Chương 16: Cá thu nướng
Bản tóm tắt:
"Trong lúc chờ người ngoại môn tới, ta sẽ cởi quần lót của đệ, trói hai chân đệ vào ghế, dùng bàn chải nghịch dương v*t của đệ, khiến đệ xuất tinh không dám phát ra âm thanh, nhất định phải như vậy. Cẩn thận kẻo bị người khác nhìn thấy." Chu Tử Thư thở dốc nói: "Sư đệ có năng lực như vậy, sao không đến lớp buổi sáng hàng ngày, khỏa thân luyện tập trong phòng cho sư huynh xem."
***
Ghi chú tác giả:
Mùa đầu tiên của Fox Fox đã kết thúc.
Nếu các bạn muốn xem I Will Open Season 2 thì mùa thứ hai sẽ bắt đầu với việc Tử Thư kế nhiệm làm Trang Chủ.
(Bởi vì tôi thực sự không muốn viết về việc Tần Hoài Chương đã chết như thế nào)
Cảm ơn tất cả các bạn đã tiếp tục ủng hộ và cúi đầu
Sau đó, nếu bạn có bất kỳ đề xuất nào về mùa thứ hai hoặc kiểu chơi mà bạn mong muốn, bạn có thể cho tôi biết trong phần bình luận.
Lần này viết về cáo cáo giao phối, không biết lần trước chị ước lần trước còn đọc bài của mình không (Bình luận đã có rồi nhưng mình không để ý vì mình đã quên mất rồi). bộ nhớ. x)
***
Văn bản chương
Ôn Khách Hành lựa chọn tư thế quỳ gối ngồi sau Chu Tử Thư, tựa hồ đang truyền nội công cho Chu Tử Thư, nhưng Chu Tử Thư vẫn dùng nội lực làm tắt ngọn nến.
"Sư huynh, sao huynh xấu hổ như vậy?" Ôn Khách Hành mỉm cười nhẹ nhàng liếm chóp tai cáo của Chu Tử Thư, bịt miệng anh lại, Chu Tử Thư mới phát ra tiếng rên rỉ đầu tiên.
"Nếu chuyện không được giữ bí mật sẽ gây tổn hại đến nhiều người." Chu Tử Thư nắm lấy cổ tay Ôn Khách Hành, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Sư huynh mỗi ngày đều chỉ là truyền kỹ năng, làm sao có thể tính toán bí mật? Những người đó ở bên ngoài đang nghe, ở đây cũng không biết có bao nhiêu chuyện đang diễn ra a." Ôn Khách Hành trong giọng nói có một tia vô tội, nhưng ngón tay của hắn với động tác tràn đầy hưng phấn, cấp bách mà tàn nhẫn.
"Cao trưởng môn thật sự là nhàm chán, bà ta sẽ không cho chúng ta một cái giường lớn, thế thôi. Giường nhỏ cũng có cái lợi của nó."
Hắn ấn nhẹ vào những đường gân tê dại cho đến khi thịt trong lỗ mềm ra, sau đó đưa dương v*t to lớn vào khi Chu Tử Thư duỗi eo ngả người ra sau, biết bên ngoài có thể có người đang theo dõi, Chu Tử Thư không dám cử động lên xuống và thịt của lỗ hậu di chuyển một cách nhiệt tình và mạnh mẽ. Mút vào dương v*t của Ôn Khách Hành, hắn cũng liên tục nhéo vào khe mông, lỗ hậu kẹp Ôn Khách Hành mạnh hơn nhiều. Đầu nhọn hếch lên đang chọc vào những đường gân tê cứng của Chu Tử Thư. Đẩy mạnh dương v*t vào sâu, Chu Tử mới thả lỏng, ngã người lên vai Ôn Khách Hành, lè lưỡi liếm lòng bàn tay Ôn Khách Hành hết lần này đến lần khác.
Ôn Khách Hành tháo chiếc vương miện ngọc trên tóc sư huynh xuống, một lọn tóc đen xõa xuống, áp má vào một bên mặt Chu Tử Thư, vừa chạm vào liền phát hiện mặt sư huynh nóng bừng., thế là hắn rút tay lại, cúi đầu hôn lên môi sư huynh.
Bây giờ hắn cao hơn sư huynh, hắn mới nhận ra vẻ đẹp của tư thế này, hắn cúi đầu nhìn người yêu ngoan ngoãn đang tận hưởng khoái cảm, đôi mắt nhắm nghiền nhưng khuôn mặt ngây thơ lại đầy quyến rũ – nhưng dáng vẻ Chu Tử Thư như thế này chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy và chỉ có hắn mới có quyền thấy tất cả dáng vẻ dâm đãng của Chu Tử Thư.
Lực va chạm của Ôn Khách Hành mạnh đến mức Chu Tử Thư lúc đầu còn có thể chịu đựng được, nhưng về sau ngay cả khi đang hôn, âm thanh rên rĩ cũng phát ra, Ôn Khách Hành đành phải dùng tay bịt miệng Chu Tử Thư lại, tốc độ đâm của hắn tăng lên. Căn phòng im lặng, anh lắng nghe chỉ có tiếng nước, lắng nghe kỹ tiếng nước, nó dính vào nhau, hết tiếng này đến tiếng khác. Nhớp nhép bao quanh dương v*t cùng lỗ hậu tạo thành nhiều sợi chỉ bạc dính vào nhau, sợi này đứt lập tức có sợi chỉ bạc khác kéo lại, như sự đê mê đầy dục vọng mỏng manh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Khi Ôn Khách Hành sắp đạt cao trào, tay Ôn Khách Hành tiến đến vặn núm vú của Chu Tử Thư, hắn nhéo mạnh vào vú Chu Tử Thư rồi đột ngột thả ra, anh run rẩy ngã vào trong ngực Ôn Khách Hành, cảm giác như bị dương v*t của Ôn Khách Hành đâm thủng.
Ôn Khách Hành thấy sư huynh hồi lâu không phản ứng được, cũng không dám làm nữa, cái đuôi của sư huynh mới bảo dưỡng buổi chiều, chỉ có thể xoa tinh dịch vào đùi sư huynh và đợi một phần tư canh giờ trước khi xuất tinh.
Ôn Khách Hành còn cảm giác chịch chưa no, liền vuốt ve cơ bụng đẫm mồ hôi của sư huynh với nội dung còn dang dở, nghĩ lần sau sẽ chỉ xoa xoa cơ bụng của mình.
Mặc dù hắn làm điều này, rất có thể hắn sẽ bị đưa đến Tháp Nhạc Dương để bị sư huynh đánh đòn.
Cùng lúc đó, Cố Tương đang cố gắng tìm hiểu xem tỷ muội tốt Tiểu Liên của cô nghĩ gì về Chu Tử Thư, cô suy nghĩ kỹ càng và hỏi về Chu Tử Thư, dù sao thì anh trai cô tuy tuổi tác xấp xỉ hơn với Cao Tiểu Liên nhưng sư huynh lại chính là Chu Tử Thư có tài năng lớn có tiếng ở Côn Châu. Danh tiếng Chu sư huynh được các cô gái trẻ yêu thích hơn.
Đây chính là Cố Tương nhìn thấy bộ dạng như bị nuốt chửng của anh trai mình, mọi người trong Tứ Qúy Sơn Trang đều biết Chu Tử Thư có thù ắt trả, ai như thế nào với mình thì sẽ trả lại y như vậy, chỉ có Ôn Khách Hành là không biết điều đó, Cố Tương, em gái của Ôn Khách Hành cũng không muốn mắc phải sai lầm như vậy.
"Xem ra Chu sư huynh đã có hôn thê." Cao Tiểu Liên nói với Cố Tương.
"Không phải huynh ấy chưa từng tới Động Đình. Nhìn trang phục lần này của Chu sư huynh, nhìn phù quang trên đầu và phụ kiện đi kèm quần áo của sư huynh, vị hôn thê của huynh ấy hẳn là rất... Biết quan tâm đến mọi người, và biết cách chăm sóc người khác."
Cố Tương mỉm cười, muốn cảm tạ sư tỷ đã khen ngợi ca ca, nhưng lại cảm thấy có chút không đúng.
Ôn Khách Hành sẽ chăm sóc người khác chứ? Dù sao ca ca cũng không chết đói, lại rất giỏi chăm sóc Chu Tử Thư. Dù sao Cố Tương từng thấy Chu Tử Thư chỉ búi nửa đầu, tóc như mây, ở Thành Nhạc Dương, thậm chí Côn Châu cũng không có cô gái nào có được mái tóc đẹp như vậy.
Mấy ngày sau Triệu Kính tới, Cao Sùng đang bận tiếp rượu với Triệu Kính, đương nhiên không phát hiện ra Ôn Khách Hành đang mặc quần áo của sư huynh, ôm một con cáo trắng bóng mượt đến tháp Nhạc Dương.
Người tới Tháp Nhạc Dương uống rượu phần lớn đều là văn nhân, ban đêm cũng có rất nhiều người, Ôn Khách Hành chán nản biến thành cáo, trộm một miếng thịt, cắt thành từng miếng nhỏ buộc vào đuôi. Cho Chu Tử Thư đi bắt cá ở hồ Động Đình, trên mặt Chu Tử Thư không nói nên lời, anh vô thức dùng hai chân sau gãi cổ, sau đó lại cảm thấy có gì đó không đúng, liền thu hai chân sau lại.
Cá nướng được Ôn Khách Hành chế biến dưới hình dạng con người, từ lần trước phát hiện Chu Tử Thư chỉ cạo vảy cá chứ không bỏ nội tạng cá, lần này Ôn Khách Hành chủ yếu tự mình làm, cá kiếm được ở hồ Động Đình rất ngon. Nướng lên vừa thơm vừa ngon, Khách Hành lợi dụng lúc sư huynh đang ăn uống vui vẻ đưa tay gãi lông từ cằm đến cổ, Chu Tử Thư cảm thấy rất thoải mái khi bị gãi, vô thức kêu lên, khiến Ôn Khách Hành cảm thấy ngứa ngáy.
Cuối cùng, Chu Tử Thư bị Ôn Khách Hành ôm lên mái nhà, sau đó biến thành cáo giống như sư huynh. Chu Tử Thư đang ở hình dạng Cáo lại bị con Cáo đỏ lớn hơn một chút đè xuống, định dùng đuôi đánh Ôn Khách Hành nhưng bị đè xuống, Chu Tử Thư không quen giao cấu khi biến thành hiện dạng thật là Cáo nên anh ta cố gắng vùng vẫy để tự giải thoát, cả hai lần Ôn Khách Hành đều kéo anh lại và cắn vào gáy anh do kích thước chênh lệch quá lớn.
"Ngày mai ta nhất định sẽ đánh đệ một trận."
Chu Tử Thư gầm gừ trong cổ họng, khi dương v*t của Ôn Khách Hành sưng cương cứng mắc kẹt giữa hai quả bóng căn tròn nằm chen lấn trong hậu môn của anh, Chu Tử Thư chợt nhận ra mình và Ôn Khách Hành đều biến thành một cáo.
Đây là một quyết định hết sức sai lầm.
Quá trình giao phối của tộc Hồ ít nhất kéo dài nửa canh giờ, khó có thể nói nhiều hơn điều gì, chúng sẽ không rút lui nếu không có tinh dịch, Chu Tử Thư chỉ bò về phía trước, và phần hình cầu của dương v*t Ôn Khách Hành cắm vào dương v*t của anh ta, cơ thể anh vậy mà lại tự giác hơn nhiều khi biết được rằng mình không có chỗ nào trốn được, chỉ có thể dùng đuôi đánh Ôn Khách Hành, ám chỉ hắn thâm nhập sâu sẽ thoải mái hơn. Đuôi của Ôn Khách Hành cũng đập vào ngói trên nóc Tháp Nhạc Dương, một số ngói bị hắn làm vỡ bay ra ngoài.
Ôn Khách Hành không có thời gian để ý đến Chu Tử Thư thấp giọng uy hiếp, cố gắng đưa dương v*t vào sâu nhất có thể, cuối cùng đồng ý để mình làm tình, sư huynh thật đúng là miệng cứng lòng mềm, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội như vậy. Làm xong trong nửa canh giờ, Chu Tử Thư dần dần kêu lên, thúc giục hắn làm nhanh hơn hoặc biến thành người, không có người an ủi phía trước của mình, cực kỳ khó chịu.
Thấy Ôn Khách Hành như điếc tai, Chu Tử Thư trợn mắt cáo, bắt đầu dụ Ôn Khách Hành suy nghĩ một số cảnh tượng.
"Trong lúc chờ người ngoại môn tới, ta sẽ cởi quần lót của đệ, trói hai chân đệ vào ghế, dùng bàn chải nghịch dương v*t của đệ, khiến đệ xuất tinh không dám phát ra âm thanh, nhất định phải như vậy. Cẩn thận kẻo bị người khác nhìn thấy." Chu Tử Thư thở dốc nói: "Sư đệ có năng lực như vậy, sao không đến lớp buổi sáng hàng ngày, khỏa thân luyện tập trong phòng cho sư huynh xem."
Ôn Khách Hành suy nghĩ theo lời Chu Tử Thư, rất nhanh liền trực tiếp xuất tinh.
Ôn Khách Hành biến thành hình người. Hắn ôm Chu Tử Thư đi xuống căn phòng giấu quần áo ở tầng dưới, thay quần áo màu tím, nhìn người khó hiểu rồi cười đến vui vẻ. Cấp năm trở lên mới có thể mặc đồng phục màu tím, ở tuổi Ôn Khách Hành, thi đỗ cấp 5 đã là khó, cho nên không cần phải nói khi nào mới đạt đến cấp năm làm gì.
Chu Tử Thư cũng không thèm để ý Ôn Khách Hành có phạm quy hay không, duỗi chân ra ôm hắn, bảo Ôn Khách Hành tìm chỗ tắm rửa cho mình rồi đưa mình về ngủ.
"Ta không nói đùa." Bạch Hổ nhắm mắt lại bổ sung thêm: "Sư huynh hôm nay nói rồi, trở về Tứ Qúy Sơn Trang nhất định phải thử một lần."
Anh lắc đầu, một lượng lớn tinh dịch từ lỗ sau của anh chảy ra, Ôn Khách Hành nhẹ nhàng bước đi ôm lấy lưng cáo Chu Tử Thư, dùng mũi chạm vào mũi của con cáo trắng.
"Sư huynh, ngươi muốn làm gì thì làm với sư đệ của mình cũng được."
Bạch Hổ hừ một tiếng, Ôn Khách Hành ăn no là người dễ nói chuyện nhất, muốn nói gì thì nói nấy, nếu trên giường có thể ngoan ngoãn như vậy thì tốt quá. Bạch Hồ Chu Tử Thư úp bụng vào trong ngực Ôn Khách Hành, hoàn toàn khác với cách anh ôm đuôi cuộn tròn thành quả bóng như lần trước, Ôn Khách Hành biết sư huynh mình không đề phòng, dùng ngón tay nhẹ nhàng cù vào bụng Chu Tử Thư.
Mặt Bạch Hồ kêu gào và dùng móng chân của anh để chặn nó lại.
"Đừng làm phiền huynh khi huynh đang ngủ."
---THE END---
TBC SS2...
Ghi chú TÁC GIẢ:
Cảm ơn mọi người đã xem Fox Season 1
Trên thực tế, có rất nhiều ý tưởng độc ác chưa được đưa ra hoặc chưa có cơ hội được viết ra.
EDITOR:
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ THEO DÕI HẾT BỘ HAI CON CÁO NÀY NHÉ. BỘ NÀY LÀ BỘ THỨ 2 TÔI EDIT LUÔN Á. ( tức là edit sau bộ đầu tiên là " Chuyện gì sẽ xảy ra khi hai ta chỉ nói chuyện". Còn thời gian hoàn thì lâu hơn mấy bộ lên sau- hihi. Thông cảm nhé, vì tui edit cổ trang không được tốt bằng hiện đại)
SS2 SẼ LÊN NGAY THOAI NÈ, TÔI ĐANG EDIT BÌA. ĐỢI TÔI NHÉ.
NĂM MỚI VUI VẺ.
Mùng 3. 2024
"Trong lúc chờ người ngoại môn tới, ta sẽ cởi quần lót của đệ, trói hai chân đệ vào ghế, dùng bàn chải nghịch dương v*t của đệ, khiến đệ xuất tinh không dám phát ra âm thanh, nhất định phải như vậy. Cẩn thận kẻo bị người khác nhìn thấy." Chu Tử Thư thở dốc nói: "Sư đệ có năng lực như vậy, sao không đến lớp buổi sáng hàng ngày, khỏa thân luyện tập trong phòng cho sư huynh xem."
***
Ghi chú tác giả:
Mùa đầu tiên của Fox Fox đã kết thúc.
Nếu các bạn muốn xem I Will Open Season 2 thì mùa thứ hai sẽ bắt đầu với việc Tử Thư kế nhiệm làm Trang Chủ.
(Bởi vì tôi thực sự không muốn viết về việc Tần Hoài Chương đã chết như thế nào)
Cảm ơn tất cả các bạn đã tiếp tục ủng hộ và cúi đầu
Sau đó, nếu bạn có bất kỳ đề xuất nào về mùa thứ hai hoặc kiểu chơi mà bạn mong muốn, bạn có thể cho tôi biết trong phần bình luận.
Lần này viết về cáo cáo giao phối, không biết lần trước chị ước lần trước còn đọc bài của mình không (Bình luận đã có rồi nhưng mình không để ý vì mình đã quên mất rồi). bộ nhớ. x)
***
Văn bản chương
Ôn Khách Hành lựa chọn tư thế quỳ gối ngồi sau Chu Tử Thư, tựa hồ đang truyền nội công cho Chu Tử Thư, nhưng Chu Tử Thư vẫn dùng nội lực làm tắt ngọn nến.
"Sư huynh, sao huynh xấu hổ như vậy?" Ôn Khách Hành mỉm cười nhẹ nhàng liếm chóp tai cáo của Chu Tử Thư, bịt miệng anh lại, Chu Tử Thư mới phát ra tiếng rên rỉ đầu tiên.
"Nếu chuyện không được giữ bí mật sẽ gây tổn hại đến nhiều người." Chu Tử Thư nắm lấy cổ tay Ôn Khách Hành, nghiến răng nghiến lợi nói.
"Sư huynh mỗi ngày đều chỉ là truyền kỹ năng, làm sao có thể tính toán bí mật? Những người đó ở bên ngoài đang nghe, ở đây cũng không biết có bao nhiêu chuyện đang diễn ra a." Ôn Khách Hành trong giọng nói có một tia vô tội, nhưng ngón tay của hắn với động tác tràn đầy hưng phấn, cấp bách mà tàn nhẫn.
"Cao trưởng môn thật sự là nhàm chán, bà ta sẽ không cho chúng ta một cái giường lớn, thế thôi. Giường nhỏ cũng có cái lợi của nó."
Hắn ấn nhẹ vào những đường gân tê dại cho đến khi thịt trong lỗ mềm ra, sau đó đưa dương v*t to lớn vào khi Chu Tử Thư duỗi eo ngả người ra sau, biết bên ngoài có thể có người đang theo dõi, Chu Tử Thư không dám cử động lên xuống và thịt của lỗ hậu di chuyển một cách nhiệt tình và mạnh mẽ. Mút vào dương v*t của Ôn Khách Hành, hắn cũng liên tục nhéo vào khe mông, lỗ hậu kẹp Ôn Khách Hành mạnh hơn nhiều. Đầu nhọn hếch lên đang chọc vào những đường gân tê cứng của Chu Tử Thư. Đẩy mạnh dương v*t vào sâu, Chu Tử mới thả lỏng, ngã người lên vai Ôn Khách Hành, lè lưỡi liếm lòng bàn tay Ôn Khách Hành hết lần này đến lần khác.
Ôn Khách Hành tháo chiếc vương miện ngọc trên tóc sư huynh xuống, một lọn tóc đen xõa xuống, áp má vào một bên mặt Chu Tử Thư, vừa chạm vào liền phát hiện mặt sư huynh nóng bừng., thế là hắn rút tay lại, cúi đầu hôn lên môi sư huynh.
Bây giờ hắn cao hơn sư huynh, hắn mới nhận ra vẻ đẹp của tư thế này, hắn cúi đầu nhìn người yêu ngoan ngoãn đang tận hưởng khoái cảm, đôi mắt nhắm nghiền nhưng khuôn mặt ngây thơ lại đầy quyến rũ – nhưng dáng vẻ Chu Tử Thư như thế này chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy và chỉ có hắn mới có quyền thấy tất cả dáng vẻ dâm đãng của Chu Tử Thư.
Lực va chạm của Ôn Khách Hành mạnh đến mức Chu Tử Thư lúc đầu còn có thể chịu đựng được, nhưng về sau ngay cả khi đang hôn, âm thanh rên rĩ cũng phát ra, Ôn Khách Hành đành phải dùng tay bịt miệng Chu Tử Thư lại, tốc độ đâm của hắn tăng lên. Căn phòng im lặng, anh lắng nghe chỉ có tiếng nước, lắng nghe kỹ tiếng nước, nó dính vào nhau, hết tiếng này đến tiếng khác. Nhớp nhép bao quanh dương v*t cùng lỗ hậu tạo thành nhiều sợi chỉ bạc dính vào nhau, sợi này đứt lập tức có sợi chỉ bạc khác kéo lại, như sự đê mê đầy dục vọng mỏng manh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
Khi Ôn Khách Hành sắp đạt cao trào, tay Ôn Khách Hành tiến đến vặn núm vú của Chu Tử Thư, hắn nhéo mạnh vào vú Chu Tử Thư rồi đột ngột thả ra, anh run rẩy ngã vào trong ngực Ôn Khách Hành, cảm giác như bị dương v*t của Ôn Khách Hành đâm thủng.
Ôn Khách Hành thấy sư huynh hồi lâu không phản ứng được, cũng không dám làm nữa, cái đuôi của sư huynh mới bảo dưỡng buổi chiều, chỉ có thể xoa tinh dịch vào đùi sư huynh và đợi một phần tư canh giờ trước khi xuất tinh.
Ôn Khách Hành còn cảm giác chịch chưa no, liền vuốt ve cơ bụng đẫm mồ hôi của sư huynh với nội dung còn dang dở, nghĩ lần sau sẽ chỉ xoa xoa cơ bụng của mình.
Mặc dù hắn làm điều này, rất có thể hắn sẽ bị đưa đến Tháp Nhạc Dương để bị sư huynh đánh đòn.
Cùng lúc đó, Cố Tương đang cố gắng tìm hiểu xem tỷ muội tốt Tiểu Liên của cô nghĩ gì về Chu Tử Thư, cô suy nghĩ kỹ càng và hỏi về Chu Tử Thư, dù sao thì anh trai cô tuy tuổi tác xấp xỉ hơn với Cao Tiểu Liên nhưng sư huynh lại chính là Chu Tử Thư có tài năng lớn có tiếng ở Côn Châu. Danh tiếng Chu sư huynh được các cô gái trẻ yêu thích hơn.
Đây chính là Cố Tương nhìn thấy bộ dạng như bị nuốt chửng của anh trai mình, mọi người trong Tứ Qúy Sơn Trang đều biết Chu Tử Thư có thù ắt trả, ai như thế nào với mình thì sẽ trả lại y như vậy, chỉ có Ôn Khách Hành là không biết điều đó, Cố Tương, em gái của Ôn Khách Hành cũng không muốn mắc phải sai lầm như vậy.
"Xem ra Chu sư huynh đã có hôn thê." Cao Tiểu Liên nói với Cố Tương.
"Không phải huynh ấy chưa từng tới Động Đình. Nhìn trang phục lần này của Chu sư huynh, nhìn phù quang trên đầu và phụ kiện đi kèm quần áo của sư huynh, vị hôn thê của huynh ấy hẳn là rất... Biết quan tâm đến mọi người, và biết cách chăm sóc người khác."
Cố Tương mỉm cười, muốn cảm tạ sư tỷ đã khen ngợi ca ca, nhưng lại cảm thấy có chút không đúng.
Ôn Khách Hành sẽ chăm sóc người khác chứ? Dù sao ca ca cũng không chết đói, lại rất giỏi chăm sóc Chu Tử Thư. Dù sao Cố Tương từng thấy Chu Tử Thư chỉ búi nửa đầu, tóc như mây, ở Thành Nhạc Dương, thậm chí Côn Châu cũng không có cô gái nào có được mái tóc đẹp như vậy.
Mấy ngày sau Triệu Kính tới, Cao Sùng đang bận tiếp rượu với Triệu Kính, đương nhiên không phát hiện ra Ôn Khách Hành đang mặc quần áo của sư huynh, ôm một con cáo trắng bóng mượt đến tháp Nhạc Dương.
Người tới Tháp Nhạc Dương uống rượu phần lớn đều là văn nhân, ban đêm cũng có rất nhiều người, Ôn Khách Hành chán nản biến thành cáo, trộm một miếng thịt, cắt thành từng miếng nhỏ buộc vào đuôi. Cho Chu Tử Thư đi bắt cá ở hồ Động Đình, trên mặt Chu Tử Thư không nói nên lời, anh vô thức dùng hai chân sau gãi cổ, sau đó lại cảm thấy có gì đó không đúng, liền thu hai chân sau lại.
Cá nướng được Ôn Khách Hành chế biến dưới hình dạng con người, từ lần trước phát hiện Chu Tử Thư chỉ cạo vảy cá chứ không bỏ nội tạng cá, lần này Ôn Khách Hành chủ yếu tự mình làm, cá kiếm được ở hồ Động Đình rất ngon. Nướng lên vừa thơm vừa ngon, Khách Hành lợi dụng lúc sư huynh đang ăn uống vui vẻ đưa tay gãi lông từ cằm đến cổ, Chu Tử Thư cảm thấy rất thoải mái khi bị gãi, vô thức kêu lên, khiến Ôn Khách Hành cảm thấy ngứa ngáy.
Cuối cùng, Chu Tử Thư bị Ôn Khách Hành ôm lên mái nhà, sau đó biến thành cáo giống như sư huynh. Chu Tử Thư đang ở hình dạng Cáo lại bị con Cáo đỏ lớn hơn một chút đè xuống, định dùng đuôi đánh Ôn Khách Hành nhưng bị đè xuống, Chu Tử Thư không quen giao cấu khi biến thành hiện dạng thật là Cáo nên anh ta cố gắng vùng vẫy để tự giải thoát, cả hai lần Ôn Khách Hành đều kéo anh lại và cắn vào gáy anh do kích thước chênh lệch quá lớn.
"Ngày mai ta nhất định sẽ đánh đệ một trận."
Chu Tử Thư gầm gừ trong cổ họng, khi dương v*t của Ôn Khách Hành sưng cương cứng mắc kẹt giữa hai quả bóng căn tròn nằm chen lấn trong hậu môn của anh, Chu Tử Thư chợt nhận ra mình và Ôn Khách Hành đều biến thành một cáo.
Đây là một quyết định hết sức sai lầm.
Quá trình giao phối của tộc Hồ ít nhất kéo dài nửa canh giờ, khó có thể nói nhiều hơn điều gì, chúng sẽ không rút lui nếu không có tinh dịch, Chu Tử Thư chỉ bò về phía trước, và phần hình cầu của dương v*t Ôn Khách Hành cắm vào dương v*t của anh ta, cơ thể anh vậy mà lại tự giác hơn nhiều khi biết được rằng mình không có chỗ nào trốn được, chỉ có thể dùng đuôi đánh Ôn Khách Hành, ám chỉ hắn thâm nhập sâu sẽ thoải mái hơn. Đuôi của Ôn Khách Hành cũng đập vào ngói trên nóc Tháp Nhạc Dương, một số ngói bị hắn làm vỡ bay ra ngoài.
Ôn Khách Hành không có thời gian để ý đến Chu Tử Thư thấp giọng uy hiếp, cố gắng đưa dương v*t vào sâu nhất có thể, cuối cùng đồng ý để mình làm tình, sư huynh thật đúng là miệng cứng lòng mềm, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội như vậy. Làm xong trong nửa canh giờ, Chu Tử Thư dần dần kêu lên, thúc giục hắn làm nhanh hơn hoặc biến thành người, không có người an ủi phía trước của mình, cực kỳ khó chịu.
Thấy Ôn Khách Hành như điếc tai, Chu Tử Thư trợn mắt cáo, bắt đầu dụ Ôn Khách Hành suy nghĩ một số cảnh tượng.
"Trong lúc chờ người ngoại môn tới, ta sẽ cởi quần lót của đệ, trói hai chân đệ vào ghế, dùng bàn chải nghịch dương v*t của đệ, khiến đệ xuất tinh không dám phát ra âm thanh, nhất định phải như vậy. Cẩn thận kẻo bị người khác nhìn thấy." Chu Tử Thư thở dốc nói: "Sư đệ có năng lực như vậy, sao không đến lớp buổi sáng hàng ngày, khỏa thân luyện tập trong phòng cho sư huynh xem."
Ôn Khách Hành suy nghĩ theo lời Chu Tử Thư, rất nhanh liền trực tiếp xuất tinh.
Ôn Khách Hành biến thành hình người. Hắn ôm Chu Tử Thư đi xuống căn phòng giấu quần áo ở tầng dưới, thay quần áo màu tím, nhìn người khó hiểu rồi cười đến vui vẻ. Cấp năm trở lên mới có thể mặc đồng phục màu tím, ở tuổi Ôn Khách Hành, thi đỗ cấp 5 đã là khó, cho nên không cần phải nói khi nào mới đạt đến cấp năm làm gì.
Chu Tử Thư cũng không thèm để ý Ôn Khách Hành có phạm quy hay không, duỗi chân ra ôm hắn, bảo Ôn Khách Hành tìm chỗ tắm rửa cho mình rồi đưa mình về ngủ.
"Ta không nói đùa." Bạch Hổ nhắm mắt lại bổ sung thêm: "Sư huynh hôm nay nói rồi, trở về Tứ Qúy Sơn Trang nhất định phải thử một lần."
Anh lắc đầu, một lượng lớn tinh dịch từ lỗ sau của anh chảy ra, Ôn Khách Hành nhẹ nhàng bước đi ôm lấy lưng cáo Chu Tử Thư, dùng mũi chạm vào mũi của con cáo trắng.
"Sư huynh, ngươi muốn làm gì thì làm với sư đệ của mình cũng được."
Bạch Hổ hừ một tiếng, Ôn Khách Hành ăn no là người dễ nói chuyện nhất, muốn nói gì thì nói nấy, nếu trên giường có thể ngoan ngoãn như vậy thì tốt quá. Bạch Hồ Chu Tử Thư úp bụng vào trong ngực Ôn Khách Hành, hoàn toàn khác với cách anh ôm đuôi cuộn tròn thành quả bóng như lần trước, Ôn Khách Hành biết sư huynh mình không đề phòng, dùng ngón tay nhẹ nhàng cù vào bụng Chu Tử Thư.
Mặt Bạch Hồ kêu gào và dùng móng chân của anh để chặn nó lại.
"Đừng làm phiền huynh khi huynh đang ngủ."
---THE END---
TBC SS2...
Ghi chú TÁC GIẢ:
Cảm ơn mọi người đã xem Fox Season 1
Trên thực tế, có rất nhiều ý tưởng độc ác chưa được đưa ra hoặc chưa có cơ hội được viết ra.
EDITOR:
CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ THEO DÕI HẾT BỘ HAI CON CÁO NÀY NHÉ. BỘ NÀY LÀ BỘ THỨ 2 TÔI EDIT LUÔN Á. ( tức là edit sau bộ đầu tiên là " Chuyện gì sẽ xảy ra khi hai ta chỉ nói chuyện". Còn thời gian hoàn thì lâu hơn mấy bộ lên sau- hihi. Thông cảm nhé, vì tui edit cổ trang không được tốt bằng hiện đại)
SS2 SẼ LÊN NGAY THOAI NÈ, TÔI ĐANG EDIT BÌA. ĐỢI TÔI NHÉ.
NĂM MỚI VUI VẺ.
Mùng 3. 2024