Chương : 54
Hermes theo người hầu tiến cung. Làm “Tùy tùng ” của Paris, y chỉ có thể ở ngoài hậu điện, xa xa mà ngắm Paris một cái, tiểu tử kia không biết từ nơi này kiếm được một bộ trường bào lụa mỏng, giả trang thanh nhã xen lẫn trong các vương tử .
“Quốc vương vương hậu tôn quý, vương tử cùng công chúa điện hạ, ta là vương tử Paris tới từ thành Troy, nghe được mỹ danh phiêu dương qua hải của công chúa mà đến, ta nguyện đem hết toàn lực để diễn tả tình yêu đối với công chúa, thỉnh nhà vua khảo nghiệm lòng thành của ta!”
Paris ăn mặc một cách tỉ mỉ thì cũng coi như có dáng vẻ đường đường, lúc này đang cố nhớ lại những lễ nghi quy củ trước đây đã từng học trong cung, thật cẩn thận không để mình bị lộ chân tướng.
“Thành Troy là một nơi rất tốt a, là một thành bang giàu có cách chúng ta một đại dương. Vương tử vất vả đi xa mà đến, ta thay mặt nhân dân Thành Sparta hoan nghênh sự có mặt của ngươi.”
“Đa tạ quốc vương.” Paris giới thiệu xong liền lui lại hàng ngũ, nhưng vẫn không quên liếc mắt nhìn bức rèm sau lưng quốc vương một cái, phía sau chỗ đó chính là vị công chúa mà hắn yêu thương, không biết lúc này nàng có đang nhìn mình hay không?
Đợi cho những người cầu hôn nhất nhất giới thiệu xong, quốc vương bệ hạ mới đứng dậy, tuyên bố kế hoạch của chính mình.
“Các vị quốc vương cùng vương tử, hoan nghênh các ngươi đến Thành Sparta. Tiểu nữ may mắn được các vị yêu mến, ta cảm thấy hết sức vui mừng, đáng tiếc chính là vị hôn phu của con ta chỉ có thể có một, hơn nữa phải phù hợp ba điều kiện cơ bản nhất: thứ nhất, phải có huyết thống chính tông xuất thân cao quý, có giáo dục chính quy; thứ hai, ta không nỡ cho con gái lấy chồng xa, bởi vậy người được lựa chọn phải chuẩn bị tốt tinh thần rời bỏ tổ quốc, đương nhiên tương ứng với điều đó, sau khi ta trăm tuổi, quốc gia này sẽ giao cho con rể của ta thống trị; đệ tam, trượng phu của con ta phải là một người thành thật chính trực, hắn phải có đủ trí tuệ để điều hành quốc gia này, phải có dũng khí để bảo hộ nữ nhi của ta, đối xử với bất cứ kẻ nào cũng phải hòa ái thân thiết, đương nhiên là trọng yếu nhất chính là, phải vĩnh viễn yêu thương nữ nhi của ta.”
Những người cầu hôn dưới đài sớm đã ý loạn tình mê, tất cả đều vỗ ngực đáp ứng, Paris đương nhiên cũng không ngoại lệ, chỉ cần có thể cưới Helen, bảo hắn làm gì hắn cũng nguyện ý!
“Tốt lắm, nếu tất cả mọi người đều chấp nhận với ba điều kiện này, như vậy ta sẽ tuyên bố quy tắc chọn lựa. Không biết mọi người có nghe nói qua hay không, ở phía Bắc biển Heller, có một hòn đảo đơn độc gọi là Alex, trên đảo có một chiếc Kim Bôi, nghe nói là do Zeus lưu lại, Kim Bôi bốn mùa chảy ra rượu ngon, uống một hơi liền có thể kéo dài tuổi thọ. Ta muốn cái Kim Bôi kia đã lâu, đáng tiếc trên biển đường xá hiểm ác, vẫn không ai thành công đem nó trở về. Vị dũng sĩ nào có thể đem Kim Bôi này mang tới đây, sẽ chứng minh hắn là người có trí tuệ cùng dũng khí nhất, ta sẽ đem con gái gả cho hắn.”
Mọi người vừa nghe, đều có chút do dự, biển Heller chính là một khu hải vực tử vong, nơi đó có hải quái (quái vật biển) cắn nuốt thuyền bè, có hải lưu biến hóa bất định, còn có một hòn đảo đơn độc đầy hiểm ác, nghe nói trên đó đều là bộ tộc ăn thịt người nữa…
“Ta đi!”
Hô to một tiếng đánh vỡ trầm mặc, mọi người đều nhìn lại, nguyên lai là vương tử Paris đến từ thành Troy.
“Vì công chúa yêu dấu, ta nguyện ý mạo hiểm!”
Hermes ngoài cửa vừa nghe liền ôm lấy trán: “Xú tiểu tử này rốt cuộc có biết mình đang nói cái gì hay không, ta dám cam đoan, hắn ngay cả biển Heller là ở nơi nào cũng không biết!”
Quốc vương tán thưởng gật gật đầu: “Tốt lắm, đây mới là biểu hiện xứng với một vị dũng sĩ!”
Các vương tử khác vừa nghe, trong lòng thập phần không phục, vương tử Meneleus của Xipin liền giơ tay lên : “Ta đi”
“Ta cũng đi!”
Trong chốc lát liền có mười người bước ra khỏi hàng, mỗi người đều có bộ dạng nguyện nhất định phải đạt được.
“Các vương tử, các ngươi đã cho ta thấy dũng sĩ thật sự là gì! Ta còn muốn các ngươi lập khế ước này: thứ nhất, lần này rời bến sẽ có phiêu lưu, nếu ai không thể về được, sẽ không liên quan đến Thành Sparta; thứ hai, nếu ai lấy được Kim Bôi trở thành vị hôn phu của công chúa, những người khác không được lòng mang phẫn hận, không được quấy nhiễu cuộc sống mai sau của bọn họ.”
Các vương tử dựa theo yêu cầu của quốc vương Thành Sparta liền thề nguyền lập khế ước, lúc này mới tính thật sự tham dự trò chơi cạnh tranh này, đều tự bái biệt quốc vương, lui ra chuẩn bị đi.
Paris vừa đi ra đại điện, liền thấy Hermes ở nơi đó tựa tiếu phi tiếu(cười mà không cười) theo dõi hắn, nhất thời hai chân mềm nhũn.
“Lão Đại…”
“Vương tử điện hạ, chúng ta đi đón ngài quay về dịch quán, thỉnh đi.”
Hermes vẫn cho hắn mặt mũi, để hắn đi phía trước, mình và Achilles đi theo phía sau.
Hai tùy tùng này một người cao lớn uy mãnh, một người tiêu sái tuấn duật, khí chất của hai người bọn họ còn hơn cả chủ tử đi phía trước, thoáng một cái đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.
Chờ ra khỏi hoàng cung, quẹo vào một góc tường không có ai, Hermes liền túm lấy cổ áo Paris, kéo vào trong góc quyền đấm cước đá.
“Cái gì vương tử! Cái gì Kim Bôi! Ngươi là tên hỗn tiểu tử không biết trời cao đất rộng! Lại còn dám nói ta là tùy tùng của ngươi, trừ Zeus ra có ai dám sai ta làm việc, ngươi không sợ bị sét đánh chết hả!”
Paris chật vật ôm lấy đùi Hermes cầu xin tha thứ: “Lão Đại đừng dùng chân a! Đây chính là quần áo mới hôm nay vừa mua a!”
Hermes vừa nghe, càng cho thêm mấy cái dấu chân trên thân áo bào trắng kia: “Cho ngươi hư vinh! Cho ngươi đỏm dáng! Cho ngươi mơ mộng hão huyền!”
Chỉnh đến khi Paris ngồi dưới đất khóc lên nức nở, Hermes mới hết giận.
Achilles vẫn trầm mặc ở bên cạnh lúc này mới mở miệng nói: “Sư phụ, bình tĩnh.”
“Bình tĩnh cái rắm! Ta thiếu chút nữa bị hắn chọc tức chết tươi rồi! Ai… Ngươi bình thường không phải rất xúc động sao, tại sao hôm nay có thể nhịn được?”
“Khụ khụ, ta cảm thấy, một người phải chịu trách nhiệm vì những chuyện hắn làm, nếu tai họa là do Paris làm ra, thì cứ để hắn hắn đi dọn dẹp cục diện rối rắm là được, chúng ta vì sao phải sinh khí vì hắn?”
“Yêu, hảo tiểu tử, học thông minh!”
Nghe được sư phụ khen ngợi, Achilles nhất thời tâm hoa nộ phóng(mở cờ trong bụng): “Đây đều là sư phụ dạy tốt đó! Ta hiện tại học được, có thể nói đạo lý để giải quyết chuyện tình, không cần phải dùng vũ lực .”
“Ân, tốt lắm.” Hermes quay đầu lại, đá Paris một cước, “Có nghe hay không, cục diện rối rắm của mình thì tự mình dọn dẹp! Ta hiện tại cho ngươi hai con đường để lựa chọn: một là theo chúng ta lập tức rời khỏi Thành Sparta; một là cùng đám ngu ngốc kia cùng nhau rơi hết xuống biển!”
“Ta…” Paris chi chi ngô ngô( ấp úng), cuối cùng tựa hồ hạ quyết tâm, “Ta muốn cưới Helen làm vợ!”
“Xú tiểu tử! Cháy hỏng đầu! Đi! Ngươi đi làm đông sàng rể cưng của ngươi đi, tự lang thang một mình đi!”
Hermes lại đá hắn một cước, xoay người bước đi không thèm quay đầu lại.
“Lão Đại… Lão Đại…”
Phía sau âm thanh thê lương của Paris vang lên, Achilles hỏi: “Thật sự bỏ mặc kệ hắn sao?”
“Ai, trước hết để cho hắn nếm thử chút đau khổ, nói không chừng sẽ liền buông tay đó.”
Hermes lần này đã nhìn lầm, y không ngờ Paris lại chấp nhất như vậy.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Paris vỗ vỗ mông đứng dậy, bắt đầu mua bản đồ hàng hải, liên hệ đội thuyền mời chào thủy thủ.
Tuy rằng lần lượt vấp phải trắc trở, nhưng hắn vẫn không nghỉ bỏ cuộc, hướng nhà cho thuê thuyền lãnh giáo một chút, đối bọn thủy thủ liên tục vừa hống vừa cầu, cuối cùng đã làm ra một chiếc thuyền gỗ đơn sơ cùng hơn mười người thủy thủ.
Hermes trốn trong góc tối âm thầm quan sát không thể không cảm khái nói: “Tình yêu thực sự vĩ đại như vậy sao? Lại có thể đem người nhu nhược biến thành dũng sĩ…”
Lại nhìn Hades bên người một cái… Còn có thể đem bách luyện cương biến thành nhiễu chỉ nhu.(biến thép cứng luyện trăm năm biến thành sợi dây mềm mại)
“Ta có thể hiểu được tâm tình của hắn.” Hades đáp, có lẽ trong tình yêu mọi người đều có điểm chung như vậy.
“A, thật là khờ đến đáng yêu.” … Hai người các ngươi đều như vậy.
Hades nhìn Hermes đang trông về phương xa, trong vẻ nhu nhược lộ ra một loại kiên cường, trong trầm tĩnh hàm chứa một loại ưu thương, những biểu tình chân thật này bị che dấu phía dưới vỏ ngoài cợt nhả, chỉ có mình mới nhìn thấy được.
Mà mỗi khi y trầm mặc như vậy, hơn phân nửa chính là nhớ tới cái chuyện thương tâm đó mà thôi…
Người kia cũng từng vì ngươi mà trả giá rất nhiều, nhưng chính trong thời điểm mấu chốt, hắn vẫn lựa chọn buông ngươi ra…
Tình yêu, là một vật gì đó rất kỳ quái.
Nó có thể cứng rắn như hạt kim cương, cũng có thể yếu ớt như một hạt thủy tinh.
“Nếu mệt mỏi, thì cứ dựa vào bả vai ta mà nghỉ ngơi đi.”
“Làm sao ngươi biết…” Hermes kinh ngạc ngẩng đầu lên, chống lại cặp mắt Tử Sắc kia, trong lòng đột nhiên căng thẳng, nhanh chóng quay đầu đi, “Không được nhìn trộm nội tâm của ta!”
“Ta không có…”
Hades đang muốn giải thích, lại bị một tiếng “Sư phụ!” đánh gảy .
“Ta tìm được người lái tốt nhất nơi này rồi, hắn có gần hai mươi năm kinh nghiệm rời bến! Còn nguyện ý cùng chúng ta đi biển Heller nữa!”
“Làm tốt lắm!” Hermes vui sướng vỗ vỗ bờ vai hắn.
Achilles lại được khen ngợi, trong lòng vui rạo rực, đột nhiên thấy có một đoàn khói đen di chuyển sau lưng Hermes.
Hắn có huyết thống của một bán thần, có thể nhìn thấy một ít sự vật không phải con người, cũng như vậy mà rõ ràng.
“Sư phụ, chờ một chút, đừng nhúc nhích.”
“Làm sao vậy?”
“Sau lưng ngươi giống như có một vật gì đó không sạch sẽ… Ngươi có phải bị quỷ quấn lấy hay không?”
Hermes đầu đầy hắc tuyến: “Achilles! Đừng nói bậy!”
“Ta không nói bậy, ngươi có thể không nhìn thấy, nhưng ta đã nhìn thấy vài lần rồi! Tuy rằng thấy không rõ hình dạng của hắn, nhưng đoàn khói đen này vẫn quay chung quanh ngươi, khẳng định không phải thứ tốt!” Achilles nói xong liền rút kiếm ra, “Sư phụ đừng sợ! Ta bảo hộ ngươi! Mặc kệ hắn là ai, ta gặp thần sát thần, gặp quỷ giết quỷ!”
Hades cũng híp mắt nhìn chằm chằm Achilles, tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, mỗi lần mình vừa tiếp cận Hermes, hắn liền nhảy ra mò mẫm trộn lẫn, hôm nay không thể không hảo hảo giáo huấn hắn!
Hermes đứng giữa hai luồng sát khí, nhất thời rùng mình một cái, chạy nhanh tiến lên một bước, đoạt lấy kiếm của Achilles: “Đồ hỗn trướng! Đó là vị thần bảo hộ của ta, ngươi không được bất kính với ngài! Ta còn tưởng lực nhẫn nại của ngươi tu luyện tới trình độ nào rồi, nguyên lai vẫn là loại tính tình nóng nảy này!”
“Sư phụ, ta chỉ lo lắng hắn sẽ làm thương tổn người thôi…” Achilles ủy khuất giải thích, kỳ thật gần đây hắn đã tu tâm dưỡng tính, chỉ là không biết tại sao, chỉ cần là chuyện của Hermes, hắn sẽ trở nên đặc biệt sốt ruột.
“Không cần phải nói , ngươi tu hành không đủ! Đến góc tường tỉnh lại cho ta!”
“Vâng ạ…”
Không dám cãi lời sư phụ, Achilles cúi đầu đối mặt với bức tường.(bé ngoan 1 bị phạt úp mặt vào tường)
Hades nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, lạnh lùng nói câu: “Đồ đệ này của ngươi, gần đây thực kề cận ngươi a.”
“Ai, còn là một tiểu hài tử thôi mà…”
“Thật sự chỉ là tiểu hài tử? Ta thấy các ngươi có đôi khi nói chuyện còn kề vai sát cánh nữa…” (bé ngoan 2 ghen tuông hờn dỗi)
Nếu chỉ có hắn một mình lẳng lặng thì không nói, hết lần này đến lần khác còn có một tên lặng đầu thanh(*thanh niên sức trâu) đến đánh vỡ sự cân bằng này, nhìn bọn họ thần trò sóng vai kề cận một chỗ, tâm tình liền không thể bảo trì yên lặng được nữa.
“Ta cùng Achilles vừa là thầy vừa là bạn, khoát vai nhau thì có sao đâu nào?”
“Vậy ta cũng là bằng hữu của ngươi, ta cũng muốn hưởng thụ loại quyền lợi này.”
Hades nói xong, liền vươn tay nắm lấy Hermes.
Hermes giống như bị điện giật lại càng thêm hoảng sợ, vội vàng đẩy hắn ra: “Đừng như vậy… Không giống như vậy.”
“Làm sao không giống chứ?”
“Ta…” Hermes mặt đỏ tía tai, nhất thời lại nói không ra, “Tóm lại đừng như vậy!”
Nói xong liền bỏ chạy trối chết.
Hades buồn bả thu tay về: “Quả nhiên vẫn chán ghét ta sao…”
Hermes mạn vô mục đích mà chạy một đoạn dài, cuối cùng mới ngừng lại ở cảng, thở hồng hộc.
Ngay cả y cũng không biết mình đang trốn tránh cái gì, chỉ biết là phải chạy nhanh một chút…
Không biết có phải do chạy trốn quá nhanh, hay là bị cái đụng chạm của hắn dọa sợ hãi, nhắm mắt lại ôm lấy ngực, tim vẫn điên cuồng mà nhảy trong lồng ngực…
“Quốc vương vương hậu tôn quý, vương tử cùng công chúa điện hạ, ta là vương tử Paris tới từ thành Troy, nghe được mỹ danh phiêu dương qua hải của công chúa mà đến, ta nguyện đem hết toàn lực để diễn tả tình yêu đối với công chúa, thỉnh nhà vua khảo nghiệm lòng thành của ta!”
Paris ăn mặc một cách tỉ mỉ thì cũng coi như có dáng vẻ đường đường, lúc này đang cố nhớ lại những lễ nghi quy củ trước đây đã từng học trong cung, thật cẩn thận không để mình bị lộ chân tướng.
“Thành Troy là một nơi rất tốt a, là một thành bang giàu có cách chúng ta một đại dương. Vương tử vất vả đi xa mà đến, ta thay mặt nhân dân Thành Sparta hoan nghênh sự có mặt của ngươi.”
“Đa tạ quốc vương.” Paris giới thiệu xong liền lui lại hàng ngũ, nhưng vẫn không quên liếc mắt nhìn bức rèm sau lưng quốc vương một cái, phía sau chỗ đó chính là vị công chúa mà hắn yêu thương, không biết lúc này nàng có đang nhìn mình hay không?
Đợi cho những người cầu hôn nhất nhất giới thiệu xong, quốc vương bệ hạ mới đứng dậy, tuyên bố kế hoạch của chính mình.
“Các vị quốc vương cùng vương tử, hoan nghênh các ngươi đến Thành Sparta. Tiểu nữ may mắn được các vị yêu mến, ta cảm thấy hết sức vui mừng, đáng tiếc chính là vị hôn phu của con ta chỉ có thể có một, hơn nữa phải phù hợp ba điều kiện cơ bản nhất: thứ nhất, phải có huyết thống chính tông xuất thân cao quý, có giáo dục chính quy; thứ hai, ta không nỡ cho con gái lấy chồng xa, bởi vậy người được lựa chọn phải chuẩn bị tốt tinh thần rời bỏ tổ quốc, đương nhiên tương ứng với điều đó, sau khi ta trăm tuổi, quốc gia này sẽ giao cho con rể của ta thống trị; đệ tam, trượng phu của con ta phải là một người thành thật chính trực, hắn phải có đủ trí tuệ để điều hành quốc gia này, phải có dũng khí để bảo hộ nữ nhi của ta, đối xử với bất cứ kẻ nào cũng phải hòa ái thân thiết, đương nhiên là trọng yếu nhất chính là, phải vĩnh viễn yêu thương nữ nhi của ta.”
Những người cầu hôn dưới đài sớm đã ý loạn tình mê, tất cả đều vỗ ngực đáp ứng, Paris đương nhiên cũng không ngoại lệ, chỉ cần có thể cưới Helen, bảo hắn làm gì hắn cũng nguyện ý!
“Tốt lắm, nếu tất cả mọi người đều chấp nhận với ba điều kiện này, như vậy ta sẽ tuyên bố quy tắc chọn lựa. Không biết mọi người có nghe nói qua hay không, ở phía Bắc biển Heller, có một hòn đảo đơn độc gọi là Alex, trên đảo có một chiếc Kim Bôi, nghe nói là do Zeus lưu lại, Kim Bôi bốn mùa chảy ra rượu ngon, uống một hơi liền có thể kéo dài tuổi thọ. Ta muốn cái Kim Bôi kia đã lâu, đáng tiếc trên biển đường xá hiểm ác, vẫn không ai thành công đem nó trở về. Vị dũng sĩ nào có thể đem Kim Bôi này mang tới đây, sẽ chứng minh hắn là người có trí tuệ cùng dũng khí nhất, ta sẽ đem con gái gả cho hắn.”
Mọi người vừa nghe, đều có chút do dự, biển Heller chính là một khu hải vực tử vong, nơi đó có hải quái (quái vật biển) cắn nuốt thuyền bè, có hải lưu biến hóa bất định, còn có một hòn đảo đơn độc đầy hiểm ác, nghe nói trên đó đều là bộ tộc ăn thịt người nữa…
“Ta đi!”
Hô to một tiếng đánh vỡ trầm mặc, mọi người đều nhìn lại, nguyên lai là vương tử Paris đến từ thành Troy.
“Vì công chúa yêu dấu, ta nguyện ý mạo hiểm!”
Hermes ngoài cửa vừa nghe liền ôm lấy trán: “Xú tiểu tử này rốt cuộc có biết mình đang nói cái gì hay không, ta dám cam đoan, hắn ngay cả biển Heller là ở nơi nào cũng không biết!”
Quốc vương tán thưởng gật gật đầu: “Tốt lắm, đây mới là biểu hiện xứng với một vị dũng sĩ!”
Các vương tử khác vừa nghe, trong lòng thập phần không phục, vương tử Meneleus của Xipin liền giơ tay lên : “Ta đi”
“Ta cũng đi!”
Trong chốc lát liền có mười người bước ra khỏi hàng, mỗi người đều có bộ dạng nguyện nhất định phải đạt được.
“Các vương tử, các ngươi đã cho ta thấy dũng sĩ thật sự là gì! Ta còn muốn các ngươi lập khế ước này: thứ nhất, lần này rời bến sẽ có phiêu lưu, nếu ai không thể về được, sẽ không liên quan đến Thành Sparta; thứ hai, nếu ai lấy được Kim Bôi trở thành vị hôn phu của công chúa, những người khác không được lòng mang phẫn hận, không được quấy nhiễu cuộc sống mai sau của bọn họ.”
Các vương tử dựa theo yêu cầu của quốc vương Thành Sparta liền thề nguyền lập khế ước, lúc này mới tính thật sự tham dự trò chơi cạnh tranh này, đều tự bái biệt quốc vương, lui ra chuẩn bị đi.
Paris vừa đi ra đại điện, liền thấy Hermes ở nơi đó tựa tiếu phi tiếu(cười mà không cười) theo dõi hắn, nhất thời hai chân mềm nhũn.
“Lão Đại…”
“Vương tử điện hạ, chúng ta đi đón ngài quay về dịch quán, thỉnh đi.”
Hermes vẫn cho hắn mặt mũi, để hắn đi phía trước, mình và Achilles đi theo phía sau.
Hai tùy tùng này một người cao lớn uy mãnh, một người tiêu sái tuấn duật, khí chất của hai người bọn họ còn hơn cả chủ tử đi phía trước, thoáng một cái đã hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.
Chờ ra khỏi hoàng cung, quẹo vào một góc tường không có ai, Hermes liền túm lấy cổ áo Paris, kéo vào trong góc quyền đấm cước đá.
“Cái gì vương tử! Cái gì Kim Bôi! Ngươi là tên hỗn tiểu tử không biết trời cao đất rộng! Lại còn dám nói ta là tùy tùng của ngươi, trừ Zeus ra có ai dám sai ta làm việc, ngươi không sợ bị sét đánh chết hả!”
Paris chật vật ôm lấy đùi Hermes cầu xin tha thứ: “Lão Đại đừng dùng chân a! Đây chính là quần áo mới hôm nay vừa mua a!”
Hermes vừa nghe, càng cho thêm mấy cái dấu chân trên thân áo bào trắng kia: “Cho ngươi hư vinh! Cho ngươi đỏm dáng! Cho ngươi mơ mộng hão huyền!”
Chỉnh đến khi Paris ngồi dưới đất khóc lên nức nở, Hermes mới hết giận.
Achilles vẫn trầm mặc ở bên cạnh lúc này mới mở miệng nói: “Sư phụ, bình tĩnh.”
“Bình tĩnh cái rắm! Ta thiếu chút nữa bị hắn chọc tức chết tươi rồi! Ai… Ngươi bình thường không phải rất xúc động sao, tại sao hôm nay có thể nhịn được?”
“Khụ khụ, ta cảm thấy, một người phải chịu trách nhiệm vì những chuyện hắn làm, nếu tai họa là do Paris làm ra, thì cứ để hắn hắn đi dọn dẹp cục diện rối rắm là được, chúng ta vì sao phải sinh khí vì hắn?”
“Yêu, hảo tiểu tử, học thông minh!”
Nghe được sư phụ khen ngợi, Achilles nhất thời tâm hoa nộ phóng(mở cờ trong bụng): “Đây đều là sư phụ dạy tốt đó! Ta hiện tại học được, có thể nói đạo lý để giải quyết chuyện tình, không cần phải dùng vũ lực .”
“Ân, tốt lắm.” Hermes quay đầu lại, đá Paris một cước, “Có nghe hay không, cục diện rối rắm của mình thì tự mình dọn dẹp! Ta hiện tại cho ngươi hai con đường để lựa chọn: một là theo chúng ta lập tức rời khỏi Thành Sparta; một là cùng đám ngu ngốc kia cùng nhau rơi hết xuống biển!”
“Ta…” Paris chi chi ngô ngô( ấp úng), cuối cùng tựa hồ hạ quyết tâm, “Ta muốn cưới Helen làm vợ!”
“Xú tiểu tử! Cháy hỏng đầu! Đi! Ngươi đi làm đông sàng rể cưng của ngươi đi, tự lang thang một mình đi!”
Hermes lại đá hắn một cước, xoay người bước đi không thèm quay đầu lại.
“Lão Đại… Lão Đại…”
Phía sau âm thanh thê lương của Paris vang lên, Achilles hỏi: “Thật sự bỏ mặc kệ hắn sao?”
“Ai, trước hết để cho hắn nếm thử chút đau khổ, nói không chừng sẽ liền buông tay đó.”
Hermes lần này đã nhìn lầm, y không ngờ Paris lại chấp nhất như vậy.
Sau khi bọn họ rời khỏi, Paris vỗ vỗ mông đứng dậy, bắt đầu mua bản đồ hàng hải, liên hệ đội thuyền mời chào thủy thủ.
Tuy rằng lần lượt vấp phải trắc trở, nhưng hắn vẫn không nghỉ bỏ cuộc, hướng nhà cho thuê thuyền lãnh giáo một chút, đối bọn thủy thủ liên tục vừa hống vừa cầu, cuối cùng đã làm ra một chiếc thuyền gỗ đơn sơ cùng hơn mười người thủy thủ.
Hermes trốn trong góc tối âm thầm quan sát không thể không cảm khái nói: “Tình yêu thực sự vĩ đại như vậy sao? Lại có thể đem người nhu nhược biến thành dũng sĩ…”
Lại nhìn Hades bên người một cái… Còn có thể đem bách luyện cương biến thành nhiễu chỉ nhu.(biến thép cứng luyện trăm năm biến thành sợi dây mềm mại)
“Ta có thể hiểu được tâm tình của hắn.” Hades đáp, có lẽ trong tình yêu mọi người đều có điểm chung như vậy.
“A, thật là khờ đến đáng yêu.” … Hai người các ngươi đều như vậy.
Hades nhìn Hermes đang trông về phương xa, trong vẻ nhu nhược lộ ra một loại kiên cường, trong trầm tĩnh hàm chứa một loại ưu thương, những biểu tình chân thật này bị che dấu phía dưới vỏ ngoài cợt nhả, chỉ có mình mới nhìn thấy được.
Mà mỗi khi y trầm mặc như vậy, hơn phân nửa chính là nhớ tới cái chuyện thương tâm đó mà thôi…
Người kia cũng từng vì ngươi mà trả giá rất nhiều, nhưng chính trong thời điểm mấu chốt, hắn vẫn lựa chọn buông ngươi ra…
Tình yêu, là một vật gì đó rất kỳ quái.
Nó có thể cứng rắn như hạt kim cương, cũng có thể yếu ớt như một hạt thủy tinh.
“Nếu mệt mỏi, thì cứ dựa vào bả vai ta mà nghỉ ngơi đi.”
“Làm sao ngươi biết…” Hermes kinh ngạc ngẩng đầu lên, chống lại cặp mắt Tử Sắc kia, trong lòng đột nhiên căng thẳng, nhanh chóng quay đầu đi, “Không được nhìn trộm nội tâm của ta!”
“Ta không có…”
Hades đang muốn giải thích, lại bị một tiếng “Sư phụ!” đánh gảy .
“Ta tìm được người lái tốt nhất nơi này rồi, hắn có gần hai mươi năm kinh nghiệm rời bến! Còn nguyện ý cùng chúng ta đi biển Heller nữa!”
“Làm tốt lắm!” Hermes vui sướng vỗ vỗ bờ vai hắn.
Achilles lại được khen ngợi, trong lòng vui rạo rực, đột nhiên thấy có một đoàn khói đen di chuyển sau lưng Hermes.
Hắn có huyết thống của một bán thần, có thể nhìn thấy một ít sự vật không phải con người, cũng như vậy mà rõ ràng.
“Sư phụ, chờ một chút, đừng nhúc nhích.”
“Làm sao vậy?”
“Sau lưng ngươi giống như có một vật gì đó không sạch sẽ… Ngươi có phải bị quỷ quấn lấy hay không?”
Hermes đầu đầy hắc tuyến: “Achilles! Đừng nói bậy!”
“Ta không nói bậy, ngươi có thể không nhìn thấy, nhưng ta đã nhìn thấy vài lần rồi! Tuy rằng thấy không rõ hình dạng của hắn, nhưng đoàn khói đen này vẫn quay chung quanh ngươi, khẳng định không phải thứ tốt!” Achilles nói xong liền rút kiếm ra, “Sư phụ đừng sợ! Ta bảo hộ ngươi! Mặc kệ hắn là ai, ta gặp thần sát thần, gặp quỷ giết quỷ!”
Hades cũng híp mắt nhìn chằm chằm Achilles, tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, mỗi lần mình vừa tiếp cận Hermes, hắn liền nhảy ra mò mẫm trộn lẫn, hôm nay không thể không hảo hảo giáo huấn hắn!
Hermes đứng giữa hai luồng sát khí, nhất thời rùng mình một cái, chạy nhanh tiến lên một bước, đoạt lấy kiếm của Achilles: “Đồ hỗn trướng! Đó là vị thần bảo hộ của ta, ngươi không được bất kính với ngài! Ta còn tưởng lực nhẫn nại của ngươi tu luyện tới trình độ nào rồi, nguyên lai vẫn là loại tính tình nóng nảy này!”
“Sư phụ, ta chỉ lo lắng hắn sẽ làm thương tổn người thôi…” Achilles ủy khuất giải thích, kỳ thật gần đây hắn đã tu tâm dưỡng tính, chỉ là không biết tại sao, chỉ cần là chuyện của Hermes, hắn sẽ trở nên đặc biệt sốt ruột.
“Không cần phải nói , ngươi tu hành không đủ! Đến góc tường tỉnh lại cho ta!”
“Vâng ạ…”
Không dám cãi lời sư phụ, Achilles cúi đầu đối mặt với bức tường.(bé ngoan 1 bị phạt úp mặt vào tường)
Hades nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, lạnh lùng nói câu: “Đồ đệ này của ngươi, gần đây thực kề cận ngươi a.”
“Ai, còn là một tiểu hài tử thôi mà…”
“Thật sự chỉ là tiểu hài tử? Ta thấy các ngươi có đôi khi nói chuyện còn kề vai sát cánh nữa…” (bé ngoan 2 ghen tuông hờn dỗi)
Nếu chỉ có hắn một mình lẳng lặng thì không nói, hết lần này đến lần khác còn có một tên lặng đầu thanh(*thanh niên sức trâu) đến đánh vỡ sự cân bằng này, nhìn bọn họ thần trò sóng vai kề cận một chỗ, tâm tình liền không thể bảo trì yên lặng được nữa.
“Ta cùng Achilles vừa là thầy vừa là bạn, khoát vai nhau thì có sao đâu nào?”
“Vậy ta cũng là bằng hữu của ngươi, ta cũng muốn hưởng thụ loại quyền lợi này.”
Hades nói xong, liền vươn tay nắm lấy Hermes.
Hermes giống như bị điện giật lại càng thêm hoảng sợ, vội vàng đẩy hắn ra: “Đừng như vậy… Không giống như vậy.”
“Làm sao không giống chứ?”
“Ta…” Hermes mặt đỏ tía tai, nhất thời lại nói không ra, “Tóm lại đừng như vậy!”
Nói xong liền bỏ chạy trối chết.
Hades buồn bả thu tay về: “Quả nhiên vẫn chán ghét ta sao…”
Hermes mạn vô mục đích mà chạy một đoạn dài, cuối cùng mới ngừng lại ở cảng, thở hồng hộc.
Ngay cả y cũng không biết mình đang trốn tránh cái gì, chỉ biết là phải chạy nhanh một chút…
Không biết có phải do chạy trốn quá nhanh, hay là bị cái đụng chạm của hắn dọa sợ hãi, nhắm mắt lại ôm lấy ngực, tim vẫn điên cuồng mà nhảy trong lồng ngực…