã gần mười một giờ rồi mà hắn lại không đi nên mới hỏi hắn, nào ngờ hắn quay sang quát cô
" Tôi đi hay không là chuyện của tôi, còn nữa đừng gọi tên tôi thật ghê tởm "
Hắn khinh bỉ nhìn cô rồi quay sang cô ta, âu yếm trước mặt cô. Cô sợ bản thân sẽ kiềm không được mà rơi nước mắt nên đã lặng lẽ đi lên phòng
" Cục cưng anh đi làm đây, chiều sẽ về với em"" Dạ, anh đi làm vui vẻ "
Nói xong hôn cô ta một cái rồi cầm áo vest ra lấy xe rồi chạy một mạch tới công ty, bây giờ trong nhà chỉ có mình cô và ả ta. Dì Mai đã về quê vì có việc gấp
Cô ta đứng phía dưới nhìn lên lầu hướng phòng của cô, cô ta nghĩ " cô cứ tận hưởng đi rồi tôi sẽ cho cô biết nổi đau khi mất đi tất cả là như thế nào "
Còn cô sau khi lên phòng rồi thì lặn ra ngủ cho tới hai giờ thấy đói nên xuống kiếm gì ăn, xuống tới nhà ăn thì thấy cô ta đứng trong bếp nhìn thấy cô thì cười nói
" A em xuống rồi à, mau vào ăn đi chị nấu xong cả rồi này "
Cô nhìn cô ta thấy có gì đó lạ nhưng nhìn đồ ăn trên bàn cô lại không kiềm lòng được nên gật đầu rồi đi lại, nghĩ trong lòng chắc cô đã qua đa nghi rồi
Cô tới bàn cô ta chủ động kéo ghế cho cô rồi bưng tiếp một vài món ra để lên trước mặt cô, cô ta ngồi ghế đối diện
" Đây là chị nấu hết sao?? "
" Đúng vậy, em ăn thử rồi cho chị nhận xét nha "
Cô gật gật rồi cuối xuống ăn, vừa ăn cô vừa nhìn cô ta. Phi Yến thấy cô nhìn mình thì nói
" Em sao vậy đồ ăn không ngon sao?? "
Cô lắc đầu nói
" Không có chỉ là....sao chị lại tốt với em một cách bất ngờ như vậy "
Cô ta nở nụ cười giả tạo của mình nói với cô
" Tại chị cảm thấy có lỗi với em cho nên chị muốn chuộc lỗi, em có thể tha thứ cho chị không? "
Cô không nói gì chỉ cười và gật đầu, rồi cả hai cùng ngồi ăn. Cô ta nghĩ " cứ ăn cho no đi để có sức mà giữ lại cái mạng của mình thay vì của đứa bé hahaha "
Ăn xong cô ra ghế ngồi được một lúc thì cô có điện thoại, mở lên thấy là hắn nên vội bắt máy
" Nói với Yến là tôi về trễ khoảng mười một giờ bảo cô ấy ngủ trước đừng đợi tôi "
Chưa kịp để cô trả lời hắn liền tắt máy, cô cười khổ gọi cho cô nhưng là nhờ cô chuyển lời giúp tới cho tình nhân của anh. Thử hỏi xem người vợ nào không đau chứ, cô nghe lời hắn chuyển lời cho ả
" Chị Phi Yến, Hạo Phong anh ấy mới gọi bảo em nói với chị là anh ấy về trễ khoảng mười một giờ. Nói chị ngủ trước không cần đợi anh ấy "
" Vậy sao, chị biết rồi " hừ vậy thì càng tốt cho kế hoạch của cô ta còn gì
Chín giờ cô đang nằm trong phòng nghe thì bỗng nghe tiếng của Phi Yến la lên, sợ có chuyện gì nên chạy ra xem thử. Vừa đi tới cầu thang bị một lực mạnh đẩy cô lăn xuống cầu thang
Cô đau đớn cô gượng dậy cô có cảm giác phía dưới có cái gì đó ướt cô đưa tay chạm thử phát hiện đó là mau, cô sợ hãi nhìn lên lầu thấy cô ta đứng đó nhìn cô cười
Ha, giờ thì cô hiểu rồi hiểu vì sao hôm nay cô ta lại lạ như vậy hoá ra cô ta có âm mưu, con của cô nó không có tội tại sao lại phải chịu những chuyện như vậy
Cô nhìn lên trần nhà nhớ tới những ngày mà cô gả cho người đàn ông tên là Lục Hạo Phong kia, anh chưa ngày nào xem cô là vợ. Chưa một lần nghe cô nói hay giải thích, trong long chỉ biết có Phi Yến
Cô gả cho hắn là sai, đem lòng yêu hắn lại càng sai hơn. Cuối cùng lại hại đứa con vô tội của cô phải chết như vậy, rốt cuộc người đàn ông này có gì tốt mà cô lại yêu say đắm như vậy
Trước mắt cô bây giờ là một màu tối đen, trước khi nhắm mắt cô nghe thấy có tiếng người gọi cô không phải giọng của người đàn ông cô yêu. Cô bây giờ mặt kệ tất cả, mất đi đứa con cô chẳng còn muốn sống nữa...
