Chương 9
15.
Nửa tiếng sau. tôi ngồi trong phòng làm việc vắng lặng, nhìn vào tờ giấy giám định quan hệ cha con trước mặt lập tức tam quan nổ tung.
“Cái gì? Em.....em và La tổng là 99,99% quan hệ cha con sao?”
Chủ nhiệm cung kính đứng bên cạnh, lặng lẽ gật đầu.
Tống tổng giám đứng một bên cũng cùng giải thích: “Đây là giấy tờ giám định chứng thực có giá trị pháp lý được bên thứ ba công chứng, nếu con không tin, chúng ta cũng có thể đi làm lại một lần nữa.”
“Không....Không cần.......”
Đúng vào lúc đầu óc tôi muốn sụp đổ, thì chủ nhiệm bước ra nói: “Trình Lạc, hôm qua ba nuôi của em gọi điện cho thầy, nói em muốn nghỉ học, đây là ý muốn của chính bản thân em hay sao?”
Ba nuôi? Tôi lần này mới phản ứng lại, thầy ấy nói chắc hẳn là người ba của gia đình ban đầu của tôi.
Tôi gần như là buột miệng nói ra: “Không! Em...Em không muốn nghỉ học! Em muốn thi đại học, em nhất định muốn thi đại học!”
Chưa kịp dứt lời, Lạc tổng vẫn chưa hiểu rõ sự tình lập tức động viên: “Cũng không cần phải cực khổ như vậy, ba có tiền cho con đi nước ngoài học đại học, cây thường xuân ngoài đó con có thể tuỳ ý lựa chọn.....”
Tuỳ ý lựa chọn sao?
Tôi mông lung, nhìn người trung niên trước mắt: “Vậy con nhận người làm ba, người liền có thể cho con tiếp tục đọc sách?”
Ba người đưa mắt nhìn nhau. La tổng lắc đầu, thở dài: “Đây mà tính là yêu gì.”
“Người trước tiên hãy trả lời con đi.”
Hồi lâu, ông ấy nhẹ giọng nói: “Cho dù con muốn học thạc sĩ, tiến sĩ, hay là cả đời làm học thuật, chỉ cần con nguyện ý học, ba đập nồi bán sắt cũng tạo điều kiện cho con!”
Nửa tiếng sau. tôi ngồi trong phòng làm việc vắng lặng, nhìn vào tờ giấy giám định quan hệ cha con trước mặt lập tức tam quan nổ tung.
“Cái gì? Em.....em và La tổng là 99,99% quan hệ cha con sao?”
Chủ nhiệm cung kính đứng bên cạnh, lặng lẽ gật đầu.
Tống tổng giám đứng một bên cũng cùng giải thích: “Đây là giấy tờ giám định chứng thực có giá trị pháp lý được bên thứ ba công chứng, nếu con không tin, chúng ta cũng có thể đi làm lại một lần nữa.”
“Không....Không cần.......”
Đúng vào lúc đầu óc tôi muốn sụp đổ, thì chủ nhiệm bước ra nói: “Trình Lạc, hôm qua ba nuôi của em gọi điện cho thầy, nói em muốn nghỉ học, đây là ý muốn của chính bản thân em hay sao?”
Ba nuôi? Tôi lần này mới phản ứng lại, thầy ấy nói chắc hẳn là người ba của gia đình ban đầu của tôi.
Tôi gần như là buột miệng nói ra: “Không! Em...Em không muốn nghỉ học! Em muốn thi đại học, em nhất định muốn thi đại học!”
Chưa kịp dứt lời, Lạc tổng vẫn chưa hiểu rõ sự tình lập tức động viên: “Cũng không cần phải cực khổ như vậy, ba có tiền cho con đi nước ngoài học đại học, cây thường xuân ngoài đó con có thể tuỳ ý lựa chọn.....”
Tuỳ ý lựa chọn sao?
Tôi mông lung, nhìn người trung niên trước mắt: “Vậy con nhận người làm ba, người liền có thể cho con tiếp tục đọc sách?”
Ba người đưa mắt nhìn nhau. La tổng lắc đầu, thở dài: “Đây mà tính là yêu gì.”
“Người trước tiên hãy trả lời con đi.”
Hồi lâu, ông ấy nhẹ giọng nói: “Cho dù con muốn học thạc sĩ, tiến sĩ, hay là cả đời làm học thuật, chỉ cần con nguyện ý học, ba đập nồi bán sắt cũng tạo điều kiện cho con!”