Chương 57: Đi làm thêm (2)
Đến chiều
Sau khi kết khúc buổi học.
Tuyết Thanh liền đi theo Trần Quân lên xe bus đi đến nơi cậu ấy làm thêm. Cô như một học sinh ngoan ngoãn lắng nghe cậu hướng dẫn.
Tuyết Thanh đi làm thêm đương nhiên ngoài việc kinh nghiệm ra, còn muốn kiếm tiền mua quà cho Minh Hoàng Lễ nữa.
Hỏi anh thích gì nhất đương nhiên sẽ trả lời là thích cô nhất rồi. Không lẽ tặng mình cho anh sao?
Ngại lắm!
Cho nên Tuyết Thanh mới đi làm thêm, muốn tự tay mình mua quà cho anh. Thì mới có ý nghĩa.
Cô muốn mua đồng hồ cho Minh Hoàng Lễ, mà rẻ tiền quá thì không xứng với anh, mà mắc quá thì lại mua không kịp.
Rất nhanh đến nơi Trần Quân làm việc. Hôm nay cậu ấy có ca làm ở một quán trà sữa có tên là Chi Chi.
Tuyết Thanh nhìn xung quanh quán, trang trí rất đẹp cô thích quá! Tự nhiên cô muốn có một quán thế này quá!
Không lẽ về nói anh, mua cho mình một quán như thế này chứ. Cái gì cô cũng thích hết!
"Cô bé này là". Một giọng nói vang lên cắt ngang lời suy nghĩ của Hà Tuyết Thanh!
"Hôm qua em có nói với chị rồi! Đây là bạn em, bên mình cần người nên em đưa cậu ấy đến ạ". Trần Quân nói. "Cậu ấy tên Hà Tuyết Thanh ".
"Em chào chị ạ". Tuyết Thanh cúi người chào chị gái đó.
Chị ấy để tóc tém, rất đẹp gái lại còn vui vẻ nữa.
"Ừm!! Chị tên Vân Anh. Chủ ở đây". Vân Anh cười. "Chị nghe Trần Quân nói em muốn đi làm thêm kiếm tiền à".
"Dạ dạ". Cô gật đầu. Mua quà cho anh người yêu mà.
"Em cần bao nhiêu ".
"30.000usd ạ". Tuyết Thanh thật lòng trả lời. Hôm trước xem trên mạng thấy một chiếc đồng hồ rất đẹp, nhưng đắt quá!!
"..." Vân Anh
"....". Trần Quân đang uống nước thì muốn phun ra? Nhưng cố kiềm lại. Tuyết Thanh muốn kiếm 30.000usd trong hai tháng?
Bà cô nhỏ này đang đùa anh ta à!
"Lương ở đây có 25k một giờ thôi.". Vân Anh cười, sao mà đáng yêu quá vậy?
"25k một giờ?". Tuyết Thanh trừng mắt nhìn?? Vậy khi nào mới đủ tiền mua đồng hồ cho anh đây!
Thôi đành mua khác cho anh vậy?
Cuối cùng thì chị Vân Anh cũng biết cô cần tiền để mua quà cho bạn trai. Chị ấy ngăn cản đủ điều sợ bị lừa gạt!!
Ai đời một cô gái nhỏ như thế này lại mua quà nhiều tiền như thế cho bạn trai mình.
"Em cẩn thận bị cậu ta lừa gạt.". Vân Anh vẫn khuyên nhủ tận tình.
"...". Hà Tuyết Thanh
"....". Thuộc hạ đi theo cô vào quán nước! Vừa mới ngồi xuống thì muốn té xỉu.
Lão đại mà biết được câu này cô ta sợ sẽ san bằng quán này mất thôi! Lừa phu nhân?
Nhưng Tuyết Thanh cũng chỉ cười. Minh Hoàng Lễ sẽ không lừa gạt cô đâu.
(Tui muốn nói, có đó! Đừng tin anh ta!!)
Chị Vân Anh cuối cùng vẫn nhận Tuyết Thanh vào làm, Trần Quân hướng dẫn cho cô các công việc cụ thể. Từ việc lau bàn ghế, đem nước và tính tiền.
Bình thường cô sẽ làm từ bốn giờ ba mươi đến tám giờ ba mươi tối là bốn tiếng. Minh Hoàng Lễ biết cô làm cực khổ như thế thì không hài lòng, chỉ muốn đến đó bắt về mà thôi. Nhưng mà Tuyết Thanh làm nũng quá, cuối cùng anh nói đến tám giờ ba mươi sẽ đón về. Nếu khi đó chưa xong anh vẫn sẽ vào bắt cô đi!
"Quý khách dùng gì ạ". Có hai khách nam bước vào, cô liền đi lại oder cho họ.
Thấy cô gái xinh đẹp, hai chàng trai rất ngạc nhiên. Xinh quá!
"À cho anh một ly Caramen".
"Anh thì một ly cà phê nhé bé".
"Dạ". Cô gật đầu định quay người rời đi
"Em mới vào làm sao". Một anh hỏi.
"Dạ. Hôm nay em mới vào làm ạ". Tuyết Thanh lễ phép trả lời. "Em xin phép ạ".
Đợi người đi rồi hai người họ tiếc nuối nhìn theo, xinh quá!! Thật muốn biết số điện thoại!
Rất nhanh Tuyết Thanh liền đem nước ra.
Anh chàng đó muốn biết số điện thoại của cô, nhưng cô lại nói người nhà mình không cho sử dụng điện thoại! Rồi rời đi. Tuyết Thanh đương nhiên sẽ không cho người lạ rồi, cho xong Minh Hoàng Lễ sẽ đánh một trận tơi bời luôn cho mà xem.
Uống thì uống đi còn ghẹo gái!
Cô nhíu mày không vui, đàn ông không ai tốt cả! Chỉ có Minh Hoàng Lễ tốt với cô mà thôi.
Về nhà phải xem lại Minh Hoàng Lễ nhà mình mới được, phải xem anh có ghẹo cô gái khác như vậy không? Nếu có hả. Cô sẽ bỏ nhà đi cho anh xem!
Rất nhanh sau đó quán ngày càng đông khách hơn, đông hơn thường ngày. Vì cô nhân viên đáng yêu nhỏ bé này!
Hôm nay chỉ có năm nhân viên mà thôi. Trần Quân cùng với một nhân viên khác pha chế nước, còn một cô gái khác thì thu ngân. Tuyết Thanh cùng cô gái tên Khánh Hà là đi oder cho khách.
Nhưng bọn họ lại chỉ đích danh cô oder!!
Không cô thì không được! Tuyết Thanh chạy đi chạy lại mệt cả hơi tay luôn. Vân Anh thấy thế liền đi ra giải vây cho Hà Tuyết Thanh.
"Tám giờ ba mươi rồi em. Về đi". Vân Anh cười.
"Hả!? Dạ". Cô nhìn đồng hồ trên tay mình đã tám giờ hai mươi bảy phút. Nhìn ra phía cửa cô thấy Thanh Phong đã đứng đó.
"Em xin phép ạ". Tuyết Thanh vội đi về. Đã giao ước là đến tám giờ ba mươi nên phải về.
"Ừm! Về đi". Vân Anh nói. Cô bé này làm việc rất giỏi, lại siêng năng. Cô ta định sẽ tăng tiền thêm cho cô.
Nhìn thấy người đẹp rời đi mọi người tiếc nuối vô cùng, họ nghe nói có người đẹp nên mới đến đây mà!
- ------------
Tuyết Thanh bước lên xe chưa kịp ngồi vững thì đã bị anh đè xuống hôn rồi.
"Ưm...".
Minh Hoàng Lễ càng hôn sâu hơn, anh tách môi cô ra, lưỡi anh khuấy đảo khắp miệng cô, một nơi anh cũng không hề bỏ xót!
Anh biết cô rất đẹp, hôm nay đi làm anh được thuộc hạ thông báo có rất nhiều người chỉ đích danh cô oder cho họ. Minh Hoàng Lễ đã rất điên lên rồi.
"Đừng...". Cô đau quá!
Anh cũng buông cô ra, anh không vui!!
"Đau bé". Cô xoa môi mình.
"Hừ!!!". Anh cũng xoa cho cô. "Ngoan! Hay bé đừng đi làm nữa được không, anh ghennn".
"Hả?? Sao được. Em đã nói em đi làm hai tháng mà". Cô nhìn anh. "Không cho đổi ý đâu. Em sẽ không phản bội anh đâu".
"Em dám!" Minh Hoàng Lễ liếc cô. "Anh đánh gãy chân em".
Plè!!! Cô dựa vào ngực anh. Nắm lấy tay anh, họ cùng nhau về nhà. Minh Hoàng Lễ có chút không vui nhưng khi cô vui như thế thì cũng đành chịu vậy. Hai tháng chỉ có hai tháng thôi, anh cố gắng vậy!
Sau khi tắm rửa xong cô cũng cùng anh ăn tối.
Đến gần mười giờ cô mới lên giường nghĩ ngơi. Thấy cô hơi xoa chân, Minh Hoàng Lễ liền đặt chân cô lên đùi mình, xoa cho bé con.
Haizzz! Không biết cho cô đi làm là đúng hay sai nữa!
"Bé yêu anh".
"Ừm". Xoa được một lúc thì cô đã ngủ quên. Hôm nay mệt vô cùng! Minh Hoàng Lễ nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, giúp cô đắp chăn rồi mới tắt đèn đi ngủ.
Khi đi học, vì không muốn cho các bạn học bàn tán nên cô đã lấy một sợi dây chuyền khác bỏ chiếc nhẫn cầu hôn của anh vào đó và đeo lên. Minh Hoàng Lễ không thích như thế nhưng cô gái nhỏ mè nheo quá, cuối cùng vẫn không qua được mỹ nhân kế!
Sau khi kết khúc buổi học.
Tuyết Thanh liền đi theo Trần Quân lên xe bus đi đến nơi cậu ấy làm thêm. Cô như một học sinh ngoan ngoãn lắng nghe cậu hướng dẫn.
Tuyết Thanh đi làm thêm đương nhiên ngoài việc kinh nghiệm ra, còn muốn kiếm tiền mua quà cho Minh Hoàng Lễ nữa.
Hỏi anh thích gì nhất đương nhiên sẽ trả lời là thích cô nhất rồi. Không lẽ tặng mình cho anh sao?
Ngại lắm!
Cho nên Tuyết Thanh mới đi làm thêm, muốn tự tay mình mua quà cho anh. Thì mới có ý nghĩa.
Cô muốn mua đồng hồ cho Minh Hoàng Lễ, mà rẻ tiền quá thì không xứng với anh, mà mắc quá thì lại mua không kịp.
Rất nhanh đến nơi Trần Quân làm việc. Hôm nay cậu ấy có ca làm ở một quán trà sữa có tên là Chi Chi.
Tuyết Thanh nhìn xung quanh quán, trang trí rất đẹp cô thích quá! Tự nhiên cô muốn có một quán thế này quá!
Không lẽ về nói anh, mua cho mình một quán như thế này chứ. Cái gì cô cũng thích hết!
"Cô bé này là". Một giọng nói vang lên cắt ngang lời suy nghĩ của Hà Tuyết Thanh!
"Hôm qua em có nói với chị rồi! Đây là bạn em, bên mình cần người nên em đưa cậu ấy đến ạ". Trần Quân nói. "Cậu ấy tên Hà Tuyết Thanh ".
"Em chào chị ạ". Tuyết Thanh cúi người chào chị gái đó.
Chị ấy để tóc tém, rất đẹp gái lại còn vui vẻ nữa.
"Ừm!! Chị tên Vân Anh. Chủ ở đây". Vân Anh cười. "Chị nghe Trần Quân nói em muốn đi làm thêm kiếm tiền à".
"Dạ dạ". Cô gật đầu. Mua quà cho anh người yêu mà.
"Em cần bao nhiêu ".
"30.000usd ạ". Tuyết Thanh thật lòng trả lời. Hôm trước xem trên mạng thấy một chiếc đồng hồ rất đẹp, nhưng đắt quá!!
"..." Vân Anh
"....". Trần Quân đang uống nước thì muốn phun ra? Nhưng cố kiềm lại. Tuyết Thanh muốn kiếm 30.000usd trong hai tháng?
Bà cô nhỏ này đang đùa anh ta à!
"Lương ở đây có 25k một giờ thôi.". Vân Anh cười, sao mà đáng yêu quá vậy?
"25k một giờ?". Tuyết Thanh trừng mắt nhìn?? Vậy khi nào mới đủ tiền mua đồng hồ cho anh đây!
Thôi đành mua khác cho anh vậy?
Cuối cùng thì chị Vân Anh cũng biết cô cần tiền để mua quà cho bạn trai. Chị ấy ngăn cản đủ điều sợ bị lừa gạt!!
Ai đời một cô gái nhỏ như thế này lại mua quà nhiều tiền như thế cho bạn trai mình.
"Em cẩn thận bị cậu ta lừa gạt.". Vân Anh vẫn khuyên nhủ tận tình.
"...". Hà Tuyết Thanh
"....". Thuộc hạ đi theo cô vào quán nước! Vừa mới ngồi xuống thì muốn té xỉu.
Lão đại mà biết được câu này cô ta sợ sẽ san bằng quán này mất thôi! Lừa phu nhân?
Nhưng Tuyết Thanh cũng chỉ cười. Minh Hoàng Lễ sẽ không lừa gạt cô đâu.
(Tui muốn nói, có đó! Đừng tin anh ta!!)
Chị Vân Anh cuối cùng vẫn nhận Tuyết Thanh vào làm, Trần Quân hướng dẫn cho cô các công việc cụ thể. Từ việc lau bàn ghế, đem nước và tính tiền.
Bình thường cô sẽ làm từ bốn giờ ba mươi đến tám giờ ba mươi tối là bốn tiếng. Minh Hoàng Lễ biết cô làm cực khổ như thế thì không hài lòng, chỉ muốn đến đó bắt về mà thôi. Nhưng mà Tuyết Thanh làm nũng quá, cuối cùng anh nói đến tám giờ ba mươi sẽ đón về. Nếu khi đó chưa xong anh vẫn sẽ vào bắt cô đi!
"Quý khách dùng gì ạ". Có hai khách nam bước vào, cô liền đi lại oder cho họ.
Thấy cô gái xinh đẹp, hai chàng trai rất ngạc nhiên. Xinh quá!
"À cho anh một ly Caramen".
"Anh thì một ly cà phê nhé bé".
"Dạ". Cô gật đầu định quay người rời đi
"Em mới vào làm sao". Một anh hỏi.
"Dạ. Hôm nay em mới vào làm ạ". Tuyết Thanh lễ phép trả lời. "Em xin phép ạ".
Đợi người đi rồi hai người họ tiếc nuối nhìn theo, xinh quá!! Thật muốn biết số điện thoại!
Rất nhanh Tuyết Thanh liền đem nước ra.
Anh chàng đó muốn biết số điện thoại của cô, nhưng cô lại nói người nhà mình không cho sử dụng điện thoại! Rồi rời đi. Tuyết Thanh đương nhiên sẽ không cho người lạ rồi, cho xong Minh Hoàng Lễ sẽ đánh một trận tơi bời luôn cho mà xem.
Uống thì uống đi còn ghẹo gái!
Cô nhíu mày không vui, đàn ông không ai tốt cả! Chỉ có Minh Hoàng Lễ tốt với cô mà thôi.
Về nhà phải xem lại Minh Hoàng Lễ nhà mình mới được, phải xem anh có ghẹo cô gái khác như vậy không? Nếu có hả. Cô sẽ bỏ nhà đi cho anh xem!
Rất nhanh sau đó quán ngày càng đông khách hơn, đông hơn thường ngày. Vì cô nhân viên đáng yêu nhỏ bé này!
Hôm nay chỉ có năm nhân viên mà thôi. Trần Quân cùng với một nhân viên khác pha chế nước, còn một cô gái khác thì thu ngân. Tuyết Thanh cùng cô gái tên Khánh Hà là đi oder cho khách.
Nhưng bọn họ lại chỉ đích danh cô oder!!
Không cô thì không được! Tuyết Thanh chạy đi chạy lại mệt cả hơi tay luôn. Vân Anh thấy thế liền đi ra giải vây cho Hà Tuyết Thanh.
"Tám giờ ba mươi rồi em. Về đi". Vân Anh cười.
"Hả!? Dạ". Cô nhìn đồng hồ trên tay mình đã tám giờ hai mươi bảy phút. Nhìn ra phía cửa cô thấy Thanh Phong đã đứng đó.
"Em xin phép ạ". Tuyết Thanh vội đi về. Đã giao ước là đến tám giờ ba mươi nên phải về.
"Ừm! Về đi". Vân Anh nói. Cô bé này làm việc rất giỏi, lại siêng năng. Cô ta định sẽ tăng tiền thêm cho cô.
Nhìn thấy người đẹp rời đi mọi người tiếc nuối vô cùng, họ nghe nói có người đẹp nên mới đến đây mà!
- ------------
Tuyết Thanh bước lên xe chưa kịp ngồi vững thì đã bị anh đè xuống hôn rồi.
"Ưm...".
Minh Hoàng Lễ càng hôn sâu hơn, anh tách môi cô ra, lưỡi anh khuấy đảo khắp miệng cô, một nơi anh cũng không hề bỏ xót!
Anh biết cô rất đẹp, hôm nay đi làm anh được thuộc hạ thông báo có rất nhiều người chỉ đích danh cô oder cho họ. Minh Hoàng Lễ đã rất điên lên rồi.
"Đừng...". Cô đau quá!
Anh cũng buông cô ra, anh không vui!!
"Đau bé". Cô xoa môi mình.
"Hừ!!!". Anh cũng xoa cho cô. "Ngoan! Hay bé đừng đi làm nữa được không, anh ghennn".
"Hả?? Sao được. Em đã nói em đi làm hai tháng mà". Cô nhìn anh. "Không cho đổi ý đâu. Em sẽ không phản bội anh đâu".
"Em dám!" Minh Hoàng Lễ liếc cô. "Anh đánh gãy chân em".
Plè!!! Cô dựa vào ngực anh. Nắm lấy tay anh, họ cùng nhau về nhà. Minh Hoàng Lễ có chút không vui nhưng khi cô vui như thế thì cũng đành chịu vậy. Hai tháng chỉ có hai tháng thôi, anh cố gắng vậy!
Sau khi tắm rửa xong cô cũng cùng anh ăn tối.
Đến gần mười giờ cô mới lên giường nghĩ ngơi. Thấy cô hơi xoa chân, Minh Hoàng Lễ liền đặt chân cô lên đùi mình, xoa cho bé con.
Haizzz! Không biết cho cô đi làm là đúng hay sai nữa!
"Bé yêu anh".
"Ừm". Xoa được một lúc thì cô đã ngủ quên. Hôm nay mệt vô cùng! Minh Hoàng Lễ nhẹ nhàng đặt cô nằm xuống giường, giúp cô đắp chăn rồi mới tắt đèn đi ngủ.
Khi đi học, vì không muốn cho các bạn học bàn tán nên cô đã lấy một sợi dây chuyền khác bỏ chiếc nhẫn cầu hôn của anh vào đó và đeo lên. Minh Hoàng Lễ không thích như thế nhưng cô gái nhỏ mè nheo quá, cuối cùng vẫn không qua được mỹ nhân kế!