Chương 47
Tấm ảnh đại diện có phong cách thay đổi hoàn toàn kia đã khơi gợi lòng hiếu kỳ của Tạ Thanh Di.
Muốn biết vì sao anh lại đổi ảnh đại diện quá!
Dù sao thì từ khi bắt đầu sử dụng Wechat, ảnh đại diện của anh vẫn là tấm ảnh mèo đen đó, nhiều năm như thế rồi mà vẫn chưa từng thay đổi lần nào.
Xảy ra chuyện bất thường chắc chắn có trá.
Nhưng chỉ vì một tấm ảnh đại diện mà add anh lại thì…
Vẫn là thôi đi.
Bỏ điện thoại xuống, Tạ Thanh Di nằm trên giường, suy nghĩ tung bay.
Của cô là ánh trăng, anh đổi thành mặt trời, là muốn đặt ảnh đại diện đôi với cô sao?
Cũng có khả năng này lắm đấy.
Nhưng cô đã block anh rồi, sao còn quan tâm chuyện anh đổi hay không đổi ảnh đại diện làm gì.
Chẳng lẽ anh đoán được cô sẽ không kìm nén được mà chủ động add anh lại hay sao?
Miên man suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô không chống cự được cơn buồn ngủ mà ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau khi mở ra cửa phòng thì Nhạc Nhạc đã chờ ở cửa, trong lòng còn ôm một bó hoa tươi đẹp xán lạn thắt nơ màu tím.
Màu tím là màu mà Tạ Thanh Di thích nhất, cũng là màu may mắn của cô.
Mười chín đóa hồng trắng được phun thành màu sương tím của sông Seine, phối cùng với hoa lan tử la màu tím nhạt và tulip trắng, hơi thở lãng mạn ập vào trước mặt, khiến mắt Tạ Thanh Di sáng lên.
Không có cô gái nào có thể từ chối được hoa tươi, nhất là mới sáng sớm đã nhìn thấy, tâm trạng cũng sẽ không tự chủ được mà trở nên tốt đẹp hơn.
“Hôm nay là ngày đặc biệt gì thế, sao lại nghĩ đến việc mua hoa cho chị vậy?”
Ta Thanh Di nhận bó hoa đó, cong mắt cười với Nhạc Nhạc: “Em tốn kém rồi.”
Nhạc Nhạc vội vàng xua tay: “Chị ơi, đây không phải là hoa em tặng…”
Tạ Thanh Di: “Là fan tặng hả?”
Nhạc Nhạc: “Em không biết, quản lý tiền sảnh vừa mới đưa cho em, nói là có người giao hàng đưa đến khách sạn, tên người nhận là chị. À phải rồi, ở đây còn có một tấm thiệp, chị xem thử xem sao?
Tạ Thanh Di rũ mắt, cấm lấy tấm thiệp tinh xảo thiếp vàng trên bó hoa kia lên.
Trên mặt giấy cứng màu trắng của tấm thiệp là một ánh trăng khuyết vẽ bằng bút màu vàng, kèm theo dòng chữ: TO DEAR DIANE.
Chữ viết hoa xinh đẹp, nét bút quen thuộc.
Khóe miệng Tạ Thanh Di gợi lên một độ cong nhàn nhạt.
Nhạc Nhạc ở bên cạnh nhìn thấy phản ứng cô cô, hỏi: “Chị, chị biết là ai tặng sao?”
Tạ Thanh Di ừ một tiếng: “Em chờ chị một chút.”
Cô xoay người ôm bó hoa vào phòng, tấm thiệp kia bị cô đặt ở trong ngăn kéo của bàn trang điểm, bó hoa đặt ở trước cửa sổ.
Ánh mặt trời trong vắt của sáng sớm mùa thu xuyên thấu qua cửa sổ, bao phủ lên tầng tầng lớp lớp cánh hoa, khiến cho chúng càng thêm xinh đẹp yêu kiều động lòng người.
Sau khi thưởng thức một phen, cô lại lấy di động chụp một bức ảnh, lúc này mới ra cửa.
“Lát nữa em đi mua một bình hoa thật đẹp, phải là bình hoa kiểu Âu trong suốt có chạm nổi, thân bình cao, miệng bình rộng ấy, sau đó về tỉa bó hoa kia cắm vào nhé.”
Đi đến trước chiếc xe bảo mẫu ở phim trường, Tạ Thanh Di vừa dặn dò Nhạc Nhạc, vừa gửi ảnh chụp bó hoa tươi kia cho Tần Cửu.
“Em biết rồi ạ.” Nhạc Nhạc đáp lại.
Tần Cửu bên kia cũng gửi lại một tin nhắn: [Sáng tinh mơ đã rắc cơm chó, cậu cũng đủ rồi đấy.]
Diane: [Chia sẻ cuộc sống thường ngày một chút thôi mà, vô tội chớp mắt.jpg]
A Cửu: [Đối phương đã đá lăn bát cơm chó này của ngươi và trợn trắng mắt với ngươi.jpg]
A Cửu: [Thế nên giờ anh ấy đang theo đuổi cậu à?]
Diane: [Hẳn là vậy /(/·o·/)/]
A Cửu: [Cũng được đấy, hưởng thụ tình yêu ngọt ngào cho tốt đi.]
Đúng lúc này, chị Gia gọi điện thoại đến.
Sau khi tượng trưng hỏi tình huống quay phim sắp tới của cô thì lập tức nói đến chuyện chính: “Thứ tư tuần sau chính là ngày kỷ niệm mười lăm năm debut của em, công ty định để cho em mở livestream giao lưu với các fan, em thấy thế nào?”
Tạ Thanh Di lần đầu tiên đóng phim là vào năm năm tuổi, đóng vai Thái Bình công chúa khi còn nhỏ trong “Võ Tắc Thiên”.
Dù rằng chỉ có mấy cảnh ngắn ngủn nhưng dáng vẻ đáng yêu trong sáng như ngọc như tuyết kia đã đạt được sự yêu thích của không ít người xem.
Các fan khảo cổ (1) cũng đã lấy ngày cô tham gia diễn “Tiểu Thái Bình” làm ngày debut đầu tiên.
Chỉ chớp mắt đã qua mười lăm năm, Tạ Thanh Di thổn thức: “Nếu thế thì em cũng coi như là diễn viên gạo cội rồi.”
Tuổi nghề tận mười lăm năm cơ mà!
“Em nghe theo công ty mở livestream vậy. Mấy năm nay các fan của em đi theo em, vừa phòng chống bạo lực mạng vừa phản bác lại mấy lời bôi nhọ, đúng là vất vả cho họ rồi.”
Giọng Tạ Thanh Di cũng nhiều thêm vài phần dịu dàng: “Đến chừng đó lại tổ chức rút thăm trúng thưởng, em tự bỏ tiền túi, tặng các fan một vài món quà… Cụ thể là tặng gì thì chị Gia, các chị đề xuất kế hoạch giúp em ạ.”
Cô đã tự bỏ tiền túi ra mua quà, chị Gia đương nhiên không có ý kiến gì nữa: “Những việc vặt đó chị sẽ thu xếp tốt, livestream sẽ được tổ chức vào buổi tối, em quay phim xong, đúng lúc có thời gian rảnh rỗi.”
…
Bận bận rộn rộn quay phim mấy ngày trời, chớp mắt một cái đã đến đêm livestream.
Phòng phát sóng trực tiếp còn chưa mở mà bên dưới đã có vô số netizen spam bình luận.
[A a a a a a mau đến bảy giờ đi, muốn gặp bảo bối nhà chúng ta!]
[Nguyệt Lượng Nguyệt Lượng tôi yêu em!]
[Kỷ niệm debut tròn mười lăm năm vui vẻ, Nguyệt Lượng dũng cảm bay, Tinh Tinh mãi mãi sát cánh bên chị.]
[Hàng ghế đầu bán hạt dưa coca và mèo vàng mập ú.]
Vừa đến bảy giờ đúng, trong phòng phát sóng hiện lên vô số bình luận live, fanchant thuần một màu xanh, vô số icon mặt trăng và ngôi sao bay ngang màn hình.
Năm giờ chiều Tạ Thanh Di kết thúc công việc ở trường quay, ăn qua loa một hộp cơm thì lập tức quay về khách sạn để trang điểm và làm tóc.
Một phần lớn của sảnh giải trí ở tầng một của khách sạn đã được nhân viên công tác trang trí, treo bong bóng có ruy băng sặc sỡ và bày hoa tươi, các thiết bị phát sóng và đèn chiếu sáng cũng đã được điều chỉnh và thử đến trạng thái tốt nhất.
Giờ phút này, cô mặc một chiếc váy công chúa bằng lụa mỏng tiên khí tung bay, mái tóc xoăn dài xõa tung, trên đầu còn mang một món trang sức cài tóc lấp lánh, giống như một cô công chúa tộc yêu tinh rừng rậm bước ra từ trong truyện cổ tích.
“Chào mọi người, tôi là Tạ Thanh Di, hôm nay rất vui vì mọi người có thể đến phòng livestream của tôi.”
Cô ngồi trước máy quay chào hỏi, nở nụ cười vừa tươi tắn và khéo léo.
Bên dưới phần bình luận lại có vô số tiếng gọi “Bà xã” chạy lướt qua, hiệu ứng tặng quà một cái rồi lai một cái hiện lên, vô cùng náo nhiệt.
Tạ Thanh Di híp mắt nhìn đống hiệu ứng sáng lạn trên màn hình kia.
Đây là lần đầu tiên cô livestream, vẫn chưa rõ ràng về giá trị của các món quà cho lắm, vì thế quay mặt sang hỏi nhân viên công tác.
Nhân viên công tác giải thích cho cô một lượt, lúc này cô mới bừng tỉnh, nói với màn hình: “Mọi người đừng đập quà, mọi người có thể vào phòng phát sóng trực tiếp này chúc mừng kỷ niệm tròn mười lăm năm debut với tôi, tôi đã vui lắm rồi.”
[Hu hu hu, em gái dịu dàng quá đi mất, giọng nói ngọt quá trời.]
[Vợ ơi, anh xem phim truyền hình của em mà lớn đấy, yêu em yêu em!]
[Diễn viên Tạ Thanh Di, tương lai có hy vọng!]
[Các chị em từ từ hẵng spam quà tặng, cản trở tui thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của em gái rồi!]
Các fan vừa mới vào, đập quà để làm nóng bầu không khí cũng không có gì đáng trách, sau khi đã phát sóng trực tiếp được mười phút, số lượng quà tặng được gửi cũng dần ít đi.
Đại bộ phận các fan đều nghiêm túc spam bình luận, giao lưu với thần tượng nhà mình.
Ban đầu Tạ Thanh Di còn có chút không biết nói gì, sau đó đọc được những câu hỏi thú vị do các fan bình luận, cô bèn chọn vài câu thú vị để trả lời.
Số người online ở góc trên bên phải dần dần tăng lên, những người vào xem không chỉ có fan mà còn có fan CP của “vợ chồng Thu Yên”, fan CP của “Bất Thanh Bạch” và anti-fan.
Fan CP của “vợ chồng Thu Yên” spam bình luận phần lớn là để hỏi “Nguyệt Mãn Tây Lâu” quay như thế nào rồi, ảnh đế đang làm gì, có thể gọi ảnh đế đến làm khách mời hay không, v.v..
Tạ Thanh Di cũng không tránh né những câu hỏi này, thoải mái hào phóng mà đáp: “Cảnh diễn của thầy Bạc tương đối nặng, giờ vẫn còn đang ở phim trường đóng phim, chỉ e rằng không thể đến làm khách ở phòng phát sóng trực tiếp rồi.”
Fan “Thu Yên CP” lại hỏi: [Nguyệt Lượng ơi Nguyệt Lượng à, chị cảm thấy thầy Bạc thế nào ạ?]
Đương nhiên cũng có cách hỏi càng trực tiếp thẳng thắn hơn: [Chị và ảnh đế đang hẹn hò sao?]
Tạ Thanh Di tự động bỏ qua câu hỏi thứ hai, trả lời câu hỏi thứ nhất: [Thầy Bạc là một vị tiền bối vô cùng xuất sắc và rất kiên nhẫn, có thể hợp tác với anh ấy, tôi rất vinh hạnh, cũng được lợi không ít.]
Dù rằng rất chung chung nhưng có lời khen và sự khẳng định này của cô, fan CP vui vẻ, fan của Bạc Thanh Trạch cũng vừa lòng.
Fan CP “Bất Thanh Bạch” thấy Tạ Thanh Di nhắc đến ảnh đế cũng không cam lòng yếu thế, sôi nổi nhắc đến Bạch Hiên –
[Nguyệt Lượng, chị cảm thấy Bạch Hiên thế nào?]
[Chị và Bạch Hiên có phải đang yêu nhau không vậy, thích sự hỗ động của hai người quá đi mất!]
[Cún con Bạch Hiên, vừa mặn mòi vừa ngọt ngào, chị xứng đáng có được.]
Sau đó càng có một chuỗi spam “Bạch Hiên” thật dài, khiến cho Tạ Thanh Di muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được nổi.]
Một bàn tay cô chống cằm, lười biếng đáp: “Bạch Hiên cũng là một chàng trai giỏi giang và chăm chỉ, vô cùng đáng yêu, cậu ấy có thể trở thành người trong đoàn của chúng tôi, tôi rất vui.”
Vừa dứt lời đã lại thấy trên màn hình bắt đầu bùng nổ hiệu ứng đặc biệt.
User “Bạch Hiên Và Tạ Thanh Di Hôm Nay Đã Kết Hôn Chưa” tặng cho streamer “Carnival” x 1.
User “Trói Chặt Vợ Chồng Bất Thanh Bạch” tặng cho streamer “Xe ngựa lãng mạn” x 1.
User “Ánh Mắt Cậu Ấy Nhìn Chị Quá Không Trong Sạch” tặng cho streamer “Nai con chạy loạn” x 1.
Thấy fan CP của “Bất Thanh Bạch” không thèm màng đến cái gọi là võ đức, bắt đầu spam quà chiếm sóng livestream, fan CP của “Vợ chồng Thu Yên” cũng không cam lòng yếu thế.
User “Vợ Chồng Thu Yên YYDS (2)” Tặng Cho Streamer “Lâu đài mộng mơ” x 1.
User “Vợ Chồng Thu Yên Mới Là Real” tặng cho streamer “Xe ngựa lãng mạn” x 1.
User “Tui bưng Cục Dân Chính Đến Cho Vợ Chồng Thu Yên rồi đây” tặng cho streamer “Một mũi tên xuyên tim” x 1.
Fan CP hai nhà đánh nhau túi bụi, các fan của Tạ Thanh Di: “…”
Má nó, cái đám này bị làm sao thế, cắn hint đến điên rồi à?
Các anti-fan của Tạ Thanh Di: “…”
Đệt, fan CP quá mạnh, đẩy hết mấy câu diss của bọn họ xuống dưới hết rồi.
Vốn dĩ chẳng ai để ý đến cả.
Ngay khi fan only và anti-fan đều ôm cùng một loại tâm thái “Tụi bây đấm nhau đi, đấm xong trận này rồi thì đến lượt bọn tao lên sân khấu phát huy” thì có một gã nhà giàu mới nổi hấp dẫn ánh mắt của mọi người –
User “Sunshine” tặng cho streamer “Carnival” x 100.
Fan CP: “!!!”
Anti-fan: “!!!”
Fan only: “!!!”
Các nhân viên khác trong phòng phát sóng trực tiếp: “Cái lùm mé!!!”
Nhạc Nhạc cũng kinh ngạc kêu lên thành tiếng: “Má ơi, một trăm cái!”
Tạ Thanh Di ở bên kia màn hình nhìn đống hiệu ứng đặc biệt không dứt kia, trong đầu bắt đầu tính toán xem một trăm cái Carnival là bao nhiêu tiền.
Nhân viên công tác quen thuộc với các phòng phát sóng trực tiếp phản ứng rất nhanh: “Cô Tạ, một cái Carnival là ba nghìn, một trăm cái chính là ba trăm nghìn.”
Tạ Thanh Di ngớ người ra: “…”
Fan của cô có tiền như thế sao?
Nhân viên công tác lại nhắc nhở: “Cô Tạ, có cần cảm ơn vị fan này không?”
Dù sao thì vị nhà giàu mới nổi này thoáng cái đã đập vào tận ba trăm nghìn đấy.
Tạ Thanh Di gật gật đầu, thì thầm với màn hình: “Cảm ơn Sun… Shine, cảm ơn Carnival của bạn… Tiêu pha rồi…”
Cô đọc tên ID kỳ lạ này, lại nhìn ảnh đại diện của người dùng nọ, không khỏi càng nhìn càng đến gần hơn, lại nheo mắt lại.
Ảnh đại diện của người này là trời xanh mây trắng và mặt trời, giống ảnh đại diện mới đổi của Tưởng Kiêu như đúc.
Tuy rằng trên Internet tỷ lệ đụng phải người có cùng ảnh đại diện khá lớn nhưng phối hợp với tên ID này và khoản tiền ba trăm nghìn tùy tiện vung ra kia.
Một suy đoán không khỏi nổi lên trong đầu cô.
Bên này cô đang lửng lơ suy nghĩ, khán giả trước màn hình lại bởi vì cô đột nhiên đến gần mà đồng loạt kích động lên –
[Đệt đệt đệt, mỹ nhan bạo kích, em gái ỷ đẹp mà đánh người!]
[A tui chết rồi, vợ iu một mũi tên bắn thẳng vô trái tim tui luôn… Pặc!]
Muốn biết vì sao anh lại đổi ảnh đại diện quá!
Dù sao thì từ khi bắt đầu sử dụng Wechat, ảnh đại diện của anh vẫn là tấm ảnh mèo đen đó, nhiều năm như thế rồi mà vẫn chưa từng thay đổi lần nào.
Xảy ra chuyện bất thường chắc chắn có trá.
Nhưng chỉ vì một tấm ảnh đại diện mà add anh lại thì…
Vẫn là thôi đi.
Bỏ điện thoại xuống, Tạ Thanh Di nằm trên giường, suy nghĩ tung bay.
Của cô là ánh trăng, anh đổi thành mặt trời, là muốn đặt ảnh đại diện đôi với cô sao?
Cũng có khả năng này lắm đấy.
Nhưng cô đã block anh rồi, sao còn quan tâm chuyện anh đổi hay không đổi ảnh đại diện làm gì.
Chẳng lẽ anh đoán được cô sẽ không kìm nén được mà chủ động add anh lại hay sao?
Miên man suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô không chống cự được cơn buồn ngủ mà ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau khi mở ra cửa phòng thì Nhạc Nhạc đã chờ ở cửa, trong lòng còn ôm một bó hoa tươi đẹp xán lạn thắt nơ màu tím.
Màu tím là màu mà Tạ Thanh Di thích nhất, cũng là màu may mắn của cô.
Mười chín đóa hồng trắng được phun thành màu sương tím của sông Seine, phối cùng với hoa lan tử la màu tím nhạt và tulip trắng, hơi thở lãng mạn ập vào trước mặt, khiến mắt Tạ Thanh Di sáng lên.
Không có cô gái nào có thể từ chối được hoa tươi, nhất là mới sáng sớm đã nhìn thấy, tâm trạng cũng sẽ không tự chủ được mà trở nên tốt đẹp hơn.
“Hôm nay là ngày đặc biệt gì thế, sao lại nghĩ đến việc mua hoa cho chị vậy?”
Ta Thanh Di nhận bó hoa đó, cong mắt cười với Nhạc Nhạc: “Em tốn kém rồi.”
Nhạc Nhạc vội vàng xua tay: “Chị ơi, đây không phải là hoa em tặng…”
Tạ Thanh Di: “Là fan tặng hả?”
Nhạc Nhạc: “Em không biết, quản lý tiền sảnh vừa mới đưa cho em, nói là có người giao hàng đưa đến khách sạn, tên người nhận là chị. À phải rồi, ở đây còn có một tấm thiệp, chị xem thử xem sao?
Tạ Thanh Di rũ mắt, cấm lấy tấm thiệp tinh xảo thiếp vàng trên bó hoa kia lên.
Trên mặt giấy cứng màu trắng của tấm thiệp là một ánh trăng khuyết vẽ bằng bút màu vàng, kèm theo dòng chữ: TO DEAR DIANE.
Chữ viết hoa xinh đẹp, nét bút quen thuộc.
Khóe miệng Tạ Thanh Di gợi lên một độ cong nhàn nhạt.
Nhạc Nhạc ở bên cạnh nhìn thấy phản ứng cô cô, hỏi: “Chị, chị biết là ai tặng sao?”
Tạ Thanh Di ừ một tiếng: “Em chờ chị một chút.”
Cô xoay người ôm bó hoa vào phòng, tấm thiệp kia bị cô đặt ở trong ngăn kéo của bàn trang điểm, bó hoa đặt ở trước cửa sổ.
Ánh mặt trời trong vắt của sáng sớm mùa thu xuyên thấu qua cửa sổ, bao phủ lên tầng tầng lớp lớp cánh hoa, khiến cho chúng càng thêm xinh đẹp yêu kiều động lòng người.
Sau khi thưởng thức một phen, cô lại lấy di động chụp một bức ảnh, lúc này mới ra cửa.
“Lát nữa em đi mua một bình hoa thật đẹp, phải là bình hoa kiểu Âu trong suốt có chạm nổi, thân bình cao, miệng bình rộng ấy, sau đó về tỉa bó hoa kia cắm vào nhé.”
Đi đến trước chiếc xe bảo mẫu ở phim trường, Tạ Thanh Di vừa dặn dò Nhạc Nhạc, vừa gửi ảnh chụp bó hoa tươi kia cho Tần Cửu.
“Em biết rồi ạ.” Nhạc Nhạc đáp lại.
Tần Cửu bên kia cũng gửi lại một tin nhắn: [Sáng tinh mơ đã rắc cơm chó, cậu cũng đủ rồi đấy.]
Diane: [Chia sẻ cuộc sống thường ngày một chút thôi mà, vô tội chớp mắt.jpg]
A Cửu: [Đối phương đã đá lăn bát cơm chó này của ngươi và trợn trắng mắt với ngươi.jpg]
A Cửu: [Thế nên giờ anh ấy đang theo đuổi cậu à?]
Diane: [Hẳn là vậy /(/·o·/)/]
A Cửu: [Cũng được đấy, hưởng thụ tình yêu ngọt ngào cho tốt đi.]
Đúng lúc này, chị Gia gọi điện thoại đến.
Sau khi tượng trưng hỏi tình huống quay phim sắp tới của cô thì lập tức nói đến chuyện chính: “Thứ tư tuần sau chính là ngày kỷ niệm mười lăm năm debut của em, công ty định để cho em mở livestream giao lưu với các fan, em thấy thế nào?”
Tạ Thanh Di lần đầu tiên đóng phim là vào năm năm tuổi, đóng vai Thái Bình công chúa khi còn nhỏ trong “Võ Tắc Thiên”.
Dù rằng chỉ có mấy cảnh ngắn ngủn nhưng dáng vẻ đáng yêu trong sáng như ngọc như tuyết kia đã đạt được sự yêu thích của không ít người xem.
Các fan khảo cổ (1) cũng đã lấy ngày cô tham gia diễn “Tiểu Thái Bình” làm ngày debut đầu tiên.
Chỉ chớp mắt đã qua mười lăm năm, Tạ Thanh Di thổn thức: “Nếu thế thì em cũng coi như là diễn viên gạo cội rồi.”
Tuổi nghề tận mười lăm năm cơ mà!
“Em nghe theo công ty mở livestream vậy. Mấy năm nay các fan của em đi theo em, vừa phòng chống bạo lực mạng vừa phản bác lại mấy lời bôi nhọ, đúng là vất vả cho họ rồi.”
Giọng Tạ Thanh Di cũng nhiều thêm vài phần dịu dàng: “Đến chừng đó lại tổ chức rút thăm trúng thưởng, em tự bỏ tiền túi, tặng các fan một vài món quà… Cụ thể là tặng gì thì chị Gia, các chị đề xuất kế hoạch giúp em ạ.”
Cô đã tự bỏ tiền túi ra mua quà, chị Gia đương nhiên không có ý kiến gì nữa: “Những việc vặt đó chị sẽ thu xếp tốt, livestream sẽ được tổ chức vào buổi tối, em quay phim xong, đúng lúc có thời gian rảnh rỗi.”
…
Bận bận rộn rộn quay phim mấy ngày trời, chớp mắt một cái đã đến đêm livestream.
Phòng phát sóng trực tiếp còn chưa mở mà bên dưới đã có vô số netizen spam bình luận.
[A a a a a a mau đến bảy giờ đi, muốn gặp bảo bối nhà chúng ta!]
[Nguyệt Lượng Nguyệt Lượng tôi yêu em!]
[Kỷ niệm debut tròn mười lăm năm vui vẻ, Nguyệt Lượng dũng cảm bay, Tinh Tinh mãi mãi sát cánh bên chị.]
[Hàng ghế đầu bán hạt dưa coca và mèo vàng mập ú.]
Vừa đến bảy giờ đúng, trong phòng phát sóng hiện lên vô số bình luận live, fanchant thuần một màu xanh, vô số icon mặt trăng và ngôi sao bay ngang màn hình.
Năm giờ chiều Tạ Thanh Di kết thúc công việc ở trường quay, ăn qua loa một hộp cơm thì lập tức quay về khách sạn để trang điểm và làm tóc.
Một phần lớn của sảnh giải trí ở tầng một của khách sạn đã được nhân viên công tác trang trí, treo bong bóng có ruy băng sặc sỡ và bày hoa tươi, các thiết bị phát sóng và đèn chiếu sáng cũng đã được điều chỉnh và thử đến trạng thái tốt nhất.
Giờ phút này, cô mặc một chiếc váy công chúa bằng lụa mỏng tiên khí tung bay, mái tóc xoăn dài xõa tung, trên đầu còn mang một món trang sức cài tóc lấp lánh, giống như một cô công chúa tộc yêu tinh rừng rậm bước ra từ trong truyện cổ tích.
“Chào mọi người, tôi là Tạ Thanh Di, hôm nay rất vui vì mọi người có thể đến phòng livestream của tôi.”
Cô ngồi trước máy quay chào hỏi, nở nụ cười vừa tươi tắn và khéo léo.
Bên dưới phần bình luận lại có vô số tiếng gọi “Bà xã” chạy lướt qua, hiệu ứng tặng quà một cái rồi lai một cái hiện lên, vô cùng náo nhiệt.
Tạ Thanh Di híp mắt nhìn đống hiệu ứng sáng lạn trên màn hình kia.
Đây là lần đầu tiên cô livestream, vẫn chưa rõ ràng về giá trị của các món quà cho lắm, vì thế quay mặt sang hỏi nhân viên công tác.
Nhân viên công tác giải thích cho cô một lượt, lúc này cô mới bừng tỉnh, nói với màn hình: “Mọi người đừng đập quà, mọi người có thể vào phòng phát sóng trực tiếp này chúc mừng kỷ niệm tròn mười lăm năm debut với tôi, tôi đã vui lắm rồi.”
[Hu hu hu, em gái dịu dàng quá đi mất, giọng nói ngọt quá trời.]
[Vợ ơi, anh xem phim truyền hình của em mà lớn đấy, yêu em yêu em!]
[Diễn viên Tạ Thanh Di, tương lai có hy vọng!]
[Các chị em từ từ hẵng spam quà tặng, cản trở tui thưởng thức thịnh thế mỹ nhan của em gái rồi!]
Các fan vừa mới vào, đập quà để làm nóng bầu không khí cũng không có gì đáng trách, sau khi đã phát sóng trực tiếp được mười phút, số lượng quà tặng được gửi cũng dần ít đi.
Đại bộ phận các fan đều nghiêm túc spam bình luận, giao lưu với thần tượng nhà mình.
Ban đầu Tạ Thanh Di còn có chút không biết nói gì, sau đó đọc được những câu hỏi thú vị do các fan bình luận, cô bèn chọn vài câu thú vị để trả lời.
Số người online ở góc trên bên phải dần dần tăng lên, những người vào xem không chỉ có fan mà còn có fan CP của “vợ chồng Thu Yên”, fan CP của “Bất Thanh Bạch” và anti-fan.
Fan CP của “vợ chồng Thu Yên” spam bình luận phần lớn là để hỏi “Nguyệt Mãn Tây Lâu” quay như thế nào rồi, ảnh đế đang làm gì, có thể gọi ảnh đế đến làm khách mời hay không, v.v..
Tạ Thanh Di cũng không tránh né những câu hỏi này, thoải mái hào phóng mà đáp: “Cảnh diễn của thầy Bạc tương đối nặng, giờ vẫn còn đang ở phim trường đóng phim, chỉ e rằng không thể đến làm khách ở phòng phát sóng trực tiếp rồi.”
Fan “Thu Yên CP” lại hỏi: [Nguyệt Lượng ơi Nguyệt Lượng à, chị cảm thấy thầy Bạc thế nào ạ?]
Đương nhiên cũng có cách hỏi càng trực tiếp thẳng thắn hơn: [Chị và ảnh đế đang hẹn hò sao?]
Tạ Thanh Di tự động bỏ qua câu hỏi thứ hai, trả lời câu hỏi thứ nhất: [Thầy Bạc là một vị tiền bối vô cùng xuất sắc và rất kiên nhẫn, có thể hợp tác với anh ấy, tôi rất vinh hạnh, cũng được lợi không ít.]
Dù rằng rất chung chung nhưng có lời khen và sự khẳng định này của cô, fan CP vui vẻ, fan của Bạc Thanh Trạch cũng vừa lòng.
Fan CP “Bất Thanh Bạch” thấy Tạ Thanh Di nhắc đến ảnh đế cũng không cam lòng yếu thế, sôi nổi nhắc đến Bạch Hiên –
[Nguyệt Lượng, chị cảm thấy Bạch Hiên thế nào?]
[Chị và Bạch Hiên có phải đang yêu nhau không vậy, thích sự hỗ động của hai người quá đi mất!]
[Cún con Bạch Hiên, vừa mặn mòi vừa ngọt ngào, chị xứng đáng có được.]
Sau đó càng có một chuỗi spam “Bạch Hiên” thật dài, khiến cho Tạ Thanh Di muốn bỏ qua cũng không bỏ qua được nổi.]
Một bàn tay cô chống cằm, lười biếng đáp: “Bạch Hiên cũng là một chàng trai giỏi giang và chăm chỉ, vô cùng đáng yêu, cậu ấy có thể trở thành người trong đoàn của chúng tôi, tôi rất vui.”
Vừa dứt lời đã lại thấy trên màn hình bắt đầu bùng nổ hiệu ứng đặc biệt.
User “Bạch Hiên Và Tạ Thanh Di Hôm Nay Đã Kết Hôn Chưa” tặng cho streamer “Carnival” x 1.
User “Trói Chặt Vợ Chồng Bất Thanh Bạch” tặng cho streamer “Xe ngựa lãng mạn” x 1.
User “Ánh Mắt Cậu Ấy Nhìn Chị Quá Không Trong Sạch” tặng cho streamer “Nai con chạy loạn” x 1.
Thấy fan CP của “Bất Thanh Bạch” không thèm màng đến cái gọi là võ đức, bắt đầu spam quà chiếm sóng livestream, fan CP của “Vợ chồng Thu Yên” cũng không cam lòng yếu thế.
User “Vợ Chồng Thu Yên YYDS (2)” Tặng Cho Streamer “Lâu đài mộng mơ” x 1.
User “Vợ Chồng Thu Yên Mới Là Real” tặng cho streamer “Xe ngựa lãng mạn” x 1.
User “Tui bưng Cục Dân Chính Đến Cho Vợ Chồng Thu Yên rồi đây” tặng cho streamer “Một mũi tên xuyên tim” x 1.
Fan CP hai nhà đánh nhau túi bụi, các fan của Tạ Thanh Di: “…”
Má nó, cái đám này bị làm sao thế, cắn hint đến điên rồi à?
Các anti-fan của Tạ Thanh Di: “…”
Đệt, fan CP quá mạnh, đẩy hết mấy câu diss của bọn họ xuống dưới hết rồi.
Vốn dĩ chẳng ai để ý đến cả.
Ngay khi fan only và anti-fan đều ôm cùng một loại tâm thái “Tụi bây đấm nhau đi, đấm xong trận này rồi thì đến lượt bọn tao lên sân khấu phát huy” thì có một gã nhà giàu mới nổi hấp dẫn ánh mắt của mọi người –
User “Sunshine” tặng cho streamer “Carnival” x 100.
Fan CP: “!!!”
Anti-fan: “!!!”
Fan only: “!!!”
Các nhân viên khác trong phòng phát sóng trực tiếp: “Cái lùm mé!!!”
Nhạc Nhạc cũng kinh ngạc kêu lên thành tiếng: “Má ơi, một trăm cái!”
Tạ Thanh Di ở bên kia màn hình nhìn đống hiệu ứng đặc biệt không dứt kia, trong đầu bắt đầu tính toán xem một trăm cái Carnival là bao nhiêu tiền.
Nhân viên công tác quen thuộc với các phòng phát sóng trực tiếp phản ứng rất nhanh: “Cô Tạ, một cái Carnival là ba nghìn, một trăm cái chính là ba trăm nghìn.”
Tạ Thanh Di ngớ người ra: “…”
Fan của cô có tiền như thế sao?
Nhân viên công tác lại nhắc nhở: “Cô Tạ, có cần cảm ơn vị fan này không?”
Dù sao thì vị nhà giàu mới nổi này thoáng cái đã đập vào tận ba trăm nghìn đấy.
Tạ Thanh Di gật gật đầu, thì thầm với màn hình: “Cảm ơn Sun… Shine, cảm ơn Carnival của bạn… Tiêu pha rồi…”
Cô đọc tên ID kỳ lạ này, lại nhìn ảnh đại diện của người dùng nọ, không khỏi càng nhìn càng đến gần hơn, lại nheo mắt lại.
Ảnh đại diện của người này là trời xanh mây trắng và mặt trời, giống ảnh đại diện mới đổi của Tưởng Kiêu như đúc.
Tuy rằng trên Internet tỷ lệ đụng phải người có cùng ảnh đại diện khá lớn nhưng phối hợp với tên ID này và khoản tiền ba trăm nghìn tùy tiện vung ra kia.
Một suy đoán không khỏi nổi lên trong đầu cô.
Bên này cô đang lửng lơ suy nghĩ, khán giả trước màn hình lại bởi vì cô đột nhiên đến gần mà đồng loạt kích động lên –
[Đệt đệt đệt, mỹ nhan bạo kích, em gái ỷ đẹp mà đánh người!]
[A tui chết rồi, vợ iu một mũi tên bắn thẳng vô trái tim tui luôn… Pặc!]