Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế
  3. Chương 26-1: Anh vũ (1)

Chương 26-1: Anh vũ (1)

Đám người tách ra hai bên, Nguyên Gia trưởng công chúa chậm rãi đi tới.

Nàng dung nhan như tuyết, phục sức hoa lệ, càng có vẻ khí thế ngạo nhiên, cao hơn Nhạc Bình một bậc khí chất.

Nhạc Bình giật mình, quay đầu lại, miễn cưỡng cười nói:

- Muội muội nói cái gì, một nữ tử không có cáo mệnh, như thế nào lại thành khách quý?

Ai ngờ Nguyên Gia cũng không thèm trả lời nàng, trực tiếp lướt qua nàng đi đến trước mặt Đào thị, môi khẽ cong lộ ra ý cười:

- Ngọc Nương muội muội, ta còn nghĩ các ngươi đã xảy ra chuyện gì, sao lâu như vậy còn chưa tiến vào.

Đào thị dùng sức ngăn nước mắt lại, cố tươi cười:

- Không sao, làm phiền Ngọc Dung tỷ tỷ ra đây tiếp chúng ta, thật là e ngại.

Nguyên Gia trưởng công chúa khuê danh là Tiêu Ngọc Dung, không có nhiều người biết, vì trừ tiên đế cùng thái hậu ra, thật sự không có bao nhiêu người có thể ở trước mặt nàng gọi khuê danh này.

Mà lúc này Đào thị thân thế không hiện, lại có thể cùng nàng thân mật xưng hô tỷ muội, chuyện này khiến mọi người phải đánh giá Đào thị thật cẩn thận.

Nhạc Bình đứng đó mà tâm như rớt xuống đáy cốc, nhưng nàng không cảm thấy Nguyên Gia cùng Đào thị là hảo hữu, chỉ cho rằng Nguyên Gia đã sớm thiết kế, mượn nàng ta vả mặt nàng, nàng siết chặt nắm tay, hận ý muốn phun trào.

- Chậm đã!

Nguyên Gia nhíu mày, không vui nhìn về phía Nhạc Bình:

- Hoàng tỷ còn có chuyện gì sao?

Nhạc Bình hất cằm:

- Cho dù người này là khách quý của Nguyên Gia, nhưng nàng không có cáo mệnh trong người, chẳng lẽ không hành lễ với ta sao?

Nàng nói ra lời này, chung quanh lập khắc sôi trào, tiếng nói khe khẽ càng lúc càng lớn, Nguyên Gia trưởng công chúa đã nói đây là khách quý của nàng, này rõ ràng là muốn cạnh tranh.

Tuy Nhạc Bình tính tình ương ngạnh, nhưng cũng không phải không có đầu óc.

Chuyện này Nguyên Gia cũng không thể xử lý, rốt cuộc Nhạc Bình nói cũng không sai, dựa theo thân phận của Đào thị, nàng nên hành lễ với Nhạc Bình.

Nếu Nguyên Gia khăng khăng ngăn cản, đây là hạ uy phong hoàng gia, nhưng nếu nàng tùy ý để Đào thị hành lễ với Nhạc Bình, lúc trước giữ gìn sẽ thành chê cười, nàng cũng sẽ ở trước mắt bao người bị Nhạc Bình dẫm xuống.

Tất cả mọi người nhìn chằm chằm Nguyên Gia trưởng công chúa muốn biết nàng sẽ xử lý như thế nào.

Tuy nàng có thân phận cao quý, nhưng vẫn luôn ru rú trong phủ, lại ở Thiên Phật Tự ba năm, tính tình nàng thế nào không ai biết được.

Các vị phu nhân cũng đang chờ xem, muốn mượn chuyện lần này, cân nhắc ngày sau nên làm sao ở cùng vị này trưởng công chúa này.

Nguyên Gia hơi mỉm cười:

- Hoàng tỷ nói như vậy cũng có đạo lý.

