Chương 41: Phụ Giúp
Bữa ăn kết thúc ,Tống Á Hiên quyết định trở về nhà để một lát còn đi làm.Lưu Diệu Văn ăn no bụng ,hắn thảnh thơi vừa đi vừa ngắm cạnh ,miệng hát vu vơ một bài hát mà Tống Á Hiên không hề biết tên.- Biết tao hát bài gì không ?- Tôi không quan tâm.- Để tao đánh một phát cho mày giác ngộ ra ! Bài này nổi tiếng như thế cũng không biết ?- Tôi không biết ,tôi không có nghe nhạc.- Mày quá đỗi lạc hậu ! Đúng là con người tẻ nhạt.-......Lưu Diệu Văn thấy Tống Á Hiên thở dài quay mặt sang chỗ khác thì liền cười mỉa mai.Hắn lấy điện thoại ra mở bài hát lên cho Tống Á Hiên nghe thử ,kết quả Á Hiên không thích nên liền đẩy tay từ chối.- Bài hát hay như thế mà từ chối ? Đúng là uổng phí cả cuộc đời.Lưu Diệu Văn cầm điện thoại bỏ đi một hướng khác ,Tống Á Hiên nhìn hắn mà nhếch mép cười cợt.- Quan tâm ba cái đó là gì ? Cuộc đời tôi chỉ cầu cho có nhiều tiền là hạnh phúc lắm rồi.Hôm nay Mã Gia Kỳ đột nhiên lười biếng đi chơi ,hắn ngồi trong phòng nhàm chán chơi cái máy chơi game đắt đỏ mới vừa tẩu về hôm qua.Game chẳng có gì vui ,chẳng có gì mới khiến Mã Gia Kỳ ngao ngán vứt tất cả sang một bên.- Mã Gia Kỳ con mau xuống đây.Tiếng gọi lớn của mẹ hắn vang lên ,Gia Kỳ gãi gãi đầu bức bối rời khỏi căn phòng.- Bạn của con kìa.Mẹ có vẻ không vui ,bà ấy chỉ lạnh nhạt nhắc nhở rồi bỏ đi vào phòng.Cô bạn gái ăn mặc có chút phóng khoáng ngồi trên sofa ,cô gái nhìn thấy mẹ Mã Gia Kỳ bỏ đi vào phòng còn mỉm cười vẫy tay .Điều này khiến Mã Gia Kỳ có đôi chút không hài lòng.- Em đến đây làm gì ?- Đến tìm anh chứ làm gì ? Chúng ta đi chơi giải khuây đi ,đi biển hai ba bữa rồi về.- Em đi một mình đi ,anh không rãnh.- Cái gì vậy ? Đi vài ba bữa thì có sao ?Cô gái bắt đầu làm ầm lên khiến hắn nhứt đầu ôm trán ,Mã Gia Kỳ đột nhiên cảm thấy việc có bạn gái thật phiền phức.Nếu lúc trước hắn thích bao nhiêu thì bây giờ Gia Kỳ lại chán chường bấy nhiêu.- Em về đi ,tạm biệt.Gia Kỳ đẩy cô bạn gái ra khỏi nhà rồi đóng cứ trong sự ngỡ ngàng của cô ,cảm giác bị xua đuổi khiến cô gái trở nên giận dữ ,cô liên tục đập cửa la lối.- Con thấy chưa Mã Gia Kỳ ? Con xem con đã đem cái thứ phiền phức gì đến nhà này.Mẹ từ trong phòng đi ra lên giọng trách móc ,Mã Gia Kỳ giả vờ lơ lời nói của bà đi rồi dán mắt vào màn hình điện thoại.Hắn cứ lướt lướt trùng hợp thay lại trúng ảnh đại diện hình chú cún trông rất buồn cười của Á Hiên.Mã Gia Kỳ chẳng nghĩ ngợi nhiều liền bấm vào nhắn tin với Tống Á Hiên.- Hey ! Đang làm gì thế ?Tin nhắn được gửi đi ,Tống Á Hiên vẫn chưa hề trả lời lại ,chắc hẳn cậu đang làm việc nên không nhận thấy tin nhắn.Gia Kỳ bỏ đi về phòng một cách nhanh nhẹn ,trước khi đi còn không quên chạy vào bếp uống một ít nước để đỡ khát.Hắn đứng ở ban công nhỏ trong phòng ,tay cầm điện thoại chờ đợi tin nhắn hồi đáp của Tống Á Hiên.Nếu cậu vẫn chưa trả lời thì Gia Kỳ sẽ nhân tiện đứng ở đây ngắm cảnh để không thấy buồn chán.Thông báo tin nhắn đã hiện lên ,Mã Gia Kỳ lập tức cầm điện thoại lên xem mà trong lòng bỗng chốc cảm thấy hồi hộp.- Đi làm.Tống Á Hiên ngắn gọn trả lời ,Mã Gia Kỳ đọc xong dòng tin nhắn liền có chút hào hứng.- Để tao đến chỗ mày ,chán quá chẳng có ai rủ đi chơi nên tao đành miễn cưỡng đến tìm mày vậy.Tống Á Hiên đã xem tin nhắn nhưng vẫn chưa hồi đáp lại ,điều này khiến Gia Kỳ rất nôn nóng ,hắn như muốn nính thở để chờ câu trả lời được gửi đến.- Anh thật phiền.Mã Gia Kỳ ngơ ra khi đọc xong dòng tin nhắn ngắn gọn ,Tống Á Hiên quả thật ngoài đời hay trên mạng thì đều khó ưa như nhau.- Tao làm gì mà phiền ? Mày thật khó ưa đấy ?- Tôi đang trong giờ làm việc, bây giờ có rất nhiều khách ,tôi làm đây.- Tao đến chỗ mày đấy ,đảm bảo không gây ảnh hưởng đến công việc của mày.Tống Á Hiên lại một lần nữa xem mà không trả lời ,Gia Kỳ đoán là cậu đang suy nghĩ ,hắn vẫn kiên trì chờ đợi tin nhắn từ cậu.- Được.Á Hiên đáp lời ,Mã Gia Kỳ vứt điện thoại sang một bên rồi vui vẻ chạy xuống lầu.- Con đi đâu thế Mã Gia Kỳ ?- Con đi chơi xíu.- Đi với cô gái lúc nãy à ?- Không ,đây là một người hoàn toàn khác.Mã Gia Kỳ vừa mang giày vừa xong liền hào hứng lấy chìa khóa xe ,hắn ôm bà một cái sau đó liền chạy ra khỏi nhà.- Haizzz ,đứa con này thật là.....Ít phút sau Mã Gia Kỳ đến nơi ,hắn đậu xe ngay bên ngoài cửa hàng ,nhìn qua lớp kính trong suốt vẫn có thể thấy được Tống Á Hiên đang vui vẻ trò chuyện rồi tính tiền cho khách.Mã Gia Kỳ bước vào đi lại quầy tính tiền ,Tống Á Hiên đưa đồ cho khách ,đợi khách quay đi rồi lại tính tiền cho người tiếp theo.- Để tao phụ mày.- Tôi làm được ,anh mau ngồi im đi.- Tao làm được ! Để tao phụ.Mã Gia Kỳ kiên quyết giúp Tống Á Hiên nhờ đó mà cậu thấy được tay chân hắn lóng ngóng, ngu ngơ thật sự.Ngay cả cầm cái bịch đồ mà con đưa nhầm hết người này người kia.- Anh đưa nhầm người rồi ! Anh đúng vô dụng !!!