Chương 12: 12: Hẹn Hò
Kim Hạ đang ngẩn ngơ nghĩ linh tinh bỗng chốc tiếng chuông điện thoại vang lên.Cô vội cầm điện thoại lên nhìn tưởng Bích Dao xong việc nên gọi cô.Nhưng cô không ngờ rằng người gọi cô là Hoàng Hiên.Cô không chần chừ gì mà giấc máy trả lời :-" Kim Hạ xin nghe! Không biết người đầu sóng bên kia có việc gì gọi cho tôi vậy?".-" Em có thể gặp tôi một lát không?" Hoàng Hiên hỏi.-" Được!" Kim Hạ trả lời dứt khoát.Hoàng Hiên cũng bất ngờ với câu trả lời của cô.Anh không ngờ rằng cô trả lời ngay anh như vậy nhưng dù sao anh cũng thấy chút gì đó hồi hộp.-" Vậy tôi có thể nhờ em ra cổng nhà không!? Vì dù sao thì tôi nghĩ em cũng không muốn gây chú ý cho người làm phải không?".-" Vậy anh chờ tôi một lát nhé!"-" Tôi chờ em!"Kim Hạ cúp máy rồi đi thẳng vào phòng chuẩn bị đồ vì dù sao cô cũng không thể đi ra ngoài mặc đồ ngủ được.Cô chọn bộ váy chữ A ôm eo, trên vai có chút hở vai lộ ra xương quai xanh đầy quyến rũ.Cô nhìn vào gương mà cũng tự luyến thốt lên:" Đúng là xinh đẹp quá mà!hi".Cô báo với chú quản gia một tiếng rồi bước đi ra điểm hẹn của Hoàng Hiên.Cô vừa bước chân ra cổng đã gặp ngay Hoàng Hiên đang đứng chờ ngay xe.Hôm nay anh mặc bộ vest màu xanh đen khiến khuôn mặt anh trở nên rạng rỡ hơn.Cô cũng có chút đứng hình khi nhìn thấy anh.Về cô thì Hoàng Hiên tất nhiên là thích cô rồi nên mọi thứ của cô đối với anh đều thấy thích.Hôm nay cô cũng rất xinh đẹp khiến anh phải đứng ngắm nhìn cô không rời mắt.-" Xin lỗi! Anh chờ tôi lâu không?" Kim Hạ vội vàng nói có chút áy náy.-" Không lâu mà, tôi bảo là tôi chờ em mà!" Hoàng Hiên đáp.-" Tôi có thể mời em hôm nay đi xem phim không?"Hoàng Hiên nói tiếp.-" Xem phim ư? Không phải chúng ta bây giờ hẹn hò đấy chứ!?" Kim Hạ như nói trúng tim đen của Hoàng Hiên.-" Phải? Vậy em có đồng ý không?" Hoàng Hiên nói có chút e dè nhưng vẫn đủ cô nghe lời anh nói.Kim Hạ mỉm cười nhẹ vì nhìn thấy bộ dạng của anh lúc này thật hiếm thấy.Có lẽ anh ta là thích cô thật ư! Cô có chút do dự.Sau cùng cô cũng vẫn nghĩ rằng nếu như cơ hội tới sao cô không thể thử biết đâu đây là hi vọng sống của cô.Với người sắp chết thì cô còn gì phải sợ.-" Em đồng ý! " Kim Hạ lí nhí nói lại.Hoàng Hiên lúc này nghe cô nói có chút bất ngờ khiến anh như có phải nghe nhầm mà hỏi lại:-" Em nói sao cơ???"-" Em nói là em đồng ý.Chúng ta hãy hẹn hò đi!"Kim Hạ lần này cô dõng dạc nói từng câu rõ ràng cho anh nghe.Hoàng Hiên vui như muốn nở hoa trong lòng liền quay đi cười thầm một cái.Rồi anh lại quay lại với khuôn mặt bình tĩnh nhưng có vẻ thêm tươi tắn hơn mọi lần cô gặp.Hai người cùng nhau đến rạp chiếu phim xem bộ phim mà Kim Hạ chọn là hay nhất.Có vẻ Hoàng Hiên không ngờ Kim Hạ lại chọn thể loại phim kinh dị để xem mà thể loại đó thì anh đúng yếu thế hơn rồi.Anh ngồi cả buổi xem với tâm trạng sợ tột độ khiến Kim Hạ phải phì cười.Kim Hạ thấy anh lúc này thật đơn thuần, không chút gì là bá đạo, lạnh lùng như từng nghĩ.Có lẽ cô nên nghiêm túc tìm hiểu rõ anh hơn.Kim Hạ nhẹ nhàng đưa tay cầm miếng bỏng lên miệng Hoàng Hiên rồi cười nhẹ một chút.Hoàng Hiên lúc nào cũng phối hợp ăn ý liền há miệng thưởng thức miếng bỏng mà người anh yêu đút cho.Trong lòng anh cảm thấy ấm áp khi mỗi lần nhìn thấy cô.Bước ra khỏi rạp Kim Hạ cười nói:-" Phim hôm nay rất là hay! Anh thấy sao hả Boss?"-" Em có thể gọi anh là Hiên!"-" Vậy được, Hiên à! Bây giờ anh thấy chúng ta nên đi đâu tiếp theo nhỉ!"Kim Hạ bắt đầu nói nũng để trêu đùa Hoàng Hiên.Nhưng đối với anh mà nói thì cử chỉ ấy của cô lại đáng yêu trong mắt anh.Hoàng Hiên nhẹ nhàng đến gần cô cầm lấy bàn tay có chút gầy gò của cô khiến lồng ngực cua Kim Hạ thấy ấm áp lạ kì.Lại lần nữa cô cảm thấy nhói đau trên lòng ngực trái nơi ấy đang trống rỗng bỗng như có gì đó đập liên tiếp từng nhịp rồi vụt tắt.Kim Hạ nhìn Hoàng Hiên với ánh mắt yêu thương.Tuy cô chưa rõ cảm xúc hiện tại nhưng lí trí mách bảo cô Hoàng Hiên chính là người cô cần tim nếu cô muốn còn sống tiếp.Đôi bàn tay nắm xen nhau đang đung đưa trước bao người trầm trồ ngưỡng mộ.Ngưỡng mộ vì hai người thật xứng đôi.Cứ thế hai người đi tới khu vui chơi kế bến đó không xa.Ở đây cũng rất nhiều cặp đôi như họ cũng đang bận rộn hẹn hò.Cô vội buông tay anh chạy tới một tiệm bán đồ trang trí cầm lấy xước tai thỏ hồng xinh xắn.Hoàng Hiên vội vàng bước theo sau cô như sợ cô bỏ trốn mất anh.Hai người cùng đeo hai tai thỏ rồi nhìn nhau cười thật hạnh phúc.Hai người gọi là phải chơi hết trò trong khu giải trí này luôn.Kim Hạ trước giờ không có thời gian để mà đến những nơi thế này chứ đừng nói tới dám yêu đương ai.Có lẽ ông trời còn chút thương xót cho cô mà giúp cô bao nhiêu thứ kiếp trước cô không có được chăng." Hi vọng mọi thứ tốt đẹp ở phía trước! " Kim Hạ nhìn Hoàng Hiên thầm nghĩ trong lòng.