Chương : 55
Dương Thiên đứng dậy chào hỏi, cũng đối với Bàn Tiến Minh gật đầu. Lại quay sang Hồng Chương Lý nói.
“Hồng quản sự, ta muốn cùng Bàn gia chủ bàn chút chuyên, trước nói tỉ tỉ đợi ta một chút thời gian.”
Hồng Chương Lý gật đầu cáo lui, hắn tinh ý nghĩ lại cũng không phải là Dương Thiên có cái gì hẹn, chính là muốn Hồng Nguyệt Giao cho hắn áp trận, đề phòng vạn nhất. Mà người ngoài cũng chỉ nghĩ là hắn có hẹn, trước thông báo mà thôi, tâm tư cũng thật tỉ mỉ.
Trong phòng các mấy người nói chuyện, chủ yếu chính là một chút hỏi thăm lời nói khách sáo bóng gió. Chỉ làm giao thiệp một chút, cũng là quan sát một chút. Mãi tới hơn mười phút, Dương Thiên mới bắt đầu chính thức.
“Bàn công tử vấn đề không quá lo lắng, vấn đề thân thể liền dễ dàng làm.”
Dương Thiên cười nói, cũng đối với Lê Tĩnh vẫy tay.
Trước khi tới cũng đã nói cùng Lê Tĩnh gặp Bàn gia người chuyện. Hắn cũng đảm bảo hồn độc tới thân không chết được nhưng chính là hắn không trị được dứt điểm, liên quan tới huyền linh vấn đề hắn làm không được. Chỉ có thể từ thân thể bắt đầu mà thôi.
Lê Tĩnh tiến tới sơ khám một chút, chính là ánh mắt lấp lóe. Hắn cử động đúng là không thoát khỏi Bàn Tiến Khuyết ánh mắt, chính là hơi non kinh nghiệm.
“Đại sư, ta nhi tử độc tính?”
Bở vì Dương Thiên mười phần tự tin dáng vẻ, nên Lê Tĩnh hẳn là cái nào đó cao cấp luyện dược sư, Bàn Tiến Khuyết vẫn là cẩn trọng nhất định xưng hô, mặc dù chưa tin lắm nhưng Dương Thiên thần kỳ chính là để hắn trong lòng có như vậy điểm sáng. Mà chính hắn cũng không biết đây là Lê Tĩnh nếu không trong lòng sẽ càng hưng phấn.
Lê Tĩnh thấy Dương Thiên gật đầu, mới nhếch miệng nói.
“Hồn độc này vốn cũng không có cái gì đáng ngại, chính là không biết tên ngu ngốc nào đem nó nuôi lớn tới dạng này, đúng là chết vì ngu ngốc.”
Bàn Tiến Khuyết sắc mặt không tốt lắm, chính là vẫn không hiểu “nuôi” là ý gì, hồn độc còn nuôi được không bằng? Đành hỏi lại.
“Đại sư, ý ngài là thế nào?”
Lê Tĩnh cũng không nhiều thái độ, mà chính là hẳn giải thích rõ ràng, cũng một bên mang ra mình hộp đựng ngân châm, cùng dược thủy.
“Hồn độc, chính là huyền linh gây nên, ảnh hưởng tới linh hải cùng huyền khí bên trong đó. Huyền biến cảnh chính là dùng huyền khí thối luyện thân thể, cũng chính là hồn độc nhiễm vào thể phách nguyên nhân. Cái này mọi người hẳn là biết đi?”
Bàn Tiến Khuyết gật đầu, cái này cũng là dễ dàng hiểu rõ. Thấy vậy Lê Tĩnh tiếp tục.
“Thế nhưng đã là huyền linh gây nên, mà mỗi cái huyền linh cũng chỉ có số thuộc tính nhất định mà thôi. Thế nên hồn độc này là có thuộc tính đấy. Nếu như nhỏ yếu hồn độc thì cũng không tính là gì, ảnh hưởng tới thân thể không là bao nhiêu. Nhưng Bàn công tử hết là này tới lần khác lại sinh cơ chạy tới điểm hao hết, đây chính là không phù hợp. Mà Bàn công tử hồn độc mang mạnh mẽ như vậy hỏa thuộc tính, các ngươi lại dùng xuân mộc dược dịch, mang nồng đậm mộc hệ thuộc tính, đây chẳng nuôi nó thì là gì? Bàn công tử kéo dài sinh cơ chính là các ngươi cho hồn độc ăn no, nuôi nó béo, nó liền từ từ ăn Bàn công tử sinh mệnh nguyên mà thôi. Tới khi xuân mộc dược dịch ăn mãi nhàm chán, nó sẽ bắt đầu ăn nhanh hơn tới Bàn công tử sinh mệnh nguyên. Còn nếu là hồn độc từ đầu cường đại, vậy thì linh hải kiểu gì cũng tạo ngộ oanh tạc, làm gì có thể thu được huyền khí mà đột phá.”
Lê Tĩnh nói xung Bàn gia cha con sắc mặt xám ngoét, lửa giận ngập trời. Bởi vì cái này xuân mộc dược dịch chính là Tần Báo Công cho, hắn giúp Tiến Minh kéo dài mạng sống, Bàn gia còn mang ơn hắn đâu. Thế mà chân tướng lại là như vậy?
Dương Thiên một bên nghe tới cũng ánh mắt lấp lóe, kia chẳng phải ngũ hành tương khắc sự việc hay sao. Xem ra thế giới này cơ bản quy tắc là không khác, cái chính là chưa ra đời học thuyết chuyên sâu tổng hợp, mới nghiên cứu riêng lẻ mà thôi.
“Cái kia...đại sư, còn có thể cứu sao?”
Bàn Tiến Khuyết ngập ngừng hỏi lại.
“Bàn công tử thân thể không lo, chính là huyền linh vấn đề còn phải nhờ công tử nhà ta.”
Nói vậy ánh mắt mọi người lại dồn về phía Dương Thiên.
Dương Thiên gật đầu.
“Cái kia huyền linh không phải vấn đề, chỉ cần Bàn công tử chịu mở rộng linh hải để lực lượng ta tác động vào liền được.”
Bàn Tiến Minh nghe vậy liền biến sắc, mở ra linh hải chẳng khác nào giao tính mạng mình cho người khác. Linh hải chính là cụ hiện một phần vỏ linh hồn, bên trong linh hải ngoài huyền khí chính là hồn lực trôi nỏi, ý thức tràn ngập. Nếu như Dương Thiên đối hắn động thủ, vậy thì có thánh nhân cũng cứu không nổi.
Bàn Tiến Khuyết đồng dạng ánh mắt bất thiện nhìn Dương Thiên, dù sao linh hải cái đồ vật này, hơi chút sơ xảy chính là vạn kiếp bất phục.
“Hai người có thể suy nghĩ kỹ, mạng này của Bàn công tử, ta không cứu, có lẽ ai cũng cứu không lên. Mà ta cũng không có đối với Bàn công tử động thủ lý do.”
Dương Thiên nhàn nhạt cười nói, đối với chưa đủ tín nhiệm người chính là như vậy đề phòng liền không có gì lạ.
Một hồi do dự, Bàn Tiến Minh gật đầu. Hắn năm năm sống như phế nhân, như thế là đủ rồi. Hiện tại Dương Thiên cho hắn hi vọng, đấy là hắn cuối cùng cơ hội, hoặc là tin tưởng hắn, hoặc là chết đi mà thôi. Bàn Tiến Khuyết thì vẫn nghi hoặc nhưng vẫn là làm theo. Hắn thân là huyền chân cảnh cao thủ, tới hắn cũng không có biện pháp gì, Dương Thiên sẽ là làm như thế nào. Phải biết hồn thiên sư cũng không phải là hắn không có cầu qua, tất cả cũng đều là thúc thủ vô sách, cao cấp hồn thiên sư hắn tiếp xúc không tới, nhưng Dương Thiên hiển nhiên không thể la cao cấp hồn thiên sư được.
“Vậy tốt, hiện tại chúng ta bắt đầu.” Dương Thiên mỉm cười nói, nhưng là hắn không có động, chính là Lê Tĩnh chuẩn bị châm cứu đi lên.
Cái thứ nhất châm, Bàn Tiến Minh toàn bộ cơ thể liền cứng ngắc, không thể động đậy, chỉ có thể câu thông tới huyền mạch các huyền khí mà thôi. Châm này đặt vào thiên trì mạch phía đầu nguồn, là cắt đứt Bàn Tiến Minh khống chế thân thể quyền hạn. Bàn Tiến Minh cũng không hốt hoảng gì cả, nằm yên chờ đợi.
Lê Tĩnh thủ pháp hết sức chuyên nghiệp, không chút nào sai xót, vừa mới tiếp xúc Bàn Tiến Minh cơ thể mà thôi liền có thể tinh chuẩn bắt hắn huyền mạch lộ tuyến làm Bàn Tiến Khuyết không khỏi nhẹ nhõm một chút.
Tiếp theo Lê Tĩnh một lần thi chín châm, tinh chuẩn là phong tỏa toàn bộ huyền khí tiết điểm, Bàn Tiến Minh hốt hoảng, hắn mất đi huyền khí khống chế rồi, chỉ có thể chịu tại huyền mạch huyền khí tự lưu chuyển mà thôi.
Lần tiếp theo Lê Tĩnh mới dùng huyền khí, tiếp tục là mười bốn châm cùng lúc đâm vào chiếu vĩ thận vi mạch, cùng với tâm lan tả thủ mạch từ cổ trở lên vị trí.
Cuối cùng hai mươi mốt châm phong kín toàn thân, làm Bàn Tiến Minh một hồi cùng con nhím một dạng. Mà Bàn Tiến Khuyết từ khi Lê Tĩnh sử dụng huyền khí, con ngươi không khỏi co rụt lạt. Tới khi phản ứng, Lê Tĩnh châm đã xong mất rồi.
“Ngươi...”
Bàn Tiến Khuyết khí thế bùng lên, sát ý cực hạn, muốn ra tay đánh chết Lê Tĩnh. Thân làm dược đạo thế gia, tuy rằng luyện dược sư gia tộc số lượng có hạn nhưng lại đối với dược sư hiệp hội cực sâu tiếp xúc. Lê Tĩnh từ đầu làm gì, thi là cái gì châm Bàn Tiến Khuyết cảm thấy vững chắc ổn thỏa là có tay nghề. Nhưng về sau hắn thấy không đúng lắm, cuối cùng khi mà thành hình rồi hắn mới ngỡ ngàng.
Thái tuế lược mạch châm!
Lê Tĩnh dùng đúng là Thái Tuế Lược Mạch Châm, thượng cổ Mãn Việt cổ quốc lưu truyền đi xuống. Bốn mươi lăm châm đúng phong tỏa toàn bộ cơ thể hoạt động, bốn châm cuối cùng mỗi một châm là một lần khởi động mệnh lệnh, nếu châm thứ năm mươi khởi phát, người bị khống chế sẽ lập tức nổ tung, uy lực cực hạn.
Bàn Tiến Khuyết không biết thái tuế lược mạch châm cách làm nhưng hắn được gặp qua một lần. Là một lần giới thiệu vẽ lại cái này kỳ dị thủ đoạn. Thậm chí có thể khống chế yêu thú tác chiến, yêu dị vô cùng, cũng là tà ác vô cùng. Hắn không ngờ sẽ có một ngày ngay trước mắt hắn có người cho con trai hắn hạ cái này ác tay.
Đáng tiếc, Bàn Tiến Khuyết sức mạnh bùng lên một lúc kia, hắn thế mà mất đi chân khí chưởng khống, toàn thân mềm nhũn vô lực.
“Các ngươi...các ngươi..làm..gì?”
“Bàn gia chủ làm gì như vậy nóng vội, chúng ta là đang cứu côn trai ngài cơ mà.”
Dương Thiên kim thương xuất hiện trên tay, ngăn ở giữa không cho Bàn Tiến Khuyết di động. Hắn là từ trước đó hạ thực chân tán trong phòng, nên Bàn Tiến Khuyết cơ thể hiện tại muốn động cũng chẳng được. Nhưng để vô hiệu hóa hoàn toàn huyền chân cảnh cao thủ lại không như vậy đơn giản, chỉ mấy phút là có thể giải được cái này độc rồi.
Dương Thiên cũng không phải muốn độc chết vị này, nếu không đã không chọn thực chân tán cái này thấp yếu loại hình. Lê Tĩnh dùng thái tuế lược mạch châm tới, bọn hắn đã tính trước Bàn Tiến Khuyết sẽ nổi nóng lên, nên chỉ là kìm hắn lại chút thời gian khỏi bị đánh chết mà thôi. Mục đích vẫn là cứu Bàn Tiến Minh.
Bàn Tiến Minh nằm tại chỗ, hai mắt tỏa ra bi thương chi ý, cũng có hận có đau khổ. Nhưng hắn toàn thân bất động, cứ như vậy mở mắt nhìn chằm chằm trần nhà, không cam lòng một cõi.
Lê Tĩnh động tác không ngừng, hắn hít sâu một hơi, phi châm đoán mạch. Bốn cái kim châm cùng một lúc rơi vào bốn vị trí trên thân Bàn Tiến Minh. Một cỗ kinh khủng huyền khí bùng nổ.
...
“Hồng quản sự, ta muốn cùng Bàn gia chủ bàn chút chuyên, trước nói tỉ tỉ đợi ta một chút thời gian.”
Hồng Chương Lý gật đầu cáo lui, hắn tinh ý nghĩ lại cũng không phải là Dương Thiên có cái gì hẹn, chính là muốn Hồng Nguyệt Giao cho hắn áp trận, đề phòng vạn nhất. Mà người ngoài cũng chỉ nghĩ là hắn có hẹn, trước thông báo mà thôi, tâm tư cũng thật tỉ mỉ.
Trong phòng các mấy người nói chuyện, chủ yếu chính là một chút hỏi thăm lời nói khách sáo bóng gió. Chỉ làm giao thiệp một chút, cũng là quan sát một chút. Mãi tới hơn mười phút, Dương Thiên mới bắt đầu chính thức.
“Bàn công tử vấn đề không quá lo lắng, vấn đề thân thể liền dễ dàng làm.”
Dương Thiên cười nói, cũng đối với Lê Tĩnh vẫy tay.
Trước khi tới cũng đã nói cùng Lê Tĩnh gặp Bàn gia người chuyện. Hắn cũng đảm bảo hồn độc tới thân không chết được nhưng chính là hắn không trị được dứt điểm, liên quan tới huyền linh vấn đề hắn làm không được. Chỉ có thể từ thân thể bắt đầu mà thôi.
Lê Tĩnh tiến tới sơ khám một chút, chính là ánh mắt lấp lóe. Hắn cử động đúng là không thoát khỏi Bàn Tiến Khuyết ánh mắt, chính là hơi non kinh nghiệm.
“Đại sư, ta nhi tử độc tính?”
Bở vì Dương Thiên mười phần tự tin dáng vẻ, nên Lê Tĩnh hẳn là cái nào đó cao cấp luyện dược sư, Bàn Tiến Khuyết vẫn là cẩn trọng nhất định xưng hô, mặc dù chưa tin lắm nhưng Dương Thiên thần kỳ chính là để hắn trong lòng có như vậy điểm sáng. Mà chính hắn cũng không biết đây là Lê Tĩnh nếu không trong lòng sẽ càng hưng phấn.
Lê Tĩnh thấy Dương Thiên gật đầu, mới nhếch miệng nói.
“Hồn độc này vốn cũng không có cái gì đáng ngại, chính là không biết tên ngu ngốc nào đem nó nuôi lớn tới dạng này, đúng là chết vì ngu ngốc.”
Bàn Tiến Khuyết sắc mặt không tốt lắm, chính là vẫn không hiểu “nuôi” là ý gì, hồn độc còn nuôi được không bằng? Đành hỏi lại.
“Đại sư, ý ngài là thế nào?”
Lê Tĩnh cũng không nhiều thái độ, mà chính là hẳn giải thích rõ ràng, cũng một bên mang ra mình hộp đựng ngân châm, cùng dược thủy.
“Hồn độc, chính là huyền linh gây nên, ảnh hưởng tới linh hải cùng huyền khí bên trong đó. Huyền biến cảnh chính là dùng huyền khí thối luyện thân thể, cũng chính là hồn độc nhiễm vào thể phách nguyên nhân. Cái này mọi người hẳn là biết đi?”
Bàn Tiến Khuyết gật đầu, cái này cũng là dễ dàng hiểu rõ. Thấy vậy Lê Tĩnh tiếp tục.
“Thế nhưng đã là huyền linh gây nên, mà mỗi cái huyền linh cũng chỉ có số thuộc tính nhất định mà thôi. Thế nên hồn độc này là có thuộc tính đấy. Nếu như nhỏ yếu hồn độc thì cũng không tính là gì, ảnh hưởng tới thân thể không là bao nhiêu. Nhưng Bàn công tử hết là này tới lần khác lại sinh cơ chạy tới điểm hao hết, đây chính là không phù hợp. Mà Bàn công tử hồn độc mang mạnh mẽ như vậy hỏa thuộc tính, các ngươi lại dùng xuân mộc dược dịch, mang nồng đậm mộc hệ thuộc tính, đây chẳng nuôi nó thì là gì? Bàn công tử kéo dài sinh cơ chính là các ngươi cho hồn độc ăn no, nuôi nó béo, nó liền từ từ ăn Bàn công tử sinh mệnh nguyên mà thôi. Tới khi xuân mộc dược dịch ăn mãi nhàm chán, nó sẽ bắt đầu ăn nhanh hơn tới Bàn công tử sinh mệnh nguyên. Còn nếu là hồn độc từ đầu cường đại, vậy thì linh hải kiểu gì cũng tạo ngộ oanh tạc, làm gì có thể thu được huyền khí mà đột phá.”
Lê Tĩnh nói xung Bàn gia cha con sắc mặt xám ngoét, lửa giận ngập trời. Bởi vì cái này xuân mộc dược dịch chính là Tần Báo Công cho, hắn giúp Tiến Minh kéo dài mạng sống, Bàn gia còn mang ơn hắn đâu. Thế mà chân tướng lại là như vậy?
Dương Thiên một bên nghe tới cũng ánh mắt lấp lóe, kia chẳng phải ngũ hành tương khắc sự việc hay sao. Xem ra thế giới này cơ bản quy tắc là không khác, cái chính là chưa ra đời học thuyết chuyên sâu tổng hợp, mới nghiên cứu riêng lẻ mà thôi.
“Cái kia...đại sư, còn có thể cứu sao?”
Bàn Tiến Khuyết ngập ngừng hỏi lại.
“Bàn công tử thân thể không lo, chính là huyền linh vấn đề còn phải nhờ công tử nhà ta.”
Nói vậy ánh mắt mọi người lại dồn về phía Dương Thiên.
Dương Thiên gật đầu.
“Cái kia huyền linh không phải vấn đề, chỉ cần Bàn công tử chịu mở rộng linh hải để lực lượng ta tác động vào liền được.”
Bàn Tiến Minh nghe vậy liền biến sắc, mở ra linh hải chẳng khác nào giao tính mạng mình cho người khác. Linh hải chính là cụ hiện một phần vỏ linh hồn, bên trong linh hải ngoài huyền khí chính là hồn lực trôi nỏi, ý thức tràn ngập. Nếu như Dương Thiên đối hắn động thủ, vậy thì có thánh nhân cũng cứu không nổi.
Bàn Tiến Khuyết đồng dạng ánh mắt bất thiện nhìn Dương Thiên, dù sao linh hải cái đồ vật này, hơi chút sơ xảy chính là vạn kiếp bất phục.
“Hai người có thể suy nghĩ kỹ, mạng này của Bàn công tử, ta không cứu, có lẽ ai cũng cứu không lên. Mà ta cũng không có đối với Bàn công tử động thủ lý do.”
Dương Thiên nhàn nhạt cười nói, đối với chưa đủ tín nhiệm người chính là như vậy đề phòng liền không có gì lạ.
Một hồi do dự, Bàn Tiến Minh gật đầu. Hắn năm năm sống như phế nhân, như thế là đủ rồi. Hiện tại Dương Thiên cho hắn hi vọng, đấy là hắn cuối cùng cơ hội, hoặc là tin tưởng hắn, hoặc là chết đi mà thôi. Bàn Tiến Khuyết thì vẫn nghi hoặc nhưng vẫn là làm theo. Hắn thân là huyền chân cảnh cao thủ, tới hắn cũng không có biện pháp gì, Dương Thiên sẽ là làm như thế nào. Phải biết hồn thiên sư cũng không phải là hắn không có cầu qua, tất cả cũng đều là thúc thủ vô sách, cao cấp hồn thiên sư hắn tiếp xúc không tới, nhưng Dương Thiên hiển nhiên không thể la cao cấp hồn thiên sư được.
“Vậy tốt, hiện tại chúng ta bắt đầu.” Dương Thiên mỉm cười nói, nhưng là hắn không có động, chính là Lê Tĩnh chuẩn bị châm cứu đi lên.
Cái thứ nhất châm, Bàn Tiến Minh toàn bộ cơ thể liền cứng ngắc, không thể động đậy, chỉ có thể câu thông tới huyền mạch các huyền khí mà thôi. Châm này đặt vào thiên trì mạch phía đầu nguồn, là cắt đứt Bàn Tiến Minh khống chế thân thể quyền hạn. Bàn Tiến Minh cũng không hốt hoảng gì cả, nằm yên chờ đợi.
Lê Tĩnh thủ pháp hết sức chuyên nghiệp, không chút nào sai xót, vừa mới tiếp xúc Bàn Tiến Minh cơ thể mà thôi liền có thể tinh chuẩn bắt hắn huyền mạch lộ tuyến làm Bàn Tiến Khuyết không khỏi nhẹ nhõm một chút.
Tiếp theo Lê Tĩnh một lần thi chín châm, tinh chuẩn là phong tỏa toàn bộ huyền khí tiết điểm, Bàn Tiến Minh hốt hoảng, hắn mất đi huyền khí khống chế rồi, chỉ có thể chịu tại huyền mạch huyền khí tự lưu chuyển mà thôi.
Lần tiếp theo Lê Tĩnh mới dùng huyền khí, tiếp tục là mười bốn châm cùng lúc đâm vào chiếu vĩ thận vi mạch, cùng với tâm lan tả thủ mạch từ cổ trở lên vị trí.
Cuối cùng hai mươi mốt châm phong kín toàn thân, làm Bàn Tiến Minh một hồi cùng con nhím một dạng. Mà Bàn Tiến Khuyết từ khi Lê Tĩnh sử dụng huyền khí, con ngươi không khỏi co rụt lạt. Tới khi phản ứng, Lê Tĩnh châm đã xong mất rồi.
“Ngươi...”
Bàn Tiến Khuyết khí thế bùng lên, sát ý cực hạn, muốn ra tay đánh chết Lê Tĩnh. Thân làm dược đạo thế gia, tuy rằng luyện dược sư gia tộc số lượng có hạn nhưng lại đối với dược sư hiệp hội cực sâu tiếp xúc. Lê Tĩnh từ đầu làm gì, thi là cái gì châm Bàn Tiến Khuyết cảm thấy vững chắc ổn thỏa là có tay nghề. Nhưng về sau hắn thấy không đúng lắm, cuối cùng khi mà thành hình rồi hắn mới ngỡ ngàng.
Thái tuế lược mạch châm!
Lê Tĩnh dùng đúng là Thái Tuế Lược Mạch Châm, thượng cổ Mãn Việt cổ quốc lưu truyền đi xuống. Bốn mươi lăm châm đúng phong tỏa toàn bộ cơ thể hoạt động, bốn châm cuối cùng mỗi một châm là một lần khởi động mệnh lệnh, nếu châm thứ năm mươi khởi phát, người bị khống chế sẽ lập tức nổ tung, uy lực cực hạn.
Bàn Tiến Khuyết không biết thái tuế lược mạch châm cách làm nhưng hắn được gặp qua một lần. Là một lần giới thiệu vẽ lại cái này kỳ dị thủ đoạn. Thậm chí có thể khống chế yêu thú tác chiến, yêu dị vô cùng, cũng là tà ác vô cùng. Hắn không ngờ sẽ có một ngày ngay trước mắt hắn có người cho con trai hắn hạ cái này ác tay.
Đáng tiếc, Bàn Tiến Khuyết sức mạnh bùng lên một lúc kia, hắn thế mà mất đi chân khí chưởng khống, toàn thân mềm nhũn vô lực.
“Các ngươi...các ngươi..làm..gì?”
“Bàn gia chủ làm gì như vậy nóng vội, chúng ta là đang cứu côn trai ngài cơ mà.”
Dương Thiên kim thương xuất hiện trên tay, ngăn ở giữa không cho Bàn Tiến Khuyết di động. Hắn là từ trước đó hạ thực chân tán trong phòng, nên Bàn Tiến Khuyết cơ thể hiện tại muốn động cũng chẳng được. Nhưng để vô hiệu hóa hoàn toàn huyền chân cảnh cao thủ lại không như vậy đơn giản, chỉ mấy phút là có thể giải được cái này độc rồi.
Dương Thiên cũng không phải muốn độc chết vị này, nếu không đã không chọn thực chân tán cái này thấp yếu loại hình. Lê Tĩnh dùng thái tuế lược mạch châm tới, bọn hắn đã tính trước Bàn Tiến Khuyết sẽ nổi nóng lên, nên chỉ là kìm hắn lại chút thời gian khỏi bị đánh chết mà thôi. Mục đích vẫn là cứu Bàn Tiến Minh.
Bàn Tiến Minh nằm tại chỗ, hai mắt tỏa ra bi thương chi ý, cũng có hận có đau khổ. Nhưng hắn toàn thân bất động, cứ như vậy mở mắt nhìn chằm chằm trần nhà, không cam lòng một cõi.
Lê Tĩnh động tác không ngừng, hắn hít sâu một hơi, phi châm đoán mạch. Bốn cái kim châm cùng một lúc rơi vào bốn vị trí trên thân Bàn Tiến Minh. Một cỗ kinh khủng huyền khí bùng nổ.
...