Chương 37: Trái tim loạn nhịp 1
- Mật Kết-
Công ty của Du Du lễ quốc khánh được nghỉ ba ngày, ông chủ mở lòng từ bi cho mọi người về nhà sớm, về bên gia đình.
Bình thường cơm nước trong nhà toàn do Tăng Lý làm, hôm nay lúc Tăng Lý vừa đẩy cửa ra, ở đằng xa xa đã nghe thấy tiếng hát nho nhỏ của người phụ nữ, sau đó là ngửi thấy mùi thơm thức ăn lâu lắm rồi chưa ngửi thấy.
Tăng Lý ngẩn ngơ, không nghĩ đến bà về nhà nhanh thế, cậu cởi giày ra bước vào nhà: "Mẹ...."
Nghe thấy thế tiếng hát của Du Du ngừng lại.
wtp Mật Kết
"Con về rồi à." Bà vén tóc mai ra đằng sau tai, tay cầm cái muôi quay đầu cười: "Sắp xong rồi, con ngồi đợi mẹ một lúc."
Tăng Lý gật gật đầu: "Vâng... ạ."
Nói sao nhỉ... cậu cứ cảm thấy là lạ ấy.
Bình thường cơm nước đều do cậu tự nấu hết, cái cảm giác có người nấu cơm cho mình... khiến Tăng Lý cảm thấy, là lạ không được tự nhiên lắm.
"Sao thế, không ngon sao?" Trên bàn cơm Du Du lo lắng hỏi cậu.
Tăng Lý vội vàng lắc đầu, cậu nấu ngon, Du Du cũng như vậy, ở mặt này có lẽ là theo gen, "Không, không đâu... ngon lắm ạ."
Du Du áy náy với cậu, muốn quan tâm hỏi han tình hình gần đây của Tăng Lý, cũng muốn nói chuyện với cậu, nên nói: "Gần đây... thành tích của con thế nào?"
Tăng Lý: "...Ờm, vẫn vậy ạ."
"Vậy... cuộc sống có chỗ nào không hài lòng không? Hoặc là con cần gì, gần đây mẹ có tiền rồi, gì cũng có thể mua cho con." Bà nói xong lại cười, hơi xấu hổ, "Đừng khách sáo với mẹ."
Tăng Lý lắc lắc đầu, cậu thật sự không thiếu gì cả: "...Không ạ."
Không biết nên nói gì mới được.
Du Du gật gật đầu, một lúc sau lại ngước mắt nhìn cậu, hỏi: "Mẹ thấy kích thước quần áo của con... sao lại mua cỡ to thế? Con mặc vừa không?"
Bình thường Tăng Lý toàn mua to hơn một size.
wtp Mật Kết
"À...." Tay Tăng Lý khựng lại, cậu chợt nhớ ra, rồi ngại ngùng gãi gãi má nói: "Không phải của con... là của bạn cùng bàn."
Size áo của Phí Lập rộng hơn cậu rất nhiều.
Du Du há hốc miệng, ngạc nhiên nói: "Cậu bạn lần trước đến nhà mình ăn cơm đấy hả?"
Tăng Lý ngoan ngoãn gật đầu, không biết vì sao cậu lại thấy hơi ngại. Dù sao mẹ cậu lần trước khá là thích Phí Lập.
"Ồ ồ..." Du Du cười, đối với chuyện Tăng Lý có bạn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, bà dè dặt nói: "Vậy có cơ hội thì mời cậu bạn ấy về nhà ăn cơm nữa nhé? Hoặc là gửi đồ tặng cho người ta, dù sao người ta cũng quan tâm con như vậy, chúng ta cũng nên có qua có lại mới được."
Nếu đối tượng đổi thành người khác thì có khi Tăng Lý còn do dự, nhưng người kia là Phí Lập, cậu bèn gật đầu, nói: "...Vâng."
"Đúng rồi," Du Du như nghĩ ra điều gì đó, lại nói, "Đợi chút nữa mang cả quần áo sang cho người ta đi? Đừng quên đấy."
"...Vâng." Trong khoảng thời gian ngắn Tăng Lý vẫn chưa nghĩ ra Du Du đang nói đến chuyện gì.
Đợi đến lúc ăn cơm xong Du Du vào phòng bếp rửa bát, trong lúc vô tình lướt qua ban công cậu mới nhận ra.
Từ sau khi hai người ngủ chung ấy, Phí Lập vẫn luôn đến nhà cậu ngủ, vừa đúng lúc cuối tháng Du Du bận không về nhà được, nên vẫn luôn không phát hiện ra.
Mà lần trước Phí Lập đến nhà cậu ngủ lại... hắn tắm xong thì để lại đồ bẩn quên mang về, cậu tiện tay giặt luôn cho hắn.
Mà trên ban công lại chính là bộ quần áo này của Phí Lập... mẹ cậu vừa nãy nói đến là cái này sao a a a!!
Không biết làm sao, nhưng Tăng Lý bỗng có cảm giác như mình yêu sớm bị bắt, cậu đỏ mặt bước ra ngoài ban công, nhân lúc Du Du đang quay người rửa bát không chú ý đến, cậu nhanh chóng thủ tiêu quần áo của Phí Lập.
wtp Mật Kết
Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại, Du Du nghe thấy tiếng động thì ngó đầu ra nhìn, nghĩ thầm quan hệ của hai đứa trẻ này tốt thật... nhưng, Tăng Lý có bạn bè, bà thật sự rất cảm kích.
Bảy ngày nghỉ quốc khánh Thái Khang đi ngoại tỉnh biểu diễn, Phí Lập vừa hay cũng định ra ngoài đi chơi, nên định đến xem buổi biểu diễn của hắn.
Hắn vừa về đến nhà là muốn đi tìm Tăng Lý, lễ quốc khánh dù sao hắn cũng ở nhà một mình, trong nhà im ắng, nhưng Tăng Lý... bây giờ Tăng Lý đang ở cùng với mẹ cậu ấy nhỉ?
Ví dụ như hai mẹ con ngồi trên sofa cùng nhau xem tivi.
Nếu hắn đến làm phiền thì không ổn lắm nhỉ?
Hắn làm ổ trên sofa, không lâu sau thì đứng dậy đi pha một bát mì, pha xong thì bưng bát ngồi xuống sofa xem hoạt hình trên tivi.
"Thám tử lừng danh Conan"
Phí Lập thấy hắn đúng là xong đời rồi, làm sao đây, ngồi xem hoạt hình mà đầu hắn toàn là Tăng Lý. Nhớ đến lần trước Tăng Lý ngoan ngoãn nói với hắn, cậu không tin người này là hung thủ, sau đó hắn thấy Tăng Lý định ngồi chỗ khác thì kéo người lại, không cẩn thận ngã vào nhau.
Ôm lấy nhau.
wtp Mật Kết
Sự rung động trong nháy mắt ấy, quanh quẩn trong trái tim hắn rất lâu, mãi mới biến mất.
Tí tách tí tách, mưa càng ngày càng lớn, rõ ràng bên ngoài cửa sổ chẳng có một giọt mưa nào, bầu trời đầy sao, nhưng không hiểu sao hắn lại nghe được tiếng mưa phiền lòng.
Tí tách tí tách, hắn đang nhớ cậu, khó mà đè nén.
Phí Lập buồn bực ngã xuống ghế sofa, túm lấy tóc, thở ra một câu.
Mẹ nó đúng là bất lực.
Tối qua, trong phút cao hứng hắn nửa cưỡng ép để được ở lại nhà Tăng Lý.
Lễ quốc khánh sắp đến cho dù là học sinh hay là người lớn đều được nghỉ. Đến lúc đó sẽ rất hiếm khi có một cơ hội như vậy nữa đúng chứ?
Phí Lập không thể khống chế ham muốn trong lòng mình, nó bắt đầu rục rịch, xao động lòng hắn. Hắn đùa nghịch Tăng Lý cả một tối, thậm chí còn kéo cậu đi tắm cùng, Phí Lập không biết mình vì sao muốn làm như vậy, không có lý do, rất đơn thuần, hắn muốn cùng cậu làm thật nhiều chuyện.
Kết quả tối hôm ấy, hắn lại mộng tinh.
Quần lót ẩm ướt làm hắn tỉnh dậy, hắn không dám nghĩ sâu, càng sợ Tăng Lý phát hiện ra, mới sáng sớm tinh mơ đã dậy vội vội vàng vàng chạy trốn, giống như làm như vậy thì ác quỷ trong lòng hắn sẽ tha cho hắn.
Phí Lập không dám nghĩ nhiều.
Kiểu tình cảm này, quá kỳ lạ, quá xa lạ, một chuyện đi ngược với bình thường. Trong cuộc đời hắn từ trước đến nay, những người được gọi là "đồng tính luyến" này hắn chưa từng gặp, càng chưa từng nghe đến.
-
Sáng sớm ngày quốc khánh, Tăng Lý mở mắt đón tia nắng đầu tiên trong ngày, cậu dụi dụi mắt, xách theo bánh ngọt do Du Du đã làm xong từ lâu, xuống lầu tặng cho Phí Lập.
Trước khi đi Du Du còn dặn dò cậu: "Bất cứ tình cảm nào thì cũng phải có qua có lại, bình thường người ta quan tâm chúng ta như vậy, chúng ta cũng phải báo đáp lại mới được."
Tăng Lý thấy cũng đúng, bản thân cậu không biết báo đáp Phí Lập như thế nào mới được, trừ học ra... thì bình thường những yêu cầu của Phí Lập cậu đều đồng ý hết.
Phí Lập có thích đồ ngọt này không nhỉ?
Cậu nhấn chuông cửa, không lâu sau bên trong cánh cửa có người hỏi ai đấy, Tăng Lý nói một cách yếu ớt: "Tôi...."
Phí Lập không nghĩ đến mới sáng sớm tinh mơ đã có người đến, người nhà của hắn thì chắc chắn không thể về, mấy thằng bạn của hắn thì không thể dậy sớm như vậy được, vừa nghe thấy giọng Tăng Lý Phí Lập từ trong cơn buồn ngủ lấy lại được chút tinh thần.
Tối qua hắn suy nghĩ buồn bực đến tận rạng sáng mới ngủ.
wtp Mật Kết
"Ờ, tôi ra đây, đợi chút." Hắn ngáp một cái, để chân trần ra ngoài mở cửa, lùi lại một bước, giọng nói còn ngái ngủ: "Vào đi, sao cậu dậy sớm thế?"
"Đã bảy giờ rồi...." Giây phút Tăng Lý ngước mắt nhìn hắn, cậu ngây ngẩn cả người.
Phí Lập có thói quen ngủ khỏa thân, lúc ngủ chỉ mặc một cái quần lót, trước đó là vì ngủ cùng Tăng Lý nên hắn không thể hiện ra.
Kết quả hôm nay hắn mơ mơ màng màng, nghĩ đến bên ngoài là Tăng Lý, bèn thả lỏng không nghĩ đến.
Tăng Lý bước vào cửa, vội vàng đóng cửa lại, nhìn cả người Phí Lập chỉ mặc mỗi cái quần lót màu đen, cậu hỏi: "Không... lạnh à?"
Phí Lập cúi đầu nhìn, cũng hoàn hồn, sau đó bừng tỉnh.
Hắn xấu hổ: "Ờm... ờm vẫn ổn, cậu đợi chút, tôi vào mặc quần đã."
Nói xong, Tăng Lý thấy hắn nhanh chóng chạy về phòng, mặc một cái quần rồi quay lại, vừa bước ra khỏi cửa phòng vừa mặc một cái áo phông màu trắng vào.
Có lẽ là vì thường xuyên luyện tập nên dáng người của Phí Lập rất đẹp, bắp thịt trên người rất có lực, lúc mặc áo giơ hai tay lên lại càng phác họa rõ nét dáng người hoàn mỹ của hắn, trên bụng còn lộ ra sáu múi.
Phí Lập mặc quần áo xong thì tiện tay lấy ra hai hộp sữa, ném cho Tăng Lý một hộp, Tăng Lý bối rối nhận lấy, cậu ngồi trên sofa hai má đỏ bừng, không biết vì sao cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng.
"Cái này...." Tăng Lý bỏ túi bánh ngọt lên bàn, nói: "Mẹ tôi nói... muốn tặng cho cậu."
Ánh mắt Phí Lập dừng lại trên chiếc bánh ngọt, cắm ống hút vào hộp sữa bò nói: "Tự làm à?"
Tăng Lý: "Ừm, mẹ tôi làm đấy."
Yết hầu lăn lăn, Phí Lập uống một ngụm sữa bò, chất lỏng lạnh ngắt chảy vào dạ dày, lại không thể ngăn lại cơn khô nóng trong cơ thể hắn lúc này.
wtp Mật Kết
Hôm nay không cần đi học, Tăng Lý mặc một bộ quần áo ở nhà, trút bỏ đi bộ quần áo đồng phục, trông cậu càng đáng yêu. Phí Lập nhìn chằm chằm vào làn da trắng nõn, xương quai xanh xinh đẹp của Tăng Lý một lúc mới chuyển ánh mắt đi, gật gật đầu.
"Thế cậu không làm cùng à?" Phí Lập hỏi.
Tăng Lý gật đầu: "Có... có chứ. Nhưng chủ yếu vẫn là mẹ tôi...."
Phí Pập cúi người, đưa tay ra, ngón tay nhẹ nhàng xoa lên đôi môi mềm mại như thạch rau câu của Tăng Lý, hơi nóng bỗng chốc hóa thành bầu không khí ấm áp vây quanh hai người.
"Bị... bị dính này." Yết hầu Phí Lập lăn lăn, hắn cảm thấy bản thân mình bây giờ quá nguy hiểm, ngón tay hắn run run, không biết nên làm thế nào mới được.
Nhưng vì hành động này của hắn, tất cả nhanh chóng biến thành không còn giống trước nữa.
Hai người cùng lúc nhìn sang chỗ khác, trong lòng hỗn loạn, trái tim đập rộn ràng, trong căn phòng ấm áp, có thứ gì đó đanh nảy mầm.
"Ờm... ừm." Tăng Lý gật đầu, "Ngại quá...."
Phí Lập liếc Tăng Lý một cái, thấy cậu ngoan ngoãn cúi đầu, bỗng nhiên trái tim hắn lỡ nhịp, đầu nóng lên, hắn há miệng, hỏi: "Cậu...."
Tăng Lý ngẩng đầu.
Trầm mặc một lúc, bỗng Tăng Lý hơi sợ, cậu muốn đi, "...Hả? Gì thế?...Không, không còn chuyện gì nữa, thì tôi... về đây?"
Giờ phút này, Phí Lập chẳng hề muốn để Tăng Lý rời khỏi tầm mắt của mình.
Hắn có một cảm giác đang thôi thúc, vừa hoang đường mà lại vừa khinh khủng.
"Cậu...." Mặt Phí Lập hơi đỏ lên nhìn Tăng Lý chằm chằm, lòng hắn loạn như một mối tơ vò, "Có muốn, ở lại cùng tôi thêm lúc nữa?" Hắn nói.
11/12/2022
Công ty của Du Du lễ quốc khánh được nghỉ ba ngày, ông chủ mở lòng từ bi cho mọi người về nhà sớm, về bên gia đình.
Bình thường cơm nước trong nhà toàn do Tăng Lý làm, hôm nay lúc Tăng Lý vừa đẩy cửa ra, ở đằng xa xa đã nghe thấy tiếng hát nho nhỏ của người phụ nữ, sau đó là ngửi thấy mùi thơm thức ăn lâu lắm rồi chưa ngửi thấy.
Tăng Lý ngẩn ngơ, không nghĩ đến bà về nhà nhanh thế, cậu cởi giày ra bước vào nhà: "Mẹ...."
Nghe thấy thế tiếng hát của Du Du ngừng lại.
wtp Mật Kết
"Con về rồi à." Bà vén tóc mai ra đằng sau tai, tay cầm cái muôi quay đầu cười: "Sắp xong rồi, con ngồi đợi mẹ một lúc."
Tăng Lý gật gật đầu: "Vâng... ạ."
Nói sao nhỉ... cậu cứ cảm thấy là lạ ấy.
Bình thường cơm nước đều do cậu tự nấu hết, cái cảm giác có người nấu cơm cho mình... khiến Tăng Lý cảm thấy, là lạ không được tự nhiên lắm.
"Sao thế, không ngon sao?" Trên bàn cơm Du Du lo lắng hỏi cậu.
Tăng Lý vội vàng lắc đầu, cậu nấu ngon, Du Du cũng như vậy, ở mặt này có lẽ là theo gen, "Không, không đâu... ngon lắm ạ."
Du Du áy náy với cậu, muốn quan tâm hỏi han tình hình gần đây của Tăng Lý, cũng muốn nói chuyện với cậu, nên nói: "Gần đây... thành tích của con thế nào?"
Tăng Lý: "...Ờm, vẫn vậy ạ."
"Vậy... cuộc sống có chỗ nào không hài lòng không? Hoặc là con cần gì, gần đây mẹ có tiền rồi, gì cũng có thể mua cho con." Bà nói xong lại cười, hơi xấu hổ, "Đừng khách sáo với mẹ."
Tăng Lý lắc lắc đầu, cậu thật sự không thiếu gì cả: "...Không ạ."
Không biết nên nói gì mới được.
Du Du gật gật đầu, một lúc sau lại ngước mắt nhìn cậu, hỏi: "Mẹ thấy kích thước quần áo của con... sao lại mua cỡ to thế? Con mặc vừa không?"
Bình thường Tăng Lý toàn mua to hơn một size.
wtp Mật Kết
"À...." Tay Tăng Lý khựng lại, cậu chợt nhớ ra, rồi ngại ngùng gãi gãi má nói: "Không phải của con... là của bạn cùng bàn."
Size áo của Phí Lập rộng hơn cậu rất nhiều.
Du Du há hốc miệng, ngạc nhiên nói: "Cậu bạn lần trước đến nhà mình ăn cơm đấy hả?"
Tăng Lý ngoan ngoãn gật đầu, không biết vì sao cậu lại thấy hơi ngại. Dù sao mẹ cậu lần trước khá là thích Phí Lập.
"Ồ ồ..." Du Du cười, đối với chuyện Tăng Lý có bạn vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, bà dè dặt nói: "Vậy có cơ hội thì mời cậu bạn ấy về nhà ăn cơm nữa nhé? Hoặc là gửi đồ tặng cho người ta, dù sao người ta cũng quan tâm con như vậy, chúng ta cũng nên có qua có lại mới được."
Nếu đối tượng đổi thành người khác thì có khi Tăng Lý còn do dự, nhưng người kia là Phí Lập, cậu bèn gật đầu, nói: "...Vâng."
"Đúng rồi," Du Du như nghĩ ra điều gì đó, lại nói, "Đợi chút nữa mang cả quần áo sang cho người ta đi? Đừng quên đấy."
"...Vâng." Trong khoảng thời gian ngắn Tăng Lý vẫn chưa nghĩ ra Du Du đang nói đến chuyện gì.
Đợi đến lúc ăn cơm xong Du Du vào phòng bếp rửa bát, trong lúc vô tình lướt qua ban công cậu mới nhận ra.
Từ sau khi hai người ngủ chung ấy, Phí Lập vẫn luôn đến nhà cậu ngủ, vừa đúng lúc cuối tháng Du Du bận không về nhà được, nên vẫn luôn không phát hiện ra.
Mà lần trước Phí Lập đến nhà cậu ngủ lại... hắn tắm xong thì để lại đồ bẩn quên mang về, cậu tiện tay giặt luôn cho hắn.
Mà trên ban công lại chính là bộ quần áo này của Phí Lập... mẹ cậu vừa nãy nói đến là cái này sao a a a!!
Không biết làm sao, nhưng Tăng Lý bỗng có cảm giác như mình yêu sớm bị bắt, cậu đỏ mặt bước ra ngoài ban công, nhân lúc Du Du đang quay người rửa bát không chú ý đến, cậu nhanh chóng thủ tiêu quần áo của Phí Lập.
wtp Mật Kết
Rầm một tiếng, cửa phòng đóng lại, Du Du nghe thấy tiếng động thì ngó đầu ra nhìn, nghĩ thầm quan hệ của hai đứa trẻ này tốt thật... nhưng, Tăng Lý có bạn bè, bà thật sự rất cảm kích.
Bảy ngày nghỉ quốc khánh Thái Khang đi ngoại tỉnh biểu diễn, Phí Lập vừa hay cũng định ra ngoài đi chơi, nên định đến xem buổi biểu diễn của hắn.
Hắn vừa về đến nhà là muốn đi tìm Tăng Lý, lễ quốc khánh dù sao hắn cũng ở nhà một mình, trong nhà im ắng, nhưng Tăng Lý... bây giờ Tăng Lý đang ở cùng với mẹ cậu ấy nhỉ?
Ví dụ như hai mẹ con ngồi trên sofa cùng nhau xem tivi.
Nếu hắn đến làm phiền thì không ổn lắm nhỉ?
Hắn làm ổ trên sofa, không lâu sau thì đứng dậy đi pha một bát mì, pha xong thì bưng bát ngồi xuống sofa xem hoạt hình trên tivi.
"Thám tử lừng danh Conan"
Phí Lập thấy hắn đúng là xong đời rồi, làm sao đây, ngồi xem hoạt hình mà đầu hắn toàn là Tăng Lý. Nhớ đến lần trước Tăng Lý ngoan ngoãn nói với hắn, cậu không tin người này là hung thủ, sau đó hắn thấy Tăng Lý định ngồi chỗ khác thì kéo người lại, không cẩn thận ngã vào nhau.
Ôm lấy nhau.
wtp Mật Kết
Sự rung động trong nháy mắt ấy, quanh quẩn trong trái tim hắn rất lâu, mãi mới biến mất.
Tí tách tí tách, mưa càng ngày càng lớn, rõ ràng bên ngoài cửa sổ chẳng có một giọt mưa nào, bầu trời đầy sao, nhưng không hiểu sao hắn lại nghe được tiếng mưa phiền lòng.
Tí tách tí tách, hắn đang nhớ cậu, khó mà đè nén.
Phí Lập buồn bực ngã xuống ghế sofa, túm lấy tóc, thở ra một câu.
Mẹ nó đúng là bất lực.
Tối qua, trong phút cao hứng hắn nửa cưỡng ép để được ở lại nhà Tăng Lý.
Lễ quốc khánh sắp đến cho dù là học sinh hay là người lớn đều được nghỉ. Đến lúc đó sẽ rất hiếm khi có một cơ hội như vậy nữa đúng chứ?
Phí Lập không thể khống chế ham muốn trong lòng mình, nó bắt đầu rục rịch, xao động lòng hắn. Hắn đùa nghịch Tăng Lý cả một tối, thậm chí còn kéo cậu đi tắm cùng, Phí Lập không biết mình vì sao muốn làm như vậy, không có lý do, rất đơn thuần, hắn muốn cùng cậu làm thật nhiều chuyện.
Kết quả tối hôm ấy, hắn lại mộng tinh.
Quần lót ẩm ướt làm hắn tỉnh dậy, hắn không dám nghĩ sâu, càng sợ Tăng Lý phát hiện ra, mới sáng sớm tinh mơ đã dậy vội vội vàng vàng chạy trốn, giống như làm như vậy thì ác quỷ trong lòng hắn sẽ tha cho hắn.
Phí Lập không dám nghĩ nhiều.
Kiểu tình cảm này, quá kỳ lạ, quá xa lạ, một chuyện đi ngược với bình thường. Trong cuộc đời hắn từ trước đến nay, những người được gọi là "đồng tính luyến" này hắn chưa từng gặp, càng chưa từng nghe đến.
-
Sáng sớm ngày quốc khánh, Tăng Lý mở mắt đón tia nắng đầu tiên trong ngày, cậu dụi dụi mắt, xách theo bánh ngọt do Du Du đã làm xong từ lâu, xuống lầu tặng cho Phí Lập.
Trước khi đi Du Du còn dặn dò cậu: "Bất cứ tình cảm nào thì cũng phải có qua có lại, bình thường người ta quan tâm chúng ta như vậy, chúng ta cũng phải báo đáp lại mới được."
Tăng Lý thấy cũng đúng, bản thân cậu không biết báo đáp Phí Lập như thế nào mới được, trừ học ra... thì bình thường những yêu cầu của Phí Lập cậu đều đồng ý hết.
Phí Lập có thích đồ ngọt này không nhỉ?
Cậu nhấn chuông cửa, không lâu sau bên trong cánh cửa có người hỏi ai đấy, Tăng Lý nói một cách yếu ớt: "Tôi...."
Phí Lập không nghĩ đến mới sáng sớm tinh mơ đã có người đến, người nhà của hắn thì chắc chắn không thể về, mấy thằng bạn của hắn thì không thể dậy sớm như vậy được, vừa nghe thấy giọng Tăng Lý Phí Lập từ trong cơn buồn ngủ lấy lại được chút tinh thần.
Tối qua hắn suy nghĩ buồn bực đến tận rạng sáng mới ngủ.
wtp Mật Kết
"Ờ, tôi ra đây, đợi chút." Hắn ngáp một cái, để chân trần ra ngoài mở cửa, lùi lại một bước, giọng nói còn ngái ngủ: "Vào đi, sao cậu dậy sớm thế?"
"Đã bảy giờ rồi...." Giây phút Tăng Lý ngước mắt nhìn hắn, cậu ngây ngẩn cả người.
Phí Lập có thói quen ngủ khỏa thân, lúc ngủ chỉ mặc một cái quần lót, trước đó là vì ngủ cùng Tăng Lý nên hắn không thể hiện ra.
Kết quả hôm nay hắn mơ mơ màng màng, nghĩ đến bên ngoài là Tăng Lý, bèn thả lỏng không nghĩ đến.
Tăng Lý bước vào cửa, vội vàng đóng cửa lại, nhìn cả người Phí Lập chỉ mặc mỗi cái quần lót màu đen, cậu hỏi: "Không... lạnh à?"
Phí Lập cúi đầu nhìn, cũng hoàn hồn, sau đó bừng tỉnh.
Hắn xấu hổ: "Ờm... ờm vẫn ổn, cậu đợi chút, tôi vào mặc quần đã."
Nói xong, Tăng Lý thấy hắn nhanh chóng chạy về phòng, mặc một cái quần rồi quay lại, vừa bước ra khỏi cửa phòng vừa mặc một cái áo phông màu trắng vào.
Có lẽ là vì thường xuyên luyện tập nên dáng người của Phí Lập rất đẹp, bắp thịt trên người rất có lực, lúc mặc áo giơ hai tay lên lại càng phác họa rõ nét dáng người hoàn mỹ của hắn, trên bụng còn lộ ra sáu múi.
Phí Lập mặc quần áo xong thì tiện tay lấy ra hai hộp sữa, ném cho Tăng Lý một hộp, Tăng Lý bối rối nhận lấy, cậu ngồi trên sofa hai má đỏ bừng, không biết vì sao cậu cảm thấy hơi ngượng ngùng.
"Cái này...." Tăng Lý bỏ túi bánh ngọt lên bàn, nói: "Mẹ tôi nói... muốn tặng cho cậu."
Ánh mắt Phí Lập dừng lại trên chiếc bánh ngọt, cắm ống hút vào hộp sữa bò nói: "Tự làm à?"
Tăng Lý: "Ừm, mẹ tôi làm đấy."
Yết hầu lăn lăn, Phí Lập uống một ngụm sữa bò, chất lỏng lạnh ngắt chảy vào dạ dày, lại không thể ngăn lại cơn khô nóng trong cơ thể hắn lúc này.
wtp Mật Kết
Hôm nay không cần đi học, Tăng Lý mặc một bộ quần áo ở nhà, trút bỏ đi bộ quần áo đồng phục, trông cậu càng đáng yêu. Phí Lập nhìn chằm chằm vào làn da trắng nõn, xương quai xanh xinh đẹp của Tăng Lý một lúc mới chuyển ánh mắt đi, gật gật đầu.
"Thế cậu không làm cùng à?" Phí Lập hỏi.
Tăng Lý gật đầu: "Có... có chứ. Nhưng chủ yếu vẫn là mẹ tôi...."
Phí Pập cúi người, đưa tay ra, ngón tay nhẹ nhàng xoa lên đôi môi mềm mại như thạch rau câu của Tăng Lý, hơi nóng bỗng chốc hóa thành bầu không khí ấm áp vây quanh hai người.
"Bị... bị dính này." Yết hầu Phí Lập lăn lăn, hắn cảm thấy bản thân mình bây giờ quá nguy hiểm, ngón tay hắn run run, không biết nên làm thế nào mới được.
Nhưng vì hành động này của hắn, tất cả nhanh chóng biến thành không còn giống trước nữa.
Hai người cùng lúc nhìn sang chỗ khác, trong lòng hỗn loạn, trái tim đập rộn ràng, trong căn phòng ấm áp, có thứ gì đó đanh nảy mầm.
"Ờm... ừm." Tăng Lý gật đầu, "Ngại quá...."
Phí Lập liếc Tăng Lý một cái, thấy cậu ngoan ngoãn cúi đầu, bỗng nhiên trái tim hắn lỡ nhịp, đầu nóng lên, hắn há miệng, hỏi: "Cậu...."
Tăng Lý ngẩng đầu.
Trầm mặc một lúc, bỗng Tăng Lý hơi sợ, cậu muốn đi, "...Hả? Gì thế?...Không, không còn chuyện gì nữa, thì tôi... về đây?"
Giờ phút này, Phí Lập chẳng hề muốn để Tăng Lý rời khỏi tầm mắt của mình.
Hắn có một cảm giác đang thôi thúc, vừa hoang đường mà lại vừa khinh khủng.
"Cậu...." Mặt Phí Lập hơi đỏ lên nhìn Tăng Lý chằm chằm, lòng hắn loạn như một mối tơ vò, "Có muốn, ở lại cùng tôi thêm lúc nữa?" Hắn nói.
11/12/2022