Tới mười giờ hơn hắn đưa cô ta về nhà vừa vào là đã chẳng thèm xem ai ra gì, ngang nhiên sai bảo cô làm hết việc này đến việc khác. Đơn giản là cô ta thù ghét cô, cô ta ấp ủ âm mưu hại chết đứa con của cô
" Phong anh không đi làm sao, không phải anh nói hôm nay còn buổi họp à "
Cô thắc mắc sao đã gần mười một giờ rồi mà hắn lại không đi nên mới hỏi hắn, nào ngờ hắn quay sang quát cô
" Tôi đi hay không là chuyện của tôi, còn nữa đừng gọi tên tôi thật ghê tởm "
Hắn khinh bỉ nhìn cô rồi quay sang cô ta, âu yếm trước mặt cô. Cô sợ bản thân sẽ kiềm không được mà rơi nước mắt nên đã lặng lẽ đi lên phòng
" Cục cưng anh đi làm đây, chiều sẽ về với em"" Dạ, anh đi làm vui vẻ "
Nói xong hôn cô ta một cái rồi cầm áo vest ra lấy xe rồi chạy một mạch tới công ty, bây giờ trong nhà chỉ có mình cô và ả ta. Dì Mai đã về quê vì có việc gấp
Cô ta đứng phía dưới nhìn lên lầu hướng phòng của cô, cô ta nghĩ " cô cứ tận hưởng đi rồi tôi sẽ cho cô biết nổi đau khi mất đi tất cả là như thế nào "
Còn cô sau khi lên phòng rồi thì lặn ra ngủ cho tới hai giờ thấy đói nên xuống kiếm gì ăn, xuống tới nhà ăn thì thấy cô ta đứng trong bếp nhìn thấy cô thì cười nói
" A em xuống rồi à, mau vào ăn đi chị nấu xong cả rồi này "
Cô nhìn cô ta thấy có gì đó lạ nhưng nhìn đồ ăn trên bàn cô lại không kiềm lòng được nên gật đầu rồi đi lại, nghĩ trong lòng chắc cô đã qua đa nghi rồi
Cô tới bàn cô ta chủ động kéo ghế cho cô rồi bưng tiếp một vài món ra để lên trước mặt cô, cô ta ngồi ghế đối diện
" Đây là chị nấu hết sao?? "
" Đúng vậy, em ăn thử rồi cho chị nhận xét nha "
Cô gật gật rồi cuối xuống ăn, vừa ăn cô vừa nhìn cô ta. Phi Yến thấy cô nhìn mình thì nói
" Em sao vậy đồ ăn không ngon sao?? "
Cô lắc đầu nói
" Không có chỉ là....sao chị lại tốt với em một cách bất ngờ như vậy "
Cô ta nở nụ cười giả tạo của mình nói với cô
" Tại chị cảm thấy có lỗi với em cho nên chị muốn chuộc lỗi, em có thể tha thứ cho chị không? "
Cô không nói gì chỉ cười và gật đầu, rồi cả hai cùng ngồi ăn. Cô ta nghĩ " cứ ăn cho no đi để có sức mà giữ lại cái mạng của mình thay vì của đứa bé hahaha "
Ăn xong cô ra ghế ngồi được một lúc thì cô có điện thoại, mở lên thấy là hắn nên vội bắt máy
" Nói với Yến là tôi về trễ khoảng mười một giờ bảo cô ấy ngủ trước đừng đợi tôi "
Chưa kịp để cô trả lời hắn liền tắt máy, cô cười khổ gọi cho cô nhưng là nhờ cô chuyển lời giúp tới cho tình nhân của anh. Thử hỏi xem người vợ nào không đau chứ, cô nghe lời hắn chuyển lời cho ả
" Chị Phi Yến, Hạo Phong anh ấy mới gọi bảo em nói với chị là anh ấy về trễ khoảng mười một giờ. Nói chị ngủ trước không cần đợi anh ấy "
" Vậy sao, chị biết rồi " hừ vậy thì càng tốt cho kế hoạch của cô ta còn gì
Chín giờ cô đang nằm trong phòng nghe thì bỗng nghe tiếng của Phi Yến la lên, sợ có chuyện gì nên chạy ra xem thử. Vừa đi tới cầu thang bị một lực mạnh đẩy cô lăn xuống cầu thang
Cô đau đớn cô gượng dậy cô có cảm giác phía dưới có cái gì đó ướt cô đưa tay chạm thử phát hiện đó là mau, cô sợ hãi nhìn lên lầu thấy cô ta đứng đó nhìn cô cười
Ha, giờ thì cô hiểu rồi hiểu vì sao hôm nay cô ta lại lạ như vậy hoá ra cô ta có âm mưu, con của cô nó không có tội tại sao lại phải chịu những chuyện như vậy
Cô nhìn lên trần nhà nhớ tới những ngày mà cô gả cho người đàn ông tên là Lục Hạo Phong kia, anh chưa ngày nào xem cô là vợ. Chưa một lần nghe cô nói hay giải thích, trong long chỉ biết có Phi Yến
Cô gả cho hắn là sai, đem lòng yêu hắn lại càng sai hơn. Cuối cùng lại hại đứa con vô tội của cô phải chết như vậy, rốt cuộc người đàn ông này có gì tốt mà cô lại yêu say đắm như vậy
Trước mắt cô bây giờ là một màu tối đen, trước khi nhắm mắt cô nghe thấy có tiếng người gọi cô không phải giọng của người đàn ông cô yêu. Cô bây giờ mặt kệ tất cả, mất đi đứa con cô chẳng còn muốn sống nữa...