Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Kiều Tàng

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Kiều Tàng
  3. Chương 111

Chương 111

Bộ râu thời thượng dưới mũi của Tuy Vương bị rượu hắt lên dính thành một dúm trông hết sức buồn cười!

Tuy Vương há là người để mặc cho người ta hắt rượu? Thấy Miên Đường cố tình làm thế, vẻ mặt giận dữ, giọng điệu nói chuyện cũng toàn lửa giận, Tuy Vương ỷ người mình đang che khuất mắt mọi người, đột nhiên muốn vươn tay đẩy ngã Miên Đường đang mang thai ―― không phải nàng hắt cho mặt mình toàn là nước ư? Vừa hay mượn cớ nàng làm đổ rượu, trượt rượu dưới chân ngã!

Có điều gã vừa mới giơ tay ra, cổ tay lập tức phát đau, có người nắm chặt lấy cổ tay của gã.

Tuy Vương quay đầu lại nhìn thì thấy Hoài Dương vương mặt không cảm xúc đứng ở phía sau gã, bàn tay đầy lực kia giống cái kìm vậy.

“Sao Tuy Vương không đi uống rượu với Khánh quốc công mà lại xen vào giữa cuộc trò chuyện của các phụ nhân vậy?” Hoài Dương vương mỉa mai.

Ác ý trên mặt Tuy Vương tan đi, gã cười nói: “Chỉ nói vài câu với Vương phi của ngươi thôi mà, Vương gia ngươi không nhỏ mọn như vậy chứ?”

Hoài Dương vương mỉm cười nhưng vẫn không buông ra tay mà đột nhiên còn dùng sức, Tuy Vương kêu lên một tiếng, mặt nghẹn đến tím xanh.

Thấy Tuy Vương đau đến sắp quỳ xuống, Hoài Dương vương mới nói: “Không ngại, hay là ta cũng tán gẫu với các ngươi một lát?”

Tuy Vương đau đến gân xanh nổi lên, thấp giọng nói: “Quy tôn tử*, chỉ có chút lực này à? Có gan thì tăng thêm lực đi!”

*Câu chửi.

- --ĐỌC FULL TẠI TRUYENFULL.VN---

Tuy Vương cố tình kích tướng Hoài Dương vương. Chỉ cần thằng nhãi này dám bóp nát xương tay gã, gã lại làm lớn chuyện này ở phủ Khánh quốc công, đuổi đồ quê mùa này ra khỏi kinh thành!

Miên Đường nhìn thấu tâm tư khích tướng của Tuy Vương. Có đôi khi nam nhân đánh nhau chẳng khác gì trẻ lên ba!

Nàng vội cười nói với Tuy Vương và Hoài Dương vương: “Hôm nay là ngày vui tân gia của phủ Khánh quốc công, hai vị Vương gia chớ có giọng khách át giọng chủ, nếu muốn luận bàn, cứ chọn ngày nào đó ra võ trường mà luận bàn, đến lúc đó đầu heo bị đánh thành đầu chó cũng là do tự nguyện mà nhỉ?”

Tất nhiên Hoài Dương vương biết Miên Đường đang nhắc nhở mình, bảo hắn đừng trúng kế của Tuy Vương.

Vì thế hắn chậm rãi buông tay, mỉm cười hỏi Tuy Vương: “Ngày nào đó chúng ta đến võ trường làm một trận?”

Nếu đơn thuần là luận võ, Tuy Vương làm sao là đối thủ của Hoài Dương vương đã quen chém giết trên chiến trường? Tuy Vương không đáp, hung dữ liếc Hoài Dương vương đang mỉm cười đẹp đến như trích tiên rồi khi quay đầu lại nhìn Liễu Miên Đường, thấy nàng mở tay ra gã mới phát hiện nàng nắm đầu nhọn của trâm cài trong tay, sau đó nàng thong thả cài lại trên búi tóc.

