Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Huynh Trưởng Của Ta Là Tiên Đế
  3. Chương 155

Chương 155

Đang lúc Liễu phủ đang bị lời đồn làm cho sứt đầu mẻ trán, phủ Uy Quốc công cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Sau khi Cố Thanh Thù và Liễu Tử Ký từ hôn thì hôn sự đúng là hơi khó làm. Dù sao, nhị phòng Cố gia không giống đích tôn có thể thừa kế tước vị, lại không giống Tam phòng, có liên hệ với bệ hạ và Thái tử. Nhị phòng có hơi lỡ dỡ. Càng không nhắc đến chuyện của Liễu gia cũng tạo thành ảnh hưởng rất tốt khiến không ít người chùn bước.

Khi tuổi của nàng càng lúc càng lớn thì Liễu thị cũng càng ngày càng lo lắng. Vốn dĩ chuyện này đã dần bình ổn lại, Liễu thị cũng cho nữ nhi xem mặt lần nữa, ai ngờ lời đồn đại này xuất hiện lần nữa khiến cho dự định của Liễu thị tan thành bọt nước. Liễu thị tức giận đến mức phát bệnh, đến hôm nay còn chưa đứng dậy được. Cho nên gần đây bầu không khí trong phủ Uy Quốc công vô cùng nặng nề.

Cố Thanh Thù hầu hạ mẫu thân uống thuốc xong, nhìn thấy nàng ngủ rồi mới rời khỏi phòng. So với Liễu thị khóc trời đập đất thì nàng bình tĩnh hơn nhiều. Nàng đứng trong sân một hồi, không biết nghĩ đến điều gì mà cất bước đi về phía Tam phòng.

Cố Thanh Ninh đang đọc sách, khi thấy Cố Thanh Thù tới thì nàng hơi kinh ngạc. Nàng vội vàng đặt quyển sách trong tay xuống, lại bảo nha hoàn dâng trà nước và điểm tâm.

Nàng kéo Cố Thanh Thù ngồi xuống, cũng không hỏi vì sao Cố Thanh Thù tới, chỉ nói chút chuyện thú vị chọc nàng ấy vui vẻ.

Cố Thanh Thù miễn cưỡng nở nụ cười tươi, nhưng vẫn có dáng vẻ nặng nề tâm sự. Một lát sau, nàng mới nói: “Thanh Ninh, có phải muội muốn đi Nghiệp Thành với tổ phụ không?”

Cố Thanh Ninh sững sờ.

Cố Thanh Thù thấy nàng không phủ nhận thì bất đắc dĩ cười một tiếng: “Ta đã đoán được từ lâu. Mặc dù muội chưa từng nói qua nhưng hai năm nay muội vẫn xem binh thư và công báo, lại chăm học võ nghệ, chắc chắn không chỉ vì muội thích.”

Cố Thanh Ninh gật gật đầu, nói: “Đúng là muội muốn đi.”

Cố Thanh Thù do dự một lát, giống như cuối cùng đã hạ quyết tâm: “Ta cũng muốn đi cùng muội.”

Cố Thanh Ninh nhíu mày, nói: “Muội biết gần đây tỷ buồn phiền vì lời đồn trong kinh thành, nhưng đi Nghiệp Thành cũng không phải là trò đùa, tỷ đừng kích động.”

Cố Thanh Thù lắc đầu: “Không phải ta kích động. Muội còn nhớ muội đã từng hỏi ta, chúng ta không kém binh sĩ trên chiến trường, vì sao không thể lên chiến trường không? Vì sao ta chỉ có thể dựa vào công huân của phụ thân và đệ đệ, dùng chuyện này mới có thể có chỗ đặt chân ở nhà chồng? Hơn một năm nay, ta vẫn luôn suy nghĩ chuyện này.”

Cố Thanh Ninh nghe thấy Cố Thanh Thù nói vậy thì cũng trở nên nghiêm túc, nàng hỏi: “Vậy tỷ đã suy nghĩ kĩ chưa?”

Cố Thanh Thù cười khổ một tiếng: “Ta không biết, nhưng mà… Thật ra ta hơi cảm kích người đã thả ra tin đồn này. Nếu như ta thật sự gả đi, có lẽ ta sẽ mãi mãi nghĩ không thông.”

Cố Thanh Ninh không nói gì.

Cố Thanh Thù nói: “Tất cả mọi người hâm mộ có thể gả vào làm nữ tử Cố gia chúng ta, bởi vì trượng phu gia thế cao quý, lại toàn tâm toàn ý với các nàng. Nhưng mà Thanh Ninh, ta không hâm mộ nương của ta, vì trong mắt ta, nương của ta không khác những nữ tử bị vây trong hậu trạch. Bà ấy có đủ tài hoa, giỏi hơn cữu cữu của ta nhiều, nhưng cữu cữu có thể thi khoa cữ làm quan, mà bà ấy chỉ có thể làm thơ rồi làm thơ, thỉnh thoảng dạy chúng ta một chút. Muội không cảm thấy đáng tiếc sao?”

Lời nói này của Cố Thanh Thù có thể nói là kinh hãi thế tục. Từ sau khi từ hôn có đủ chuyện xảy ra, nhìn có vẻ như nàng âm thầm tiếp nhận, nhưng không ai biết thật ra nàng cũng không cam lòng. Mà những chuyện không cam lòng này cũng đã thúc đẩy cô nương nghi vấn về những chuẩn mực của thế gian này.

Cố Thanh Ninh không biết nên nói cái gì cho phải, cuối cùng chỉ đành phải nói: “Nhị bá mẫu sẽ không đồng ý cho tỷ làm thế. Hơn nữa, một khi tỷ làm thế có lẽ sẽ không còn đường để hối hận nữa.”

Cố Thanh Thù cười gian xảo: “Chẳng phải còn có muội sao? Mặc dù ta không biết vì sao muội nhất định phải đi Nghiệp Thành, nhưng hai chúng ta cùng đi cũng có thể chia sẻ lửa giận của mẫu thân và Tam thẩm. Này, muội đừng nói với ta đến lúc đó muội muốn lén đi đấy!”

Cố Thanh Ninh: “…” Nếu như tổ phụ thật sự không đồng ý thì đúng là nàng có dự định lén đi.

Nàng đã bị Cố Thanh Thù vạch trần thì chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý với nàng ấy.

Để đề phòng đêm dài lắm mộng, Cố Thanh Thù lập tức khuyến khích Cố Thanh Ninh cùng đi nói chuyện này với tổ phụ.

Hai người đi tới thư phòng của tổ phụ, không ngờ Cố Trạch Mộ cũng ở đó.

Cố Trạch Mộ tới đây cũng là vì chuyện đi Nghiệp Thành. Trước đó, Uy Quốc công không hề đồng ý cho hắn đi Nghiệp Thành, nhưng chuyện đã định, Uy Quốc công chỉ có thể tiếp nhận sự thật. Ông cũng không vì Cố Trạch Mộ còn nhỏ tuổi mà hạ thấp yêu cầu, mà đã thật sự xem hắn trở thành một thủ tướng ở biên quan, bắt đầu giảng giải tình hình ở biên quan với hắn. Hơn nữa, lại bàn bạc với hắn quân lực và đường đi để đầu xuân sang năm đi Nghiệp Thành.

Vì thế mấy ngày nay mỗi ngày Cố Trạch Mộ đều tới phủ Uy Quốc công để tiếp nhận sự chiếu cố đặc biệt của Uy Quốc công dành cho hắn.

Uy Quốc công nhìn thấy hai cháu gái đi tới thì hơi kinh ngạc hỏi: “Các con tới là có chuyện gì?”

Cố Thanh Thù và Cố Thanh Ninh nhìn nhau, cùng nhau mở miệng nói: “Tổ phụ, chúng con cũng muốn theo ngài đi Nghiệp Thành.”

Uy Quốc công sửng sốt, lập tức phản ứng kịp, giận tái mặt mà nói: Làm càn!”

Cố Thanh Thù vội vàng nói: “Tổ phụ, chúng con không làm càn, chúng con rất nghiêm túc. Chúng con là nữ tử, chẳng lẽ chỉ có thể đi con đường giúp chồng dạy con hay sao? Bảo vệ quốc gia là sứ mệnh của người Cố gia chúng ta, vậy thì vì sao chỉ nam tử trong nhà mới được lên chiến trường chứ? Nữ tử chúng con cũng được. Con nghe nói lúc ở biên quan, lúc chiến tranh kịch liệt, các nam nhân đã chết thì nữ nhân cũng sẽ cầm vũ khí xông lên chiến trường. Các nàng đã làm được thì chúng con cũng có thể.”

Uy Quốc công không nghe nàng giải thích, đã nói: “Đây không phải là chuyện con có thể làm được hay không. Trước khi nam nhân Cố gia chúng ta chết hết thì không tới phiên tiểu cô nương các con liều mạng trên chiến trường.”

“Tổ phụ!”

“Được rồi, chuyện này không có đường dàn xếp đâu.” Uy Quốc công cắt ngang lời các nàng. “Các con đi về đi.”

Cố Thanh Thù còn muốn nói gì đó, Cố Thanh Ninh đã giữ nàng lại mà nói: “Tổ phụ lo lắng hai điều, thứ nhất là chúng con chỉ kích động nhất thời, chưa nghĩ kĩ hậu quả, cũng không biết tình hình ở Nghiệp Thành thế nào, chúng con có thể kiên trì được không. Thứ hai chính là năng lực của chúng con, ở biên quan tàn khốc không thể thành trợ lực mà trái lại còn thành gánh nặng.”

Uy Quốc công nhíu mày: “Thanh Ninh, từ trước đến nay con hiểu chuyện. Con đã suy nghĩ rõ thì sao lại cùng Thanh Thù làm liều lĩnh như thế?”

“Tổ phụ, con nói những lời này vì chúng con không phải làm càn, mà là đã đắn đo suy nghĩ.”

Uy Quốc công vừa muốn nói gì, Cố Trạch Mộ ở bên cạnh đã khẽ nói: “Tổ phụ, ngài có thể nghe Thanh Ninh nói rốt cuộc là thế nào đi.”

Cố Thanh Ninh nhìn Cố Trạch Mộ một chút, hắn cũng không kể công mà tỏ vẻ lắng nghe, ra hiệu cho Cố Thanh Ninh nói tiếp đi.

Cố Thanh Ninh nhìn về phía Uy Quốc công lần nữa, thành khẩn nói: “Tổ phụ, ngài lo chúng con chỉ kích động nhất thời. Vậy thì bắt đầu từ ngày mai, hai chúng con sẽ dựa theo phương thức huấn luyện mỗi ngày ở quân doanh. Nếu như chúng con không làm được thì không cần ngài nói, đương nhiên chúng con sẽ từ bỏ.”

Uy Quốc công không hổ là người từng trải qua sóng to gió lớn, cho dù ban đầu ông vừa kinh vừa sợ nhưng lúc này cũng dần bình tĩnh lại. Ông nghe Cố Thanh Ninh nói thế thì cũng gật đầu.

Cố Thanh Ninh nhận được sự cổ vũ này mà nói: “Về phần điều thứ hai, võ nghệ của Thanh Thù đứng số một số hai ở đời chúng con, chính Triệu thúc cũng rất khen ngợi tỷ ấy. Không phải khoe khoang, ít nhất thì võ nghệ của tỷ ấy cũng thắng hơn phân nửa người trong quân doanh.” Nàng dừng một chút rồi mới nói tiếp. “Con biết ngài vẫn muốn tìm người cải thiện chiến trận, tôn nữ bất tài cũng muốn thử một lần.”

Lúc Uy Quốc công nghe nàng nói vế trước thì còn gật gật đầu, lúc nghe được câu này thì lại bật cười. “Tiểu nha đầu nói khoác không biết ngượng, những chiến trận này đều do các bậc thầy sáng tạo thay đổi theo việc quân mỗi triều đại. Cũng chỉ có thiên tài như Định Quốc công Phụng Triển năm đó mới có tư cách nói thế.”

Cố Thanh Ninh nghe Uy Quốc công nhắc đến Phụng Triển thì trong phút chốc ánh mắt thay đổi. Uy Quốc công cũng không biết, mặc dù năm đó Phụng Triển am hiểu mưu lược và lãnh binh, nhưng trong chuyện trận pháp thì lại kém xa nàng có thiên phú. Về sau, người ta nói say xưa về chuyện y cải tiến trận Nhạn Linh cũng là bút tích của Phụng Trường Ninh. Song, nàng thân là hoàng hậu, những chuyện này không thể nói với người không thân.

Cố Thanh Ninh ngẩng đầu nhìn Uy Quốc công: “Tổ phụ, ngài ngại gì thử một lần? Nếu cháu gái thua, ngài cũng không có tổn thất gì. Nếu tôn nữ thắng, ngài để con đi Nghiệp Thành thì chẳng phải có thêm một trợ lực sao?”

Uy Quốc công nghĩ Cố Thanh Ninh chỉ nói mạnh miệng, nhưng hôm nay thấy dáng vẻ đã tính trước của nàng thì cũng không chắc lắm. Sau khi ông suy nghĩ một phen, ông vẫn cảm thấy một tiểu cô nương mười mấy tuổi chưa lên chiến trường không thể thắng ông được, vì thế ông đồng ý.

Cố Trạch Mộ nhìn nụ cười trên khóe miệng của Cố Thanh Ninh, trong lòng đã đoán được kết quả.

Nếu tỷ thí trận pháp thì không có gì hợp hơn là cờ tứ phương. Cố Trạch Mộ cũng không đi gọi hạ nhân, mà tự mình cầm một bộ cờ tới.

Sau khi hai người bày xong quân cờ thì tự bài binh bố trận. Nhưng cũng không chỉ đánh cờ, hai người muốn dùng cái này để làm chiến trường, không chỉ trận pháp mà còn có mưu lược và tính toán lực thương vong của quân mình. Mặc dù quân cờ không phải người thật, hai người lại thật sự xem mình là thống soái hai quân mà thi đấu.

Uy Quốc công cũng không vì đối phương là tiểu cô nương mà lơ là, trái lại ngay từ đầu ông đã dùng hết bản lĩnh của mình. Ông nghĩ rằng mình có thể nhanh chóng đánh bại Cố Thanh Ninh, ai ngờ Cố Thanh Ninh lại chống đỡ được. Không chỉ chống đỡ được, thậm chí nàng còn dần phản kích, cuối cùng nắm được sơ hở của Uy Quốc công mà đánh bại ông.

Uy Quốc công nhìn quân cờ rối loạn trên bàn, vẻ mặt dần nghiêm túc hơn. Ông phất tay: “Thêm một ván nữa. Lần này, chúng ta dựa vào chiến dịch thật sự, dùng trận chiến Diệp Dương năm đó, con và ta so thêm một lần.”

Cố Thanh Ninh ngẩn người một chút, nhưng cũng nhanh chóng gật đầu đồng ý. Hai người bày xong quân cờ lần nữa, Uy Quốc công càng tập trung hơn, trận chiến giữa hai người rơi vào thế giằng co. Cuối cùng, Uy Quốc công vẫn cao cờ hơn, giành được thắng lợi. Nhưng mà nét mặt của ông không vì thế mà dịu lại, vì trong đó Cố Thanh Ninh đã biểu hiện ra sự hiểu biết và cải tiến của nàng đối với trận chiến. Điều này thật sự làm người ta ngạc nhiên, suýt chút nữa Uy Quốc công đã bị nàng đánh bại. Nếu không phải Cố Thanh Ninh không có kinh nghiệm trải qua chiến trườn, thêm phía sau bị Uy Quốc công làm cho rối loạn tay chân thì thắng bại lần này còn khó nói.

Uy Quốc công không nói gì, ông trầm tư thật sâu.

Cố Thanh Thù nắm thật chặt nắm đấm, sắc mặt Cố Trạch Mộ phức tạp nhìn Cố Thanh Ninh. Hai người đều chờ lời tuyên bố cuối cùng từ Uy Quốc công.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6255 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5660 View
5
Tiên Hiệp
Chí tôn đặc công
3

Chí tôn đặc công

2566 chương
5482 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Tổng Tài Ngược Thê
4

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5336 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4965 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4948 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter