Chương 1
1.Không phải là tôi không biết ghen, nhưng tại sao tôi phải ghen?Châu Đình có cơ bụng tám múi và vòng eo chó đực*, điều quan trọng nhất là khuôn mặt đẹp trai hơn cả các minh tinh trong showbiz.*Eo chó đực chỉ vùng eo của người đàn ông có vòng ngực rộng hơn nhiều so với vòng eo, từ phần xương sườn đến phần xương hông vòng eo nhanh chóng thu lại thành một đường cong gợi cảm. Vì nó có phần giống đường cong eo của chó đực nên được đặt tên như vậy.Người theo đuổi anh xếp hàng dài từ đây đến Pháp.Với tư cách là chim hoàng yến ở bên cạnh anh, dù có hơi tủi thân nhưng một triệu tệ tiền tiêu vặt mỗi tháng là quá đủ để chấm dứt mọi mệt mỏi tôi.Dưới lợi ích như vậy, tôi còn cần những thứ không thuộc về mình làm gì nữa?Dù sao thì một người phụ nữ thông minh sẽ không bao giờ tự tìm rắc rối cho mình.2.Châu Đình sau khi ra khỏi phòng làm việc thì tiếp tục lười biếng ngồi xuống bên cạnh tôi.Anh vừa xem bộ phim truyền hình não tàn với tôi vừa cầm điện thoại lên.Đột nhiên, anh nhíu mày, đầu ngón tay gõ nhẹ mấy lần vào màn hình.Tôi híp mắt nhìn trộm anh, thấy anh trả lời: “Biết rồi.”Ồ hố, đêm nay thái tử gia sẽ đi cả đêm không về?Vậy là tôi có thể bung xõa thỏa thích rồi?Tôi kiềm chế sự phấn khích, giả vờ ân cần rót một cốc nước cho Châu Đình.Châu Đình không uống mà vươn tay ra ôm tôi vào lòng, thoải mái và lười biếng tựa vào người tôi.Lông mi anh rất dày, giọng nói mơ hồ:“Tối nay anh có bữa tiệc, em muốn đi cùng anh không?”A cái này…Bữa tiệc tuyệt vời của anh với những chị gái chim hoàng yến xinh đẹp khác, tôi không cần đi góp vui đâu ha, làm như tôi cũng là một phần trong cuộc vui của mấy người vậy.Dù trong lòng tôi khinh bỉ nhưng ngoài mặt vẫn mềm mại nói: “Anh đi đi, em không hợp đi những nơi như thế.”Châu Đình “ừm” một tiếng, cũng không ép buộc tôi.Anh chỉ ôm tôi vào lòng rồi như “hít” mèo một lúc lâu, sau đó mới cầm áo khoác uể oải rời đi.Anh vừa đi, tôi lập tức rủ bạn thân đi thẳng đến hộp đêm.Bạn thân trêu: “Sao vị kia nhà cậu đêm nay lại chịu để cậu ra ngoài chơi vậy?”Tôi vừa ngắm anh chàng DJ mới tới với ánh mắt th ô tục vừa trả lời cô ấy:“Tối nay Châu Đình không ở nhà cho nên tớ nhanh chân chạy đi bung xõa một tí.”Bạn thân tôi rất vui, nhưng ngay sau đó cô ấy lại nói:“Tớ nghe nói cậu với Châu Đình sắp đính hôn.”Bàn tay đang cầm ly rượu của tôi lập tức siết chặt lại.“Hả?”“Là Hạo Tử nói đó, cậu ta nói gần đây Châu Đình đang chuẩn bị lễ đính hôn, làm khá là hoành tráng. Cậu vậy mà thật sự lấy được vị thái tử gia Bắc Kinh này, tin này mà truyền ra không biết sẽ làm bao người choáng váng đây.”Tôi từ từ uống nốt giọt rượu cuối cùng trong ly, mãi mới trả lời cô ấy:“Đừng nói là bọn họ, bây giờ tớ cũng đang rất shock.”3.Khi thấy bạn thân còn muốn nói tiếp, tôi giả vờ vô tư chuyển sang chủ đề khác nhưng suy nghĩ lại dần trở nên mơ hồ.Tôi đã ký một bản hợp đồng với Châu Đình.Trước mặt mọi người, chúng tôi là một cặp đôi hạnh phúc và yêu thương nhau, giúp anh đối phó với việc bố mẹ giục kết hôn và những cô gái lẳng lơ bên ngoài.Sau lưng mọi người, tôi là chim hoàng yến mà anh ấy nuôi.Nhưng mà bây giờ, Châu Đình lại muốn kết hôn?Anh muốn kết hôn với ai?Vậy bản hợp đồng kia còn hiệu lực nữa không?Đầu tôi rối như tơ vò, trong lòng vô cùng hoang mang.Sau khi chán nản uống xong hai ly rượu, tôi định đi nhảy một tí để xả stress.Vừa xoay người, tôi đã thấy phía cửa quán bar rất ồn ào.Tôi vô thức nhìn sang, thấy vài người trẻ tuổi đang đi vào.Trong số đó, có một người đàn ông dáng người cao ráo, khí chất cao quý, lại thêm ánh đèn lập lòe của quán bar chiếu lên khuôn mặt như trúng vé số của anh, vô cùng bắt mắt.Làm những người xung quanh đều bất giác vây quanh anh.???!!!Đậu má, sao Châu Đình lại đến đây vậy, không phải anh đang đi hẹn hò đêm khuya với người khác à?4.Có lẽ là ánh mắt tôi nhìn anh quá chăm chú, Châu Đình đột nhiên nhìn về phía tôi.Tôi giật mình, lập tức co rúm người vào trong ghế, không dám thở mạnh.Toi rồi toi rồi, trước mặt anh tôi luôn giữ hình tượng là một cô gái ngây thơ nhỏ nhắn đáng yêu không hiểu sự đời.Bây giờ nếu bị anh phát hiện tôi hút thuốc uống rượu trong quán bar, có lẽ anh sẽ đá bay tôi mất.Nhìn bạn thân vẫn đang quẩy bung nóc trên sàn nhảy, tôi âm thầm xách túi lên, sẵn sàng chớp thời cơ phi thẳng vào nhà vệ sinh.Đầu tiên thì cứ trốn trước đã, giữ mạng quan trọng hơn.Nhóm thái tử gia kia chắc chắn sẽ vào phòng vip để uống rượu, đợi bọn họ vào trong rồi, tôi sẽ tranh thủ chuồn đi.Nhưng không ngờ là bọn họ lại ngồi ở băng ghế lớn ngay bên cạnh tôi.Họ cười đùa vui vẻ, náo nhiệt vô cùng, hấp dẫn không ít người đẹp nhìn qua.Tôi rúc vào góc tối không dám nhúc nhích, nhân lúc phục vụ mang rượu cho bọn họ mới dám liếc trộm một cái.Thật trùng hợp, vị trí ngồi của Châu Đình ở ngay đối diện với ghế của tôi, anh đang nghiêng đầu lắng nghe người phụ nữ bên cạnh nói chuyện, đường nét khuôn mặt rõ ràng.Tôi lại vội vàng co người lại, trong lòng kêu gào không ngừng.Bây giờ phải làm sao đây, giờ tôi mà đứng dậy là sẽ bị anh nhìn thấy liền!Lúc tôi đang nghĩ cách để trốn thì tiếng trò chuyện ở ghế bên cạnh cũng vang lên:“Anh Đình, anh không uống rượu à?”“Không uống, mọi người cứ uống đi.”“Em biết rồi, chị dâu không thích mùi rượu.”“Biết rồi còn hỏi?”Châu Đình lười biếng dựa vào ghế, tay nghịch điện thoại, môi nở nụ cười.“Mọi người chơi đi, tôi đi gọi điện thoại cho cô ấy.”“Ái chà chà…”Trong những lời trêu ghẹo, tôi hơi ngây người.Chị dâu nào? Tôi chưa từng nói mình ghét mùi rượu trước mặt Châu Đình mà?Quả nhiên Châu Đình còn có chim hoàng yến khác.Mẹ kiếp, đồ đàn ông chó má!Lúc suy nghĩ của tôi đang ở trên mây, điện thoại trong túi tôi bỗng reo lên, tiếng chuông khá rõ ràng trong không gian của khu vực ghế ngồi.Trời ơi, ai lại gọi cho tôi vào lúc này cơ chứ!Tôi kêu gào trong lòng, vội lấy điện thoại ra chuyển sang chế độ im lặng rồi mới thở phào nhẹ nhõm.Kết quả khi nhìn thấy tên người gọi, tôi như bị sét đánh.