Thì ra vừa rồi nhân lúc không ai chú ý, Miên Đường giấu trâm cài tóc giữa khe hở ngón tay, nếu ban nãy Thôi Hành Chu không tới kịp thì trâm cài đã đâm vào móng vuốt heo của Tuy Vương.

Miên Đường đã nghĩ kỹ rồi, đến lúc đó nàng sẽ khóc lóc kêu gào Tuy Vương làm hại con nàng, đánh đòn phủ đầu, để xem ai ăn vạ ai!

Tuy Vương biết nếu vừa rồi mình đẩy thật cũng chả được miếng ngon nào, gã cười lạnh một tiếng, nói: “Chả trách Hoài Dương vương chịu cưới nữ tướng cướp như ngươi, ngươi dám điêu ngoa hắt rượu lên mặt người ta giữa yến tiệc thế này quả nhiên có thể tung hoành ở kinh thành!”

Tuy Vương nghĩ hẳn Thôi Hành Chu đã biết thân phận của Liễu Miên Đường, dẫu sao thì hắn che giấu chuyện Lục Văn ở tiểu viện phố Bắc lâu như vậy, tất nhiên là biết rõ.

Mặc dù Liễu Miên Đường là Lục Văn, thế nhưng người năm đó nàng phụ tá chính là đương kim bệ hạ, lúc này nói ra cũng không có bao nhiêu tính uy hiếp, giận quá mất khôn, gã không nghĩ nhiều đã nói ra.

Nhưng Liễu Miên Đường vừa nghe vậy, trái tim hẫng một nhịp, tên này thế mà biết thân phận của nàng!

Nghĩ lại thì chắc là nghĩa nữ Tôn Vân Nương nói cho gã biết!

Sau khi nói xong, Tuy Vương vừa dùng khăn gấm lau mặt vừa tức giận rời đi.

Hoài Dương vương nghe Tuy Vương nói thế, chậm rãi quay đầu lại nhìn Miên Đường. Lòng Miên Đường hoảng đến không biết làm sao, mắt hồng hồng nói: “Gã… Mắng ta!”

Thôi Hành Chu nắm tay nàng nói: “Gã mắng nàng là nữ phỉ, nàng cũng đã hắt nước gã, không tính là thiệt, đừng khóc, không thôi trôi phấn xấu lắm.”

Miên Đường cảm thấy tạm thời nói dối cho qua vậy, trong lòng dần thả lỏng.

Suy cho cùng nàng vẫn chột dạ, hỏi thử: “Nếu như lời gã nói là sự thật, ta thật sự là nữ tướng cướp… Chàng sẽ làm gì?”

Thôi Hành Chu cảm thấy buồn cười: “Bây giờ nhìn nàng làm gì có chỗ giống nữ tướng cướp? Không phải ta đã cưới nàng rồi à? Chỉ cần không phải là cái tên Lục Văn tội ác tày trời, sau này ta bao một ngọn núi cho nàng ra oai…”

Thôi Hành Chu thật sự chỉ nói đùa, đáng tiếc Liễu Miên Đường nghe hắn nói mà đầu vang sấm ầm ầm, thời gian còn lại của yến hội có chút chán, nhìn thấy bánh kim ti vàng cũng không vực dậy được tinh thần của nàng, Miên Đường ngẩn người ra vuốt bụng mình, tưởng tượng ra cảnh sau này nàng cùng con lén rời khỏi vương phủ đi lưu lạc tứ phương, nghĩ vậy vành mắt Miên Đường lại đỏ lên.

Sau khi Tuy Vương đi, Thôi Hành Chu vẫn luôn ở cạnh Miên Đường một tấc không rời, thấy nàng như vậy, hắn vươn tay sờ trán nàng, cảm thấy không nóng vội hỏi: “Sao vậy?”

Miên Đường hít hít cái mũi, ủ rũ nói: “Không có gì, ăn no quá nên hơi buồn ngủ.”

Lúc này Thôi Phù đang ngồi cạnh đệ muội Liễu Miên Đường, nghe nàng nói thế, vội vàng nói: “Mệt mà còn cố ở đây, ta sai người dọn phòng cho muội, muội dẫn theo nha hoàn bà tử đi nằm nghỉ tạm trước, đợi khỏe hơn rồi hãy hồi phủ.”

Vì thế Thôi Phù lệnh bà tử quản sự dẫn đường, đưa Hoài Dương Vương phi đến chỗ yên tĩnh ở hậu trạch nghỉ ngơi.

Bởi vì yến hội đã bắt đầu, nhiều việc cần sắp xếp đã lo liệu xong, Lý ma ma cũng cáo lui với Thôi Phù, chạy tới hầu hạ Vương phi nhà mình.

Miên Đường không quá buồn ngủ, nằm một lúc, lại uống thêm chút trà ngọt, tâm tình buồn bã vừa rồi đỡ hơn chút.

Vốn nàng không phải là người để tâm mấy chuyện vụn vặt, nếu trước mắt không giải quyết được, dứt khoát không nghĩ đến nữa, ở trong vương phủ hết ăn lại ngủ với Vương gia trích tiên nhà mình, ngủ được ngày nào hay ngày đó… Dù sao thì lúc trước Thôi Hành Chu cũng đã lừa nàng một vố to, đạo quân tử là có qua có lại.

Có điều tâm tình Lý ma ma lại không được vui. Hai ngày nay bà ở phủ Khánh quốc công cũng coi như là biết rõ được cuộc sống của tiểu thư nhà mình ở nhà chồng thế nào, không khỏi nặng lòng thở dài cho Thôi Phù.

Miên Đường hoàn hồn lại, thấy Lý ma ma không khoẻ, lập tức hỏi bà làm sao.

Lý ma ma thấp giọng nói: “Đại tiểu thư ở phủ Khánh quốc công quá mệt mỏi…”

Liễu Miên Đường nhớ lại Khánh quốc công phu nhân vừa rồi nàng gặp. Vị phu nhân kia là đích nữ Cái thị của phủ Đoan quốc công, thế gia ở kinh thành, năm đó cũng coi như là được gả đi môn đăng hộ đối.

Có điều hôn sự của nhi tử Quách Dịch là do Khánh quốc công và lão Hoài Dương vương uống rượu lén quyết định với nhau, còn Cái phu nhân của Khánh quốc công thì không biết.

Sau khi biết, Cái phu nhân không hề vui mừng cho mối hôn sự này, phủ Đoan quốc công bà và phủ Khánh quốc công đều đi theo con đường huân tước quan văn, còn phủ Hoài Dương vương chỉ là phiên vương khác họ, tuy triều đình cân nhắc giao cho nhiệm vụ quan trọng nhưng căn cơ không thể sánh được với thế gia bọn họ.

Phủ Hoài Dương vương xưng vương chẳng được bao lâu, Thôi Phù cũng không được dạy dỗ theo cách dạy của nhà vương từ nhỏ. Trước giờ Cái phu nhân quen thanh cao, thấy tức phụ này gả xa khó tránh bắt bẻ.

Đáng tiếc Thôi Phù không phải người giảo hoạt biết tiến biết lùi, nói bậy nói bạ không chớp mắt như Miên Đường, tính tình nàng ta khá bướng, hơn nữa không hợp với phu quân.

Khi Thôi Phù về nhà mẹ đẻ tham gia lễ thành hôn của đệ đệ, Cái phu nhân làm chủ, nạp quý thiếp cho nhi tử Quách Dịch, là thứ nữ của phủ Đoan quốc công các bà, cũng là biểu muội của Quách Dịch.

Sau khi Thôi Phù về nhà, phát hiện Cái phu nhân nạp cho phu quân mình quý thiếp môn đăng hộ đối như thế, nàng ta buồn khóc một trận, có điều còn phải thu xếp cho buổi tiệc tân gia này, không có thời gian buồn bực.

Miên Đường nghe vậy nhíu mày, hỏi Lý ma ma: “Dù nhà vắng chủ nhưng mẹ chồng làm như vậy khiến cho người ta chửi rủa mà. Tại sao Cái phu nhân hành sự ngang ngược hoang đường như thế mà Khánh quốc công không nói bà?”

Lý ma ma thở dài nói: “Cũng không biết làm sao nữa, sau khi đại tiểu thư gả qua đó giống với lão thái phi bọn nô tỳ, mãi vẫn chưa có con nối dõi, mất nhiều năm mới sinh được Cẩm nhi. Cho nên bà ấy lấy cớ nhét người vào phòng của Quách cô gia, hơn nữa lần này đại tiểu thư đi quá lâu. Cái phu nhân lấy cớ cô gia không có người ở cạnh chăm sóc nên nạp quý thiếp vào, nói rất hợp tình hợp lý. Có điều làm mẹ chồng, hẳn phải nói một tiếng với con dâu mới đúng. Gạt con dâu nạp quý thiếp vào nhà như thế nếu gặp nhà mẹ đẻ lưu manh ngang tàng, chắc chắn ầm ĩ một trận lớn. Hơn nữa trước giờ Khánh quốc công trầm mê tranh chữ sơn thủy, làm gì quản chuyện nhà?”

Miên Đường cảm thấy quá vô lý, nhướng mày hỏi tiếp: “Thế Quách Dịch để mặc cho mẫu thân an bài, thích nạp ai thì nạp?”

Lý ma ma phì cười: “Mẫu thân đã lên tiếng không muốn nạp cũng phải nạp, ngài nghĩ tất cả nam tử trong thiên hạ đều giống như vị vương gia trong phủ chúng ta tự mình quyết định lấy ư? Huống chi, vị thiếp mới qua cửa Ngọc Nhiêu năm nay vừa mới mười bảy, nhan sắc vừa lúc nở rộ, mấy ngày nay cô gia toàn nghỉ ở phòng nàng ta…”

Miên Đường nghe mà lòng buồn bực, nghĩ lại thì vừa rồi tuy tỷ tỷ Thôi Phù trang điểm đậm nhưng vẫn không che giấu được khóe mắt sưng đỏ tiều tụy, thoáng chốc lòng đã hiểu rõ.

Hiện giờ nàng và tỷ tỷ là thai phụ, suy bụng ta ra bụng người, nếu lúc này Thôi Hành Chu nạp một tiểu biểu muội yểu điệu vào trong lúc mình mang thai, nàng không vác trường đao dài tám thước đến băm bọn họ là nhẹ rồi.

Dù ai có nói gì đi nữa, nàng cũng không thể giống như cô tỷ Thôi Phù, giữ bộ mặt hiền thê, đã thế còn thu xếp yến tiệc tân gia cho một nhà lòng dạ chó má bọn họ!

Lý ma ma chỉ nói sự thật, không ngờ khiến cho tiểu vương phi nhà mình giận đến lông mày dựng ngược, giận đỏ mặt, bà vội vỗ nhẹ lưng nàng nói: “Tổ tông của ta, xin ngài bớt giận, sao giận đến thế này? Nhà cao cửa rộng nào thiếu mấy chuyện như vậy. Chuyện này Quách gia không đúng nhưng đại tiểu thư cũng không muốn để người ngoài biết chuyện xấu trong nhà, sau khi âm thầm cãi nhau với cô gia mấy trận cũng không giải quyết được gì… Lại nói, Vương gia chúng ta sẽ không giống vậy đâu! Xin ngài mau bớt giận!”

Có lẽ là do có thai, cảm xúc của Miên Đường lên xuống không ổn định. Hơn nữa nàng nghĩ rằng, nếu mình đã gả vào Thôi gia, vậy thì cô tỷ cũng là tỷ tỷ của mình.

Thôi Phù bị nhà chồng khi dễ xấc xược vô lý như vậy, xem Chân Châu Thôi gia đều là người chết hả?

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6073 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5512 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5215 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4981 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4829 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4790 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter