Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Kim Sơn Hồ Điệp

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Kim Sơn Hồ Điệp
  3. Chương : 154

Chương : 154

Lều che nắng nằm sát bụi chuối tây, tàu lá to tướng rủ xuống, lợp bóng mát cho một vùng cát nho nhỏ. Cô nắm lấy gấu váy khuỵu gối ngồi xuống, ngồi hẳn vào trong bóng râm. Celestine thở dài, khen con gái Trung Quốc nhỏ nhắn, sau đó đưa mũ Hà Lan cho cô che lên đầu gối, lại bảo nhân viên phục vụ đem đến cho cô một ly nước cam ướp lạnh, rồi nhanh chóng bắt chuyện làm quen cùng trai thanh gái lịch, không còn nhớ gì đến cô nữa.

Vì lúc sáng ăn mặn nên cô ngồi một lúc thì thấy khát, nhưng mãi vẫn không thấy nước cam của cô đâu, vừa ngẩng đầu lên thì trông thấy nhân viên phục vụ đi xuống sân cỏ, tiến lại phía này, trong khay đang bưng có một ly nước cam ngọt. Mong ngóng mãi cũng có, nhưng anh ta còn chưa kịp đến gần thì đã bị một cô gái người lai có nước da màu vàng nâu do phơi nắng chặn lại. Có vẻ sĩ quan ôm cô ta có quân hàm không thấp, nên nhân viên mới để cô ta lựa chọn. Chọn tới chọn lui, đúng lúc ly nước cam có gắn một lát chanh mỏng bên trên bị cô ta cầm lấy, nhân viên há miệng nhưng không dám nói gì thêm.

Sau đó không thấy bóng dáng nước cam của cô đâu nữa, cũng không biết Celestine đã đi đâu. Cô khép sách lại, ngước mắt lên tìm kiếm, thấy cô ấy đã cởi áo khoác tự bao giờ, chỉ mặc mỗi bộ áo tắm một mảnh ngắn tới mức sẽ bị cảnh sát Mỹ phạt tiền, cùng một người đàn ông ôm ấp chen nhau trên ghế tắm nắng. Râu cá trê màu vàng cọ vào gò má cô ấy, song người Anh chọc cười cô ấy lại không phải là Mike.

Lại có hai cô gái trẻ tuổi ở cạnh cô đang nói chuyện với nhau, nói đi nói lại cũng toàn về đàn ông.

Một người nói, “Pier mới cầu hôn tôi đấy.”

Người kia ngạc nhiên, “Thật hả?”

Cô ấy nói, “Anh ấy nói lần này về Anh sẽ ly hôn với vợ, sau đó về kết hôn với tôi, bảo tôi phải đợi anh ấy.”

Im lặng một lúc, giọng thốt lên rất cường điệu: “… Chúc mừng cô!”

Hoài Chân không khỏi quay sang, nhìn thấy hai gương mặt nữ trẻ trung xinh đẹp, nhưng nụ cười trên mặt lại khác hẳn nhau: một người cố gắng che giấu dối lòng, một người vừa cay đắng lại vui mừng.

Một lúc sau, người cay đắng đó được dẫn đi, lại có hai cô gái khác ngồi xuống.

Đề tài nói chuyện vẫn như cũ, cô gái dối lòng thấp giọng nói, “Các cô biết gì chưa, Pier muốn kết hôn với Angela đấy!”

Các cô gái cười phá lên: “Mơ hay thật đấy! Đi đến đây, đã có không dưới năm người Anh từng nói như thế với tôi rồi, người nào cũng có đi có về. May mà tôi không ngốc, không bị mất cả tài lẫn sắc.”

Một người khác bi ai bảo, “Có người Anh nào dám vứt bỏ địa vị và xã hội của mình để lấy một người thực dân Nam Dương làm vợ? Có là con gái của Hà Mỗ* cũng không ai dám cưới!”

(*Hà Mỗ tức chỉ Linh Tư Hà hoàng hậu, người Nam Dương, bà là Hoàng hậu thứ hai của Hán Linh Đế Lưu Hoằng, sinh mẫu của Hán Thiếu Đế Lưu Biện.)

… Tất cả đều xem cô như người vô hình.

Hoài Chân ngạc nhiên: chưa bao giờ nghĩ rằng, rời khỏi phố người Hoa đến vùng thuộc địa, thế mà nạn phân biệt đối xử vẫn còn trầm trọng như thế. Một loại là thành kiến và kỳ thị đến từ người khác, một loại là tự xem nhẹ mình.

Cô cầm thẻ kẹp sách quạt gió, lật sang trang tiếp theo.

Bất chợt phía sau ồn ào, một giọng nam trung nhẹ nhàng quen thuộc vang lên, “Vợ tôi đâu rồi?”

“Ai? Ai là vợ anh?”

“Mặc váy màu vàng, cao thế này, cầm sách Shakespeare bìa màu đỏ.”

Còn chưa dứt lời, cô đã quay đầu lại vẫy tay với anh.

Trong khoảnh khắc đó, có hơn mười gương mặt đồng loạt nhìn sang bên dưới cây chuối, khuôn mặt nước ngoài, vẻ mặt kinh ngạc rối rít nhìn cô, người sau còn xuất sắc hơn người trước.

Ceasar lại chẳng mấy để tâm, trong tay cầm ly soda gừng ướp lạnh, gập chân lại ngồi xuống cạnh cô.

Cô mở sách trong tay ra, giơ cao che nắng cho anh, thấy anh cúi đầu nhìn mình cười thì lấy làm khó hiểu, “Anh nói gì với Mike vậy?”

Anh nghĩ ngợi, “Đến Singapore hai tuần là đủ rồi, nhưng phải đến Macau một tuần.”

Cô hỏi, “Sau đó thì sao?”

Anh nói, “Em có đến Macau không?”

Cô nói, “Em muốn đi lắm… Nhưng có bài kiểm tra.”

“Ngày nào?”

“Ngày mười bốn thi xong môn cuối là ngữ văn.”

“Cuối tuần thì sao?”

“Cũng được.”

“Vậy anh sẽ mua vé thuyền cho em.”

Cô gật đầu.

Anh vẫn còn cười.

Cô nói, “Vì chuyện này mà anh vui thế hả?”

Anh lắc đầu, đáp, “Không phải.”

Nụ cười khó hiểu làm cô nghĩ hoài chẳng ra.

Anh chưa bao giờ nghĩ, từng nghe rất nhiều lời chúc sinh nhật, nhưng chỉ thiếu đi cô là không thể nào vui nổi, con người đúng là tham lam. Bây giờ ngẫm lại, hơn một trăm ngày đêm đơn điệu u ám, đột nhiên đã có sắc màu.

Có điều tạm thời anh không định nói với cô.

Cô ghé đầu lại gần, cả hai cùng đối mặt ngồi trên cát.

Anh cầm lấy mũ Hà Lan trên đầu gối cô, muốn che nắng cho cô, nhưng mũ quá lớn, nên chỉ vừa đội vào là che luôn lông mày hai mắt.

Cô đưa tay tháo xuống, sách trong tay rơi xuống cát. Vội vã nhặt lên, chiếc mũ lại bay ra xa.

Lóng ngóng chạy về, phủi bụi trong sách xong lại phủi bụi trong mũ, không hề biết thương tiếc là gì. Anh ngồi yên nhìn cô chăm chú, cười phá lên rồi mới đưa ly nước ngọt cho cô.

Cô dựa sát tay anh, ngậm lấy ống hút, tức giận hút cạn nước ngọt.

Anh cười hỏi, “How do you like it?”

Cô bĩu môi, phê bình, “Tàm tạm.”

Sau đó eo lập tức bị ôm lấy, kéo sát đến anh, cánh môi nhẹ nhàng ngậm lấy.

Đây không phải là lần đầu tiên hôn nhau, vậy mà cô lại cứ lóng ngóng, nhất là khi đầu lưỡi chạm vào cô. Nụ hôn rất ngắn, như một tia chớp rạch qua trong ngày hè, hoặc là như chú mèo nhỏ lén lút trộm trái dưa trên bàn. Phần cũng vì có đồng bào bảo thủ xung quanh, anh lo cô xấu hổ.

Anh lại hỏi, “How do you like it?”

Môi cô khô khốc, đưa lưỡi liếm môi, nghiêm túc ngẫm nghĩ rồi hỏi anh, “Absinthe và Curacao*?”

(*Absinthe là một thức uống chưng cất, độ cồn cao. Nó có hương tiểu hồi cần và nguồn gốc từ thực vật; Curacao là một loại rượu hương cam có nồng độ từ 20 đến 40 độ.)

Anh còn chưa trả lời thì cả trai lẫn gái đằng sau đã nhìn thấy, ồn ào cười lên. Không biết là ai niềm nở, nhìn thấy nhân viên mặc đồng phục trắng đi qua thì lập tức gọi tới, bảo anh ta đem mấy ly cocktail soda gừng và nước cam đến.

Sau bụi chuối là một lùm cây, trên đùi cô bị ruồi cát đốt mấy lần, may mà có cho thuê mái che nắng, mấy chiếc ghế tắm nắng bỏ trống bên này trở thành nơi nghỉ ngơi cho hai người.

Nhân viên đưa dầu đuổi côn trùng đến, anh kéo bắp chân cô đặt lên chân mình, thoa dầu cho cô.

Hút nước trái cây, đột nhiên cô nhớ đến, “Celestine và Mike…”

“Cô ấy là vũ nữ khiêu vũ với cậu ta tối qua.”

Cô ồ lên, lúc này mới hiểu ra. Sau đó lại hỏi, “Thế còn anh?”

Anh thoa khắp bắp chân cô, mùi chanh mát rượi tỏa ra, “Em ghen hả?”

“Em quên ai đó từng nói, hồi nhỏ anh rất thích mấy cô tóc vàng.” Cô xoay mặt đi, quai hàm bạnh ra, không biết đang tiêu hóa nước trái cây chua hay là tiêu hóa vị chua trong mình, “Ở đây có nhiều lắm kìa.”

Anh nheo mắt, “Vậy còn em, có thích người nước ngoài tóc đen không?”

Cô nói, “Tối qua anh đã hỏi rồi.”

Anh cười, “Đúng thế, em cũng không được đổi ý.”

Dùng từ đơn giản, nhưng giọng lại rất bỉ ổi.

Cô bỗng hưng phấn, “Ba đồng xu trong cặp em…”

Anh không ngẩng đầu lên, hùng hồn trả lời, “Anh lấy rồi.”

“…” Cô coi như mình chưa hỏi gì.

Bữa trưa là đồ ăn Trung Quốc, Quảng Đông Thượng Hải đều có cả. Hai người cũng không đói lắm, chỉ ăn uống qua loa.

Cô tựa vào đùi anh dưới lều che nắng, trong số mọi người đang ngồi trên ghế bành màu hồng uống cà phê, chỉ có cô che mũ Hà Lan chợp mắt nghỉ ngơi.

Có một người Quảng Đông lên núi hái được mấy bông dành dành trắng, đi xe buýt buổi trưa tới đây, muốn bán cho người da trắng hoặc người giàu Thượng Hải ở trên bãi biển, nhưng đến khi hoa sắp héo mà vẫn không bán được bông nào. Cô kéo Ceasar chân trần đi trên cát, bỏ ra năm đồng mua một gùi dành dành trắng, sau đó đưa cả cho nhân viên phục vụ, để anh ta tìm một chậu sứ màu xanh trồng cọ trong phòng 321, đổ nước vào treo trên ban công, có thể sống được mấy ngày.

Cô nhìn hoa lại nhớ đến một chuyện.

Hương Cảng dành cho tình yêu nước lạ sự tha thứ và tự do vô hạn, nhưng trong bối cảnh thực dân lại trở nên rất nhạy cảm. Trước khi anh đến, cô đã bị cảnh sát nước Anh năm lần bảy lượt mời đi uống trà; về sau, sợ là hai người còn phải đi thêm mấy chuyến. Dù có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, nhưng cả hai cũng chỉ có thể hỏi vài câu không quan trọng.

Ví dụ như, “Đã đến Shek O chưa?”

Đương nhiên là chưa rồi.

Anh trầm tư, sau đó hỏi ngược lại cô, “Em có muốn đi cùng anh không?”

Cô gật đầu. Mùa mưa đã qua, trước khi cỏ cây nhiệt đới xum xuê, đem một bó hoa đến cho bà.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6071 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5511 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5214 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4975 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4827 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4787 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter