Chương 2230
Nghĩ đến đây, Lạc Tông Cơ và Lý Minh Trạch buôn bực đền mức suýt hộc máu.
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Lạc Tông Cơ trước, anh lạnh lùng nói: “Sao vậy? Bát ngờ không? Ngạc nhiên không? Đúng vậy! Cuộc sông mà lúc cân phải có chút bất ngờ, nêu không cuộc sông sẽ nhàm chán vô vị nhỉ?”
Cuộc sống mà lúc cần phải có chút bất ngờ?
Mẹ kiếp, đại ca à, cậu đây là doạ sợ được không?
“Rốt… rết cuộc cậu muốn thế nào?”
Lạc Tông Cơ nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ mặt sợ hãi.
Dương Tiêu chế nhạo: “Lạc Tông Cơ, bỏ qua quy định của Long Ảnh, cấu kết với Lý Minh Trạch của nhà họ Lý ở Đông Hải, mặc cho Lý Minh Trạch giết người cùng tộc, câu kết với vùng xám, lại còn kẻ có địa vị thấp hơn mạo phạm cấp trên, vô số tội nên giết! Người đâu, mau bắt lại cho tôi!”
“Bắt? Dương Tiêu thật sự muốn bắt Lạc Tông Cơ?” Nhóm người nỗi tiêng ở Đông Hải vô cùng kinh ngạc.
Cuôi cùng họ cũng hiểu tại sao Dương Tiêu lại nói răng nhóm người Long Anh không phải đến giết anh, mà là tới giúp anh đôi phó với Lý Minh Trạch.
“Chuyện này…” Nhóm người Long Ảnh Kil ngạc nhìn nhau.
Xét cho cùng Lạc Tông Cơ cũng từng là người phụ trách cao nhất của họ, bây giờ bảo họ bắt Lạc Tông Co, thúc sự không dễ làm.
Thấy không có người bắt mình, Lạc Tông Cơ cười lớn: “Thấy chưa? Tất cả đều là thuộc hạ của tôi, ai dám bắt tôi? Hỏi thử, đêm nay ai dám bắt tôi?”
“Ông tự tin đến vậy?” Dương Tiêu chế nhạo.
Lạc Tông Cơ cười dữ tọn; “Đúng vậy!
Người của tôi sẽ không bắt tôi, mọi người, tôi vừa xác nhận thông báo của chính phủ là giả, hệ thông của chính phủ bị hack, tung tin sai lệch, cậu ta không phải là phó tổng phụ: “
trách Long Ảnh. Người đâu, mau giêt cậu ta ngay tại chô cho tôi!”
Đảo ngược trắng đen, lúc này Lạc Tông Cơ lại đảo ngược trăng đen.
“Ông Lạc nói đúng, chắc chắn hệ thông của Long Ảnh bị hack, giết anh ta, mau giết anh ta!” Lý Minh Trạch chỉ vào Dương Tiêu hùng hăng hét lên.
Các thành viên của Long Ảnh còn kinh hãi hơn, họ không ngờ Lạc Tông Cơ lại nói như vậy.
Nhự đã biết, Long Ảnh kiểm soát rất nhiều bí mật trong nước, tường lửa mạnh, cho dù tật cả hacker hàng đầu thể giới tập hợp lại cũng phá khó, làm sao có thê dễ dàng bị hacker xâm nhập?
Vô lý, điều thực sự vô lý!
“Các người còn chần chờ cái gì? Giết tại chỗ, mau giết tên khốn này ngay tại chỗ cho tôi!” Lạc Tông Cơ dùng | sức hét lên.
Tuy nhiên, khi tiếng hét của Lạc Tông Cơ vừa dt, các thành viên Long Ảnh vẫn không động đậy.
“Xảy ra chuyện gì? Các người còn ngây ra đó làm gì?” Lạc Tông Cơ lại hét lên.
Nhìn Lạc Tông Cơ sắp phát điên, Dương Tiêu chệ nhạo: “Xem ra ông đã quền mất điểm lớn nhất khi gia nhập Long Ảnh là gì, trung thành, đó là trung thành tuyệt đôi với cập trên.
Ông là cấp trên của bọn họ, nhưng tôi là câp trên nữa của bọn họ, ai dám ra tay với tôi?”
Ngay sau đó, Dương Tiêu chỉ vào Lạc Tân, Cơ: “Sau khi ông rớt xuống, sáu tỉnh Đồng Hải thiếu lãnh đạo cao nhất. Lát nữa tôi sẽ chọn một trong những người này!”
Dương Tiêu nhìn chằm chằm Lạc Tông Cơ trước, anh lạnh lùng nói: “Sao vậy? Bát ngờ không? Ngạc nhiên không? Đúng vậy! Cuộc sông mà lúc cân phải có chút bất ngờ, nêu không cuộc sông sẽ nhàm chán vô vị nhỉ?”
Cuộc sống mà lúc cần phải có chút bất ngờ?
Mẹ kiếp, đại ca à, cậu đây là doạ sợ được không?
“Rốt… rết cuộc cậu muốn thế nào?”
Lạc Tông Cơ nhìn chằm chằm Dương Tiêu với vẻ mặt sợ hãi.
Dương Tiêu chế nhạo: “Lạc Tông Cơ, bỏ qua quy định của Long Ảnh, cấu kết với Lý Minh Trạch của nhà họ Lý ở Đông Hải, mặc cho Lý Minh Trạch giết người cùng tộc, câu kết với vùng xám, lại còn kẻ có địa vị thấp hơn mạo phạm cấp trên, vô số tội nên giết! Người đâu, mau bắt lại cho tôi!”
“Bắt? Dương Tiêu thật sự muốn bắt Lạc Tông Cơ?” Nhóm người nỗi tiêng ở Đông Hải vô cùng kinh ngạc.
Cuôi cùng họ cũng hiểu tại sao Dương Tiêu lại nói răng nhóm người Long Anh không phải đến giết anh, mà là tới giúp anh đôi phó với Lý Minh Trạch.
“Chuyện này…” Nhóm người Long Ảnh Kil ngạc nhìn nhau.
Xét cho cùng Lạc Tông Cơ cũng từng là người phụ trách cao nhất của họ, bây giờ bảo họ bắt Lạc Tông Co, thúc sự không dễ làm.
Thấy không có người bắt mình, Lạc Tông Cơ cười lớn: “Thấy chưa? Tất cả đều là thuộc hạ của tôi, ai dám bắt tôi? Hỏi thử, đêm nay ai dám bắt tôi?”
“Ông tự tin đến vậy?” Dương Tiêu chế nhạo.
Lạc Tông Cơ cười dữ tọn; “Đúng vậy!
Người của tôi sẽ không bắt tôi, mọi người, tôi vừa xác nhận thông báo của chính phủ là giả, hệ thông của chính phủ bị hack, tung tin sai lệch, cậu ta không phải là phó tổng phụ: “
trách Long Ảnh. Người đâu, mau giêt cậu ta ngay tại chô cho tôi!”
Đảo ngược trắng đen, lúc này Lạc Tông Cơ lại đảo ngược trăng đen.
“Ông Lạc nói đúng, chắc chắn hệ thông của Long Ảnh bị hack, giết anh ta, mau giết anh ta!” Lý Minh Trạch chỉ vào Dương Tiêu hùng hăng hét lên.
Các thành viên của Long Ảnh còn kinh hãi hơn, họ không ngờ Lạc Tông Cơ lại nói như vậy.
Nhự đã biết, Long Ảnh kiểm soát rất nhiều bí mật trong nước, tường lửa mạnh, cho dù tật cả hacker hàng đầu thể giới tập hợp lại cũng phá khó, làm sao có thê dễ dàng bị hacker xâm nhập?
Vô lý, điều thực sự vô lý!
“Các người còn chần chờ cái gì? Giết tại chỗ, mau giết tên khốn này ngay tại chỗ cho tôi!” Lạc Tông Cơ dùng | sức hét lên.
Tuy nhiên, khi tiếng hét của Lạc Tông Cơ vừa dt, các thành viên Long Ảnh vẫn không động đậy.
“Xảy ra chuyện gì? Các người còn ngây ra đó làm gì?” Lạc Tông Cơ lại hét lên.
Nhìn Lạc Tông Cơ sắp phát điên, Dương Tiêu chệ nhạo: “Xem ra ông đã quền mất điểm lớn nhất khi gia nhập Long Ảnh là gì, trung thành, đó là trung thành tuyệt đôi với cập trên.
Ông là cấp trên của bọn họ, nhưng tôi là câp trên nữa của bọn họ, ai dám ra tay với tôi?”
Ngay sau đó, Dương Tiêu chỉ vào Lạc Tân, Cơ: “Sau khi ông rớt xuống, sáu tỉnh Đồng Hải thiếu lãnh đạo cao nhất. Lát nữa tôi sẽ chọn một trong những người này!”