Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí
Đăng nhập Đăng ký

Hoàn Châu Cách Cách

icon

    Màu nền

    Màu chữ

    Size chữ

    Chiều cao dòng

Close
  • Danh sách
    • Truyện full
    • Truyện VIP
  • Thể loại
    • Tiên Hiệp
    • Kiếm Hiệp
    • Ngôn Tình
    • Đô Thị
    • Quan Trường
    • Võng Du
    • Khoa Huyễn
    • Huyền Huyễn
    • Dị Giới
    • Dị Năng
    • Quân Sự
    • Xuyên Không
    • Trọng Sinh
    • Trinh Thám
    • Thám Hiểm
    • Linh Dị
    • Sắc
    • Ngược
    • Sủng
    • Cung Đấu
    • Nữ Cường
    • Gia Đấu
    • Đông Phương
    • Đam Mỹ
    • Bách Hợp
    • Hài Hước
    • Điền Văn
    • Cổ Đại
    • Mạt Thế
    • Truyện Teen
    • Phương Tây
    • Nữ Phụ
    • Light Novel
    • Việt Nam
    • Đoản Văn
    • Khác
    • Truyện Full
    • Tiểu Thuyết
    • Truyện Ma
    • Tiên Hiệp
  • Review truyện
  • Diễn đàn
  • Tùy chỉnh

      Màu nền

      Màu chữ

      Size chữ

      Chiều cao dòng

Đăng nhập

Hoặc đăng nhập với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Chưa có tài khoản? Đăng ký

Đăng ký

Hoặc đăng ký với
  • Sign up with Facebook
  • Sign up with Google
Đã có tài khoản? Đăng nhập
  1. Trang chủ
  2. Hoàn Châu Cách Cách
  3. Chương : 55

Chương : 55

- Vâng, muội nghĩ là đã vững rồi.

- Vậy thì… vậy thì ta còn chần chờ gì? Sao chẳng nói hết sự thật ra đi?

Tiểu Yến Tử vui sướng hỏi, Tử Vy suy nghĩ rồi nói:

- Chuyện này… chắc có lẽ về cung trước rồi tính sau.

- Đúng! Đúng! Đến lúc sức khỏe ngươi hồi phục rồi nói. Nếu không Hoàng thượng nghe mà nổi giận một cái thì ngươi làm sao có sức mà thuyết phục giùm ta?

Tử Vy cười, đồng ý.

Ngay lúc đó, cửa mở rồi khép lại. Nhĩ Khang đi thẳng đến bên giường Tử Vy. Tử Vy vừa nhìn thấy Nhĩ Khang, hỏi ngay:

- Vết thương của huynh thế nào rồi, cho muội xem nào?

Nhĩ Khang cảm động:

- Đừng có quan tâm đến vết thương ở tay huynh, nó chẳng sao đâu. Muội bị thương rất nặng, ít nói, ít cử động một chút, huynh biết muội còn rất yếu nên chỉ nên nằm yên nghe huynh nói thôi. Huynh đã trông thấy thái y và Hoàng thượng rời khỏi nơi này, nên biết là muội đã thoát hiểm. Vì vậy huynh rất an tâm, và đến đây chỉ để nói với muội một điều, đấy là huynh yêu muội, yêu vô cùng. Huynh muốn muội mau hồi phục! Nhanh chóng hồi phục!

Tử Vy rưng rưng nước mắt, gật đầu Nhĩ Khang tiếp:

- Bây giờ muội đã giành được tình cảm của Hoàng thượng được mọi người thán phục và tôn kính. Điều đó là một chuyện không dễ. Và một người toàn vẹn như muội là niềm kiêu hãnh của huynh, là tình yêu của huynh. Huynh không muốn kể lể lại cho muội biết nỗi đau đớn của huynh thế nào khi hay tin muội bị thương, vì huynh hiểu muội thông minh, muội biết điều đó. Bây giờ Hoàng thượng và thái y sẽ có mặt thường trực bên muội, nên chuyện huynh muốn gần muội là điều vô cùng khó khăn. Vì vậy mong muội hiểu là dù không có huynh bên cạnh, muội phải biết là trái tim huynh lúc nào cũng bên muội cả.

Tử Vy gật đầu, Nhĩ Khang tiếp:

- Tử Vy! Muội thật là tuyệt vời, thật đa năng. Bây giờ gần như mọi người đều được đặc xá của Hoàng thượng. Đợi bao giờ về cung, bao giờ sức khỏe muội hồi phục. Chúng ta sẽ tìm cơ hội nói rõ cho Hoàng thượng biết. Còn bây giờ muội đừng nghĩ ngợi hay lo lắng gì cả, cũng đừng xúc động quá. Có huynh bên cạnh, đừng lo, muội nhé.

Nhĩ Khang nói đến đây, cúi xuống hôn vội lên trán Tử Vy, đứng dậy:

- Thôi huynh không thể nán lại tiếp, thái y sắp mang thuốc vào nhưng nghe lời huynh, nhớ ngoan ngoãn uống thuốc nhé?

Tử Vy xúc động trước thái độ ân cần của Nhĩ Khang, nắm tay Nhĩ Khang hỏi:

- Thế còn vết thương ở tay huynh?

Nhĩ Khang trấn an:

- Huynh biết cách bảo vệ chính mình mà, muội yên tâm, đó chỉ là một vết thương nhỏ. Thôi huynh đi! Mai gặp lại nhé!

Và nhanh nhẹn, Nhĩ Khang rút lui khỏi phòng.

Tiểu Yến Tử nãy giờ yên lặng, lên tiếng:

- Thấy hai người tôi rất cảm động, ganh tị. Tôi hết sức ngạc nhiên không ngờ sao lại quá nhiều người yêu thích muội thế?

Tử Vy cười:

- Tỉ tỉ cũng thế có khác gì muội đâu?

Chuyện xả thân cứu mạng vua của Tử Vy, là một việc làm khiến vua xúc động mạnh. Là hoàng đế của một nước lớn đã quen chuyện tiền hô hậu ủng. Được bảo vệ chặt chẽ và từ trước đến giờ đã có bao nhiêu người xả thân để bảo vệ ông, nhưng điều đó đối với vua chỉ là một sự đương nhiên. Riêng lần này, một cô gái yếu đuối, lại dám dùng thân làm lá chắn giúp vua thoát chết, thì thật là quá sức tưởng tượng. Cái hành vi "Vì nghĩa quên thân" của cô gái làm ông bị chấn động suốt mấy ngày liền. Trước mắt ông, trong đầu ông cái hình ảnh quên mình của Tử Vy cứ mãi hiện ra.

Các vị đại thần theo hầu cận, như đều nhìn thấy cái tâm tư của vua. Ông Phước Luân lo lắng, trong khi Kỷ Hiểu Phong sư phụ thì vui khi nghe vua tâm sự:

- Cái con bé Tử Vy này làm trẫm xúc động khôn cùng!

Kỷ Hiểu Phong đắn đo rồi nói:

- Cô nương Tử Vy rõ là thông minh lanh lợi, lại tài hoa. Trong suốt cuộc hành trình vừa qua, cách xử thế và phán đoán của cô ấy làm thần khâm phục. Người lắm tài và uyên bác như vậy hiếm thấy. Vậy mà, lần này Hoàng thượng gặp thích khách, cô ấy còn dũng mãnh che chắn, càng khiến mọi người khâm phục bội phần.

Lời của Kỷ Hiểu Phong nói trúng ý vua, vua tán đồng ngay.

- Đúng, mấy hôm nay trẫm cứ nghĩ ngợi mãi. Thật tình trẫm không hiểu động lực nào, nguyên do nào để cô ấy hành động như vậy, khi mà Tử Vy lại chẳng có một chút võ công, trên tay cũng chẳng có binh khí. Một cô gái yếu đuối, dám dùng thân mình để cản dao. Lúc đó chắc là không kịp nghĩ ngợi gì cả. Cô ấy nói hành động vì "bản năng". Và sau khi suy nghĩ kỹ. Trẫm cũng nghĩ đó là "bản năng". Nhưng "bản năng" thường chỉ phản ứng để tự vệ, đằng này lại xả thân vì trẫm. Điều này… mỗi lần nghĩ đến, trẫm lại nghe bàng hoàng làm sao.

Kỷ Hiểu Phong hiểu ý vua, nên tiếp:

- Những người con gái như vậy có thể coi như là kỳ nữ, hiếm thấy. Hoàng thượng quả là đại hồng phúc mới gặp được. Lần này Hoàng thượng hóa dữ thành lành, luận công tội, thì Tử Vy cô nương coi như lập được công đầu. Vì vậy làm gì cũng phải trọng thưởng, nên thần nghĩ, khi Hoàng thượng hồi cung rồi cũng nên tuyên dương!

Vua Càn Long gật gù:

- Trẫm cũng nghĩ vậy. Nhưng mà cái con bé Tử Vy này rõ thật lạ lùng. Cũng không hiểu tại sao, tình cảm trẫm dành cho Tử Vy lại khác thường, nó không phải là tình yêu của hai người khác phái. Nó vừa thân thích cộng với sự kính trọng e dè. Với Tử Vy, trẫm không thể áp đặt quyền lực của "Hoàng thượng" dành cho thứ dân, trẫm thấy Tử Vy như một bí mật, một kho tàng mà càng ngày càng khám phá được nhiều điều mới mẻ.

Kỷ Hiểu Phong góp ý:

- Thần thấy thì đàn bà đẹp thường giống như một quyển sách dùng kỳ thú, càng đọc càng thấy nhiều điều hay.

Vua hứng thú gật gù:

- Điều khanh nói rất ý nghĩa. Đúng, Tử Vy đúng là một quyển sách, nhiều lúc trẫm muốn lật ngay trang cuối để biết kết quả câu chuyện, nhưng rồi lại ngại, làm thế thì bao nhiêu tinh hoa trong đó bị bỏ qua, thế là đành cố gắng nhẫn nhục, chậm rãi thưởng thức.

Tử Vy ở Đinh phủ tịnh dưỡng nửa tháng, nhờ tuổi trẻ nên hồi phục khá nhanh, giờ đã có thể hoạt động bình thường. Còn vua Càn Long sau khi bị thích khách, không còn thấy hứng thú tiếp tục cuộc "Cải trang di hành" nữa. Rất muốn quay về Bắc Kinh, nhưng còn do dự, vì ngại chuyện đường xa cực nhọc, tổn hại đến sức khỏe của Tử Vy.

Hôm ấy, Tiểu Yến Tử và hai a đầu cùng đưa Tử Vy ra vườn hoa hóng mát. Nhĩ Khang, Nhĩ Thái và Vĩnh Kỳ thấy vậy cũng tham gia.

- Tử Vy, sao dám ra ngoài vậy? Có xin phép thái y chưa? Coi chừng gió mái đấy.

Tử Vy nghe vậy đang ngồi vụt đứng dậy quay người một vòng, để mọi người thấy mình đã bình thường.

- Đấy các người thấy chưa. Tôi còn chạy nhảy được nữa. Chẳng qua vì Hoàng thượng lo lắng quá, nên thái y mới cấm cản đủ thứ. Còn các vị, xin đừng xem tôi như bệnh nhân nữa được không? Vì tôi mà cả đoàn phải dừng chân lại đâ khá lâu, điều đó làm tôi vô cùng áy náy.

Nhĩ Khang vội nói.

- Được, được rồi! Chúng tôi tin cô, nhưng cô đừng nhảy, đừng chạy gì cả. Có gì khổ cả lũ.

Lúc đó nơi sân vườn, có mấy đứa bé trong dinh phủ đang chơi trò đá cầu, chúng vừa đá vừa đếm.

- Năm… sáu… bảy… tám…

Quả cầu bay bổng lên cao rồi rơi xuống, chưa chạm đấy lại vụt lên cao. Tiểu Yến Tử ngứa nghề nhảy ra tham dự.

- Này… này… để ta dạy các em đá nhé… phải thế này mới hay. Ta có thể đá đủ kiểu. Này đá trước, móc ngoặc ra sau, quay một vòng rồi đá này. Nhảy lên đá này…

Vừa nói Tiểu Yến Tử vừa biểu diễn, quả cầu tưng lên tưng xuống, đám trẻ hết sức thán phục. Tiểu Yến vừa biểu diễn vừa phô trương.

- Kiểu đá này là lối đá "Lý ngư vượt long môn", đây là kiểu "Chim ưng bắt gà"…

Đối với bọn trẻ, lối biểu diễn của Tiểu Yến Tử rõ là mới lạ, chúng mê mẩn nhìn theo quả cầu. Trẻ con vui, người lớn cũng vui theo. Tiểu Yến Tử thích chí, tiếp tục:

- Còn lối đá móc ngược chân này thì gọi là "Bay bổng trời xanh"…

Và đúng như điều Tiểu Yến Tử nói, quả cầu đã bay bổng thật cao rồi rơi luôn xuống mái nhà mất hút, không còn quay lại. Đám trẻ con đứng bên dưới kêu lên:

- Chiếc cầu! Chiếc cầu đá của chúng tôi đâu rồi? Trả lại chúng tôi đi!

Tiểu Yến Tử làm ra vẻ bình thản:

- Đòi lại cầu đá ư? Chuyện nhỏ chẳng có nghĩa lý gì? Bọn ngươi chưa gì đã ồn ào, xem ta này!

Vừa nói vừa triển khai khinh công, bay lên nóc nhà, Vĩnh Kỳ nói theo:

- Tiểu Yến Tử cẩn thận hãy để huynh lấy giùm cho!

Nhưng Vĩnh Kỳ chưa dứt câu thì Tiểu Yến Tử đã yên vị trên nóc. Nhĩ Thái ngạc nhiên:

- Xem kìa! Thế mà cô ta cũng phi thân lên được!

Còn đám trẻ con thấy vậy, hoan hô:

- Hoàn Châu cách cách giỏi thiệt, nhảy một cái là lên tận nóc nhà.

Tiểu Yến Tử đến được nóc nhà, lại nghe đám đông bên dưới ca ngợi, càng thêm đắc ý. Có điều quả cầu không phải rơi gần đây mà ở tận đầu kia. Tiểu Yến Tử trong giây phút đắc thắng, đã bất chấp nguy hiểm, vừa đi về phía quả cầu, vừa nói:

- Không cần ai giúp hết, tôi sẽ nhặt quả cầu ngay!

Nhưng mái ngói chênh vênh, chuyện đi lại nào dễ dàng. Đám đông đứng dưới nhìn cái dáng lắc lư của Tiểu Yến Tử mà đứng cả tim.

Ngay lúc đó, vua cùng Kỷ Hiểu Phong, Bác Hằng, Phước Luân, Ngạc Mẫn đi đến. Vua thấy Tiểu Yến Tử trên mái nhà, giật mình, hét:

- Tiểu Yến Tử, làm gì mà lại trèo lên mái nhà nữa vậy? Thế này thì còn ra thể thống gì? Mau xuống ngay!

Tiểu Yến Tử lúc đó đã đến được gần quả cầu, nghe vua hét, tay vừa chộp cầu vừa quay lại nhìn, nên bị trợt chân. Thế là kêu lên "ối!" một tiếng cả người đã lăn xuống mái ngói. Đám đông bên dưới sợ hãi kêu lên. Vĩnh Kỳ không chần chờ phi thân lên, vừa kịp đỡ lấy thân Tiểu Yến Tử đáp xuống đất.

Vua Càn Long châu mày trách:

- Tiểu Yến Tử, con thật quá đáng. Đã là cách cách sao lại nghịch ngợm như vậy? Hiện tại chúng ta lại tạm trú tại Đinh phủ. Con trèo lên nóc nhà người ta thì còn ra thể thống gì?

Tiểu Yến Tử đã rời khỏi tay Vĩnh Kỳ, biện minh:

- Mấy đứa nhỏ làm rơi cầu trên nóc nhà, nếu con không giúp chúng nhặt lại thì ai giúp được? Hoàng A Ma không thấy là tài khinh công của con đã tiến bộ thế nào ư? Ai cũng khen cả, con đang đắc ý, thì Hoàng A Ma lại hét một tiếng, làm con giật mình mới rơi xuống, suýt chút nữa là đã bể mũi rồi. Hôm nay cũng vì thấy Tử Vy thoát hiểm, con vui thích quá mới vui đùa với bọn nhỏ một chút. Vậy mà Hoàng A Ma cũng la.

Vua lúc đó cũng có vẻ vui, nên nói:

- Xem kìa, mới nói con có một câu, con đã cãi lại một tràng dài. Không lẽ điều trẫm trách là sai ư?

Tiểu Yến Tử làm ra vẻ thiểu não:

- Lão gia ơi! Chưa về kinh mà lão gia đã mang cái "thể thống" ra áp đặt. Lão gia có biết là con sợ nhất khi đụng chút gì lão gia cũng mang cái thể thống ra răn dạy không?

Ngay lúc đó, Tử Vy cũng bước tới:

- Bẩm Hoàng thượng. Đây là lúc cách cách đang vui, con cũng nghĩ thôi thì Hoàng thượng hãy để cách cách được vui trọn.

Vua thấy Tử Vy, giọng nói dịu hẳn:

- Thôi được, nể tình Tử Vy, ta tha cho con đấy!

Tiểu Yến Tử nhún người, cười tươi:

- Xin tạ ơn Hoàng thượng.

Rồi đắc ý, đá quả cầu về phía đám trẻ nhỏ, đám trẻ nhận lại được cầu, vội vã kéo nhau, đến nơi khác chơi.

Lúc đó, Đinh đại nhân cùng hai vị quan khác nhau vội vã đi vào, vừa thấy vua Càn Long đã sụp xuống tâu:

- Bẩm báo Hoàng thượng, Bắc Kinh có cấp tấu!

Vua nghe nói giật mình:

- Nào đưa đây xem!

Vị quan đi theo vội quỳ xuống dâng tấu lên vua, ông Phước Luân và đám tùy tùng căng thẳng chờ đợi.

Vua đọc xong, quay sang cười, nói với ông Phước Luân:

- Phước Luân, ngươi đoán xem việc gì đang xảy ra ở kinh thành nào?

Ông Phước Luân thấy vua vui, yên tâm:

- Dạ thần chịu không đoán được, nhưng hẳn là tin vui?

- Ờ! Tin vui đấy! Vua đất Tây Tạng đưa cách cách nhỏ của ông ta là cách cách Trại Á, cuối tháng này đến Bắc Kinh bái kiến ta. Như vậy thì chuyện biên cương đại Thanh triều của chúng ta, đã vững vàng hơn trước.

Mọi người nghe qua đều vui. Nhĩ Khang nhẩm tính rồi nói:

- Đầu tháng sau ư? Vậy thì chúng ta phải nhanh chóng quay về kinh thôi.

Vua gật đầu:

- Đúng vậy. Phải chuẩn bị xe ngựa, cấp tốc quay về kinh mới kịp.

Bình luận

Top truyện hay
Mở Mắt Thấy Thần Tài
1

Mở Mắt Thấy Thần Tài

Truyện Mở Mắt Thấy Thần Tài của tác giả Lạc Xoong thuộc thể loại ngôn tình nóng bỏng.

“Trần Hạo, xuống tầng một phòng 101, mang máy tính của tôi lên đây!” Một nam sinh tóc vàng ở phòng ký túc bên cạnh đạp cửa phòng Trần Hạo ra, sau khi ném một đồng xuống thì vung túi đi.

“Đúng rồi Trần Hạo, xuống lầu tiện thì tới siêu thị mua cho tôi một chai nước suối luôn nhét” Nam sinh tóc vàng đi rồi quay lại, lần này.

ném ba đồng tiền xuống, hai tệ là tiền mua nước, một tệ còn lại là phí chạy vặt của Trần Hạo.

“Tôi nói này Hoàng Mao, sao ký túc xá các cậu suốt ngày bắt Trần Hạo làm chân chạy vặt cho mình thế, có ai bắt nạt người khác như vậy không?” Bạn cùng phòng với Trần Hạo không chịu nổi nữa, lạnh mặt hỏi.

“Ha! Các cậu còn không rõ Trần Hạo của phòng mình à? Cậu ta ấy à, cho tiền thì phân cũng ăn!” Hoàng Mao mỉa mai xong thì cười bỏ đi.

Trần Hạo mắt điếc tai ngơ, chỉ là mặt lại đỏ.

lên Anh khom người nhặt mấy đồng tiền dưới đất lên, trong lòng thầm nói: Cứ vậy đi, mình kiếm được hai đồng, đủ để mua ba cái màn thầu và một túi dưa muối, không cần phải nhịn đói nữa rồi! “Trần Hạo... cậu đừng đi, nếu cậu không có tiền thì anh em bọn tôi cho cậu mượn, không cần trải" Ký túc xá trưởng không nhịn được thương.

cảm nói Trần Hạo cười khổ lắc đầu: "Không cần đâu.
Ngôn Tình
1036 chương
5675 View
Astory.vn
(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch
2

(Bản Dịch) Phế Căn Vô Địch

Lê Nhã Phương
361 chương
5219 View
5
Tiên Hiệp
Tổng Tài Ngược Thê
3

Tổng Tài Ngược Thê

43 chương
4959 View
4
Ngôn Tình
Đại Boss Khó Hầu Hạ
4

Đại Boss Khó Hầu Hạ

315 chương
4539 View
4
Ngôn Tình
ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO
5

ANH TỔNG QUÁ BÁ ĐẠO

Astory.vn
80 chương
4464 View
3
Ngôn Tình
Chí tôn đặc công
6

Chí tôn đặc công

2566 chương
4361 View
4
Đô Thị Truyện VIP
Thể loại truyện
Truyện Con Trai Tiên Hiệp Kiếm Hiệp Ngôn Tình Đô Thị Quan Trường Võng Du Khoa Huyễn Huyền Huyễn Dị Giới Dị Năng Quân Sự Lịch Sử Xuyên Không Trọng Sinh Trinh Thám Thám Hiểm Linh Dị Sắc Ngược Sủng Cung Đấu Nữ Cường Gia Đấu Đông Phương Đam Mỹ Bách Hợp Hài Hước Điền Văn Cổ Đại Mạt Thế Truyện Teen Phương Tây Nữ Phụ Light Novel Việt Nam Đoản Văn Khác Truyện Full Tiểu Thuyết Truyện Ma Truyện Con Gái Nghị Luận Văn Học Truyện VIP Xuyên Nhanh Hệ Thống Tổng Tài Mỹ Thực
  • Tiên Hiệp
  • Kiếm Hiệp
  • Ngôn Tình
  • Đô Thị
  • Quan Trường
  • Võng Du
Astory.vn | Đọc Truyện Online Hay Nhất Miễn Phí

Astory.vn - đọc truyện Online miễn phí Update nhanh nhất với đầy đủ các thể loại truyện hot , truyện hay và mới nhất như truyện ngôn tình, truyện đam mỹ, truyện sắc, truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp,  được cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau. Hỗ trợ đọc truyện trên mọi thiết bị.

vietwriter
  • CÔNG TY TNHH ASTORY  
    Facebook : Astory - Truyện Online Hay Nhất
    Vietwriter. tamlinh247
  • Địa chỉ: Số 36 Hoàng Cầu, - Phường ô Chợ Dừa - Quận Đống đa - Hà Nội.

      • Giới thiệu
      • Quy định chung
      • Chính sách đổi trả
      • Chính sách bảo mật
      • Liên hệ
      • RSS
    DMCA.com Protection Status

    Copyright Astory.vn 2021. All rights reserved

    vietwriter