Chương 34: Hiểu lầm
Đây là lần đầu tiên Tô Điềm nhìn thấy Quý Sở Yến như thế này.
Anh ấy không còn ăn mặc xưê xòa nữa, mà mặc. một bộ vest màu đen, chân dài eo hẹp, khí chất trang nghiêm.
Tô Điềm há hố miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Cô chỉ cảm thấy trong lòng mình có một chùm pháo hoa huy hoàng rực rỡ nổ tung trong màn đêm bao la.
Quý Sở Yến phân phó trợ lý rời đi, sau đó từng bước từng bước đi tới gần cô.
Đôi mắt anh sáng ngời, khóe miệng nhếch lên.
Ban đầu Quý Sở Yến vốn định nói mình đi công tác để trốn tránh buổi xem mắt này. Kết quả là khi anh đến sân bay thì mẹ anh lại gửi ảnh đối tượng xem mắt cho anh. Anh không ôm hi vọng gì mà mở ra xem, sau đó không khí như đóng băng mấy giây. Ngay sau đó, Quý Sở Yến không thể nào bình tĩnh được nữa, lập tức. bất taxi đến nhà hàng
Giờ đây, người phụ nữ mà anh đã làm tình cũng đã trở thành đối tượng xem mắt của anh.
Sau khi đứng vững, Quý Sở Yến cúi người, gần sát lại Tô Điềm vẫn còn đang vô cùng kinh ngạc.
Anh đặt tay lên lưng ghế của Tô Điềm, cười cười: “Xin lỗi cô Tô, để em phải đợi lâu rồi”
Dưới bàn ăn, những ngón tay mảnh khánh của Tô Điềm đang nằm chặt lấy vạt váy. Trái tim cô đập thình thịch, vô thức cần môi: “Không sao, em... em cũng mới tới."
Quý Sở Yến không vạch trần lời nói dõi của cô, lui ra phía sau một bước, kéo chiếc ghế bên cạnh cô ra, ngồi xuống.
Ánh mắt anh khóa chặt lấy cô, nghiêm túc. hỏi:'Bình thường xem mắt thì sẽ làm những chuyện gì?"
Tô Điềm vẫn còn trong mơ, không suy nghĩ nhiều, thành thật trả lời: "Ừm... Đại khái là giới thiệu bản thân, sau đó trao đổi giao lưu, nói về sở thích, đam mê, tâm sự chuyện gia đình...”
Tô Điềm nói đến đây thì im bặt.
Bởi vì chẳng biết từ bao giờ mà Quý Sở Yến đã thò tay qua khe hở sườn xám của cô, bất đầu xoa nắn cái đùi trẳng như tuyết của cô.
Nhiệt độ lòng bàn tay anh nóng rực, dán lên đùi cô mà vuốt ve lên xuống.
“Em nói tiếp đi.”
Quý Sở Yến một tay chống lên trán, một tay làm loạn dưới bàn, nhưng dáng vẻ vẫn vô cùng nghiêm túc.
Cô còn nói gì được nữa?
'Tô Điềm giận dữ trừng mắt nhìn Quý Sở Yến một cái, muốn đè tay anh lại. Nhưng cô còn chưa kịp hành động thì anh đã giữ chặt lấy cổ tay cô, tiếp tục hành động vừa rồi.
Hai má Tô Điềm nóng bừng, khó khăn nói: “Đừng như vậy...”
Quý Sở Yến cười nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng chịu rút tay ra
“Hôm nay em rất đẹp, sườn xám rất hợp với em”
Quý Sở Yến nhìn cô chăm chú rồi đưa ra một kết luận như vậy.
Nghe vậy, Tô Điềm lần đầu tiên cảm thấy mẹ cô. có gu thẩm mỹ vĩ đại.
Nhưng mà hình như mẹ cô đã hiểu lầm.
Anh ấy không còn ăn mặc xưê xòa nữa, mà mặc. một bộ vest màu đen, chân dài eo hẹp, khí chất trang nghiêm.
Tô Điềm há hố miệng, nhưng lại không biết nên nói cái gì.
Cô chỉ cảm thấy trong lòng mình có một chùm pháo hoa huy hoàng rực rỡ nổ tung trong màn đêm bao la.
Quý Sở Yến phân phó trợ lý rời đi, sau đó từng bước từng bước đi tới gần cô.
Đôi mắt anh sáng ngời, khóe miệng nhếch lên.
Ban đầu Quý Sở Yến vốn định nói mình đi công tác để trốn tránh buổi xem mắt này. Kết quả là khi anh đến sân bay thì mẹ anh lại gửi ảnh đối tượng xem mắt cho anh. Anh không ôm hi vọng gì mà mở ra xem, sau đó không khí như đóng băng mấy giây. Ngay sau đó, Quý Sở Yến không thể nào bình tĩnh được nữa, lập tức. bất taxi đến nhà hàng
Giờ đây, người phụ nữ mà anh đã làm tình cũng đã trở thành đối tượng xem mắt của anh.
Sau khi đứng vững, Quý Sở Yến cúi người, gần sát lại Tô Điềm vẫn còn đang vô cùng kinh ngạc.
Anh đặt tay lên lưng ghế của Tô Điềm, cười cười: “Xin lỗi cô Tô, để em phải đợi lâu rồi”
Dưới bàn ăn, những ngón tay mảnh khánh của Tô Điềm đang nằm chặt lấy vạt váy. Trái tim cô đập thình thịch, vô thức cần môi: “Không sao, em... em cũng mới tới."
Quý Sở Yến không vạch trần lời nói dõi của cô, lui ra phía sau một bước, kéo chiếc ghế bên cạnh cô ra, ngồi xuống.
Ánh mắt anh khóa chặt lấy cô, nghiêm túc. hỏi:'Bình thường xem mắt thì sẽ làm những chuyện gì?"
Tô Điềm vẫn còn trong mơ, không suy nghĩ nhiều, thành thật trả lời: "Ừm... Đại khái là giới thiệu bản thân, sau đó trao đổi giao lưu, nói về sở thích, đam mê, tâm sự chuyện gia đình...”
Tô Điềm nói đến đây thì im bặt.
Bởi vì chẳng biết từ bao giờ mà Quý Sở Yến đã thò tay qua khe hở sườn xám của cô, bất đầu xoa nắn cái đùi trẳng như tuyết của cô.
Nhiệt độ lòng bàn tay anh nóng rực, dán lên đùi cô mà vuốt ve lên xuống.
“Em nói tiếp đi.”
Quý Sở Yến một tay chống lên trán, một tay làm loạn dưới bàn, nhưng dáng vẻ vẫn vô cùng nghiêm túc.
Cô còn nói gì được nữa?
'Tô Điềm giận dữ trừng mắt nhìn Quý Sở Yến một cái, muốn đè tay anh lại. Nhưng cô còn chưa kịp hành động thì anh đã giữ chặt lấy cổ tay cô, tiếp tục hành động vừa rồi.
Hai má Tô Điềm nóng bừng, khó khăn nói: “Đừng như vậy...”
Quý Sở Yến cười nhẹ một tiếng, cuối cùng cũng chịu rút tay ra
“Hôm nay em rất đẹp, sườn xám rất hợp với em”
Quý Sở Yến nhìn cô chăm chú rồi đưa ra một kết luận như vậy.
Nghe vậy, Tô Điềm lần đầu tiên cảm thấy mẹ cô. có gu thẩm mỹ vĩ đại.
Nhưng mà hình như mẹ cô đã hiểu lầm.