Nhạc Bình yên lòng, xem ra Nguyên Gia vẫn biết chừng mực, chỉ cần nàng nhả ra, để nữ nhân kia hành lễ với mình, chuyện này có thể bỏ qua, hai bên đều thối lui một bước, cũng không đến mức nháo ra chuyện chê cười.

Người chung quanh lại có chút thất vọng, không ngờ Nguyên Gia lại dễ dàng thoái nhượng đến như vậy, có người có chút đồng tình với Đào thị, vô duyên cớ vô cớ thành bia ngắm cho hai vị trưởng công chúa đấu khí.

Chỉ là ngẫm lại cũng đúng, hai vị trưởng công chúa này vẫn luôn không hợp, chung quy vẫn muốn giữ danh thanh, không đến mức ở trước mặt công chúng làm ra chuyện chê cười.

Chỉ là các nàng đã quên, thanh danh đối với Nguyên Gia mà nói, cũng chẳng quan trọng.

Năm đó, nàng trực tiếp ném phò mã ra khỏi phủ công chúa.

Quả nhiên, Nguyên Gia nói câu tiếp theo khiến Nhạc Bình như đóng đinh tại chỗ.

- Chổ ta là miếu nhỏ không dung được đại Phật, chỉ có thể thỉnh hoàng tỷ dời bước.

Lời này vừa nói ra, tứ phía an tĩnh, tất cả mọi người choáng váng, này quanh co, ai cũng không nghĩ Nguyên Gia trưởng công chúa có thể đuổi Nhạc Bình ra khỏi phủ.

Nhạc Bình quả thực không thể tin vào lỗ tai của mình.

Lúc mọi người còn cho rằng Nguyên Gia chỉ nói thế thôi, Tố Y dẫn hai ma ma cao lớn vạm vỡ tiến lên, thủ thế:

- Nhạc Bình trưởng công chúa, mời.

Nhạc Bình nhìn Nguyên Gia vẻ mặt không ngừng biến hóa, cắn răng nói:

- Được! Ngươi tuyệt tình như thế, cũng đừng trách ta sau này không niệm tình tỷ muội.

- Đi!

Cố Trạch Mộ nhìn Nhạc Bình rời đi, mày nhíu chặt.

Sau khi đưa Nhạc Bình đến chổ Thục phi, hắn thấy Thục phi đối đãi với nàng không tồi, nên không hỏi nhiều, không ngờ nàng lại trở nên kiêu ngạo, nhi nữ hư, lỗi tại phụ, hắn cũng nên chịu một phần trách nhiệm.

Nhạc Bình tức giận rời đi, ai ngờ sau lưng truyền đến một tia hàn quang, trong lòng nàng không biết vì sao lại hoảng hốt, không cẩn thận liền trật chân, thân mình ngã sang bên cạnh, cũng may là có nha hoàn kịp thời phát hiện, đỡ lấy nàng.

Nhưng dù vậy, Nhạc Bình vẫn mất mặt, nàng nghe phía sau truyền đến tiếng cười trộm, cả người vừa tức lại vừa vội, chân còn ẩn ẩn đau, bước nhanh rời khỏi phủ công chúa.

_______________________________________

Nhạc Bình vừa đi, trận này phong ba này cũng qua, chỉ là Nguyên Gia trưởng công chúa làm như vậy, lại khiến các vị phụ nhân chưa kịp hoàn hồn.

Từ trước tới nay, Nguyên Gia làm người đều không để ý cách nhìn của người khác, nàng hàn huyên cùng đám người Đào thị một lúc lâu, rồi tự dẫn các nàng ra sân, lại sai người dẫn Cố Trạch Mộ cùng Cố Thanh Ninh đi ra sau sân viện, ở đó có một ít hài tử còn nhỏ tuổi đang chơi đùa.

Hai người đi vào, Tiêu Diễn Chi nhìn thấy vui vẻ hưng phấn chạy lại. Này cũng không thể trách hắn, bọn họ đã trở về kinh thành hơn một tháng, mới nhìn thấy hảo bằng hữu, kích động một chút cũng có thể lý giải.

Chỉ là Cố Trạch Mộ hơi chuyển thân mình, chắn giữa Thanh Ninh cùng Tiêu Diễn Chi.

Tiêu Diễn Chi không chú ý, chỉ vui vẻ nói chuyện với bọn họ.

Cố Thanh Ninh nghe hắn dùng đồng ngôn trĩ ngữ, nàng rất kiên nhẫn, mặc kệ nói như thế nào, thì hắn cũng là hoàng ngoại tôn của nàng.

Tuy Tiêu Diễn Chi cảm thấy muội muội này nhìn hắn với ánh mắt rất kỳ quái, giống như mẫu thân hắn nhìn hắn, nhưng cũng không nghĩ nhiều.

Từ lúc bắt đầu nhìn thấy hai người bọn họ, hắn luôn có cảm giác rất thân cận, hiện giờ cũng không có thay đổi, giống như chỉ cần đứng bên người bọn họ, sẽ rất thoải mái.

Trong viện này còn có các hài tử của huân quý nhân gia khác, thấy Tiêu Diễn Chi vẫn luôn lạnh lùng, không để ý tới bọn họ, đột nhiên lại nói chuyện cùng người khác, các hài tử cũng có phần ghen tị.

Có hài tử hiểu chuyện một chút sẽ không tự đi tìm xui xẻo, cũng có hài tử được phủng mà lớn lên, lúc trước hắn tìm Tiêu Diễn Chi kết bằng hữu, lại bị Diễn Chi cự tuyệt, hắn còn âm thầm nói Diễn Chi tính tình kỳ quái.

Hiện giờ lại thấy Tiêu Diễn Chi nói chuyện vui vẻ với hài tử khác, lại bị người bên cạnh khuyến khích, liền căm giận đi tới đây tìm phiền toái.

Không ngờ ba người này cũng không để ý đến hắn.

Hắn càng tức giận:

- Tổ phụ của ta là Khánh Dương hầu, các ngươi là ai? Sao dám lôi kéo làm quen với quận vương?

Cố Trạch Mộ nhíu mày, hắn nhớ Khánh Dương hầu là người có tính tình thành thật cẩn thận, sao tử tôn lại không học được ưu điểm của hắn.

Cố Thanh Ninh lần đầu tiên đụng phải loại khiêu khích như thế, nàng rất có hứng thú, đang chuẩn bị giáo huấn tiểu bằng hữu cách làm người, ai ngờ Tiêu Diễn Chi lại ngăn ở phía trước, khuôn mặt lạnh lùng:

- Đây là bằng hữu của ta, không liên quan gì tới ngươi.

Lần đầu Cố Thanh Ninh nhìn thấy Tiêu Diễn Chi luôn ngoan ngoãn lại cường thế như vậy, trong lòng có chút an ủi.

Ai ngờ lúc Tiêu Diễn Chi đang giằng co cùng người này, đột nhiên có người vỗ vỗ bả vai người nọ, hắn quay đầu nhìn lại, liền thấy một con con rắn nhỏ đang ở trên vai hắn, sợ tới mức nhảy dựng lên, vừa khóc vừa chạy kêu gọi mẫu thân.

Còn người khởi xướng thì đang ở một bên ôm bụng cười ha ha.

Cố Thanh Ninh vừa thấy xà giả liền biết đối phương là ai.

Liễu Tử Ký thần bí đi tới, đem con rắn nhỏ trên mặt đất nhét vào trong tay áo.

Tiêu Diễn Chi tò mò nhìn hắn, không biết từ đâu nhảy ra một vị anh hùng.

Anh hùng liếc mắt nhìn Cố Thanh Ninh:

- Ngươi còn không giới thiệu?

Cố Thanh Ninh:

- …

Nàng thật sự không nghĩ ra, sao Liễu Tử Ký lại đơn phương cho rằng hắn cùng nàng đã trở thành hảo hữu, còn không biết khách khí.

Nể mặt nhị thẩm, nàng nhẫn nại một chút, giới thiệu hai người với nhau.

Liễu Tử Ký vô cùng quen thuộc ôm cổ Tiêu Diễn Chi:

- Ta sẽ gọi ngươi là Diễn Chi, sau này ngươi cũng có thể gọi ta là Tử Ký.

Tiêu Diễn Chi không có thói quen thân mật với người khác đến như vậy, đang muốn đẩy tay hắn ra, liền thấy hắn giống như hiến vật quý, lấy đồ vật trong tay đưa cho hắn chơi.

Này nọ đồ vật linh tinh vụn vặt giống như lấy mãi không hết, khiến Tiêu Diễn Chi khiếp sợ mà quên né tránh, hắn nghi hoặc, trong tay áo kia sao có thể giấu nhiều đồ vật đến vậy?

Liễu Tử Ký không định trả lời vấn đề này, nhưng này đó cũng không gây trở ngại cho bọn họ trở thành hảo hữu.

Liễu Tử Ký không chịu trách nhiệm mà lừa dối:

- …Chơi rất vui, ở Cố gia không giống ở phủ của ta, dù mỗi ngày đều phải đọc những quyển sách không thú vị, nhưng chúng ta còn luyện quyền, có đôi khi còn cùng nhau trồng rau.

Tiêu Diễn Chi nghe vậy hai mắt tỏa sáng.

Cố Thanh Ninh cũng không biết nên nói cái gì mới tốt, Liễu Tử Ký thật là, hắn trôi qua không tốt, cũng muốn kéo theo một người làm đệm lưng, nếu thực sự vui vẻ như vậy, sao mỗi buổi sáng hắn còn vừa chạy vừa khóc.

Cũng vì chuyện này, Tiêu Diễn Chi nhanh chóng trở thành hảo hữu của Liễu Tử Ký, hắn thần thần bí bí nói:

- Ta dẫn các ngươi tới một nơi rất thú vị.

Liễu Tử Ký hưng phấn vô cùng, Cố Thanh Ninh lo lắng đi theo bọn họ, Cố Trạch Mộ cũng bị kéo đi theo.

Tiêu Diễn Chi dẫn bọn họ đi quanh phủ công chúa, sau đó đi tới hậu viện.

Còn chưa vào trong sân viện, bọn họ đã nghe thấy bên trong có tiếng vỗ cánh, Tiêu Diễn Chi dẫn bọn họ đi vào, một con anh vũ cực kỳ xinh đẹp bay xẹt qua trước mắt bọn họ.

Liễu Tử Ký hoảng sợ, mà Cố Thanh Ninh đang đứng sau lưng hắn, ánh mắt khẽ suy tư.

Nàng nhận ra con anh vũ này, nó tên là “Tam Bảo”, là nàng dưỡng ra, nàng còn cho rằng sau khi nàng qua đời, con anh vũ này sẽ lưu lại trong cung, không ngờ lại ở chổ Nguyên Gia.

Tiêu Diễn Chi hưng phấn giới thiệu:

- Đây là anh vũ(con vẹt) mà hoàng ngoại tổ mẫu của ta từng nuôi, là bên Đại Yên tiến cống, nghe nói ở trong kinh thành chỉ có một con. Nghe nói nó còn có thể nói, chỉ là từ lúc hoàng ngoại tổ mẫu hoăng thệ, nó không bao giờ nói nữa…

Tiêu Diễn Chi vừa nói xong, anh vũ không biết nói từ đâu bay đến, nghiêng đầu ở trên cây giống như đang nhìn kỹ bọn họ, đột nhiên mở miệng nói:

- Hoàng hậu nương nương vạn phúc!

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5775 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5298 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5028 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4608 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4533 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4491 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter