Chương 225
Nhưng hiện tại cô cùng Dương Tiêu vẫn chưa phát triển đến bước này, chuyện này khiến cho Đường Mộc Tuyết đỏ bừng cả khuôn mặt.
Dương Tiêu cũng vô cùng ngượng ngùng nhìn sang Đường Mộc Tuyết áy náy nói: “Mộc Tuyết, còn không em gọi ba tỉnh dậy, anh cùng ba đi vệ sinh cũng được!”
Đường Kiến Quốc hiện tại sớm đã chìm vào giác ngủ, Đường Mộc Tuyết cũng không muốn làm phiền ông. Hơn nữa, hai chân của Đường Kiến Quốc vẫn chưa bình phục hoàn toàn, Đường Mộc Tuyết cũng sợ khiến cho hai chân của ông có bắt trắc gì.
“Em…em dìu anh vào nhà vệ sinh vậy!” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt ngập ngừng nói.
“Chuyện này…chuyện này không được tốt lắm đâu!” Dương Tiêu giật mình nói.
Nếu như hiện tại Đường Mộc Tuyết muốn dìu hắn đi đến nhà vệ sinh, không phải chính là sẽ có tiếp xúc da thịt hay sao?
Nghĩ đến đây, trái tim Dương Tiêu đập nhanh, thấp thỏm bắt an không yên.
Đường Mộc Tuyết khẽ cắn răng nhẹ nhàng bước đến trước mặt Dương Tiêu: “Anh vừa rồi không phải nói em chính là vợ của anh hay sao, chút chuyện nhỏ này thì tính là gì chứ? Chậm một chút!”
Vừa nói, Đường Mộc Tuyết nhẹ nhàng nâng Dương Tiêu cầm theo bình truyền dịch bước về phía nhà vệ sinh nam.
May may lúc này phòng vệ sinh nam cũng không có mấy người, nếu không Đường Mộc Tuyết càng ngại ngùng bắt an.
“Anh không phải gấp gáp đi vệ sinh sao? Như thế nào lại thành không tiện rồi?” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt hỏi.
Dương Tiêu khẽ ho, thấp thỏm trả lời: “Mộc Tuyết, cánh tay anh vẫn đang truyền dịch, không tiện mở khóa quần!”
“Chuyện…chuyện này…” Đường Mộc Tuyết lần nữa ngây người.
Nếu là như vậy, bản thân không những phải giúp Dương Tiêu mở dây nịt còn phải giúp Dương Tiêu giải quyết chuyện đó.
Hơn nữa nhằm tránh việc Dương Tiêu tiểu lên chân của bản thân, bản thân cô không phải dùng tay giúp Dương Tiêu xử lý hay sao?
Vào giây phút này, Đường Mộc Tuyết ngại ngùng đến cùng cực. Dương Tiêu miệng khô lưỡi đắng, dùng giọng điệu thương lượng nói: “Mộc Tuyết, không bằng trước mắt anh tự mình thử xeml”
“Không được!” Đường Mộc Tuyết quả quyết từ chối.
Nếu như tay phải của Dương Tiêu dùng lực quá độ, va chạm vào bình truyền dịch dẫn đến việc máu chảy ngược lại, như vậy cũng mát nhiều hơn được rồi.
Nghĩ đến Dương Tiêu đêm nay đã mạo hiểm tính mạng bản thân cứu mạng mình, Đường Mộc Tuyết hít sâu một hơi, run rẫy dùng hai tay giúp Dương Tiêu xử lý.
XiI Dương Tiêu nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, dưới sự phục vụ của Đường Mộc Tuyết, hắn nhịn không được tâm thần nhộn nhạo.
Từ nhà vệ sinh quay lại, trong tâm trí Dương Tiêu không ngừng hiện lên hình ảnh ái muội cũng vừa thuần khiết vừa rồi.
Đường Mộc Tuyết hận không thể tìm một kẻ nứt trốn vào bên trong, tình cảnh vừa rồi cô nhìn rõ rành rành từng chút một, vẫn chưa cùng nhau cá nước chỉ hoan, cô dù sao vẫn là một đại cô nương, làm sao có thể chịu đựng được hình ảnh vừa rồi.
Khi trở về đến phòng bệnh, khuôn mặt Đường Mộc Tuyết đỏ bừng, không lên tiếng.
Nhằm mục đích bình ổn lại tâm tình, Dương Tiêu liền cầm ly nước trên bàn liên tục uống vài ngụm. Lúc này, đêm khuya yên tĩnh, bệnh nhân trong bệnh viện gần như đều đã nghĩ ngơi từ sớm.
“Ùng ục ục!” không lâu sau, trong bụng Dương Tiêu liền vang lên một tràn âm thanh kỳ quái.
Cũng không phải vì Dương Tiêu đói bụng, mà chính vì hắn lại muốn đi vệ sinh.
Chuyện…chuyện này ngại ngùng rồi!”
Nếu sớm biết như vậy thì bản thân cũng không uống nhiều: ị nước như vậy, chuyện này làm như thế nào để lên tiếng được đây?
Nhưng, nếu không lên tiếng cố nín nhịn lại thì cũng quá khó chịu đi, đêm hãy còn dài, bản thân làm sao có thể nhẫn nhịn cả một đêm được đây?
“Thế nào? Anh có phải đói rồi không?” nghe đến âm thanh ùng ục vừa rời, Đường Mộc Tuyết liền lên tiếng hỏi.
Nằm bẹp trên giường, Dương Tiêu chỉ cảm thấy phình to đầu, chỉ có điều nhịn lại quả thật khó chịu, hắn ấp a ấp úng nói: “Mộc…Mộc Tuyết, anh…anh vẫn muốn đi nhà vệ sỉnhl”
Cái gì?
Vẫn muốn đi vệ sinh?
Đường Mộc Tuyết trừng to đôi mắt xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế nhất thời ửng đỏ.
Cô há hốc miệng nhìn Dương Tiêu lúc này còn nằm trên giường bệnh, trong tâm trí không tự chủ được tái hiện lại hình ảnh mờ ám vừa rồi trong nhà vệ sinh.
Giây phút này, Đường Mộc Tuyết thật sự muốn hỏi hắn một câu, anh chính là cố ý đúng không?
Dương Tiêu cũng vô cùng ngượng ngùng nhìn sang Đường Mộc Tuyết áy náy nói: “Mộc Tuyết, còn không em gọi ba tỉnh dậy, anh cùng ba đi vệ sinh cũng được!”
Đường Kiến Quốc hiện tại sớm đã chìm vào giác ngủ, Đường Mộc Tuyết cũng không muốn làm phiền ông. Hơn nữa, hai chân của Đường Kiến Quốc vẫn chưa bình phục hoàn toàn, Đường Mộc Tuyết cũng sợ khiến cho hai chân của ông có bắt trắc gì.
“Em…em dìu anh vào nhà vệ sinh vậy!” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt ngập ngừng nói.
“Chuyện này…chuyện này không được tốt lắm đâu!” Dương Tiêu giật mình nói.
Nếu như hiện tại Đường Mộc Tuyết muốn dìu hắn đi đến nhà vệ sinh, không phải chính là sẽ có tiếp xúc da thịt hay sao?
Nghĩ đến đây, trái tim Dương Tiêu đập nhanh, thấp thỏm bắt an không yên.
Đường Mộc Tuyết khẽ cắn răng nhẹ nhàng bước đến trước mặt Dương Tiêu: “Anh vừa rồi không phải nói em chính là vợ của anh hay sao, chút chuyện nhỏ này thì tính là gì chứ? Chậm một chút!”
Vừa nói, Đường Mộc Tuyết nhẹ nhàng nâng Dương Tiêu cầm theo bình truyền dịch bước về phía nhà vệ sinh nam.
May may lúc này phòng vệ sinh nam cũng không có mấy người, nếu không Đường Mộc Tuyết càng ngại ngùng bắt an.
“Anh không phải gấp gáp đi vệ sinh sao? Như thế nào lại thành không tiện rồi?” Đường Mộc Tuyết đỏ mặt hỏi.
Dương Tiêu khẽ ho, thấp thỏm trả lời: “Mộc Tuyết, cánh tay anh vẫn đang truyền dịch, không tiện mở khóa quần!”
“Chuyện…chuyện này…” Đường Mộc Tuyết lần nữa ngây người.
Nếu là như vậy, bản thân không những phải giúp Dương Tiêu mở dây nịt còn phải giúp Dương Tiêu giải quyết chuyện đó.
Hơn nữa nhằm tránh việc Dương Tiêu tiểu lên chân của bản thân, bản thân cô không phải dùng tay giúp Dương Tiêu xử lý hay sao?
Vào giây phút này, Đường Mộc Tuyết ngại ngùng đến cùng cực. Dương Tiêu miệng khô lưỡi đắng, dùng giọng điệu thương lượng nói: “Mộc Tuyết, không bằng trước mắt anh tự mình thử xeml”
“Không được!” Đường Mộc Tuyết quả quyết từ chối.
Nếu như tay phải của Dương Tiêu dùng lực quá độ, va chạm vào bình truyền dịch dẫn đến việc máu chảy ngược lại, như vậy cũng mát nhiều hơn được rồi.
Nghĩ đến Dương Tiêu đêm nay đã mạo hiểm tính mạng bản thân cứu mạng mình, Đường Mộc Tuyết hít sâu một hơi, run rẫy dùng hai tay giúp Dương Tiêu xử lý.
XiI Dương Tiêu nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, dưới sự phục vụ của Đường Mộc Tuyết, hắn nhịn không được tâm thần nhộn nhạo.
Từ nhà vệ sinh quay lại, trong tâm trí Dương Tiêu không ngừng hiện lên hình ảnh ái muội cũng vừa thuần khiết vừa rồi.
Đường Mộc Tuyết hận không thể tìm một kẻ nứt trốn vào bên trong, tình cảnh vừa rồi cô nhìn rõ rành rành từng chút một, vẫn chưa cùng nhau cá nước chỉ hoan, cô dù sao vẫn là một đại cô nương, làm sao có thể chịu đựng được hình ảnh vừa rồi.
Khi trở về đến phòng bệnh, khuôn mặt Đường Mộc Tuyết đỏ bừng, không lên tiếng.
Nhằm mục đích bình ổn lại tâm tình, Dương Tiêu liền cầm ly nước trên bàn liên tục uống vài ngụm. Lúc này, đêm khuya yên tĩnh, bệnh nhân trong bệnh viện gần như đều đã nghĩ ngơi từ sớm.
“Ùng ục ục!” không lâu sau, trong bụng Dương Tiêu liền vang lên một tràn âm thanh kỳ quái.
Cũng không phải vì Dương Tiêu đói bụng, mà chính vì hắn lại muốn đi vệ sinh.
Chuyện…chuyện này ngại ngùng rồi!”
Nếu sớm biết như vậy thì bản thân cũng không uống nhiều: ị nước như vậy, chuyện này làm như thế nào để lên tiếng được đây?
Nhưng, nếu không lên tiếng cố nín nhịn lại thì cũng quá khó chịu đi, đêm hãy còn dài, bản thân làm sao có thể nhẫn nhịn cả một đêm được đây?
“Thế nào? Anh có phải đói rồi không?” nghe đến âm thanh ùng ục vừa rời, Đường Mộc Tuyết liền lên tiếng hỏi.
Nằm bẹp trên giường, Dương Tiêu chỉ cảm thấy phình to đầu, chỉ có điều nhịn lại quả thật khó chịu, hắn ấp a ấp úng nói: “Mộc…Mộc Tuyết, anh…anh vẫn muốn đi nhà vệ sỉnhl”
Cái gì?
Vẫn muốn đi vệ sinh?
Đường Mộc Tuyết trừng to đôi mắt xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh tế nhất thời ửng đỏ.
Cô há hốc miệng nhìn Dương Tiêu lúc này còn nằm trên giường bệnh, trong tâm trí không tự chủ được tái hiện lại hình ảnh mờ ám vừa rồi trong nhà vệ sinh.
Giây phút này, Đường Mộc Tuyết thật sự muốn hỏi hắn một câu, anh chính là cố ý đúng không?