Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Khuynh Thế – Thiên Hạ Duy Song
  3. Chương : 64

Chương : 64

Ánh nến ảm đạm lay động, Ngọc Thanh Nhiễm nằm trên xích đu, nâng một ly liệt tửu, tự rót tự uống một mình.

Đương nhiên, bên cạnh nàng còn có một yêu tà nam tử đang đứng, thân hình thon dài thẳng tắp, khí chất cao ngạo, thâm tử sắc phượng mâu căn bản không đem chủ nhân trước mặt để vào mắt.

“Tiểu tử, đi pha một bình trà cho lão nương, một lạng kỷ tử, hai lạng long xỉ, ba lạng thạch xương bồ, sáu phần hỏa hậu, bảy thành cam lộ, lại thả thêm mười hai phiến Quân Sơn ngân châm. . .”

Tử mâu hơi khép, Lộng Nguyệt nhếch môi, hoàn toàn thờ ơ.

“Thất thần làm gì, còn không mau đi!”

Tử mâu ẩn ẩn lộ ra khí tức âm hiểm.

Chờ hắn lấy được Băng thiên hỏa liên, nhất định sẽ đòi lại gấp bội từ trên người lão vu bà này!

Lộng Nguyệt vừa muốn bước đi, một thanh âm hùng hậu từ sau lưng hắn truyền tới, “Trước hãy lại đây xoa bóp bả vai cho lão nương cái đã.”

Lão vu bà chết tiệt này đang đùa hắn sao!

Đôi mắt tà mị hẹp dài nổi lên một tia tức giận, Lộng Nguyệt một lần nữa đi đến trước mặt Ngọc Thanh Nhiễm nhìn xuống nữ nhân lười biếng, tuy rằng trong lòng lửa giận thiêu đốt nhưng dung nhan tao nhã yêu dị căn bản không nhìn ra tâm trạng.

Ngọc Thanh Nhiễm thập phần bất nhã gác chân lên mặt bàn, thoải mái ngửa đầu ra phía sau, vô cùng chờ mong một khắc vị yêu ma đệ nhất võ lâm khuất thân hầu hạ nàng.

Lộng Nguyệt rũ mắt, sợi tóc thâm tử sắc như lưu tuyến buông xuống, che khuất gương mặt tuấn mỹ giống như đang suy tư điều gì.

“Tiểu tử, động tác nhanh lên một chút, lại đây ──” Ngọc Thanh Nhiễm một tay đỡ trán, mị mâu tràn ngập ý cười.

Con ngươi tử sắc chợt lóe quang mang như ngọc lưu ly, Lộng Nguyệt sải bước đi đến phía sau Ngọc Thanh Nhiễm, trên móng tay giao hòa màu tuyết bạch cùng mặc hắc ẩn chứa dụ hoặc quỷ mị quyết tuyệt.

Nụ cười của Ngọc Thanh Nhiễm có phần thối lui, nàng cảm thấy một cỗ hơi thở ma tính tà ác âm thầm lan tràn sau lưng, vĩnh viễn không có tận cùng, loại tử khí yêu dị thẩm thấu từ sâu trong cốt tủy này quả thực khiến nàng phải rùng mình.

“Tiểu tử, đem độc trong móng tay của ngươi thu hồi lại, muốn hại lão nương luyện thêm vài năm nữa rồi nói sau.” Khẩu khí của nữ nhân tràn ngập khinh miệt, tựa hồ loại tiểu nháo này trong mắt nàng bình thường như cơm bữa.

Mỹ mục hẹp dài hơi nheo lại, quang mang như cười như không ẩn hiện trong đáy mắt.

Nữ nhân trước mặt tuyệt đối là người đầu tiên có thể nhìn ra Thánh thủ độc tiên sử độc, hơn nữa vô luận y thuật hay độc thuật, tuyệt đối phải trên Lộng Nguyệt.

Lão vu bà này rốt cuộc là ai?

Nàng chỉ là cốc chủ Dược Sư Cốc đơn giản như vậy sao?

Ngọc Thanh Nhiễm lấy ra một thanh dũa, dáng vẻ vô cùng buồn chán tu chỉnh móng tay của mình, “Ngày mai lão nương phải chế thuốc, vào Hàn Bích Cốc tìm cho lão nương vài loại dược liệu.”

“Hàn Bích Cốc chỉ sợ không tìm được dược liệu.” Trên khóe môi Lộng Nguyệt lộ ra một mạt tiếu ý ngả ngớn.

Không nói tới vẻ chế giễu ẩn trong đó, lời này vừa nói xong, quả thực đã chạm phải điểm mấu chốt của Ngọc Thanh Nhiễm, nàng hét lớn: “Hai tên ranh con các ngươi, dám hủy địa bàn của lão nương, nếu không phải xem ở. . .” (gấu mẹ vĩ đại o__O)

Ngọc Thanh Nhiễm bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, không nói thêm nữa. Con ngươi thâm tử sắc yêu diễm nhìn chăm chú động tác của nữ nhân, bỗng nhiên lóe lên một mạt quang mang thâm trầm khác thường.

“Trước hừng đông, đem Phục linh, Tiên hạc thảo, Kê huyết đằng, Thanh tương tử, Cửu hồi linh chi bù vào cho lão nương, thiếu một thứ nào ngươi liền đứng ở nơi này tiếp tục hầu hạ lão nương năm năm!”

Lộng Nguyệt lúc này thật muốn cắt phăng đầu lưỡi của lão vu bà, làm cho nàng không còn nói ra những lời đâm đầu vào chỗ chết như vậy. Bất quá đối với Lộng Nguyệt mà nói nữ nhân này vẫn có chút biết người biết ta, nếu thật sự phải xoa bóp bả vai cho nàng, nói không chừng bản thân dưới cơn nóng giận liền từ phía sau chém bay đầu nàng! (Lộng Nguyệt động nộ rồi, hắc hắc)

“Ngọc cốc chủ.” Tử mâu tà mị hơi nhướn lên, khẩu khí ẩn ẩn ngoan tuyệt, “Hy vọng lần sau ngươi đem những sự tình cần làm một lần nói cho xong, bổn tọa chán ghét nhất là đổi tới đổi lui!”

Dứt lời, hắn cũng không nhìn phản ứng của Ngọc Thanh Nhiễm, kiên quyết bước ra ngoài.

Căn phòng lập tức khôi phục sự tĩnh lặng, Ngọc Thanh Nhiễm mỉm cười, lại quay về nằm dài trên xích đu, dung nhan mỹ lệ khắc lên năm tháng tang thương.

Hai tiểu tử này, vậy mà đã lớn như thế. . .

Mị mâu nhìn lên vầng cô nguyệt giảo hoạt, tầng mây phiêu đãng giống như dòng nước thời gian dần trôi, ở trên dung nhan của nữ nhân lưu lại dấu vết tuổi tác.

.

Đêm.

Một gốc hoa trắng nở rộ dưới cây lê, một mạt yêu tử lẳng lặng đứng trước màu tuyết trắng.

Lê hoa theo gió chậm rãi tung bay, hạ xuống trên thâm tử trường phát làm nổi bật dung nhan yêu diễm càng thêm ưu nhã tà mị.

“Tinh Hồn, Nguyệt Hồn.”

Hai bóng đen hiện lên, dáng đứng thẳng tắp phía sau yêu tà nam tử, hình xăm trên tay lấp lánh lóa mắt.

“Đã tìm ra Băng thiên hỏa liên?”

“Bẩm giáo chủ, thuộc hạ tìm khắp Hàn Bích Cốc cũng không phát hiện ra dấu vết của Hàn ngọc sàng cùng Băng thiên hỏa liên.”

Con ngươi tử sắc lóe lên một đạo lệ quang ── lão vu bà kia, rốt cuộc đãđem giấu hỏa liên ở nơi nào ?!

Lộng Nguyệt hơi khép mắt, lê hoa toái nhụy rơi xuống trên làn lông mi thật dài, lấp lóe màu sắc tinh thuần.

Nếu nữ nhân không biết sống chết kia dám lừa hắn, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho nàng!

“Vừa rồi những chuyện nữ nhân kia phân phó các ngươi đều nghe rõ sao?”

“Thuộc hạ minh bạch.”

“Trong hai canh giờ, thu thập đầy đủ dược liệu vào tay.”

“Tuân mệnh.”

Hai đạo hắc ảnh chợt lóe, như làn gió mát không nhiễm hồng trần, biến mất dưới bầu trời đêm.

Yêu tà nam tử xoay người, lẳng lặng nhìn ngọn đèn dầu mỏng manh cách đó không xa, như ẩn như hiện chiếu rọi một mạt hỏa hồng yêu diễm.

Trong phượng mâu lưu quang vừa hiện, Lộng Nguyệt nhướn mày, khóe môi vạch nên một đường cong, tiếu dung yêu dị mê hoặc như lê hoa phiêu vũ đầy trời.

Gia hỏa kia, chắc là chịu không nổi rồi.

***

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5997 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5445 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5162 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4792 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4767 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4708 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter