Chương : 46
Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Tôi càng nhìn càng không thấy bọn nó vừa mắt, con mẹ nó vừa ngu vừa phế!
Trên con đường trống trải, ba trợ giảng đi bộ song song dưới ánh hoàng hôn. Đứng phía ngoài cùng bên trái, Trạch Nam đột nhiên nói:
– Hai cậu có thấy không, Hùng Bá vừa mới nói chúng nó phải đoàn kết xong… hừ hừ, hai cậu xem một chút, trông như vừa rồi ấy là đoàn kết à? Đoàn kết cái đéo gì, theo tôi thấy, cái lớp 1204 này chỉ sợ không được bao lâu sẽ bị xóa sổ.
Hùng Bá thản nhiên nói:
– Thế thì có liên quan gì tới chúng ta? Qua một tuần lễ nữa, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp mặt chúng cũng không có, hoặc là chúng ta đã chết, hoặc là bọn họ đã chết, ai biết được chứ? Cậu cũng đừng ghi hận mãi chuyện bọn họ phá hư “kiểm tra” của học trưởng nữa, tự chuốc lấy bực vào người!
Kỷ Văn cũng nói:
– Hùng Bá nói rất đúng. Trạch Nam, cậu bỏ qua chuyện kia đi, học trưởng Sùng Minh không phải từng nói sẽ cho chúng ta hai cơ hội sao? Mới cả, lần trước các học trưởng đã nói… thừa dịp mấy ngày này, chuẩn bị thêm một chút.
Trạch Nam thở dài một cách nặng nhọc, dường như thật sự buông bỏ vướng mắc trong lòng, cười khổ nói:
– Vốn là chỉ cần cùng lớp khác “thi chung”… không ngờ… “Đại học” đáng chết này, chẳng lẽ thật sự muốn chơi chết chúng ta sao? Bây giờ tôi mới suy nghĩ cẩn thận lại rồi, tại sao có nhiều “phần thưởng tối cao” như vậy…
– Yên tâm đi. – Hùng Bá nói:
– Không phải còn có các anh chị năm ba đó sao? Hơn nữa, tổng hợp kinh nghiệm trước kia, “Hiệu Trưởng” chắc chắn không ban bố nhiệm vụ phải chết, tất cả cũng phải nhìn xem chúng ta có tìm được sinh cơ trong đó hay không thôi. Mới cả, tôi tin rằng bọn họ trưởng Sùng Minh sẽ không thể bỏ mặc bọn mình đâu, dù sao chúng ta cũng là người cùng phe mà…
– Ôi, Hùng Bá, cậu nói xem, học trưởng Sùng Minh và “cái người kia”, ai lợi hại hơn? – Trạch Nam đột nhiên nói:
– Tôi nghe được chút tin tức nhỏ, dường như học trưởng Sùng Minh và “cái người kia” hồi trước còn là bạn thân, dường như là bởi vì học tỷ Không Minh cho nên mới…
Chát!
Kỷ Văn đập thật mạnh lên vai Trạch Nam, sau đó đảo mắt nhìn xung quanh, trông lấm lét y như trộm.
– Cậu không muốn sống nữa hả, dám bàn tán sau lưng các học trưởng học tỷ? Cậu muốn chết tôi không cản nhưng đừng có liên lụy đến chúng tôi!
Sau đó, cô cắn răng, thấp giọng nói:
– Người kia… đâu phải kẻ chúng ta có thể nói!
Hùng Bá cũng nghiêm túc gật đầu, nói:
– Kỷ Văn nói rất đúng, Trạch Nam, đừng có tò mò chuyện không đâu nữa, rồi lại hại lây đến mọi người… cứ làm tốt chuyện của mình đi thôi!
Trạch Nam than thở mấy tiếng:
– Được được được, không nói thì không nói. Tôi xin lỗi mà! Đi thôi, đi thôi, ăn cơm nào, nãy thấy toàn zombie là zombie, khẩu vị cũng chẳng còn. Mà cũng phải nói, “Học Trưởng” thật ưu ái cái đám tay mơ kia… Ok ok, hai cậu đừng có nhìn tôi như vậy nữa, tôi không nói nữa, được chưa? Hôm nay tôi không thoải mái, bữa cơm này tôi mời! Vừa mới nghĩ tới tay nghề của em Elf kia là tôi đã chảy nước miếng ra rồi. Hôm nay chúng ta phải uống cho tẹt ga…
Vừa đi vừa nói, ba bóng người dần biến mất ở khúc quanh hành lang.
…
Trong phòng học lớp 1204.
Nhìn tổ ba người trợ giảng rời khỏi phòng học, ba mươi sinh viên cả nam cả nữ đều nhất tề thở ra một hơi.
Sau đó, phòng học vốn trong trạng thái kim rơi thấy tiếng nháy mắt đã náo loạn.
Khóc cười hét mắng, im lặng suy tư, cái gì cũng có.
Lúc này, Ngụy Minh mới kéo cái ghế ngồi lại gần, cất tiếng hỏi Doãn Khoáng và Lê Sương Mộc.
– Hai cậu vừa rồi làm sao thế? Trước vần còn tốt sao giờ vừa thấy mặt đã đấm nhau túi bụi rồi, ra tay cũng chẳng nhẹ chút nào. Có gì sao không cùng ngồi xuống nói chuyện?
Doãn Khoáng lạnh lùng liếc nhìn Lê Sương Mộc một cái, nói:
– Tôi chẳng có gì mà nói với nó cả! Ngụy Minh, chuyện này cậu đừng quản nữa, có nói cậu cũng không rõ đâu. Tóm lại, cậu tự cẩn thận đi thôi…
Nói xong, Doãn Khoáng dường như không muốn nhiều lời, sờ sờ chiếc đồng hồ trên cổ tay, mở ra trang báo tin tức của mình.
Mãi cho tới bây giờ, Doãn Khoáng mới có cơ hội nhìn xem tình huống của bản thân sau khi được G-Virus cải tạo.
– Đây cũng là lời tôi muốn nói.
Lê Sương Mộc lạnh lùng nói, sau đó sờ chiếc nhẫn trên tay, dường như cũng đang xem thuộc tính của bản thân. Sau khi tỉ mỉ quan sát, sắc mặt của hắn dần trở nên ngưng trọng.
Ngụy Minh nhìn Doãn Khoáng một cái rồi lại nhìn Lê Sương Mộc một cái, sau đó thở dài quay ra hỏi Vương Ninh:
– Vương Ninh, hai bọn họ bị sao vậy? Cứ coi nhau như là kẻ thù ấy.
Vương Ninh bất đắc dĩ lắc đầu nói:
– Tóm lại là rất phức tạp, tôi cũng chẳng rõ lắm. Mà thôi, tôi thấy chuyện của họ để họ tự giải quyết, bọn mình người ngoài đừng xen vào làm gì. Nếu không đến lúc họ khùng lên… cậu cũng phải nghĩ tới bản thân chứ, cậu đi vào là chết đó. Trong “cuộc thi nhập học” này cậu đã không kiếm được điểm nào rồi, điểm bọn tôi chia cho cậu cũng không thể quá nhiều, dù sao bọn tôi cũng rất cần. Phải rồi, cậu định tính tiếp theo làm thế nào?
Sắc mặt Ngụy Minh tối lại, nói:
– Còn có thể làm sao đây? Chỉ đành đổi chút đồ nào dễ dãi tý, đợi khi nào kiếm được nhiều học điểm hơn rồi tính tiếp. Sau này tôi sẽ không phạm phải sai lầm thấp kém như vậy nữa đâu. Lúc ấy tôi ngu quá, không có việc gì tự dưng muốn chơi trò cao thượng.
Vương Ninh cười cười không đáp lại. Hắn tự mở bảng thuộc tính của mình ra nhìn, sắc mặt cũng rất ngưng trọng.
…
Khi mà mọi người đang bận bịu như thế, đột nhiên trong phòng học xuất hiện một cột sáng màu trắng chói mắt, bọc kín lấy một nam sinh. Ánh sáng trắng ngăn cách tầm nhìn của mọi người, không ai biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở trong đó.
– Ồ!
Biến cố này lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
– Chuyện gì thế?
– Không biết, đột nhiên xuất hiện cột sáng!
– Tôi biết, nhất định là cậu ta đã đổi cái gì đó…
– Aiz, hâm mộ thế không biết! Nếu như ban đầu mình mà không chết thì…
– …
– …
Mỗi người góp một câu, phút chốc cả lớp lại ồn như cái chợ vỡ. Những ánh mắt ghen tỵ hâm mộ đều bắn về phía cột sáng, tò mò không biết rốt cục thì hắn ta đổi ra cái năng lực hoặc là huyết thống cường đại gì.
Ước chừng qua 5 phút đồng hồ, cột sáng kia mới nhạt bớt đi. Dần dần nam sinh kia hiện rõ trong tầm mắt của mọi người, cột sáng cũng biến thành một làn khói rồi tiêu tán.
– Ha ha! Ha ha ha! Thật lợi hại, không phải mình đang nằm mơ đấy chứ?
Nam sinh kia cất tiếng cười to, y như một kẻ nghèo hèn đột nhiên trúng món giải thưởng lớn năm trăm tệ.
– Mình cảm thấy sức mạnh tràn khắp cơ thể, cảm giác này… quá tuyệt vời, ha ha! So cool! Grào!
– Ha, người anh em, cậu đổi cái gì vậy? – Một người đứng bên cạnh tò mò hỏi.
– Tại sao tao phải nói cho mày biết? – Nam sinh kia hất cằm, ưỡn ngực, lớn tiếng nói:
– Giỏi thì tự mình đổi đi! Hỏi nhiều thế mày có ý gì hả?
Cái bộ dáng kia đúng là oai như cóc, hoàn toàn không thèm để người khác vào mắt. Người nọ ngẩn ra, mắng:
– Đệt! Mày giỏi rồi! Có bản lĩnh thì đi tới trước mặt các trợ giảng mà giương oai! Mẹ kiếp! Ở trước mặt tao thì tỏ vẻ cái chim gì?
Hiển nhiên, người này cũng không phải tốt tính gì cho cam. Nam sinh vừa đổi năng lực kia nhất thời đỏ bừng cả mặt, vỗ bàn đứng dậy mắng:
– Thằng chó kia, có giỏi thì lập lại lần nữa xem! Có tin tao làm thịt mày không hả?
– Bơi mẹ mày vào đây! Tao đứng đây này, có gan thì cứ việc thử!
Người nọ ngẩng đầu, ưỡn ngực, chỉ chỉ vào chỗ mình đứng.
– Mày tự chuốc lấy nhé con!
Nam sinh kia cười lên một cách tàn nhẫn, đột nhiên duỗi tay ra như hình chữ “lục” (六). Một tia sáng bắn ra từ chỗ cổ tay của hắn, sau đó mọi người nhìn thấy nam sinh kia bị một cái mạng nhện khổng lồ ập tới bọc chặt như một cái bánh chưng. Tiếp theo, hắn bị nam sinh cường hóa kia đạp một cái thật mạnh, cả cơ thể bắn ra xa, đập vào bảng đen!
Lần này, bức tường không còn hiệu lực “quả đông lạnh” như vừa rồi. Cái người bị đánh kia đập mạnh vào tường, sau đó ngã ra đất, kêu la thảm thiết không dứt.
– Spider Man!
Mọi người quay ra nhìn nam sinh vừa mới bắn ra tơ nhện kia, đồng thanh kinh hô. Ánh mắt của họ trở nên hâm mộ, dĩ nhiên, còn có cả sợ hãi nữa.
Có thể đưa tay phóng ra mạng nhện không phải Peter Parker trong “Spider Man” sao?
Giới thiệu sơ lược như sau:
Huyết thống: Spider Man.
Cấp bậc: đạt tiêu chuẩn năm nhất.
Giá cả: 500 học điểm, 1 điểm đánh giá cấp F.
Thăng cấp: xuất sắc năm nhất, 1000 học điểm, 2 điểm đánh giá cấp F.
Kỹ năng: tăng thêm 10 sinh mệnh, 5 năng lượng, 3 sức mạnh, 4 nhanh nhẹn, 4 linh xảo, 3 phòng ngự, 5 cảm giác. Linh tính loài nhện sơ cấp, nhả tơ cứng sơ cấp, leo tường sơ cấp.
Nam sinh đổi huyết thống Spider Man hăng hái cất tiếng cười to, nói:
– Dám trêu tao? Hừ hừ, đúng là muốn chết! Mọi người, tôi tên Đường Triệu Thiên, mọi người có thể gọi tôi là anh Thiên. Nếu tất cả mọi người đã là bạn bè một lớp, sau này có khó khăn, tôi tuyệt đối không mặc kệ. Vừa rồi các trợ giảng cũng đã nói, cùng một lớp thì cần đoàn kết nhất trí, chứ như cái loại mày…
Đường Triệu Thiên chỉ tay vào cái người ngã dúi dụi trên mặt đất kia, nói:
– Hừ hừ, tao cũng không phải muốn so đo với mày. Chúng ta coi như không đánh không quen biết đi. Đúng rồi, mày tên gì?
– Em… anh Thiên. – Ngươi nọ hiển nhiên là bị dọa cho sợ hãi, nghe Đường Triệu Thiên hỏi liền thành thật nói:
– Em tên là Lại… Lại Tiểu Long.
– Đứng lên đi, sau này nhớ phải lễ phép, biết chưa?
Đường Triệu Thiên đi tới trước mặt hắn, đưa tay kéo hắn lên, thể hiện trọn vẹn một bộ dáng của trưởng bối dạy dỗ vãn bối.
Lại Tiểu Long chỉ có thể sợ hãi rụt rè gật đầu. Mặc dù trong lòng hắn cực kỳ phẫn hận và không cam lòng nhưng mà hắn có thể làm thế nào đây?
Những người khác thấy thế đều dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn “Spider Man” Đường Triệu Thiên. Đường Triệu Thiên được mọi người nhìn thì sung sướng không thôi, trên mặt nở nụ cười kiêu ngạo. Dường như hắn đang cố nhịn để không cất tiếng cười to, vẻ mặt trông rất hài kịch.
Dĩ nhiên, cũng có một số người chẳng để chuyện này trong lòng, vẫn cứ làm việc của mình như cũ.
Tỷ như đám Doãn Khoáng, Lê Sương Mộc, Vương Ninh, Tăng Phi và một nữ sinh cao gầy được các nữ sinh khác gọi là “đại tỷ” kia. Cả đôi oan gia tình địch chuyên cãi vã đánh nhau Trương Diệu Tông và Đỗ Phương kia cũng chẳng thèm ngó tới Đường Triệu Thiên. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, một số người chỉ chìm đắm trong thế giới của mình.
Giờ phút này, Doãn Khoáng mở trừng mắt, nhìn vào thuộc tính của bản thân.
Sơ lược như sau:
Tên họ: Doãn Khoáng
Tuổi thọ: 34 tuổi
Sinh mệnh: 15+20=35
Năng lượng: 11+10=21
Trí lực: 7+1=8
Sức mạnh: 3+7=10
Nhanh nhẹn: 5+7=12
Linh xảo: 5+7=12
Phòng ngự: 2+7=9
Cảm giác: 6+7=13
Mị lực: 4+10=14
Trị số gia tăng phía sau đạt được nhờ cường hóa G-Virus. Ngoại trừ trí lực tăng thêm 1 điểm còn lại các trị số sức, nhanh, linh, phòng, cảm đều gia tăng 7 điểm; sinh mệnh tăng 20 điểm; năng lượng tăng 10 điểm; kể cả mị lực cũng tăng thêm những 10 điểm! Doãn Khoáng nghĩ thầm, mặc dù cơ thể hắn bị rút nhỏ đi nhưng lại trở nên đẹp mắt, cho nên mị lực mới tăng thêm chăng?
Mặt khác, trong tám bảng tin tức, có một trang có hình một “Tiểu Doãn Khoáng”, trên đó nhiều ra mấy tin tức sau:
– Nhân vật cường hóa
Huyết thống cường hóa: “Biến dị cường hóa G” (Tên do chính Doãn Khoáng đặt)
Cấp bậc hyết thống: đạt tiêu chuẩn năm nhất.
Giới thiệu cường hóa: sau khi tiêm vào G-Virus bán thành phẩm, cơ thể sẽ sinh ra biến dị không biết trước. Vì là huyết thống cường hóa không biết cho nên cần người cường hóa phải tự tìm tòi thăm dò nhiều hơn.
Hiệu quả huyết thống:
Cường hóa biến dị G năm nhất, gia tăng 20 điểm sinh mệnh, 10 điểm năng lượng, 1 điểm trí lưc, 7 điểm sức mạnh, 7 điểm nhanh nhẹn, 7 điểm linh xảo, 7 điểm phòng ngự, 7 điểm cảm giác, 10 điểm mị lực.
Thức tỉnh kỹ năng huyết thống: hai mắt có thị giác nhạy cảm kỳ dị, quá trình sử dụng sẽ hao tổn năng lượng.
Thức tỉnh kỹ năng huyết thống: hình thái dị hóa thể G. Hình thái này giúp sinh mệnh, sức mạnh, nhanh nhẹn, linh xảo, phòng ngự và cảm giác của bạn tăng cường gấp đôi. Trong trạng thái thức tỉnh, năng lượng liên tục bị hao hụt, sau khi hao hết sẽ trở về bản thể, lâm vào trạng thái suy yếu nhất định.
Đánh giá huyết thống: G-Virus là một loại vật chất thần kỳ. Nó đã hoàn toàn thay đổi thân thể bạn, tặng bạn tiềm lực tiến hóa cực lớn… Cho nên, hãy cảm kích sự chiếu cố của trời cao, chỉ mong, bạn vẫn có thể giữ vững mãi may mắn này.
Mãnh liệt đề nghị: hãy lấy gen của bạn làm bản mẫu, điều chế ra G-Virus thành phẩm rồi tiêm vào cơ thể, hoàn thiện cường hóa biến dị G!
Nhắc nhở kèm thêm: nên cường hóa huyết thống mới. Huyết thống cường hóa biến dị G không thể thăng cấp nhờ hệ thống “đại học”, cấp bậc muốn tăng lên còn phải tùy người cường hóa đi tìm tòi.
Ngoài những cái trên ra, Doãn Khoáng còn có 770 (100+150+200+500+100-100-180=770) học điểm, 4 điểm đánh giá tổng hợp, 1 điểm đánh giá cấp F. Mặc dù không nhiều lắm nhưng nếu dùng tiết kiệm thì đủ rồi.
Nhìn xong những thông tin này, Doãn Khoáng cảm thấy trong “cuộc thi nhập học”, mặc dù khá khúc chiết vất vả nhưng quay đầu nhìn lại thì coi như là cá kiếm đầy đủ rồi.
Mất đi T lại thu hoạch được G, mặc dù chỉ là G bán thành phẩm nhưng dù sao cũng đã cho mình biến đổi tốt hơn nhiều!
“Mạnh mẽ hơn có nghĩa là khả năng sống sót của mình ở đây đã tăng thêm rồi!”
Điều tiếc nuối duy nhất là “kỹ năng đặc thù” Phù Hộ Thần Bí kia lại bị “Hiệu Trưởng” vô duyên vô cớ tước đoạt mất, phải chờ qua 5 cuộc thi tràng cảnh mới trả lại. Đây rốt cục là thế nào nhỉ? Mặc dù Doãn Khoáng vốn chẳng cảm thấy cái kỹ năng “Phù Hộ Thần Bí” này tồn tại có ý nghĩa gì nhưng vô duyên vô cớ bị tước đoạt thì vẫn khó chịu như cũ!
Bây giờ, mặc dù Doãn Khoáng không biết Vương Ninh đoạt lấy T-Virus lợi hại thế nào, nhưng mà tối thiểu hắn tự tin có năng lực tự bảo vệ mình rồi. Chỉ cần động não một chút, Doãn Khoáng nhất định có thể tính sổ với Vương Ninh!
Điều duy nhất khiến Doãn Khoáng cảm thấy lo lắng chính là tuổi thọ của hắn, vẫn giữ vững 34 năm không đổi! Doãn Khoáng rất muốn hỏi những trợ giảng kia một chút, rốt cục “tuổi thọ” này dựa theo tiêu chuẩn gì. Tại sao có người trường thọ mà hắn lại đoản mệnh như vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, Doãn Khoáng đột nhiên có một ý tưởng. “Nếu như tuổi thọ có thể giảm bớt vậy liệu cũng có thể gia tăng hay không?”
Càng nghĩ liền càng thấy khả năng này rất lớn, Doãn Khoáng vội gọi hai tiếng “Hiệu Trưởng” trong lòng rồi nói ra nghi vấn của mình. Ngay sau đó, thanh âm bất nam bất nữ của “Hiệu Trưởng” vang lên bên tai Doãn Khoáng.
Nhắc nhở: quyền hạn của bạn chưa đầy đủ, không cách nào nhận được đáp án.
Nhắc nhở: bạn có thể tới khu hoán đổi của “đại học” để tìm.
“Khu hoán đổi?”
Doãn Khoáng vừa nghĩ tới đó, trên mặt bàn liền xuất hiện một màn hình ánh sáng.
Chính là “menu hoán đổi” bốn loại lớn: dụng cụ, huyết thống, truyền thuyết và phụ trợ.
Doãn Khoáng suy nghĩ một chút rồi mở phần “truyền thuyết” ra. Mấy cái “công pháp”, “quyển trục ma pháp”, “thần binh” kia, Doãn Khoáng đều không nhìn. Dùng đầu óc của hắn đương nhiên đủ biết những thứ kia hắn không đủ điểm để đổi, dù sao cũng không lấy được, việc gì phải vào xem cho thêm thòm thèm?
Hắn trực tiếp mở phần “linh được kỳ vật”, đôi mắt đảo quanh tìm những thứ liên quan đến “tuổi thọ”.
…
Tên: Nước Sinh Mệnh
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 1 năm tuổi thọ / 1 giọt (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 1000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp F / 1 giọt
Đánh giá: đây là món quà của cây Sinh Mệnh tặng chủng tộc Elf
…
Tên: Thánh Thủy Thần Tứ
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 10 năm tuổi thọ 1 bình (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 10000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp B / 1 bình
Đánh giá: bình nước này ẩn chứa lòng nhân ái của Chúa và sự từ ái của cha
…
Tên: Tạo Hóa Cửu Chuyển Cửu Khiếu Đan
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 20 năm tuổi thọ / 1 viên (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 20000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp S / 1 viên
Đánh giá: Năm đó Tề Thiên đại thánh Đấu Chiến Thắng Phật cũng từng ăn thứ đan dược này, nghe nói nó có mùi táo
…
Càng nhìn xuống dưới, sắc mặt Doãn Khoáng càng khó coi. Hắn gần như có một xúc động muốn lật cái bàn. “Thế… thế này thì con mẹ nó đứa đéo nào đổi được? Hiệu Trưởng ông muốn tôi chết thì cứ nói thẳng ra đi! Đau dài không bằng đau ngắn!”
Đang khi Doãn Khoáng sắp bước qua biên giới phát điên, ánh mắt hắn đột nhiên sáng ngời lên. Nhưng sau một khắc, hắn lại nhấc cái bàn lên cao rồi ném mạnh xuống đất.
– Trời ạ! “Hiệu Trưởng” chết tiệt!
Sau đó, hắn thở phì phò bước ra khỏi phòng học, khiến cho các học viên khác trong phòng học trợn mắt há mồm nhìn theo.
Hắn thấy cái gì?
Tên: Thịt Đường Tăng
Bình xét cấp bậc: có một không hai
Hiệu quả: trường sinh bất lão / 1 khối (nội tại duy nhất)
Giá tiền: bạn muốn thì tặng cho bạn
Đánh giá: biết tại sao Đường Tăng trên đường đi thỉnh kinh phải vượt qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn không? Bởi vì thịt ông ấy quá thơm, hơn nữa nghe nói có thể làm đẹp.
Cảnh cáo: Đường Tăng là đại đệ tử Kim Thiền Tử của Như Lai Phật Tổ chuyển thế hóa thành, trên người có Phật pháp và công đức vô thượng. Ăn thịt ông ta, bạn có được thân thể trường sinh bất tử nhưng vô lượng công đức trên người Đường Tăng sẽ chuyển hóa thành nghiệp lực vô thượng, tác dụng vào cơ thể bạn. Trong tương lai vô tận năm tháng về sau, bạn sẽ chuốc lấy hậu quả xấu vô cùng. Dùng cẩn thận, dùng cẩn thận!
(Nghiệp lực: tất cả hành vi, ngôn ngữ, tư tưởng trong đạo Phật gọi là nghiệp, thân nghiệp, khẩu nghiệp và ý nghiệp gọi chung là tam nghiệp.)
Khi bạn đang buồn khổ, hy vọng đột nhiên xuất hiện nhưng mà ngay sau đó bạn phát hiện ra, cái hy vọng kia chính là món mồi dụ bạn vào vực sâu không đáy… Thử hỏi…
Doãn Khoáng làm sao lại không tức giận đến lộn cái bàn đây!
– Tôi càng nhìn càng không thấy bọn nó vừa mắt, con mẹ nó vừa ngu vừa phế!
Trên con đường trống trải, ba trợ giảng đi bộ song song dưới ánh hoàng hôn. Đứng phía ngoài cùng bên trái, Trạch Nam đột nhiên nói:
– Hai cậu có thấy không, Hùng Bá vừa mới nói chúng nó phải đoàn kết xong… hừ hừ, hai cậu xem một chút, trông như vừa rồi ấy là đoàn kết à? Đoàn kết cái đéo gì, theo tôi thấy, cái lớp 1204 này chỉ sợ không được bao lâu sẽ bị xóa sổ.
Hùng Bá thản nhiên nói:
– Thế thì có liên quan gì tới chúng ta? Qua một tuần lễ nữa, chỉ sợ ngay cả cơ hội gặp mặt chúng cũng không có, hoặc là chúng ta đã chết, hoặc là bọn họ đã chết, ai biết được chứ? Cậu cũng đừng ghi hận mãi chuyện bọn họ phá hư “kiểm tra” của học trưởng nữa, tự chuốc lấy bực vào người!
Kỷ Văn cũng nói:
– Hùng Bá nói rất đúng. Trạch Nam, cậu bỏ qua chuyện kia đi, học trưởng Sùng Minh không phải từng nói sẽ cho chúng ta hai cơ hội sao? Mới cả, lần trước các học trưởng đã nói… thừa dịp mấy ngày này, chuẩn bị thêm một chút.
Trạch Nam thở dài một cách nặng nhọc, dường như thật sự buông bỏ vướng mắc trong lòng, cười khổ nói:
– Vốn là chỉ cần cùng lớp khác “thi chung”… không ngờ… “Đại học” đáng chết này, chẳng lẽ thật sự muốn chơi chết chúng ta sao? Bây giờ tôi mới suy nghĩ cẩn thận lại rồi, tại sao có nhiều “phần thưởng tối cao” như vậy…
– Yên tâm đi. – Hùng Bá nói:
– Không phải còn có các anh chị năm ba đó sao? Hơn nữa, tổng hợp kinh nghiệm trước kia, “Hiệu Trưởng” chắc chắn không ban bố nhiệm vụ phải chết, tất cả cũng phải nhìn xem chúng ta có tìm được sinh cơ trong đó hay không thôi. Mới cả, tôi tin rằng bọn họ trưởng Sùng Minh sẽ không thể bỏ mặc bọn mình đâu, dù sao chúng ta cũng là người cùng phe mà…
– Ôi, Hùng Bá, cậu nói xem, học trưởng Sùng Minh và “cái người kia”, ai lợi hại hơn? – Trạch Nam đột nhiên nói:
– Tôi nghe được chút tin tức nhỏ, dường như học trưởng Sùng Minh và “cái người kia” hồi trước còn là bạn thân, dường như là bởi vì học tỷ Không Minh cho nên mới…
Chát!
Kỷ Văn đập thật mạnh lên vai Trạch Nam, sau đó đảo mắt nhìn xung quanh, trông lấm lét y như trộm.
– Cậu không muốn sống nữa hả, dám bàn tán sau lưng các học trưởng học tỷ? Cậu muốn chết tôi không cản nhưng đừng có liên lụy đến chúng tôi!
Sau đó, cô cắn răng, thấp giọng nói:
– Người kia… đâu phải kẻ chúng ta có thể nói!
Hùng Bá cũng nghiêm túc gật đầu, nói:
– Kỷ Văn nói rất đúng, Trạch Nam, đừng có tò mò chuyện không đâu nữa, rồi lại hại lây đến mọi người… cứ làm tốt chuyện của mình đi thôi!
Trạch Nam than thở mấy tiếng:
– Được được được, không nói thì không nói. Tôi xin lỗi mà! Đi thôi, đi thôi, ăn cơm nào, nãy thấy toàn zombie là zombie, khẩu vị cũng chẳng còn. Mà cũng phải nói, “Học Trưởng” thật ưu ái cái đám tay mơ kia… Ok ok, hai cậu đừng có nhìn tôi như vậy nữa, tôi không nói nữa, được chưa? Hôm nay tôi không thoải mái, bữa cơm này tôi mời! Vừa mới nghĩ tới tay nghề của em Elf kia là tôi đã chảy nước miếng ra rồi. Hôm nay chúng ta phải uống cho tẹt ga…
Vừa đi vừa nói, ba bóng người dần biến mất ở khúc quanh hành lang.
…
Trong phòng học lớp 1204.
Nhìn tổ ba người trợ giảng rời khỏi phòng học, ba mươi sinh viên cả nam cả nữ đều nhất tề thở ra một hơi.
Sau đó, phòng học vốn trong trạng thái kim rơi thấy tiếng nháy mắt đã náo loạn.
Khóc cười hét mắng, im lặng suy tư, cái gì cũng có.
Lúc này, Ngụy Minh mới kéo cái ghế ngồi lại gần, cất tiếng hỏi Doãn Khoáng và Lê Sương Mộc.
– Hai cậu vừa rồi làm sao thế? Trước vần còn tốt sao giờ vừa thấy mặt đã đấm nhau túi bụi rồi, ra tay cũng chẳng nhẹ chút nào. Có gì sao không cùng ngồi xuống nói chuyện?
Doãn Khoáng lạnh lùng liếc nhìn Lê Sương Mộc một cái, nói:
– Tôi chẳng có gì mà nói với nó cả! Ngụy Minh, chuyện này cậu đừng quản nữa, có nói cậu cũng không rõ đâu. Tóm lại, cậu tự cẩn thận đi thôi…
Nói xong, Doãn Khoáng dường như không muốn nhiều lời, sờ sờ chiếc đồng hồ trên cổ tay, mở ra trang báo tin tức của mình.
Mãi cho tới bây giờ, Doãn Khoáng mới có cơ hội nhìn xem tình huống của bản thân sau khi được G-Virus cải tạo.
– Đây cũng là lời tôi muốn nói.
Lê Sương Mộc lạnh lùng nói, sau đó sờ chiếc nhẫn trên tay, dường như cũng đang xem thuộc tính của bản thân. Sau khi tỉ mỉ quan sát, sắc mặt của hắn dần trở nên ngưng trọng.
Ngụy Minh nhìn Doãn Khoáng một cái rồi lại nhìn Lê Sương Mộc một cái, sau đó thở dài quay ra hỏi Vương Ninh:
– Vương Ninh, hai bọn họ bị sao vậy? Cứ coi nhau như là kẻ thù ấy.
Vương Ninh bất đắc dĩ lắc đầu nói:
– Tóm lại là rất phức tạp, tôi cũng chẳng rõ lắm. Mà thôi, tôi thấy chuyện của họ để họ tự giải quyết, bọn mình người ngoài đừng xen vào làm gì. Nếu không đến lúc họ khùng lên… cậu cũng phải nghĩ tới bản thân chứ, cậu đi vào là chết đó. Trong “cuộc thi nhập học” này cậu đã không kiếm được điểm nào rồi, điểm bọn tôi chia cho cậu cũng không thể quá nhiều, dù sao bọn tôi cũng rất cần. Phải rồi, cậu định tính tiếp theo làm thế nào?
Sắc mặt Ngụy Minh tối lại, nói:
– Còn có thể làm sao đây? Chỉ đành đổi chút đồ nào dễ dãi tý, đợi khi nào kiếm được nhiều học điểm hơn rồi tính tiếp. Sau này tôi sẽ không phạm phải sai lầm thấp kém như vậy nữa đâu. Lúc ấy tôi ngu quá, không có việc gì tự dưng muốn chơi trò cao thượng.
Vương Ninh cười cười không đáp lại. Hắn tự mở bảng thuộc tính của mình ra nhìn, sắc mặt cũng rất ngưng trọng.
…
Khi mà mọi người đang bận bịu như thế, đột nhiên trong phòng học xuất hiện một cột sáng màu trắng chói mắt, bọc kín lấy một nam sinh. Ánh sáng trắng ngăn cách tầm nhìn của mọi người, không ai biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra ở trong đó.
– Ồ!
Biến cố này lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
– Chuyện gì thế?
– Không biết, đột nhiên xuất hiện cột sáng!
– Tôi biết, nhất định là cậu ta đã đổi cái gì đó…
– Aiz, hâm mộ thế không biết! Nếu như ban đầu mình mà không chết thì…
– …
– …
Mỗi người góp một câu, phút chốc cả lớp lại ồn như cái chợ vỡ. Những ánh mắt ghen tỵ hâm mộ đều bắn về phía cột sáng, tò mò không biết rốt cục thì hắn ta đổi ra cái năng lực hoặc là huyết thống cường đại gì.
Ước chừng qua 5 phút đồng hồ, cột sáng kia mới nhạt bớt đi. Dần dần nam sinh kia hiện rõ trong tầm mắt của mọi người, cột sáng cũng biến thành một làn khói rồi tiêu tán.
– Ha ha! Ha ha ha! Thật lợi hại, không phải mình đang nằm mơ đấy chứ?
Nam sinh kia cất tiếng cười to, y như một kẻ nghèo hèn đột nhiên trúng món giải thưởng lớn năm trăm tệ.
– Mình cảm thấy sức mạnh tràn khắp cơ thể, cảm giác này… quá tuyệt vời, ha ha! So cool! Grào!
– Ha, người anh em, cậu đổi cái gì vậy? – Một người đứng bên cạnh tò mò hỏi.
– Tại sao tao phải nói cho mày biết? – Nam sinh kia hất cằm, ưỡn ngực, lớn tiếng nói:
– Giỏi thì tự mình đổi đi! Hỏi nhiều thế mày có ý gì hả?
Cái bộ dáng kia đúng là oai như cóc, hoàn toàn không thèm để người khác vào mắt. Người nọ ngẩn ra, mắng:
– Đệt! Mày giỏi rồi! Có bản lĩnh thì đi tới trước mặt các trợ giảng mà giương oai! Mẹ kiếp! Ở trước mặt tao thì tỏ vẻ cái chim gì?
Hiển nhiên, người này cũng không phải tốt tính gì cho cam. Nam sinh vừa đổi năng lực kia nhất thời đỏ bừng cả mặt, vỗ bàn đứng dậy mắng:
– Thằng chó kia, có giỏi thì lập lại lần nữa xem! Có tin tao làm thịt mày không hả?
– Bơi mẹ mày vào đây! Tao đứng đây này, có gan thì cứ việc thử!
Người nọ ngẩng đầu, ưỡn ngực, chỉ chỉ vào chỗ mình đứng.
– Mày tự chuốc lấy nhé con!
Nam sinh kia cười lên một cách tàn nhẫn, đột nhiên duỗi tay ra như hình chữ “lục” (六). Một tia sáng bắn ra từ chỗ cổ tay của hắn, sau đó mọi người nhìn thấy nam sinh kia bị một cái mạng nhện khổng lồ ập tới bọc chặt như một cái bánh chưng. Tiếp theo, hắn bị nam sinh cường hóa kia đạp một cái thật mạnh, cả cơ thể bắn ra xa, đập vào bảng đen!
Lần này, bức tường không còn hiệu lực “quả đông lạnh” như vừa rồi. Cái người bị đánh kia đập mạnh vào tường, sau đó ngã ra đất, kêu la thảm thiết không dứt.
– Spider Man!
Mọi người quay ra nhìn nam sinh vừa mới bắn ra tơ nhện kia, đồng thanh kinh hô. Ánh mắt của họ trở nên hâm mộ, dĩ nhiên, còn có cả sợ hãi nữa.
Có thể đưa tay phóng ra mạng nhện không phải Peter Parker trong “Spider Man” sao?
Giới thiệu sơ lược như sau:
Huyết thống: Spider Man.
Cấp bậc: đạt tiêu chuẩn năm nhất.
Giá cả: 500 học điểm, 1 điểm đánh giá cấp F.
Thăng cấp: xuất sắc năm nhất, 1000 học điểm, 2 điểm đánh giá cấp F.
Kỹ năng: tăng thêm 10 sinh mệnh, 5 năng lượng, 3 sức mạnh, 4 nhanh nhẹn, 4 linh xảo, 3 phòng ngự, 5 cảm giác. Linh tính loài nhện sơ cấp, nhả tơ cứng sơ cấp, leo tường sơ cấp.
Nam sinh đổi huyết thống Spider Man hăng hái cất tiếng cười to, nói:
– Dám trêu tao? Hừ hừ, đúng là muốn chết! Mọi người, tôi tên Đường Triệu Thiên, mọi người có thể gọi tôi là anh Thiên. Nếu tất cả mọi người đã là bạn bè một lớp, sau này có khó khăn, tôi tuyệt đối không mặc kệ. Vừa rồi các trợ giảng cũng đã nói, cùng một lớp thì cần đoàn kết nhất trí, chứ như cái loại mày…
Đường Triệu Thiên chỉ tay vào cái người ngã dúi dụi trên mặt đất kia, nói:
– Hừ hừ, tao cũng không phải muốn so đo với mày. Chúng ta coi như không đánh không quen biết đi. Đúng rồi, mày tên gì?
– Em… anh Thiên. – Ngươi nọ hiển nhiên là bị dọa cho sợ hãi, nghe Đường Triệu Thiên hỏi liền thành thật nói:
– Em tên là Lại… Lại Tiểu Long.
– Đứng lên đi, sau này nhớ phải lễ phép, biết chưa?
Đường Triệu Thiên đi tới trước mặt hắn, đưa tay kéo hắn lên, thể hiện trọn vẹn một bộ dáng của trưởng bối dạy dỗ vãn bối.
Lại Tiểu Long chỉ có thể sợ hãi rụt rè gật đầu. Mặc dù trong lòng hắn cực kỳ phẫn hận và không cam lòng nhưng mà hắn có thể làm thế nào đây?
Những người khác thấy thế đều dùng vẻ mặt hâm mộ nhìn “Spider Man” Đường Triệu Thiên. Đường Triệu Thiên được mọi người nhìn thì sung sướng không thôi, trên mặt nở nụ cười kiêu ngạo. Dường như hắn đang cố nhịn để không cất tiếng cười to, vẻ mặt trông rất hài kịch.
Dĩ nhiên, cũng có một số người chẳng để chuyện này trong lòng, vẫn cứ làm việc của mình như cũ.
Tỷ như đám Doãn Khoáng, Lê Sương Mộc, Vương Ninh, Tăng Phi và một nữ sinh cao gầy được các nữ sinh khác gọi là “đại tỷ” kia. Cả đôi oan gia tình địch chuyên cãi vã đánh nhau Trương Diệu Tông và Đỗ Phương kia cũng chẳng thèm ngó tới Đường Triệu Thiên. Bởi vì đủ loại nguyên nhân, một số người chỉ chìm đắm trong thế giới của mình.
Giờ phút này, Doãn Khoáng mở trừng mắt, nhìn vào thuộc tính của bản thân.
Sơ lược như sau:
Tên họ: Doãn Khoáng
Tuổi thọ: 34 tuổi
Sinh mệnh: 15+20=35
Năng lượng: 11+10=21
Trí lực: 7+1=8
Sức mạnh: 3+7=10
Nhanh nhẹn: 5+7=12
Linh xảo: 5+7=12
Phòng ngự: 2+7=9
Cảm giác: 6+7=13
Mị lực: 4+10=14
Trị số gia tăng phía sau đạt được nhờ cường hóa G-Virus. Ngoại trừ trí lực tăng thêm 1 điểm còn lại các trị số sức, nhanh, linh, phòng, cảm đều gia tăng 7 điểm; sinh mệnh tăng 20 điểm; năng lượng tăng 10 điểm; kể cả mị lực cũng tăng thêm những 10 điểm! Doãn Khoáng nghĩ thầm, mặc dù cơ thể hắn bị rút nhỏ đi nhưng lại trở nên đẹp mắt, cho nên mị lực mới tăng thêm chăng?
Mặt khác, trong tám bảng tin tức, có một trang có hình một “Tiểu Doãn Khoáng”, trên đó nhiều ra mấy tin tức sau:
– Nhân vật cường hóa
Huyết thống cường hóa: “Biến dị cường hóa G” (Tên do chính Doãn Khoáng đặt)
Cấp bậc hyết thống: đạt tiêu chuẩn năm nhất.
Giới thiệu cường hóa: sau khi tiêm vào G-Virus bán thành phẩm, cơ thể sẽ sinh ra biến dị không biết trước. Vì là huyết thống cường hóa không biết cho nên cần người cường hóa phải tự tìm tòi thăm dò nhiều hơn.
Hiệu quả huyết thống:
Cường hóa biến dị G năm nhất, gia tăng 20 điểm sinh mệnh, 10 điểm năng lượng, 1 điểm trí lưc, 7 điểm sức mạnh, 7 điểm nhanh nhẹn, 7 điểm linh xảo, 7 điểm phòng ngự, 7 điểm cảm giác, 10 điểm mị lực.
Thức tỉnh kỹ năng huyết thống: hai mắt có thị giác nhạy cảm kỳ dị, quá trình sử dụng sẽ hao tổn năng lượng.
Thức tỉnh kỹ năng huyết thống: hình thái dị hóa thể G. Hình thái này giúp sinh mệnh, sức mạnh, nhanh nhẹn, linh xảo, phòng ngự và cảm giác của bạn tăng cường gấp đôi. Trong trạng thái thức tỉnh, năng lượng liên tục bị hao hụt, sau khi hao hết sẽ trở về bản thể, lâm vào trạng thái suy yếu nhất định.
Đánh giá huyết thống: G-Virus là một loại vật chất thần kỳ. Nó đã hoàn toàn thay đổi thân thể bạn, tặng bạn tiềm lực tiến hóa cực lớn… Cho nên, hãy cảm kích sự chiếu cố của trời cao, chỉ mong, bạn vẫn có thể giữ vững mãi may mắn này.
Mãnh liệt đề nghị: hãy lấy gen của bạn làm bản mẫu, điều chế ra G-Virus thành phẩm rồi tiêm vào cơ thể, hoàn thiện cường hóa biến dị G!
Nhắc nhở kèm thêm: nên cường hóa huyết thống mới. Huyết thống cường hóa biến dị G không thể thăng cấp nhờ hệ thống “đại học”, cấp bậc muốn tăng lên còn phải tùy người cường hóa đi tìm tòi.
Ngoài những cái trên ra, Doãn Khoáng còn có 770 (100+150+200+500+100-100-180=770) học điểm, 4 điểm đánh giá tổng hợp, 1 điểm đánh giá cấp F. Mặc dù không nhiều lắm nhưng nếu dùng tiết kiệm thì đủ rồi.
Nhìn xong những thông tin này, Doãn Khoáng cảm thấy trong “cuộc thi nhập học”, mặc dù khá khúc chiết vất vả nhưng quay đầu nhìn lại thì coi như là cá kiếm đầy đủ rồi.
Mất đi T lại thu hoạch được G, mặc dù chỉ là G bán thành phẩm nhưng dù sao cũng đã cho mình biến đổi tốt hơn nhiều!
“Mạnh mẽ hơn có nghĩa là khả năng sống sót của mình ở đây đã tăng thêm rồi!”
Điều tiếc nuối duy nhất là “kỹ năng đặc thù” Phù Hộ Thần Bí kia lại bị “Hiệu Trưởng” vô duyên vô cớ tước đoạt mất, phải chờ qua 5 cuộc thi tràng cảnh mới trả lại. Đây rốt cục là thế nào nhỉ? Mặc dù Doãn Khoáng vốn chẳng cảm thấy cái kỹ năng “Phù Hộ Thần Bí” này tồn tại có ý nghĩa gì nhưng vô duyên vô cớ bị tước đoạt thì vẫn khó chịu như cũ!
Bây giờ, mặc dù Doãn Khoáng không biết Vương Ninh đoạt lấy T-Virus lợi hại thế nào, nhưng mà tối thiểu hắn tự tin có năng lực tự bảo vệ mình rồi. Chỉ cần động não một chút, Doãn Khoáng nhất định có thể tính sổ với Vương Ninh!
Điều duy nhất khiến Doãn Khoáng cảm thấy lo lắng chính là tuổi thọ của hắn, vẫn giữ vững 34 năm không đổi! Doãn Khoáng rất muốn hỏi những trợ giảng kia một chút, rốt cục “tuổi thọ” này dựa theo tiêu chuẩn gì. Tại sao có người trường thọ mà hắn lại đoản mệnh như vậy?
Nghĩ đi nghĩ lại, Doãn Khoáng đột nhiên có một ý tưởng. “Nếu như tuổi thọ có thể giảm bớt vậy liệu cũng có thể gia tăng hay không?”
Càng nghĩ liền càng thấy khả năng này rất lớn, Doãn Khoáng vội gọi hai tiếng “Hiệu Trưởng” trong lòng rồi nói ra nghi vấn của mình. Ngay sau đó, thanh âm bất nam bất nữ của “Hiệu Trưởng” vang lên bên tai Doãn Khoáng.
Nhắc nhở: quyền hạn của bạn chưa đầy đủ, không cách nào nhận được đáp án.
Nhắc nhở: bạn có thể tới khu hoán đổi của “đại học” để tìm.
“Khu hoán đổi?”
Doãn Khoáng vừa nghĩ tới đó, trên mặt bàn liền xuất hiện một màn hình ánh sáng.
Chính là “menu hoán đổi” bốn loại lớn: dụng cụ, huyết thống, truyền thuyết và phụ trợ.
Doãn Khoáng suy nghĩ một chút rồi mở phần “truyền thuyết” ra. Mấy cái “công pháp”, “quyển trục ma pháp”, “thần binh” kia, Doãn Khoáng đều không nhìn. Dùng đầu óc của hắn đương nhiên đủ biết những thứ kia hắn không đủ điểm để đổi, dù sao cũng không lấy được, việc gì phải vào xem cho thêm thòm thèm?
Hắn trực tiếp mở phần “linh được kỳ vật”, đôi mắt đảo quanh tìm những thứ liên quan đến “tuổi thọ”.
…
Tên: Nước Sinh Mệnh
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 1 năm tuổi thọ / 1 giọt (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 1000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp F / 1 giọt
Đánh giá: đây là món quà của cây Sinh Mệnh tặng chủng tộc Elf
…
Tên: Thánh Thủy Thần Tứ
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 10 năm tuổi thọ 1 bình (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 10000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp B / 1 bình
Đánh giá: bình nước này ẩn chứa lòng nhân ái của Chúa và sự từ ái của cha
…
Tên: Tạo Hóa Cửu Chuyển Cửu Khiếu Đan
Bình xét cấp bậc: Hi hữu
Hiệu quả: 20 năm tuổi thọ / 1 viên (nội tại duy nhất)
Giá tiền: 20000 học điểm + 1 điểm đánh giá cấp S / 1 viên
Đánh giá: Năm đó Tề Thiên đại thánh Đấu Chiến Thắng Phật cũng từng ăn thứ đan dược này, nghe nói nó có mùi táo
…
Càng nhìn xuống dưới, sắc mặt Doãn Khoáng càng khó coi. Hắn gần như có một xúc động muốn lật cái bàn. “Thế… thế này thì con mẹ nó đứa đéo nào đổi được? Hiệu Trưởng ông muốn tôi chết thì cứ nói thẳng ra đi! Đau dài không bằng đau ngắn!”
Đang khi Doãn Khoáng sắp bước qua biên giới phát điên, ánh mắt hắn đột nhiên sáng ngời lên. Nhưng sau một khắc, hắn lại nhấc cái bàn lên cao rồi ném mạnh xuống đất.
– Trời ạ! “Hiệu Trưởng” chết tiệt!
Sau đó, hắn thở phì phò bước ra khỏi phòng học, khiến cho các học viên khác trong phòng học trợn mắt há mồm nhìn theo.
Hắn thấy cái gì?
Tên: Thịt Đường Tăng
Bình xét cấp bậc: có một không hai
Hiệu quả: trường sinh bất lão / 1 khối (nội tại duy nhất)
Giá tiền: bạn muốn thì tặng cho bạn
Đánh giá: biết tại sao Đường Tăng trên đường đi thỉnh kinh phải vượt qua chín chín tám mươi mốt kiếp nạn không? Bởi vì thịt ông ấy quá thơm, hơn nữa nghe nói có thể làm đẹp.
Cảnh cáo: Đường Tăng là đại đệ tử Kim Thiền Tử của Như Lai Phật Tổ chuyển thế hóa thành, trên người có Phật pháp và công đức vô thượng. Ăn thịt ông ta, bạn có được thân thể trường sinh bất tử nhưng vô lượng công đức trên người Đường Tăng sẽ chuyển hóa thành nghiệp lực vô thượng, tác dụng vào cơ thể bạn. Trong tương lai vô tận năm tháng về sau, bạn sẽ chuốc lấy hậu quả xấu vô cùng. Dùng cẩn thận, dùng cẩn thận!
(Nghiệp lực: tất cả hành vi, ngôn ngữ, tư tưởng trong đạo Phật gọi là nghiệp, thân nghiệp, khẩu nghiệp và ý nghiệp gọi chung là tam nghiệp.)
Khi bạn đang buồn khổ, hy vọng đột nhiên xuất hiện nhưng mà ngay sau đó bạn phát hiện ra, cái hy vọng kia chính là món mồi dụ bạn vào vực sâu không đáy… Thử hỏi…
Doãn Khoáng làm sao lại không tức giận đến lộn cái bàn đây!