Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Không Thể Buông Tay

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Không Thể Buông Tay
  3. Chương : 13

Chương : 13

Vệ Lam đúng là ngây thơ, cô chưa từng nghĩ Đoàn Chi Dực sẽ thật sự làm chuyện gì xấu xa kinh khủng với mình, cho nên thấy cậu không đi học hai ngày liền thì liền quên bén đi những việc đã xảy ra mấy ngày trước.

Lại đến chiều tối thứ bảy, Vệ Lam ở lại phòng học làm bài tập, xong xuôi thì đóng cặp sách, vừa nghêu ngao mấy câu dân ca vừa bước ra khỏi trường.

Cô đi một mình trên đường, được một đoạn thì thấy trước mắt tối sầm, người bị nhấc lên, khi hoàn hồn lại thì đã thấy mình ở trong một chiếc xe.

“Thiếu gia, người cậu muốn bắt đây ạ!”

“Các anh ở ngoài chờ đi.”

Hai tay Vệ Lam bị trói quặp ra sau, nửa nằm nửa ngồi trên băng ghế sau, hoảng hốt nhìn mọi thứ trước mắt mình: nóc xe, băng ghế, và cả Đoàn Chi Dực đang từ cao nhìn xuống mình kia.

“Cậu… cậu làm gì vậy?” Lúc này, khi phải đối mặt với Đoàn Chi Dực, cuối cùng cô cũng biết sợ.

Đoàn Chi Dực cười ruồi, bóp lấy mặt cô: “Tôi đã bảo cậu đừng có chọc giận tôi mà!”

“Tôi đâu có chọc giận cậu, là cậu chọc tôi trước, khiến tôi không thể đi thi cuộc thi kiến thức kia.” Mặc dù sợ hãi nhưng Vệ Lam vẫn cố duy trì chút quật cường của mình.

“Đó là do cậu ngu ngốc, cứ một mực hy sinh cho thứ gọi là tình yêu kia!” Đoàn Chi Dực sa sầm mặt, giọng có vẻ dữ dằn.

Vệ Lam ngớ người ra, sau đó giãy giụa và ngồi thẳng dậy, nhìn thẳng vào Đoàn Chi Dực, mặt cương lên: “Tôi hỏi cậu, rốt cuộc thì cậu muốn làm gì? Cậu đang phạm tội bắt cóc đấy biết không!”

“Thế ư?” Đoàn Chi Dực cười cười, rồi làm như lơ dãng nói: “Đúng rồi, cậu có biết cô gái chọc giận tôi lần trước có kết cục gì hay không?”

“Kết cục gì?” Tim Vệ Lam như ngừng đập, hỏi theo phản xạ.

Môi Đoàn Chi Dực mỉm cười đầy vẻ nguy hiểm, xong dán sát vào tai Vệ Lam, nói nhỏ: “Tôi sai người… cưỡng bức cô ta!”

Đùng!

Vệ Lam chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, người run lên bần bật, mặt lập tức trắng bệch.

Có vẻ như Đoàn Chi Dực rất hài lòng với phản ứng của cô, cậu mỉm cười rồi tiếp tục để sát vào tai cô, nói bằng giọng nói của ma quỷ: “Ba thằng đàn ông thay phiên nhau, cả đêm.”

Vệ Lam cũng chỉ là một cô học trò có cuộc sống êm đẹp, chưa từng trải việc đời, nên những lời này vượt quá tầm tưởng tượng của một cô gái tuổi 17. Dù có to gan lớn mật thế nào đi nữa thì lúc này cô cũng sợ tới mức hồn vía lên mây.

Cô ngẩn ngơ một hồi lâu, hoàn toàn không biết nên phản ứng thế nào, chỉ có điều trong đầu không ngừng lóe lên những hình ảnh giữa cô và Đoàn Chi Dực trước kia.

Rất lâu sau, cuối cùng cô cũng òa khóc, thút thít nói: “Xin lỗi cậu, tôi sai rồi, cậu đừng làm vậy với tôi!”

Dù sao thì cô vẫn chỉ là một cô bé 17 tuổi.

Hình như Đoàn Chi Dực bị bất ngờ trước phản ứng của cô nên chau mày rồi hơi lùi lại. Cậu thấy cô khóc lóc rất thê thảm, mặt mày nhăn nhúm lại, chóp mũi cũng đỏ ửng lên từ lúc nào, mắt thì đỏ hoe, nước mắt tèm nhem, còn tí tách chảy xuống không ngừng.

Lẽ nào con gái đều được cấu tạo từ nước sao?

Cậu thấy hơi bực bội. Chẳng qua cậu chỉ dọa cô một chút thôi mà đã khóc đến thế này, vẻ đanh đá thường ngày biến đâu mất rồi, thì ra cô cũng chỉ là một con cọp giấy ngây thơ mà thôi, cậu thầm xem thường.

Đoàn Chi Dực khẽ thờ dài một hơi, rồi bỗng nhiên trợn to mắt, trong đó lóe lên vẻ tức giận, xong bất ngờ dí môi vào đôi môi đỏ hồng kia.

Bảo đây là một nụ hôn, chi bằng nói đây là một cái cắn cảnh cáo. Đoàn Chi Dực ngậm chặt môi cô, dùng lưỡi liếm qua một lần, sau đó dùng răng để lại một dấu vết còn ướm máu.

Xong xuôi, cậu thả cô ra, nhìn Vệ Lam đang giật mình đến nỗi quên cả thút thít, nói gằn từng tiếng: “Nhớ đấy, đây là bài học!”

Nói xong, cậu lập tức mở cửa xe ra, để cô có thể thấy bên kia đường.

Vệ Lam mở to đôi mắt đỏ hoe vì khóc, không dám tin mà nhìn một bóng người quen thuộc đang đạp xe bên kia đường, rồi ngay hai giây sau đó, chiếc xe kia liền bị một chiếc xe hơi đụng phải.

Nhưng may mà chiếc xe hơi kia kịp thời thắng lại, cho nên chàng trai cưỡi xe đạp kia chỉ bị ngã nhẹ xuống đất rồi bình yên vô sự ngồi dậy.

Cô há hốc mồm nhìn Triệu Phi cưỡi xe, dần biến mất khỏi tầm mắt của mình. Nếu lúc nãy chỉ mới sợ hãi, thì bây giờ cô thấy lạnh cóng cả người, thậm chí còn quên mất việc vừa rồi môi của mình bị Đoàn Chi Dực cắn.

Đoàn Chi Dực nắm lấy cằm cô, xoay mặt cô qua, rồi đóng cửa xe lại.

“Thấy chưa? Nếu cậu còn dám chọc giận tôi, Phi của cậu sẽ lập tức trở thành thằng thọt giống tôi… thậm chí còn nặng hơn.”

Cậu gần như nghiến răng nghiến lợi khi nói ra hai chữ ‘thằng thọt’.

“Đoàn Chi Dực, tôi sai rồi, sau này tôi không dám chọc cậu nữa.” Vệ Lam nói một cách khúm núm. Lúc này, cô đã không còn ngây thơ tới mức nghĩ rằng Đoàn Chi Dực chỉ là một học sinh cấp 3 hơi lạnh lùng, hơi lầm lì, nhưng về bản chất thì không khác gì bọn họ. Cậu ta quả là một con quỷ, hơn nữa còn đáng sợ hơn những gì cô có thể tưởng tượng được.

“Tốt lắm!” Đoàn Chi Dực hài lòng gật đầu. “Vệ Lam, cậu nghe cho rõ đây!”

“Dạ.”

“Từ nay về sau, cậu phải làm được những điều này: Thứ nhất, thấy tôi thì phải đi đường khác. Thứ hai, không được nhìn tôi, cũng không được bàn tán với người khác về tôi. Thứ ba, tuyệt đối không bao giờ được nói hai chữ ‘thằng thọt’.” Cậu dừng lại một lát. “Nếu cậu không làm được, tôi cũng sẽ không làm gì cậu, nhưng Phi của cậu sẽ phải gánh chịu thay cho cậu.”

Vệ Lam mở to đôi mắt đỏ hoe, gật đầu thật mạnh.

“Được rồi, đi đi!” Đoàn Chi Dực vỗ nhẹ đầu cô như đặc xá, tháo dây trói cho cô, thậm chí còn tốt bụng xoa xoa những vết bầm do bị trói trên tay cô.

Vệ Lam xuống xe, hoàn hồn lại thì lập tức muốn ra sức chạy trốn khỏi cơn ác mộng vừa xảy ra.

Tuy Đoàn Chi Dực chưa làm gì cô, nhưng đây cũng đã là cơn ác mộng đáng sợ nhất trong suốt 17 năm qua của cô, chắc chắn là cơn ác mộng không cách nào tưởng tượng được.

Lời hăm dọa của Đoàn Chi Dực đã hoàn toàn đả kích đến sự ương bướng của Vệ Lam. Không chỉ là đối với sự ương bướng ngang tàng của tuổi trẻ, mà thậm chí còn là một kích trí mạng đối với tính cách của cả con người sau này.

Vệ Lam như biến thành một con người khác, ngoại trừ việc mỗi ngày miệt mài học tập, cô đã không còn vẻ hoạt bát sôi nổi như trước kia.

Thời gian Đoàn Chi Dực đến lớp cũng ngày càng ít, mỗi tuần đi học một lần đã là nhiều. Dù sao thì cậu ta đã có quyết định tuyển thẳng, thầy cô sẽ chẳng quản đến một cậu học sinh có thể tăng thành thích của trường, lại không cần trường lo lắng. Hơn nữa… lảm gì có ai dám quản chứ.

Thỉnh thoảng, khi Đoàn Chi Dực đi học, hễ thấy bóng cậu bước vào lớp thì Vệ Lam liền ngoan ngoãn cúi gằm mặt xuống. Nếu vô tình gặp gỡ trong trường, Vệ Lam cũng vội vã tự giác đi vòng đường khác.

“Vệ Lam, gần đây cậu bị sao vậy? Làm gì mà học hành chăm chỉ thế, định làm thủ khoa đại học sao?” Cuối cùng Quách Chân Chân cũng phát hiện ra vẻ bất thường của cô.

Vệ Lam làm ra vẻ không sao. “Làm gì có. Mình chỉ muốn học hành đàng hoàng, không thấy cái đồng hồ đếm ngược trên tấm bảng phía sau lớp sao? Tháng 8 này là thi đại học rồi, ba mẹ mình còn chờ mình đề tên trên bảng vàng kìa!”

Quách Chân Chân cười. “Yên tâm đi, mình hoàn toàn tin tưởng vào cậu mà. Thành tích của cậu trước nay rất ổn định, thi được điểm cao là việc dễ như trở bàn tay thôi.” Nói xong, cô vẫy tay ngoắc ngoắc Vệ Lam với vẻ rất gian tà.

Vệ Lam tò mò để sát tai vào. “Nói cho cậu biết một tin bí mật, mình nghe nói trường mà Đoàn Chi Dực chọn vào là đại học T ở đây, cậu nói xem có lạ không? Tuy đại học T là đại học tốt nhất ở quê tụi mình, nhưng thành tích của cậu ấy hoàn toàn có thể vào những trường đại học tốt nhất cả nước, hơn nữa nghe nói cậu ta đã xin vào được Ivy League[1], nhưng lại không đi…”

Vệ Lam chỉ muốn bịt hai tai lại, cô cảnh giác liếc về phía sau, thấy Đoàn Chi Dực đang nằm xoài ra ngủ thì mới khẽ thở phào. Nhưng vì vẫn khắc ghi lời uy hiếp hôm ấy nên vội vàng ngắt lời Quách Chân Chân. “Đừng nói nữa, vào lớp rồi kìa. Hơn nữa người ta làm gì thì liên quan gì tới chúng ta, sau này cậu đừng nói những chuyện này với mình, mình không có hứng thú chút nào.”

“Này!” Quách Chân Chân nhìn cô lại vùi đầu vào sách thì lấy làm lạ. “Gần đây cậu trúng tà thì phải?”

[1] Ivy League là hệ thống 8 trường đại học tư lâu đời và có chất lượng hàng đầu của Mỹ, gồm: Đại học Brown, Đại học Columbia, Đại học Cornell, Đại học Dartmouth, Đại học Harvard, Đại học Princeton, Đại học PennsyIvania và Đại học Yale

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5696 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5232 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4969 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4552 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4477 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4385 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter