Chương 260
Dương Tiêu há hốc trừng mắt ngay tại hiện trường, nghẹn họng nhìn trân trối Cung Linh Nhi. Đây…đây rõ ràng chính là có ý gây chuyện sao Nhìn thấy sắc mặt kinh ngạc của Dương Tiêu, Cung Linh Nhi cũng tức giận đến mức trợn mắt khinh thường nói: “Đại ca, đây là lúc nào rồi, anh vậy mà còn có tâm trí gọi điện thoại; dùng sức đi, nhanh dùng sức đi, sắp đến nơi rồi, tôi gấp đến mức không chịu được đây này!”
Đường Mộc Tuyết bên kia đầu dây điện thoại càng kinh ngạc không thôi.
Gáp đến mức không chịu được? Sắp đến nơi rồi?
Chuyện…chuyện này rốt cuộc là đang làm gì?
Có khi nào…trong đầu Đường Mộc Tuyết lúc này không nhịn được xuất hiện một suy nghĩ to gan.
“Cô câm miệng lại cho tôi!” trên trán Dương Tiêu không ngừng tuôn từng hàng mồ hôi, ma nữ nhỏ này chính là có ý đến gây chuyện đúng không.
Sau đó hắn gấp gáp giải thích với Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, em nghe anh giải thích, sự việc thật sự không phải như em đang nghĩ đâu, anh đang đẩy xe; thật đó, anh thật sự không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với em, anh thật sự đang đầy xe!”
Trong lòng Đường Mộc Tuyết không ngừng gợn sóng, cô thật sự không ngờ được Dương Tiêu vậy mà lại ở phía sau lưng cô cùng người phụ nữ khác đầy xe!
Đặc biệt chính là dáng vẻ gấp gáp của hắn, Đường Mộc Tuyết càng thêm kiên định suy nghĩ trong lòng mình, cô tức giận nói: “Được! Đầy xe có phải không? Có phải chính là kiểu đẩy xe lão hán hay không? Dương Tiêu ơi Dương Tiêu à, em thật sự đã nhìn lầm anh rồi!” dứt lời, Đường Mộc Tuyết ủy khuất lập tức ngắt điện thoại.
Cùng Dương Tiêu kết hôn năm năm nay, bản thân chưa từng làm qua bắt kỳ chuyện gì có lỗi với Dương Tiêu, vậy mà người đàn ông này lại lén lút sau lưng mình cũng người phụ nữ khác đầy xe ở bên ngoài.
Vốn cho rằng Dương Tiêu chính là một người đàng hoàng, nhưng không nghĩ rằng Dương Tiêu ở bên ngoài lại chính là kiểu người đàn đúm như vậy.
Nghĩ đến việc đêm qua bản thân đã chủ động quyến rũ Dương Tiêu, trong lòng Đường Mộc Tuyết lập tức dâng lên từng trận chua xót. Người đàn ông này khẳng định bản thân cô già nua xấu xí, đã nhìn nhiều năm như vậy nhất định đã không còn cảm giác rồi, lúc này mới ở bên ngoài tìm niềm vui mới.
Sau khi bị Đường Mộc Tuyết cúp điện thoại, trong đầu Dương Tiêu lập tức rơi vào một khoảng trắng không.
Hắn có thể cảm nhận được, Đường Mộc Tuyết nhất định đã hiểu lầm rồi, hơn nữa còn đang nổi cơn ghen. Nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng đang xảy ra, Dương Tiêu thật sự muốn khóc nhưng lại khóc không ra tiếng.
Điều quan trọng nhất chính là câu nói cuối cùng của Đường Mộc Tuyết “Đầy xe có phải không? Có phải chính là kiểu đẩy xe lão hán hay không?”; chuyện này tuyệt đối đã nghĩ lệch đi đâu rồi.
Dương Tiêu mồ hôi không ngừng tuôn rơi, gấp gấp liên tục gọi điện thoại lại cho Đường Mộc Tuyết.
Nhìn màn hình điện thoại hiển thị, đôi mắt Đường Mộc Tuyết ửng đỏ nước mắt, trái tim cô như bị dao cắt thành ngàn mảnh, căn bản không muốn nghe thấy bắt kỳ âm thanh nào từ Dương Tiêu.
Đối với người phụ nữ mà nói, tuyệt đối không thể chấp nhận được hai việc người đàn ông sẽ làm chính là phản bội và lừa gạt. Dù cho người đàn ông này có tiền quỹ riêng, cũng không phải vấn đề gì to tát.
Nhưng chỉ cần xuất hiện phản bội và lừa gạt, thì cũng là đoạn tình cảm này xuất hiện rạn nút.
Nhìn thấy màn hình điện thoại hiển thị không người bắt máy, Dương Tiêu gấp gáp đến mức tiếp tục gọi điện thoại cho cô.
Lúc này, Đường Mộc Tuyết trong lòng rối bời, liền vươn tay tắt điện thoại, sau đó nằm bò trên bàn làm việc nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Nghĩ đến việc Dương Tiêu đang cùng người phụ nữ khác trên giường đầy xe, trong lòng Đường Mộc Tuyết phức tạp không gì bằng.
“Xin anh đấy đại ca, việc đã đến lúc nào rồi mà anh vẫn còn ở đây gọi điện thoại, nhanh chóng đẩy xe đi chứ!” Cung Linh Nhi hoàn toàn không biết được những lời vừa rồi của mình đã gây ra tai họa.
Dương Tiêu đen mặt bước đến trước mặt cô ta, Cung Linh Nhi bị Dương Tiêu hù dọa một trận, cô liền run rẩy lùi ra phía sau: “Anh…anh muốn làm gì?”
Nhìn thấy Cung Linh Nhi hoàn toàn không phát hiện ra bản thân đã gây ra tại họa, Dương Tiêu tức giận hồn hển nói: “Xin cô đấy Cung đại tiểu thư, cô có thể đừng gây phiền phức cho người khác hay không? Cái gì mà dùng sức, cái gì mà sắp đến rồi; cô cho rằng cô đang làm gì? Cô cho rằng sắp đạt được đỉnh cao của đời người rồi hay sao?”
Bị Dương Tiêu hét khản cả giọng, Cung Linh Nhi càng thêm tức giận.
“Anh …anh lưu manh! Anh…anh đê tiện bỉ ổi! Anh…anh mới sắp đạt được đỉnh cao của đời người!” Cung Linh Nhi đỏ mặt tía tai nói.
Cô dù sao cũng là một cô gái nhỏ, tuổi tác cũng không kém Đường Đường là bao, làm sao có thể nghe lọt tai những lời nói đáng xấu hỗ này được chứ.
Dương Tiêu rút ra lịch sử cuộc gọi, hung hăng trừng mắt nhìn Cung Linh Nhi tức giận nói: “Nhìn chuyện tốt mà cô đã gây ra đây này!”
“Hả?”
Nhìn lên màn hình hiển thị cuộc gọi đến vừa rồi chính là Đường Mộc Tuyết, lại nhớ lại những gì mình nói quả thật có chút xấu hỗ, cả người Cung Linh Nhi đều chết lặng. Giây phút này, Cung Linh Nhi mới ý thức được bản thân mình đã gây ra tai họa lớn.
Nếu như phá vỡ tình cảm của người khác, vậy thì bản thân chính là tội nhân đó!
Đường Mộc Tuyết bên kia đầu dây điện thoại càng kinh ngạc không thôi.
Gáp đến mức không chịu được? Sắp đến nơi rồi?
Chuyện…chuyện này rốt cuộc là đang làm gì?
Có khi nào…trong đầu Đường Mộc Tuyết lúc này không nhịn được xuất hiện một suy nghĩ to gan.
“Cô câm miệng lại cho tôi!” trên trán Dương Tiêu không ngừng tuôn từng hàng mồ hôi, ma nữ nhỏ này chính là có ý đến gây chuyện đúng không.
Sau đó hắn gấp gáp giải thích với Đường Mộc Tuyết: “Mộc Tuyết, em nghe anh giải thích, sự việc thật sự không phải như em đang nghĩ đâu, anh đang đẩy xe; thật đó, anh thật sự không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với em, anh thật sự đang đầy xe!”
Trong lòng Đường Mộc Tuyết không ngừng gợn sóng, cô thật sự không ngờ được Dương Tiêu vậy mà lại ở phía sau lưng cô cùng người phụ nữ khác đầy xe!
Đặc biệt chính là dáng vẻ gấp gáp của hắn, Đường Mộc Tuyết càng thêm kiên định suy nghĩ trong lòng mình, cô tức giận nói: “Được! Đầy xe có phải không? Có phải chính là kiểu đẩy xe lão hán hay không? Dương Tiêu ơi Dương Tiêu à, em thật sự đã nhìn lầm anh rồi!” dứt lời, Đường Mộc Tuyết ủy khuất lập tức ngắt điện thoại.
Cùng Dương Tiêu kết hôn năm năm nay, bản thân chưa từng làm qua bắt kỳ chuyện gì có lỗi với Dương Tiêu, vậy mà người đàn ông này lại lén lút sau lưng mình cũng người phụ nữ khác đầy xe ở bên ngoài.
Vốn cho rằng Dương Tiêu chính là một người đàng hoàng, nhưng không nghĩ rằng Dương Tiêu ở bên ngoài lại chính là kiểu người đàn đúm như vậy.
Nghĩ đến việc đêm qua bản thân đã chủ động quyến rũ Dương Tiêu, trong lòng Đường Mộc Tuyết lập tức dâng lên từng trận chua xót. Người đàn ông này khẳng định bản thân cô già nua xấu xí, đã nhìn nhiều năm như vậy nhất định đã không còn cảm giác rồi, lúc này mới ở bên ngoài tìm niềm vui mới.
Sau khi bị Đường Mộc Tuyết cúp điện thoại, trong đầu Dương Tiêu lập tức rơi vào một khoảng trắng không.
Hắn có thể cảm nhận được, Đường Mộc Tuyết nhất định đã hiểu lầm rồi, hơn nữa còn đang nổi cơn ghen. Nghĩ đến hậu quả nghiêm trọng đang xảy ra, Dương Tiêu thật sự muốn khóc nhưng lại khóc không ra tiếng.
Điều quan trọng nhất chính là câu nói cuối cùng của Đường Mộc Tuyết “Đầy xe có phải không? Có phải chính là kiểu đẩy xe lão hán hay không?”; chuyện này tuyệt đối đã nghĩ lệch đi đâu rồi.
Dương Tiêu mồ hôi không ngừng tuôn rơi, gấp gấp liên tục gọi điện thoại lại cho Đường Mộc Tuyết.
Nhìn màn hình điện thoại hiển thị, đôi mắt Đường Mộc Tuyết ửng đỏ nước mắt, trái tim cô như bị dao cắt thành ngàn mảnh, căn bản không muốn nghe thấy bắt kỳ âm thanh nào từ Dương Tiêu.
Đối với người phụ nữ mà nói, tuyệt đối không thể chấp nhận được hai việc người đàn ông sẽ làm chính là phản bội và lừa gạt. Dù cho người đàn ông này có tiền quỹ riêng, cũng không phải vấn đề gì to tát.
Nhưng chỉ cần xuất hiện phản bội và lừa gạt, thì cũng là đoạn tình cảm này xuất hiện rạn nút.
Nhìn thấy màn hình điện thoại hiển thị không người bắt máy, Dương Tiêu gấp gáp đến mức tiếp tục gọi điện thoại cho cô.
Lúc này, Đường Mộc Tuyết trong lòng rối bời, liền vươn tay tắt điện thoại, sau đó nằm bò trên bàn làm việc nước mắt không ngừng tuôn rơi.
Nghĩ đến việc Dương Tiêu đang cùng người phụ nữ khác trên giường đầy xe, trong lòng Đường Mộc Tuyết phức tạp không gì bằng.
“Xin anh đấy đại ca, việc đã đến lúc nào rồi mà anh vẫn còn ở đây gọi điện thoại, nhanh chóng đẩy xe đi chứ!” Cung Linh Nhi hoàn toàn không biết được những lời vừa rồi của mình đã gây ra tai họa.
Dương Tiêu đen mặt bước đến trước mặt cô ta, Cung Linh Nhi bị Dương Tiêu hù dọa một trận, cô liền run rẩy lùi ra phía sau: “Anh…anh muốn làm gì?”
Nhìn thấy Cung Linh Nhi hoàn toàn không phát hiện ra bản thân đã gây ra tại họa, Dương Tiêu tức giận hồn hển nói: “Xin cô đấy Cung đại tiểu thư, cô có thể đừng gây phiền phức cho người khác hay không? Cái gì mà dùng sức, cái gì mà sắp đến rồi; cô cho rằng cô đang làm gì? Cô cho rằng sắp đạt được đỉnh cao của đời người rồi hay sao?”
Bị Dương Tiêu hét khản cả giọng, Cung Linh Nhi càng thêm tức giận.
“Anh …anh lưu manh! Anh…anh đê tiện bỉ ổi! Anh…anh mới sắp đạt được đỉnh cao của đời người!” Cung Linh Nhi đỏ mặt tía tai nói.
Cô dù sao cũng là một cô gái nhỏ, tuổi tác cũng không kém Đường Đường là bao, làm sao có thể nghe lọt tai những lời nói đáng xấu hỗ này được chứ.
Dương Tiêu rút ra lịch sử cuộc gọi, hung hăng trừng mắt nhìn Cung Linh Nhi tức giận nói: “Nhìn chuyện tốt mà cô đã gây ra đây này!”
“Hả?”
Nhìn lên màn hình hiển thị cuộc gọi đến vừa rồi chính là Đường Mộc Tuyết, lại nhớ lại những gì mình nói quả thật có chút xấu hỗ, cả người Cung Linh Nhi đều chết lặng. Giây phút này, Cung Linh Nhi mới ý thức được bản thân mình đã gây ra tai họa lớn.
Nếu như phá vỡ tình cảm của người khác, vậy thì bản thân chính là tội nhân đó!