Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hoàng Thượng, Có Gan Một Mình Đấu Bản Cung?
  3. Chương : 88

Chương : 88



A Cửu sửng sốt, có chút kinh ngạc nhìn người đeo mặt nạ.

“Hảo, chỉ cần ngươi chịu giúp đỡ Quân Khanh Vũ, hai điều kiện ta nhất định nghĩ biện pháp thực hiện.” Nàng gật đầu đáp ứng, thời gian kế tiếp ủng hộ Mộ Dung Tự Tô, dù cho bọn họ có Cảnh Nhất Bích thông tuệ thiên hạ, nhưng quân quyền rốt cuộc vẫn không phải trong tay Quân Khanh Vũ.

Chỉ cần có mặt nạ người này, nói không chừng cũng có thể rất nhanh giúp Quân Khanh Vũ cầm lại binh quyền.

Người đeo mặt nạ đứng tại chỗ, nhìn A Cửu nửa ngày mới chống khai bạch ô từ từ đi ra, sau đó đứng dưới ánh trăng.

Màu trắng giấy dầu ô, độ nguyệt huy, áo choàng bay lượn giữa trời như biển mây gợn sóng.

“Ngươi đi đi.”

Hắn quay đầu lại nhìn A Cửu một cái, tóc đen phất quá bạch ngọc mặt nạ, có thể thấy rõ cổ hắn, trắng nõn mà ưu mỹ, tựa như thiên nga, “Không ai có thể từ nơi này qua.”

Thanh âm hắn như trước mờ ảo không chân thực, nhưng lúc này nghe thấy lại thập phần thư thái.

“Đa tạ.”

A Cửu đối với hắn cảm kích gật đầu, nhìn mười thước ngoài tường. Trong quá khứ, nàng nhớ đó là Tây nhai!

Y phục cũng không kịp chỉnh lại, chỉ qua loa đóng, A Cửu dọc theo phòng lương bò lên nóc nhà, sau đó lướt qua. Mà lúc này, người bạch ngọc mặt nạ kia đã lẩn vào bóng tối, rất xa, quả thực nhìn thấy Sở quốc ám vệ đuổi tới.

“Uy.” A Cửu phủ phục ở trên nóc phòng, hướng phương hướng người đeo mặt nạ hô, “Tên của ngươi?”

Người kia lần đầu tiên nhìn thấy nàng, đã thả nàng.

Lần thứ hai, truy sát nàng, lại ở lúc khẩn yếu nhất trước mắt bị Quân Khanh Vũ cứu, nhưng không biết do nguyên nhân gì, A Cửu cảm thấy hắn chắc sẽ không giết nàng.

Sát thủ không nên có may mắn trong lòng, nhưng khi nhìn thấy người này, trực giác chính là như vậy nói cho nàng biết.

Mặc dù đường đột, nàng vẫn hỏi.

Người nọ đứng trong bóng tối trầm mặc nửa ngày, hình như có chút gian nan nói, “Tử Nguyệt.”

Tử Nguyệt…

“Khụ khụ khụ…” A Cửu cúi đầu, ngực nhất thời dũng bên môi, một ngụm tinh mặn tràn ra, nàng phản ứng không kịp, cảm thấy có chút trời đất quay cuồng, cái đầu như bị xé rách.

Không phải bởi vì người đeo mặt nạ, chỉ bởi vì, cái tên Tử Nguyệt…

”Kiếp sau ta hi vọng, ngươi không còn là người lãnh tình. Mà ta, cũng không còn là Tử Nguyệt.” Thanh âm thiếu niên mang theo vẻ nào đó thê lương.

“Kiếp sau, ta muốn tìm ngươi, nhưng làm sao để biết ngươi?”

“Ngươi sẽ tìm ta?” Thiếu niên cười khẩy, “Nếu trong lòng ngươi thật có ta, kia kiếp sau khi ngươi nghe thấy hai chữ Tử Nguyệt, ngươi sẽ thừa thụ tâm giảo chi đau. Mà ta… Sống mãi cũng sẽ không nhớ ngươi!”

A Cửu thở hắt, nửa quỳ trên nóc nhà, một tay ôm ngực.

Đây rõ ràng là lần đầu tiên nghe
được tên này…

Tử Nguyệt, Tử Nguyệt…

“Ngươi còn không đi!”

Nơi bóng tối, đối phương không chú ý tới nàng thần tình biến hóa, nghiêm nghị hô.

A Cửu loạng choạng thân thể đứng lên, liếc mắt nhìn Tây nhai phía trước, cắn răng một cái, lập tức chạy đi, sau đó nhảy xuống.

Tại lúc thân thể muốn rơi xuống đất trong nháy mắt, một tơ lụa bay lượn mà đến, cẩn thận quấn lấy eo nàng, sau đó dụng lực lôi kéo.

Vòng eo bị người dùng lực ôm trong ngực, A Cửu khẽ nhíu mày, giương mắt nhìn lại.

Chống lại chính là khuôn mặt Mộ Dung Tự Tô.

Kia màu trà con ngươi, có tuyên cáo thắng lợi.

“Như vậy, có tính hay không là khảo nghiệm?” Mộ Dung Tự Tô mỉm cười, mặt mày cực kỳ coi được, “Mai Nhị, ta sớm biết ngươi sẽ ở đây, cũng biết người của ta ngăn không được ngươi. Cho nên, ta liền ở trong này tự mình chờ ngươi.” Vừa nói, tay hắn vừa chậm rãi ôm chặt eo nàng, mà cái tay còn lại còn cầm vũ y lúc đó nàng ở trong ngõ hẻm cởi ra.

“Xem ra là ta đánh giá thấp Tam hoàng tử.”

A Cửu mỉm cười, ngực vẫn một trận buồn đau, Tử Nguyệt kia hai chữ, thế nào cũng quên đi không được.

Giống như cùng lúc đó nàng ở
Phương hoa viên thấy được nữ tử trong họa như nhau.

“Mai Nhị, ngươi rốt cuộc là ai?” Mộ Dung Tự Tô thở dài một hơi, thật sâu nhìn A Cửu.

Nàng là cái kia trong sòng bạc hăng hái thiếu niên, là cái kia thiếu nữ hát ca nhảy vũ, nhiệt tình lại tươi đẹp, hay là … lãnh huyết sát thủ?

A Cửu nhẹ ho một tiếng, nàng sợ lạnh… Lúc này đang ở trên nóc nhà, mà bên trong chỉ có áo đuôi ngắn quần soóc, bên ngoài cũng chỉ mặc nhất kiện y phục nam nhân mất trật tự. Hiện tại có thể dùng từ lạnh lẽo tận xương để hình dung.

Nhưng mà nàng vĩnh viễn là tối giỏi ngụy trang người! A Cửu cười rộ, chuế ánh trăng chiếu vào trong mắt Mộ Dung Tự Tô, tươi đẹp động nhân.

“Tam hoàng tử thật muốn biết ta là ai?”

“Ngươi nói xem?”

“Vậy ngươi sẽ thấy rõ.” Tay A Cửu nhẹ tháo khăn che mặt, lộ ra khuôn mặt tinh xảo tươi cười.

Nàng không thích cười, thế nhưng hiểu được dưới tình huống nào đối nam nhân mỉm cười.

Sư tỷ nói, “A Cửu, đang lúc một người nam nhân nhìn ngươi, nếu như ánh mắt hắn mang theo tìm tòi nghiên cứu, vậy ngươi liền cho hắn nhìn thứ tối không thể tưởng được.”

Môi hơi nhướn, dính vết máu lại xinh đẹp như ngưng, mang theo vài phần biếng nhác cùng mị hoặc nói không hết.

Mộ Dung Tự Tô hơi ngẩn ra, đột nhiên nhìn thấy cô gái trong ngực đem áo khoác thoát ra, lộ ra một mảnh cảnh xuân ẩn lộ kiều diễm.

Cũng ngay lúc đó, cô gái trong ngực như mèo trượt khai, sau đó nhảy xuống nóc nhà, lưu trong tay hắn chỉ còn kia nhất kiện y phục nam nhân.

Nữ chủ nhân của nó thì bắt tay đứng trên Tây nhai. Lúc này đêm đã khuya, nơi đây hoang vắng không người, nữ tử chỉ nhất kiện khỏa ngực cái yếm, lộ ra trắng nõn chân dài trù khố.

Nhưng nàng lại ngẩng đầu, cười đến giảo hoạt thản nhiên, tựa hồ hoàn toàn không biết mình bị bại lộ, “Tam hoàng tử, thế nào? Ta đã bình yên đến Tây nhai.”

Mộ Dung Tự Tô ngực một ngăn, đem vũ y vứt cho A Cửu, có chút bất đắc dĩ lại tức giận, “Mai tiểu thư… Ngươi vẫn là nên mặc lại quần áo.”

“Kia trước tạ ơn Tam hoàng tử.”

Tiếp nhận y phục trong gió, A Cửu mặc vào, lại coi như áo không đủ che thân.

“Không cần.”

Lúc này mới chợt minh bạch chính mình lại chiếm hữu nàng nói, Mộ Dung Tự Tô mặt lúc đỏ lúc trắng.

Mà ngay tại lúc này, cách đó không xa vang lên cấp thiết tiếng vó ngựa.

A Cửu kinh ngạc nhìn Mộ Dung Tự Tô, nghe thấy hắn cười nói, “Vừa cũng không thấy Quân Khanh Vũ trong truyền thuyết. Nhưng mà, này đồn đại hoàng đế thân thủ dọa người. Bởi vì nghĩ đến hai mươi người ngăn không được ngươi, ở Đế đô, người của ta trên trăm, đồng thời lúc các ngươi tiến vào Lạc Hoa lâu đã ám trúng mai phục.”

Chỉ nhìn bóng lưng nam tử kia cùng hắn trong tay áo rút ra
ánh trăng, dường như có thể đem thiên địa cắt thành hai nửa, nếu không có người đeo mặt nạ đột nhiên xuất hiện đem Quân Khanh Vũ lôi ra, Mộ Dung Tự Tô sợ rằng mình cũng vô pháp đi đến đây chờ A Cửu.

A Cửu không để ý đến Mộ Dung Tự Tô đang nói gì, trong lòng hiểu được Quân Khanh Vũ đến tìm nàng, nhưng mà lại bị cái kia người gọi ”Tử Nguyệt” ngăn cản.

Nhiều mã như vậy, chẳng lẽ nói hắn gặp chuyện không may?

Trong lòng khó hiểu lo lắng nổi lên. A Cửu xoay người đi chân trần ra khỏi Tây nhai.

Tiếng vó ngựa càng ngày càng gần, A Cửu chuyển biến, lại nhìn thấy một nam tử cưỡi ngựa tuyệt trần xông lên phía trước.

Dưới ánh trăng, hắn phong tư tuyệt thế, dung nhan vô song, cặp tử đồng như đầm sâu, ngưng lại sát ý đáng sợ. Hồ cừu áo choàng tung bay, thậm chí trên khuôn mặt trắng nõn còn có một đạo vết máu.

Không có việc gì?!

A Cửu dừng lại bước chân, đứng như cũ trên đường phố kết băng, từng ngụm từng ngụm thở hắt.

Mà bên môi, tiếu ý thỏa mãn.

Đối phương cũng nhìn thấy nàng, trong mắt hiện lên chỉ chốc lát kinh ngạc, sau đó lại càng thêm trầm mặc mím môi, thúc ngựa tới bên người nàng xẹt qua.

Mã trì quá vung phong, cuốn lên y phục cùng làn tóc rơi lả tả trên không trung.

A Cửu hơi ngẩn ra, trong lòng có nho nhỏ thất lạc, thì ra không phải tìm nàng.

Nhiên vừa lúc đó, tiếng vó ngựa lại từ sau lưng vang lên, quay đầu lại thế nhưng thấy hắn trở về, sau đó đem nàng một
phen kéo lên mã.

Tất cả quá mức đột ngột, thậm chí nhiệt độ bỗng nhiên truyền đến cùng long diên hương quen thuộc làm nàng thoáng như trong mộng.

Thẳng đến đối phương cởi xuống áo choàng khoác lên thân thể đông lạnh run lẩy bẩy của nàng, A Cửu mới chậm rãi ngẩng đầu, chăm chú nhìn gò má cùng hàm dưới xinh đẹp.

Cảm nhận được ánh mắt nàng, Quân Khanh Vũ cúi đầu liếc một cái, thế nhưng rất nhanh dời đi, “Vừa… đã tới chậm.”

Thanh âm hắn rất thấp, cơ hồ nghe không rõ.

“Ngươi là đang nói xin lỗi?” A Cửu nhíu mày cười hỏi.

Này, hẳn là đang nói xin lỗi đi?

“Ai… Xin lỗi ngươi!” Thanh âm đối phương đột nhiên giận dữ.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
6073 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5513 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
5216 View
4
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
4

Chí tôn đặc công

2566 chương
4984 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Đại Boss Khó Hầu Hạ
5

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4829 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
6

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4790 View
3
Ngôn Tình
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter